Mẹ Tôi Là Giáo Viên Dạy Văn - Phần 51
Sáng thứ 7, trời vẫn còn se se lạnh, đấu tranh mãi tôi mới chui ra được khỏi cái chăn ấm, thằng ku em dựng đứng dậy như mọi thằng giai mới lớn khác, căng nhỉ, giá mà sáng nào ngủ dậy cũng có mẹ của tôi nằm bên thì thích biết mấy. Chép miệng tiếc nuối một chút, tôi vươn vai cho tỉnh ngủ, làm vài đường chống đẩy cơ bản sau đó tôi xuống nhà làm vệ sinh cá nhân.
Lạ quá, không thấy mẹ tôi đâu hết. Ngẩn ngơ, tôi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt, lúc đi ra thì thấy bố tôi đang chuẩn bị đi làm.
– Mẹ đâu rồi hả bố? – tôi hỏi
– Hả, à, mẹ con vẫn đang ngủ…
– Ủa, hôm nay mẹ vẫn phải đi làm mà ?
– Vậy à, để bố vào hỏi xem nào…
Một lúc sau bố tôi đi ra phán:
– Mẹ con ốm rồi… chà chà, khả năng bố hôm nay phải xin nghỉ thôi, không ai ở nhà chăm mẹ cả, con phải đi học chứ.
Chà, chà cô giáo siêu mẫu nhà tôi cũng có ngày bị ốm rồi, muốn ở nhà chăm sóc mẹ quá, mấy khi có cơ hội này chứ, tôi đành chớp thời cơ nói với bố:
– Bố ơi, hôm nay thời khóa biểu của con cũng không có môn nào quan trọng đâu, toàn thể dục với GDCD thôi… hay là bố cứ đi làm đi… để con ở nhà chăm mẹ cho nhé…
Bố tôi có vẻ ngẫm nghĩ. May mà thằng tôi là học sinh giỏi chưa bao giờ làm bố lo lắng cả, nên có lẽ bố tôi sẽ đồng ý. Tôi thấy thế nên bơm thêm vào:
– Hehehe, bố à, thỉnh thoảng cho thằng con lười một chút được không ?
Thế là bố tôi mỉm cười:
– Thôi được rồi, bố thì có việc cuối tuần cũng quan trọng, đành phải nhờ con vậy nhé, chỉ thỉnh thoảng được 1 lần thôi đấy nhé!
– Vâng, hehehe, con sẽ chăm sóc mẹ kỹ càng, bố cứ yên tâm.
– Được rồi, trưa bố sẽ về kiểm tra nhé.
“Hix, bố chu đáo quá, không về buổi trưa thì tốt quá” – Tôi thầm nghĩ thế, nhưng có được người vợ như mẹ thì ai chả thương cơ chứ, bố làm thế cũng đúng rồi. Đành vậy…
Chờ bố đi rôi, tôi mới quay lại phòng xem mẹ yêu quý của tôi ra sao..
Phòng tối om, tôi phải bật đèn lên xem sao. Mẹ tôi, đang nằm thiu thiu ngủ, khuôn mặt đỏ hồng lên, chắc là sốt. Tôi lại gần, sờ tay lên trán mẹ, ui cha, đúng là nóng thật, mẹ sốt khá là cao đây. Mẹ tôi thấy có bàn tay chạm vào mình thì mở mắt đẹp mơ màng mà tỉnh dậy, thấy tôi mẹ nhoẻn miệng cười nói:
– Con chưa đi học hả ?
Tôi mỉm cười, đúng là người mẹ tuyệt vời của tôi, những lúc này mẹ mới là mẹ của tôi, luôn quan tâm tới con cái trước tiên. Tôi nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt má mẹ, sờ trán mẹ lần nữa rồi nói:
– Mẹ ốm rồi đấy, mẹ biết chưa ? Hôm nay con sẽ ở nhà phục vụ mẹ.
Mẹ tôi vẫn miễn cưỡng mà nói:
– Không được, con phải đi học chứ ? Lớp 12 rồi đấy….
Lúc này, tôi mới đặt ngón tay lên môi của mẹ, không cho mẹ nói nữa, cúi xuống hôn trán nàng, tôi nói:
– Không nói nữa, chỉ ngày hôm nay thôi mẹ nhé, yên tâm… con gọi điện báo nghỉ rồi. Con không an tâm khi để mẹ ở nhà một mình…
Mẹ tôi có vẻ rất vui, nhoẻn miệng cười tiếp, nhưng sau đó lại nhíu mày nói:
– Ơ, thế bố đâu rồi mà để con ở nhà ?
Tôi nhe răng ra cười không nói gì. Mẹ tôi hiểu ngay:
– A, anh dẻo mỏ nhỉ, xin được bố cho nghỉ ở nhà cơ đấy…
– Chuyện, con mà lại, thế mới có thời gian ở riêng với mẹ chứ ..heheheh
Mẹ tôi đỏ mặt, lí nhỉ nói:
– Chỉ thế là giỏi thôi….
Lúc này tôi mới chợt nhớ ra, mẹ chưa ăn gì, thế là tôi hỏi:
– Thôi nào, hôm nay con sẽ giành quyền chăm sóc mẹ, mẹ không được có ý kiến. Giờ mẹ muốn ăn gì nào ? Cháo nhé ?
Mẹ tôi lặng lẽ gật đầu, đang sốt cao nên chỉ ăn được đồ mềm thôi. Tôi lại hỏi tiếp:
– À, còn thuốc nữa, nhà mình có sẵn không mẹ ? Thuốc gì nhỉ ?
– Mẹ bị cảm lạnh, con tới tủ thuốc nhà mình, lấy cho mẹ vỉ thuốc cảm cúm là được.
Kéo chăn lên cho mẹ, hôn thêm cái nữa lên môi, mẹ tôi giờ mệt lắm nên không cản được, cứ nhắm mắt để yên cho tôi làm gì thì làm hehehe. Sau đó tôi nói:
– Mẹ nằm nghỉ đi nhé, để con chạy đi mua cháo cho mẹ, ăn được thì mới uống được thuốc nhỉ ?
– Ừ, con trai mẹ giỏi nhỉ … – Mẹ khen tôi
Thế là, tôi hăm hở chạy đi ra ngoài ngõ mua cháo. Mua xong chạy về nhà, bày ra bát, chuẩn bị cốc nước, lấy thuốc. Để vào cái khay to rồi mang vào trong giường cho mẹ tôi. Vừa làm vừa nghĩ, mọi khi bố con tôi ốm thì mẹ sẽ phục vụ vất vả như thế này đây…
Mẹ tôi, hạnh phúc nhìn tôi khi ngồi ăn cháo, giờ cái mối quan hệ của tôi và mẹ nó phức tạp quá, lúc thì mẹ con, lúc thì người tình. Nhưng cái tình cảm đó nó khát khao, mãnh liệt, đến và đi tự nhiên, hầu như không có gì cản trở được. Giờ đây tôi coi mẹ như cô bé đang bị ốm vậy, yêu ớt, mong manh cần tôi giúp đỡ và che chở.
Trước đây cái hồi còn nhỏ, mải chơi, có biết quan tâm tới mẹ đâu, mẹ ốm như thế nào tôi cũng chẳng biết, chỉ biết là khi mình ốm thì lúc nào cũng được chiều chuộng, dỗ dành. Ngồi ngắm mẹ mà không biết chán, liếc mắt nhìn thấy tôi cứ nhìn chằm chằm vào mình, mẹ tôi đâm ra ngại ngùng, mắng:
– Này, nhìn mẹ cứ như ăn tươi nuốt sống thế hử ? Mẹ anh ốm rồi, không có làm ăn gì được đâu nhé… – Mẹ tôi lí nhỉ nói..
– Hehe… Mẹ xinh đẹp quá mẹ à, mỗi lần ngắm mẹ con lại thấy mẹ đẹp 1 kiểu khác… con có thể ngồi ngắm mẹ cả ngày đấy hihihihi
– Thôi, thôi, không phải nịnh mẹ nhé, không được nhìn nữa, mẹ xấu hổ….
– Ơ hay, con nhìn mẹ thì có gì mà mẹ xấu hổ chứ ? – Tôi mặt dày nói.
– Hứ, mẹ bảo mà không nghe à, tôi đang ốm đấy – mẹ tôi trả lời như trẻ con làm nũng…
Tôi nghe vậy thì phì cười, haha mẹ tôi đáng yêu quá đi thôi. Lúc này mẹ tôi đã bỏ thìa xuống rồi, mẹ chỉ ăn được 1 chút thôi. Tôi vội vã quan tâm mà nói:
– Ấy, mẹ ăn thêm nữa đi chứ, không là không khỏe được đâu.
– Ôi, mẹ mệt lắm, không ăn được nữa đâu… – Mẹ tôi than thở
Nghe vậy tôi đành nói:
– Thôi vậy, mẹ uống thuốc rồi nằm nghỉ đi nhé, khi nào đói mẹ lại kêu con nghe chưa ?
– Được, được…
Lúc đưa vỉ thuốc cho mẹ tôi, bỗng mẹ kéo tôi mà ôm vào lòng, thì thầm nói:
– Con trai của mẹ biết chăm sóc mẹ chu đáo rồi, cám ơn con nhé, yêu con…
Tôi thích quá, mẹ tôi thật là diu dàng biết bao, tranh thủ rúc ngay vào bộ ngực tròn đẫy đà của mẹ, tôi nói:
– Con cũng yêu mẹ nhiều lắm…..
– Nè, anh đừng có tranh thủ lợi dụng nhé – Mẹ đẩy tôi ra mắng yêu
– Hehehe, tại mẹ kéo con vào mà…
– Thôi, anh hay táy máy lắm, để yên cho mẹ nghỉ…
Nói rồi mẹ tôi uống viên thuốc vào rồi nằm xuống, được một lúc mẹ tôi lại chìm vào giấc ngủ…
Tôi không đi đâu cả, ngồi cạnh giường trông mẹ tôi… Cái giống cảm lạnh này, nó cũng hành hạ người ta ghê gớm lắm, tôi chú ý thấy người mẹ lúc nóng lúc lạnh… Lúc thì mẹ đẩy chăn ra, tôi muốn kéo chăn vào cho mẹ thì mẹ bảo là mẹ nóng lắm, được 1 lúc thì lại thấy người mẹ tái lại, mẹ kéo chăn lên mà người run lẩy bẩy:
– Um, mẹ lạnh quá, lấy cho mẹ thêm cái chăn với… – Mẹ tôi thì thào nói.
Tôi vội vàng chạy lên nhà lấy thêm một cái chăn nữa, nhưng mà nó vừa to vừa nặng, mẹ thì nằm co lại vì lạnh, người mẹ run lập cập. Thương mẹ quá, tôi mới nghĩ ra 1 cách, tôi cứ thế phi vào trong chăn mà ôm lấy mẹ. Hơi ấm của tôi truyền vào thân thể mẹ, mẹ mới đỡ lạnh dần đi, mẹ ôm chắt lấy tôi mà mê sảng nói: “Ấm quá…”
Thương mẹ quá…
Tôi nằm ôm mẹ được 1 lúc thì bắt đầu táy máy, hehehhe mấy khi được như thế này, vậy là tôi vừa ôm mẹ vừa tranh thủ xoa ngực, bóp mông, nhẹ nhàng vuốt ve thôi, cho mẹ tôi dễ ngủ. Cũng khoái thật, mỗi tội ức chế vì thằng em nó lại cứng lên rồi…
Được 1 lúc, mẹ tôi lại nóng quá, người mẹ ướt đẫm mồ hôi, mẹ lại muốn đẩy chăn ra, tôi thấy tình hình này không ổn, có nhớ lại là trường hợp này cần phải lau mồ hôi cho người khô ráo không là còn bị cảm nặng hơn. Đành vậy, tôi lật mẹ ra mà cởi cái váy ngủ, cũng dễ thôi, giờ mẹ chỉ mặc độc bộ quần áo lót sexy, cả thân hình trắng muốt ngọc ngà của mẹ lại lộ rõ ra, cuốn hút và khêu gợi biết bao, mẹ tôi đang mê sảng, hơi thở không đều. Tôi lấy khăn dấp nước nóng vào, vắt khô đi rồi mới bắt đầu lau người cho mẹ tôi. Lau xong toàn thân 1 lượt, tôi mới an tâm đắp chăn cho mẹ vào.
Chà, chăm người ốm vất vả đấy, nhưng mà cũng thích, được thoải mái ngắm cái thân hình tuyệt mỹ đang trần truồng của mẹ tôi… tội lỗi… tội lỗi…
Nằm chống cằm cạnh mẹ mà ngẫm nghĩ, tôi mới thấy lạ, tự hỏi tại sao mà mẹ tôi tự nhiên lại lăn ra ốm thế này ? Thời tiết thì cũng đang đẹp, chỉ hơi se lạnh vào đầu xuân thôi mà ? Để chút nữa mẹ dậy tôi thử hỏi xem sao … Nghĩ thế tôi mới nằm ngủ thiếp đi bên cạnh mẹ tôi.