Mẹ Tôi Là Bà Hiệu Trưởng Dâm Đãng - Phần 137
“Ặc, được rồi, đúng là không thể nói lung tung,” tôi thầm nghĩ, trong lòng đầy ảo tưởng về việc mẹ sẽ bày ra những tư thế dâm đãng như trong phim AV. Nếu mẹ, vốn là người luôn nghiêm túc và câu nệ, lại giống các diễn viên AV, uốn éo đủ kiểu để tôi “địt” tới bến, chắc chắn cảnh tượng đó sẽ làm tôi mất hồn. Nhưng tiếc thay, đó chỉ là tưởng tượng. Nếu tôi thực sự bắt mẹ làm vậy, hậu quả chỉ có một: Tôi sẽ chết rất thảm, thậm chí không còn cơ hội làm tiếp, chưa kể không biết có sống sót đến ngày mai để thấy mặt trời hay không.
“Yên tâm đi, con chỉ muốn nằm phía sau mẹ, đút vào từ phía sau thôi,” tôi nói.
Nói xong, tôi bảo mẹ nghiêng người. Tôi nằm phía sau mẹ. Với tính cách bảo thủ, mẹ đương nhiên không hiểu tôi định làm gì, hơi nghi hoặc: “Như vầy thì đút vào kiểu gì?”
“Ủa?” Tôi trợn mắt, như phát hiện ra tân đại lục. “Mẹ vừa nói “đút vào” kìa! Hắc hắc, đây là lần đầu con nghe mẹ nói lời lộ liễu thế đấy!” Lời tôi khiến gương mặt vừa mới bớt đỏ của mẹ lại rực lên.
“Xì, tại con hết, làm mẹ xấu hổ chết đi được!” Mẹ thẹn thùng gắt.
Tôi ôm mẹ từ phía sau, để lưng mẹ tựa vào lồng ngực ấm áp của tôi. Đôi tay nghịch ngợm của tôi tha hồ khám phá cơ thể đầy đặn của mẹ. Cả ngày hôm nay, tôi không biết đã mong chờ khoảnh khắc này bao lâu – được ôm mẹ vào lòng, không chút e dè mà “chơi đùa” cơ thể trần trụi của mẹ. Cảm giác kích thích khiến máu tôi sôi sục. Nhưng tôi không quên việc chính. Như mẹ nói, mai còn phải đi học, giờ đã gần 12 rưỡi. Nếu không nhanh chóng “xong việc”, lỡ mẹ không cho tôi tiếp tục thì đúng là bi kịch. Tôi còn chưa xuất đâu!
Tôi luồn một tay xuống, chộp lấy cặp mông đồ sộ của mẹ, khiến mẹ hờn dỗi không ngừng. Tôi nâng một chân mẹ lên, đưa “dương vật” đến giữa hai đùi mẹ, chậm rãi di chuyển đến cửa âm hộ, nhẹ nhàng đút vào, đầu khấc dần dần tách hai mép âm hộ mẹ ra “Ưm…” Tôi lại tiến vào, khiến mẹ không kìm được, phát ra một tiếng rên mê hoặc.
Nhìn mẹ dần nhập vào trạng thái, cơ thể thả lỏng, tôi vừa nâng chân mẹ, vừa nhẹ nhàng đẩy hông từ phía sau. May mà tôi đủ cao, “thằng nhỏ” đủ dài, không thì khó mà kiểm soát được cơ thể đẫy đà của mẹ. Mông mẹ đầy đặn, nói thẳng ra là khá “dày”. Nếu là mấy anh chàng Nhật Bản với “hàng” ngắn nhỏ, e là chẳng chạm được đến lỗ đít mẹ, huống chi là âm hộ.
Tôi đặt tay lên vai mẹ, mịn màng như lụa: “Thật ra mẹ không lạnh lùng như con tưởng đâu. Sao mẹ cứ giả vờ uy nghiêm, đẩy người khác ra ngàn dặm vậy?”
Có lẽ vì bị tôi thọt trúng tử cung, mẹ khẽ rên, rồi nghe lời tôi, mỉm cười: “Tiểu tử thối, hóa ra trong lòng con, mẹ là như vậy? Bao năm qua con nhìn mẹ thế à?” Giọng mẹ dần chuyển sang oán trách: “Con nghĩ mẹ muốn thế sao?”
Không đợi tôi trả lời, mẹ tiếp tục: “Dưới vẻ ngoài lạnh lùng của phụ nữ là một trái tim sợ bị tổn thương. Ba con, cái gã vô dụng đó, chỉ biết an phận, không chí tiến thủ. Con trước đây học hành cũng chẳng ra gì. Nếu mẹ không mạnh mẽ, cái nhà này không biết đã thành ra thế nào. Có lúc mẹ cũng muốn làm một tiểu nữ nhân, được chồng yêu thương, giúp chồng dạy con. Nhưng vì gia đình, vì tương lai của con, mẹ phải cổ tình lạnh lùng xa cách, cố gắng làm việc, để ít nhất con có một con đường tốt hơn.”
Nghe mẹ nhắc tôi trước đây bất tài, tôi cười ngượng. Nhưng nghe tiếp, tôi không khỏi xúc động: “Mẹ vất vả thế cũng vì con?”
“Còn vì ai nữa?” Mẹ đáp. “Ba con vô dụng, mẹ chẳng lẽ để con sau này làm tài xế như hắn? Dù mẹ yêu công việc giáo dục, nhưng đâu cần mệt mỏi thế này, an phận làm một giáo viên bình thường chẳng phải tốt hơn sao? Tất cả là vì con. Mẹ liều mình gặp Lý Hòa Thanh, cái gã cầm thú đó, chẳng phải để nắm thóp hắn, lật đổ vị trí của hắn. Trường cấp ba này là trọng điểm tỉnh, kỳ thi đại học đều do sở giáo dục xét duyệt. Với vai trò phó hiệu trưởng, mẹ khó mà mở cửa sau cho con. Nếu không vì con, mẹ đâu cần gặp gã cầm thú đó, suýt chút nữa… Thật ra từ khi con lên lớp 9, mẹ đã có kế hoạch. Thành tích kỳ cuối của con tệ đến không chịu nổi, nên mẹ mới… Nhưng giờ con tiến bộ, mẹ cũng yên tâm hơn.”
“Nghĩ lại vẫn thấy sợ. Nếu hôm đó con không xuất hiện, mẹ không biết phải làm sao. Cả đời mẹ chưa từng hoảng loạn như vậy. Nhưng kết quả không quá tệ, chỉ là thất thân cho con, tiểu tử thối này.”
“Mẹ…” Nghe mẹ nói, tôi nghẹn lời. Mẹ âm thầm hy sinh vì tôi nhiều như vậy, vậy mà trước đây tôi còn oán hận mẹ, trách mẹ không cho tôi sự ấm áp, tình thương. Tôi thật đáng chết ngàn vạn lần! Tình thương của mẹ là sự hy sinh thầm lặng, vậy mà tôi ngu ngốc không nhận ra, còn trách mẹ nghiêm khắc. Tôi buông chân mẹ, ôm chặt mẹ từ phía sau, không nói gì, vì tôi không biết phải nói gì. Hôm nay tôi mới biết mình ngốc nghếch, ngây thơ đến mức nào. Hóa ra tình yêu của mẹ luôn đặt lên tôi, mà tôi chẳng hề nhận ra, còn oán giận mẹ.
Mẹ tiếp tục: “Mẹ từng nghĩ ba con là chỗ dựa cả đời… Haizz…”
Tiếng thở dài của mẹ khiến tôi càng đau lòng. Tôi ôm mẹ chặt hơn, như muốn bày tỏ quyết tâm: “Dù quá khứ thế nào, từ nay con sẽ không để mẹ phải lo cho con nữa. Ngược lại, con sẽ không để ai làm tổn thương mẹ. Dù giờ con chưa thể gánh vác gia đình, nhưng con sẽ cố gắng trở thành người đàn ông mẹ có thể dựa vào, mang lại hạnh phúc cho mẹ.” Những lời này tôi gần như gào lên từ trái tim, không phải lời ngon tiếng ngọt, mà đó chính là lời hứa của một người đàn ông với người phụ nữ mình yêu.
Lời tôi đầy sức hút, không hoa mỹ, không ngọt ngào, nhưng chân thành. Mẹ, dù dương vật tôi vẫn đang trong cơ thể mẹ, bất ngờ xoay người muốn ôm tôi. Nhưng “dương vật” của tôi đang cương cứng trong âm đạo mẹ, làm sao chịu nổi cú xoay đột ngột đó? Tôi kêu lên: “Á!”
“Mẹ, đừng xoay người đột ngột thế, lỡ gãy thì sao?”
“Á, xin lỗi, mẹ…” Mẹ nhận ra mình hơi kích động. “Mẹ chỉ…”
Mẹ không nói nên lời, nhưng môi mẹ nhanh chóng bị tôi chặn lại: “Không sao, con hiểu mà.”
“Ừ…” Mẹ chợt nhớ ra: “Con không sao chứ? Mẹ vừa động mạnh quá, xin lỗi…”
“Còn nói gì nữa, may mà “dương vật” của con đủ cứng, không thì bị mẹ làm gãy mất rồi!” Tôi trêu.
“Dương vật cái đầu con! Học đâu ra mấy từ này?” Mẹ trừng mắt. “Thôi, nhanh làm đi, hơn 1 giờ rồi. Mai đi học mà trễ, xem mẹ xử con thế nào!”
Sau màn “quậy” này, tôi thấy mẹ thả lỏng hơn nhiều. Mẹ chủ động dang chân, cầm “thằng nhỏ” của tôi, dẫn đến cửa âm hộ. Mẹ và tôi mặt đối mặt, tôi chậm rãi đút vào cơ thể mẹ, ánh mắt chúng tôi vẫn nhìn nhau. Khi dương vật tôi hoàn toàn vào trong, mẹ ngẩng cằm, phát ra tiếng rên.
“Mẹ, con muốn tới rồi,” tôi nhìn mẹ nói.
“Ừ… Nhẹ thôi…” Mẹ đáp.
Tôi đỡ eo mẹ, một tay đè lên cặp mông đồ sộ, toàn lực tiến tới. Thấy sắc mặt mẹ đỏ hồng, dù ít kinh nghiệm, tôi cũng biết mẹ sắp lên đỉnh. Tôi tăng lực đâm, nhưng vẫn cẩn thận tránh hai bên môi lớn sưng tấy của mẹ, sợ làm mẹ đau lần nữa.
“Á… Ừ… Thật thoải mái… Ư… Muốn… Muốn ra…” Mẹ rên rỉ.
Tôi biết mẹ sắp cao trào, bèn luồn tay xuống đùi mẹ, nhấc chân mẹ đặt lên người tôi, áp sát hạ thể vào vùng kín mẹ. Tôi cũng sắp đạt giới hạn.
“Á… Mẹ, con cũng sắp bắn…” Tôi gầm nhẹ.
“A… Không được… Ra… Ra rồi…” Mẹ hét lên.
Đột nhiên, sâu trong âm đạo mẹ như có dòng nước trào ra. Dương vật tôi bị dòng nước lũ cuốn qua, kích thích đến giới hạn. Bị dòng nhiệt lưu của mẹ đánh vào, như giọt nước tràn ly, tôi không kìm được, từng dòng tinh trùng nóng bỏng bắn sâu vào tận cùng trong tử cung mẹ. Không biết, liệu có thể đậu thai hay không nữa?
Trong khoảnh khắc, linh hồn tôi như bay khỏi cơ thể. Mọi âm thanh ồn ào trên thế gian đều trở nên tầm thường. Tôi cảm thấy trống rỗng, chỉ còn khoái cảm ngập tràn, không lời nào tả nổi.
Một lúc lâu sau, tôi dần tỉnh lại từ khoái cảm, rút dương vật ra khỏi âm đạo mẹ. Vừa rút ra, âm đạo mẹ như giếng phun, tinh dịch và dâm thủy trào ra, thấm ướt cả ga giường.
Hạ thể mẹ vẫn co bóp, mắt mẹ nhắm chặt, chậm rãi mở ra, nhìn quanh, rồi nhìn tôi. Với mẹ, khoái cảm vừa rồi như kéo dài cả thế kỷ. Trở lại thực tại, mẹ như không thể thích nghi, ánh mắt như tự hỏi: “Tôi là ai? Tôi đang ở đâu?”
Mấy phút sau, mẹ mới lấy lại tinh thần, nhìn xuống vùng kín. Dòng chất lỏng trắng đục trộn lẫn dâm thủy, một phần chảy ra khỏi âm đạo mẹ, tạo nên một hình ảnh vô cùng dâm mỹ, phần còn lại thì lấp đầy tử cung mẹ. Là người từng trải, mẹ biết rõ thứ trong tử cung mình là gì. Mẹ ngẩng đầu, nhìn tôi đang cười hì hì.
“Cười gì mà cười? Mau dọn dẹp đi, rồi đi ngủ!” Mẹ quát.
“Mẹ, giờ mẹ nhìn dâm đãng thật đấy!” Tôi trêu.
“Con còn nói! Ngứa da hả?” Mẹ giơ tay, như định đánh tôi.
Tôi nhắm mắt, tưởng mẹ sẽ cho một cái tát. Nhưng chờ mãi không thấy đau, tôi hé mắt, thấy mẹ đang nhặt áo ngủ dưới đất, liếc tôi: “Còn không mau đem ga giường bỏ vào máy giặt, ngẩn ra đó làm gì?”
Tôi ngẩn ngơ nhìn mẹ, rồi cười rạng rỡ: “Dạ, con làm ngay!”
Mẹ không đánh tôi! Người mẹ bảo thủ, không chịu nổi lời lộ liễu, vậy mà không đánh tôi vì câu nói đó. Điều này có nghĩa mẹ đang dần gỡ bỏ sự e thẹn, chấp nhận những lời “khẩu dâm” của tôi, không còn phản cảm như trước. Với người khác, điều này chẳng có gì, nhưng với mẹ, đây là một bước tiến lịch sử!
Có lẽ một ngày nào đó, mẹ sẽ thả lỏng trên giường, bày ra đủ tư thế AV, như một “con chó cái dâm đãng” để tôi “địt” tới bến. Nghĩ đến mẹ nghiêm túc ngày nào đó trở nên như vậy, trái tim tôi như muốn nổ tung.
Hạnh phúc “tính phúc”, chờ ta nhé!!!