Mẹ Tôi Là Nữ Thần Xinh Đẹp - Chương 21
Thư giãn cho anh em sau mấy bận căng cực…haha
Chương 21
Trời đã vào đầu đông, không khí bắt đầu lạnh dần. Vào một buổi sáng tiết trời âm u, ông hiệu trưởng ngồi cạnh chén trà mọi khi ông hay thích uống, bên cạnh ông là bộ sậu cố vấn – Ban giám hiệu trường, bao gồm 3 ông hiệu phó kèm theo anh giáo tin học – chiến sĩ thi đua cấp trường năm ngoái giờ anh mới được thăng chức bổ nhiệm chức thư ký hội đồng . Ông hiệu trường khuôn mặt không giận mà uy, cái đầu hói của ông tóc như dựng đứng lên vì giận dữ, ông đập bàn quát:
Chuyện này là thế nào ? Tại sao lại thế ? các anh phải tìm ra nhẽ cho tôi…
Cả 3 ông hiệu phó, cái đầu cũng hói còn hơn cả ông hiệu trưởng đã làm tấm mồ hôi, bối rối thầm nghĩ: “Làm gì mà ghê thế…chuyện này khó tìm hiểu lắm …”
Anh giáo tin nhấp nhổm như muốn phát biểu, thấy vậy ông hiệu trưởng ra lệnh:
Anh Giang, anh có gì cứ nói
Anh này hấp tấp đứng dậy, nhanh nhảu nói:
Thưa hội đồng, theo em thì việc này ta cần điều tra rõ từ mọi góc độ, có thể lợi dụng cả nguồn thông tin từ phía học sinh ạ.
Ông hiệu trưởng nghe vậy gật gù đồng ý, thấy sếp mình vừa ý, anh này khoái chí, tranh thủ lập công, anh giáo tin nói tiếp:
Dạ thưa xếp, mà nguồn thông tin chính xác mà chủ yếu là em học sinh Dũng lớp 12A1 ạ.
Như hiểu ra tất cả, 3 ông hiệu phó nhìn nhau gật gù rồi bàn tán xì xào. Ông hiệu trưởng đập bàn một lần nữa để giữ trật tự rồi phán:
Tôi yêu cầu cả 4 đồng chí có mặt ở đây giữ bí mật với toàn thể chị em trong trường, đây là chuyện tế nhị, ngoài ra còn phải dùng mọi nguồn thông tin như anh Giang vừa phát biểu, phải tìm cho bằng được sự thật.
cả 4 ông kia đồng loạt:
Vâng, thưa xếp.
Cả 4 người lũ lượt đi ra, ông hiệu trưởng nhấp 1 ngụm trà đắng chát, chắp tay sau lưng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi học sinh yêu quý của ông đang chơi đùa vui vẻ, lẩm bẩm:
Không có lý do nào em Huyền lại dừng mặc váy cả….. phải tìm cho ra được nguyên nhân…
Dạo gần đây, tôi thấy rằng mọi người , nhất là giáo viên nam đang xì xào bàn tán cái gì đó. Tỉnh thoảng lại có ông gọi tôi lại để hỏi thăm, mà chủ yếu là chuyện gia đình. Có ông giáo Vật lý, thấy tôi đang đi trên hành lang, bỗng goi lại vỗ vai tôi mà bảo:
Em à, học ở trường giỏi nhưng mà ở nhà cũng phải chăm chỉ giúp đỡ bố mẹ nghe chưa ? Dạo này gia đình gặp khó khăn gì không ? …
Có ông thể dục thì hỏi:
Dạo này bố mày có bệnh ốm đau à, gia đình có thiếu tiền không ?
Tôi thắc mắc mại sao tự nhiên lại đối xử hỏi han tôi ân cần thế, dò hỏi mấy thằng học sinh tôi mới biết rõ. Đù má, hóa ra mọi người đang thắc mắc tại sao dạo này mẹ tôi toàn mặc quần dài, áo kín cổ đến trường như thế. Mọi người ai cũng buồn thiu, hàng ngày quen được ngắm nhìn người đẹp trong các bộ váy áo xinh tười, thì giờ đây cảm thấy như bị dội gáo nước lạnh vậy.
Có ông giáo viên toán già, bắt đầu lập 1 nghiên cứu khoa học về vấn đề mặc váy hay không mặc váy của cô Dương Huyền, chăm chỉ tới nỗi mà vừa đi vừa nghĩ đâm thằng đầu vào tường nhà trường, phải đi cấp cứu ở phòng y tế, làm bọn học sinh được nghỉ tiết nhốn nháo cả lên.
Có ông giáo viên Hóa, còn dám nhờ vợ mình hỏi thăm, làm cho bà bợ sư tử cào cho xước mặt không dám đi làm mấy hôm liền
Chuyện lộn xộn là thế, tôi thì cáu tiết lên vì ai cũng lân la dò hỏi, nhưng lại không dám hỏi thẳng mà nói bóng nói gió. Cho tới hôm, thằng Tuấn con trai ông Hiệu phó chuyện môn – thằng này mặt thộn, hay hỏi những câu ngu ngơ- Nó chạy tới chỗ tôi thì thầm mà hỏi thằng:
Ê, bố tao nhờ tao hỏi sao dạo này mẹ mày lại không mặc váy tới trường thế ?
Nghe thấy thế tôi tức quá, thọi nó một đấm rồi mới chửi ầm lên:
-ĐMM, SAO CHÚNG MÀY NGU THẾ, MÙA ĐÔNG LẠNH NHƯ THẾ NÀY ĐÉO AI MÀ MẶC VÁY…
Thế là mọi người mới vỡ lẽ:” thì ra chuyện là thế, thế mà mình lại không biết nhỉ … ?”
Anh giáo tin nhanh chân chạy tới báo thông tin cho ông hiệu trưởng biết, ông này mặt lộ rõ vẻ hài lòng nói: :”Ử, hóa ra là tại thời tiết.” Rồi không còn thắc mắc nữa, Ban Giám hiệu cũng bớt áp lực, ông vui vẻ gọi anh giáo tin đang loi choi đứng ngoài cửa mà nói:
Anh giỏi lắm, vào đây uống trà nào, có lẽ phải cân nhắc đề bạt anh lên nữa mới họp lý ….