Mẹ! Người Đẹp Thiên Thần - Chương 34: Quyết định của mẹ ...
Chương 4 : Quyết định của mẹ …
Sau khi mọi người về hết thì mẹ kêu tôi ngồi xem tivi chờ mẹ xuống dưới bép dọn dẹp mấy thứ linh tinh còn lại . Tôi cũng ngoan ngoãn làm theo lời bà , chờ đợi giay phút món quà của tôi được tặng .
Nhưng do có chút men trong người nên tôi cảm thấy hơi buồn ngủ lại thêm màn hình tivi càng làm tôi thêm mõi mắt .
Cuối cùng thì 30p sau mẹ cũng xong , mẹ kêu tôi lên phòng mẹ sẽ tặng quà cho tôi .
Hehe đúng như mong đợi , lên phòng tặng quà chắc là được như ý tôi muốn rồi , hồi hợp ngồi trong phòng thì nghe tiếng bước chân mẹ đi lên …
Mẹ : Cọc cọc … con ơi ?
Tôi : Dạ … mẹ vô đi
Mẹ : Tèn tén ten … Chúc mừng sinh nhật con trai yêu … Chúc con học thật giỏi và ngày càng đẹp trai nha … hihi …
Mẹ bước vào cầm trên tay là 1 cây ghuita , tôi đứng hình khi nhìn thấy nó … WTF Chuyện gì thế này đây đâu phải thứ tôi muốn , mẹ không hiểu tôi sao ? Tôi nhìn mẹ mà rưng rưng nước mắt vì buồn …
Bà thấy vậy tưởng đâu thằng con mình được nhận món quà đúng như ý thích nên không cầm được nước mắt vì xúc đọng …
Mẹ : Ôi cục cưng của mẹ sao vậy … Mừng quá hả ? đúng quà con thích rồi đúng không ? Đây của con đây … hihi …
Tôi ôm cây đàn mà buồn chết đi được … híc … Xong rồi mẹ đến ôm hôn tôi vào trán… và nói …
Mẹ : Thôi ngủ đi con trai … mẹ cũng về ngủ đây … hôm nay uống có mấy lon mà mệt quá … giờ buồn ngủ sụp mắt lun ùi nè … Con cũng ngủ sớm đi nha … Yêu con… chụt zzz ….
Thế là mẹ nói xong rồi đi 1 mạch về phòng , mẹ không ngủ chung với bố nữa mà ngủ phòng bên cạnh … Híc tôi thừ người ra thất vọng vì món quà này …
Trời ơi đâu phải thứ tôi muốn … Híc …Món quà này làm tôi nhớ đến sinh nhật năm trước của mình … Mẹ và bố cãi nhau cùng ngày hôm ấy , còn tôi thì để quên cây ghuita của mình ở sofa dưới nhà , trong lúc mẹ giận bà tiện tay chụp lấy nó rồi đập 1 cái …
Thế là tan tành banh chành … tôi chỉ mới mua chưa được 1 năm … Mẹ cũng xin lỗi tôi và hứa là sẽ đền cây khác nhưng rồi bà cũng quên luôn … Nhưng lời tôi nói hôm qua không lẽ mẹ lại nhớ đến nó rồi bù đấp cho tôi bằng món quà này …
Híc quá thất bại thằng tôi ơi … Vậy là sinh nhật năm nay phải đành quay tay rồi …
Nhưng tôi buồn 1 phần vì món quà kia và chuyện giữa tôi và mẹ… từ lúc tôi bình phục đến giờ mẹ vẫn không hề đá động gì đến chuyện đó …
Tôi cố ý nhắc thì mẹ lại lờ đi như không nghe … Tối đó tôi chẳng thể nào ngủ được vì quá buồn … Không biết phải giải quyết chuyện này với mẹ như thế nào …
Không lẽ mẹ định kết thúc tất cả và trỡ về làm mẹ con với nhau thôi sao ? Sáng hôm sau thì bố mẹ gọi tôi xuống nhà và công bố chuyện bố mẹ ly dị …
Bố rất buồn nhưng ông cũng phải chấp nhận …
Ông xin lỗi tôi và mẹ … rồi giảng 1 bài dài nhằng cho tôi nghe về chuyện người lớn … Thật ra tôi hiểu hết chứ … nhưng để bố yên tâm tôi đành ngồi nghe …
Sang 1 tuần tiếp theo đó thì bố mẹ cũng hoàn tất mọi thứ … Ông để lại cho mẹ con tôi căn nhà , cửa hàng …xe cộ , 2 căn hộ đang cho thuê và 1 mảnh đất lớn ở ngoài Bình Dương .
Tuy là chia 2 tài sãn nhưng bố để lại mọi thứ chỉ lấy 1 nữa số tiền trong xổ tiết kiệm chung tên của bố mẹ … Tôi nghĩ cũng khá nhiều … Vì ông muốn lâu lâu về thăm tôi và mẹ , có chổ ở , đi lại và cũng mong mẹ con tôi có cuộc sống tốt hơn …
Về chuyến đi chơi mà mẹ hẹn mọi người cũng đã bị hũy bõ vì chuyện ly dị nên ông bà nội ngoại 2 bên điều gọi bố mẹ tôi về …
Tất nhiên là có tôi đi theo … về bên nào thì sau khi bố mẹ tôi trình bày chuyện ly dị đều bị phản đối … Vì nội ngoại tôi là chiến hữu thân thiết mấy chục năm rồi làm xuôi gia với nhau nên bên nào cũng phản đối quyết liệt .
Nhưng khi cả 2 bên điều biết chuyện của bố thì chỉ trách bố … mắng chưởi ông thậm tệ … Tội cho bố , nếu ông không vì quá mềm lòng mà quyết liệt từ chối trách nhiệm bên người phụ nữ kia thì đâu ra nông nổi này …
Nhưng cũng không trách được ông , vì đàn ông dàm làm thì dám chịu trách nhiệm dù là cố ý hay vô tình … Tôi cũng rất phụ bố về khoản này … Ông bà 2 bên cứ muốn giữ tôi lại chơi vì nhớ thằng cháu đích tôn của mình , nhưng tôi cũng chẳng còn tâm trạng đâu mà chơi với bời cả , nên đành theo bố mẹ về …
Hôm sau thì bố cũng đi , trước khi đi ông dặn dò tôi chăm sóc mẹ chăm sóc bản thân , cố gắng học đồ đủ thứ … Ông còn nói sẽ thường xuyên về thăm tôi và còn đưa cho tôi 1 cái thẻ cùng mật khẩu … ông nói có cần gì thì gọi cho ông …
Thế rồi bố cũng đi mất … Ngày chia ly nước mắt âm thầm , tuy tôi không khóc nhưng vẩn cảm thấy buồn rất nhiều … Nhìn ông ngồi trên chiếc taxi rồi đi mất tôi cũng tự nói với lòng mình …
“” Bố yên tâm con sẽ thay bố chăm sóc cho mẹ thật tốt … Hãy tin ở con trai bố … “”
Vậy là năm mới đã đến tôi cũng được nghĩ 2 ngày được ở nhà chơi tẹc ga … Tôi quyết định tối nay sẽ gạ gẫm bà … Mấy tháng rồi chưa được cùng mẹ làm tình lần nào tôi cảm thấy rất nhớ … Nhưng chẳng dám mở lời hay hành động gì …
Phần nữa vì sợ những suy nghĩ của tôi là đúng , vì mẹ muốn kết thúc chuyện tội lỗi này …
Trước tôi chưa được làm tình lần nào nên chỉ nghĩ bàn tay của mình là tuyệt nhất , nhưng khi đã được rồi thì đâm ra nghiện , trong mơ thì nhiều lần cùng mẹ nhưng cũng chỉ là mơ …
Càng làm tôi thêm ham muốn tột độ …
Tối đó thì tôi vòi vĩnh mẹ ngũ chung … bà cũng tươi cười đồng ý … Đến khi lên giường thi tôi bạo gan thò tay vào Vú mẹ… Bà giật mình rồi nắm tay tôi kéo ra và nói …
Mẹ : Không có nghịch nữa … để mẹ ngủ nào …
Tôi : Nhưng mẹ … con … con muốn … Lâu rồi mình …
Bà thở dài rồi quay qua nhìn tôi …
Mẹ : Con à… Mình không thể tiếp tục làm như vậy được như vậy tội lỗi lắm con biết không ? Sau khi con bị tai nạn làm mẹ cảm thấy như ông trời đang đang trừng phạt mẹ con mình , vì tội lỗi bất dung này … Mẹ nghĩ nên kết thúc thôi … mấy tháng qua mẹ giằng vặc mình nhiều lắm … Con hiểu cho mẹ nha …
Tôi : Mẹ không yêu con … mẹ không muốn bên con sao ?
Mẹ : Dù gì mình vẫn là mẹ con với nhau , làm như vậy không được đâu con … Mẹ yêu con… mẹ muốn chăm sóc con cả đời … Rồi con lớn sẽ có người yêu rồi lấy vợ sinh con nữa … Không lẽ như vậy hoài , làm sao được … Mẹ nhất quyết rồi phải chấm dứt tội lỗi này thôi …