Mẹ! Người Đẹp Thiên Thần - Chương 35: Kẻ thay thế ...
Bà nói xong thì cũng quay mặt qua chổ khác ngủ , còn tôi thì buồn rầu vì quyết định đó của mẹ. 1 khi bà đã quyết thì không gì có thể cản được …
Thế là mối tình của tôi và mẹ đành phải chấm dứt tại đây sao ?
Híc … tôi không cam lòng tí nào … Tôi đã yêu mẹ tôi rồi làm sao tôi quên được mẹ đây , tôi đã từng quyết tâm muốn sống cùng mẹ đến trọn đời vậy mà giờ đây chỉ còn 1 phía …
Bà không muốn tiếp tục tạo nên tội lỗi nữa … Nhưng vì thương bà tôi cố nén cảm xúc của mình lại , tôi cũng không muốn ép bà làm theo tôi .
Tôi biết bà cảm thấy tội lỗi như thế nào , vằng vặc bản thân mình như thế nào … Tôi không muốn làm bà thêm đau đớn nữa …
Vậy là chuyện tôi và mẹ chấm dứt từ hôm ấy … thời gian lại trôi qua …
Tôi và mẹ dần dần có khoảng cách xa hơn với nhau … cả 2 đều tránh né đối phương … chúng tôi ít nói chuyện nhiều , chỉ gập mặt trong bữa cơm hay những buổi sáng …
1 tháng sau đó vẫn vậy , tôi càng lúc càng buồn nhiều hơn về mẹ về tôi , về chuyện 2 người … Tôi cảm thấy nhớ mẹ vô cùng, dù là gập nhau mỗi ngày nhưng khoảng cách lại quá lớn …
Dạo này tôi bắt gập bà hay nhắn tin và gọi điện với ai đó … tôi cũng nghi ngờ rằng mẹ cố tình quen người khác để quên đi tôi …
Điều đó càng làm con tim tôi thêm tan nát …
Mỗi lần vô tình bắt gập mẹ nói chuyện điện thoại khi thấy tôi bà vội vàng chia tay người đang nói chuyện cùng bà … Tôi cảm thấy mình như ghen vậy … nhưng chẳng thể làm gì …
Rồi 1 hôm tôi đi học về thì thấy trong sân nhà có 1 chiếc xa lạ …tôi vội vã chạy vào vì cảnh này rất quen thuộc trong mấy câu truyện loạn luân mà tôi từng đọc trên mạng … nam chính khi bước vào nhà thì nghe tiếng rên ư ử phát ra … tìm hiểu thì thấy mẹ mình đang chịch nhau với người khác …
Nên tôi cảm thấy sợ khi mường tượng ra cảnh đó đối với mình … không biết tôi có kềm được cảm súc của mình mà lao vào đâm cho người đó chết không ?
Tôi vội vã vào nhà thì thấy có 1 gã đang ngồi nói chuyện cùng mẹ … lẽ nào tên này là người nhắn tin gọi điện cho mẹ bấy lâu nay sao ? Thấy tôi vào thì mẹ gọi tôi lại và giới thiệu …
Mẹ : Khôi … đây là Anh Giang bạn mẹ , cũng là người bên cty phân phối cho cửa hàng của mình đó …
Tôi cũng đến rồi chào người đó … nhìn anh ta có vẽ trẽ hơn mẹ vài tuổi , mẹ giới thiệu anh chắc là vậy rồi , khi tôi bắt tay với hắn thì dkm chắc chắn thằng này là người mà tôi vừa nhắc đến …
Cảm giác nói cho tôi biết điều đó …
Cũng may vào nhà mà không thấy cảnh kia , nếu mà có chắc tôi cũng làm thật… Không giết nó thì cũng thiến nó luôn …
Nhưng nghĩ lại thì mẹ tôi đâu phải hạng người đó … mà cũng chẳng biết được tên Giang thì cái mặt cũng giang theo … Nhìn mà muốn đục cho 1 phát vl …
Chào hỏi xong tôi cũng xin phép lên phòng mình thay đồ , khi trỡ xuống thì hắn ta cũng xin phép mẹ rồi chào tôi ra về …
Mẹ có rũ hắn ở lại dùng cơm nhưng do con mắt hình viên đạn tôi cứ chĩa vào hắn sẵn sàng bóp cò bất cứ lúc nào nên hắn đành từ chối và ra về …
Vào bữa cơm thì tôi chẳng nói chẳng rằng gì với bà , đúng như tôi nghĩ trong lòng , mẹ muốn tìm 1 người thế chổ tôi …
Tôi cảm thấy tổn thương vô cùng … dù mẹ không muốn đến với tôi thì ít ra bà cũng đừng làm điều đó lúc này… chả khác nào mẹ giày vò tôi thêm đau đớn …
Nhưng nghĩ lại cũng thấy mình sai , mẹ còn trẽ như vậy mà sống 1 mình không ai chăm sóc thì cũng tội cho bà …
Tuổi xuân phơi phới lại trẽ đẹp nữa …làm sao bà sống 1 mình cho được …
Mâu thuẩn trong tôi quá nhiều , nữa muốn ủng hộ mẹ, nữa lại muốn ít kỷ cho mình …
Nhưng tôi chẳng biết thế nào , nếu lỡ như mẹ đi thêm bước nữa thì tôi làm sao ?
Chẳng lẽ ngày nào cũng nhìn họ ân ái bên nhau sao ? tôi cũng yêu mẹ , nhưng bắt tôi chứng kiến điều đó mỗi ngày làm sao tôi chịu nổi đây …
Viển tưỡng tôi tạo ra càng dồn mình vào bế tắc hơn nữa … Híc …
Nhưng dường như mẹ chẳng hề để ý gì tới tôi … hằng ngày mẹ lại càng lộ dạng nhiều hơn, ngay cả trước mặt tôi vẩn nói chuyện với hắn …
Hắn cũng thường xuyện đến nhà tôi chơi , vì nhà tôi có camera nên khi tôi đi học lúc nào cũng quan sát ở nhà …
Hắn có vẽ cũng đàng hoàn , chỉ đến nhà uống nước nói chuyện với mẹ … cũng không ngồi gần nhau , hay giở trò lợi dụng gì mẹ tôi …
Nhưng không biết khi mẹ không có nhà thì có lén lúc hẹn hò gì với hắn ta không . Tôi nghĩ chắc là không đâu , do chuyện lần trước với bà thím Minh chắc mẹ rất sợ rồi …
Dạo này hắn ngày nào cũng tới nhà , ngồi khoảng 30p rồi về , có khi đến 2 lần …Tôi đâm ra phát bực … khi gập hắn chăng thèm chào hỏi gì cả …
Mẹ cũng biết điều đó , nhưng bà vẫn làm ngơ … bõ thằng tôi bơ vơ giữa chợ …
Càng lúc tôi càng lúng sau vô chuyện này khiến tôi chẳng còn tâm trí đâu mà học hành … điểm kém cứ liên tục về làng … Đến ngày hợp Phụ Huynh học sinh bị mẹ phát hiện …thế là tôi bị mẹ tụng cho 1 đóng kinh thư …
Tôi cũng làm lơ nghe bên này gió thổi qua bên kia … mẹ không biết tại sao tôi lại như vậy sao mà còn đối sữ với tôi như vậy …
Dù ép buộc ,áp đặt bản thân mình như thế nào tôi vẫn không thễ nào quên được … thêm chuyện ông kia nữa thì kiến tôi càng phân tâm …
Tôi giận bà từ lúc phát hiện ra chuyện mẹ gọi điện nhắn tin với người lạ đến giờ vẫn không nói chuyện với bà câu nào …
Rồi 1 hôm trong lúc ăn cơm tối mẹ nói với tôi 1 chuyện làm tôi tan nát con tim mình thêm 1 lần nữa …
Mẹ : Con biết Giang rồi đúng không ? Hôm nay Giang ngỏ lời muốn theo đuổi mẹ , mẹ không biết phải trả lời như thế nào ? Con nghĩ sao nếu mẹ bước thêm bước nữa ?
Tôi đứng hình khi nghe mẹ nói như vậy … lát sau thì nghe bà gọi thêm vài tiếng mới giật mình …
Tôi : Mẹ muốn tìm ai đó thế chổ vào để quên đi con đúng không ?
Mẹ biết là tôi hiểu chuyện bà làm nên im lặng hồi sau thì mới trả lời tôi …
Mẹ : Mẹ … mẹ thấy như vậy sẽ tốt hơn con à ?