Mẹ! Người Đẹp Thiên Thần - Chương 27:
Mẹ ơi …. ( bạch … bạch )… Con sướng …. quá aaa … “”
“” Mạnh đi con …. sướng …. sướng lắm …. Con mẹ tuyệt quá ….aaaaa … to quá …. đâm nát lồn mẹ rồi …. Sướng quá đi iiiiii……””
Tôi đẩy mạnh thật mạnh , liên hồi … cơn sướng đang lan tỏa rần rần trong người 2 mẹ con… tiếng rên vang không ngớt … Được 1 lúc thì mẹ lật tôi nằm ngữa , leo lên mình tôi mà cưỡi … hình như mẹ thích kiểu này nhất … Mẹ muốn con cặc của toi đâu xâu nhất vào trong lồn mình , mẹ ngồi chồm hổm bóp vú tôi . Phía dưới thì nhịp lên nhịp xuống …
“” á aaaaaa … mẹ bóp cặc con chặt quá …. con ra mất … híc … “”
“” Mẹ sướng quá …. mẹ cũng ra đây … á aaaaaa bắn vào trong mẹ hết đi … mẹ muốn …Mẹ sướng quá con yêu …. “”
Tôi gòng mình hòa nhập theo mẹ , từ dưới tôi hất lên thật mạnh …
“” á … mẹ raaaaaaaaaaaa … “”
Tôi cũng đã chịu hết nỗi làm thêm vài cú nữa thì ngáo ra … phụt phụt vào lồn mẹ …. Mẹ đổ người đè lên mình tôi … đê mê … Lồn mẹ co thắt xiết chặt lấy con cặc … mút cạn kiệt dòng tinh … Mẹ ra nhiều thật … nước bên trong cứ rĩ rã ra ngoài … chảy lên 2 trứng dái tôi … ấm nóng ….
Lúc sau tôi nghe tiếng thở đều đều của mẹ , mẹ đã ngất đi và ngủ trên người tôi … Con cặc vẫn còn nằm bên trong lồn … Do sướng và quá mệt nên mẹ ngủ luôn … Tôi đỡ mẹ nằm sang bên rồi ôm bà ngủ thật ngon đến sáng …
Phần chị đêm đó cũng khó ngủ vì vẫn còn vương vấn cảm giác lần đầu gần 1 người đàn ông . Vừa sợ vừa kích thích làm chị xốn sang và khó ngủ . Bỗng chị liên tưởng đến lúc đã nhìn thấy tôi trần truồng và cả con cặc tôi … mặt chị đỏ bừng ôm gối xấu hổ … Sáng hôm sau tên Tuyễn đã trực sẳn ở cổng trường và kèm theo đó là 1 món quà … khi thấy chị đến hắn liền chặn xe lại và nói …
“” Nhi ! anh có món quà tặng em nè … “”
Hắn lấy trong balo mình ra 1 hộp được gói kỹ lưỡng dặn chị vào lớp hảy mơ ra … Lúc đầu chi do dự không muốn nhận , nhưng do hắn ép quá , rồi nhét vào tay chị và bỏ đi nên chị đành nhận .
Chị cũng rất hồi hộp để xe bên trong là gì . Đến lớp chị ngồi vào bàn lấy ra xem , bên trong là 1 lá thư kèm 1 dòng chữ :
“”Tặng người yêu của anh !Mãi mãi yêu em! Hãy đeo nó và nhớ đến anh ! “”
Và 1 hộp nhỏ , chị mở hộp ra xem thì đó là 1 sợi dây chuyền vàng , chị hơi bất ngờ vì món quà đắt giá . Chị lấy ngay điện thoại ra và nhắn tin cho hắn …
Chị : Sao anh tặng em món quà đắt như thế này ? Sao em dám nhận .
Tên khốn : Đó là tấm lòng , tình yêu của anh mà em ? tại sao lại không thể ?
Chị : Nhưng em ngại lắm … !
Tên khốn : Em nhận đi , không phải ngại . Em là người yêu của anh mà ? Em không yêu anh sao ?
Chị : Em Yêu Anh
Tên khốn : Anh cũng yêu Em , Em từ chối là anh giận đó .
Chị : Dạ ! thôi được rồi . Em nhận vậy , cảm ơn anh nha
Tên khốn : Ừ vậy anh mới thương , hì
Chị : Thôi em học đây khi nào rãnh rồi nhắn tin cho anh sau ! Bye anh nha
Tên khốn : OK ! Bye em yêu !
Chị rất vui vì món quà của hắn , chị đeo sợi dây chuyền lên cổ mình và làm 1 tấm hình tự sướng . Chị nào hay biết hắn đang đùng tiền bạc để mua chuộc sự yếu đuối của chị . Hôm nay tôi vẩn ỡ nhà 1 mình , chiều thì mẹ mới đưa tôi đến trường , tôi vẫn còn nhớ chuyện đêm qua .
Cảm giác tìm lại ký ức thật là đáng sợ … nhưng tôi vẫn phải cố gắng tìm lại hết tất cả những gì tôi đã quên . Buổi chiều mẹ chở tôi đến trường , khi đến lớp thì ai cũng bất ngờ , mấy đứa bạn cứ bu lấy tôi nói chuyện suốt .
Đương nhiên được sự bảo vệ của 2 thằng bạn thân của tôi , trãi qua 1 buổi trời hôm ấy ở lớp tôi cũng chẳng thể nhớ gì thêm . Chỉ là cảm thấy quen thuộc , vậy là chuyến đi này chẳng thu hoạch được gì . Tôi cảm thấy vô vọng quá , không biết đến bao giờ tôi mới trở về chính con người thật của mình .
Tạm biệt mọi người tôi và mẹ ra về , trên đường về tôi bắt gập thằng khốn nạn đó , tôi kêu mẹ đậu xe vào để nhìn cho rõ hơn . Tôi chỉ cho mẹ và mẹ cũng khẳng định đó là tên tuyễn , hắn đang ngồi trong 1 quán cafe cùng 1 đám bạn , và kế bên là 1 em xinh tươi .
Hắn quàng tay ôm cô gái đó , nói chuyện cười đùa đôi khi hôn môi ngay giữa đám bạn . Mẹ tôi cũng thấy chỉ biết lắc đầu , tôi liền chụp 1 tấm hình lại định là sẽ cho chị xem , tuy khoảng cách khá xa nhưng có thể thấy rõ khuôn mặt hắn và người con gái kia …
“” Mình về thôi mẹ … “”
“” Con định cho con Nhi xem tấm hình đó ha ? “” Mẹ hỏi tôi ?
“” Con không biết , có thể sẽ cần đến nó … về thôi mẹ con mệt rồi … “”
Nói xong mẹ lái xe thẳng đến chợ , bắt tôi đợi mẹ đi chợ rồi về luôn . Tôi đang phân vân việc có nên cho chị xem tấm hình này không ? Sau chuyện hôm bữa không biết chị và hắn còn qua lại không nữa , tối nay tôi sẽ hỏi chị . Nếu cần thiết thì tôi sẽ cho chị xem .
Tối đó hơn 10h thì chị về nhà , tôi và mẹ đang ngồi xem tivi thì chị vào . Mẹ gọi chị đến nói chuyện
“” Nhi ngồi nói chuyện với cô 1 chút đi con ? … “”
“” Dạ … “” Chị cười tươi rồi ngồi xuống
“” Chuyện con với thằng Tuyễn sao rồi ? Con còn qua lại với nó không ? Hôm đó tới nay cô cũng ngại nên không hỏi con được . ? “”
“” Dạ … dạ con không có gập anh ta từ bữa đó cô … “” Chị nói dối mẹ …
“” Cô là cô của con , có chuyện gì thì con cứ nói . Cô không ép buộc con gì hết . Chuyện của con cô cũng không thể can dự vào . Nhưng con làm điều gì cũng nên nghĩ kỹ …
Con người khó lường lắm con ạ …””
“” Dạ cảm ơn cô … “” Chị nói nhỏ …
“” Thôi con lên phòng tắm rồi nghĩ đi … Đói bụng thì xuống ăn cơm nha … Lúc chiều cô nấu nhiều lắm … “”
“” Dạ thưa cô con về phòng … “”
Hẵn lúc này chị rất lo lắng và sợ hãi … Sợ mẹ la chị nên tõ ra rụt rè . Lúc tôi lên phòng đi ngang phòng chị định ghé vào hỏi thăm thì nghe giọng nói . Ra là chị đang nói chuyện điện thoại và người bên kia không ai khác chính là tên Tuyễn .
Tôi im lặng lắng nghe 1 lúc sau thì tôi đã hiểu ra tất cả , ra là chị vẫn còn qua lại với hắn . Chị nói chuyện cười vui rồi cảm ơn quà cáp gì nữa .Tôi thực sự muốn lao vào và vạch trần hết sự thật cho chị biết con người hắn như thế nào .
Chị thật ngu Muội tin lời hắn , chị đang đặt hạnh phúc , tương lai và tình cảm gia đình của mình vào tay 1 tên sở khanh . Tôi rất giận nhưng không thể nào xông vào như vậy được . Chỉ 1 tấm hình liệu chị tin không ? Hay lại như lần trước nữa .
Dù gì chị cũng là chị của tôi , tôi không thể nào đứng nhìn chị bị tổn thương được . Tôi không thể làm càng phải tìm kế hoạch riêng cho mình . Suy nghĩ 1 hồi lâu thì toi quyết định tìm cách liên lạc với hắn .
“” Chị ơi ? … “” Tôi gõ cữa …
“” Ơi … chị đây ? gì đó khôi ? “”
“” Điện thoại em tự nhiên mở không lên , Chị cho e mượn điện thoại gọi gọi Hương cái nha .”” Tôi giã vờ và đề nghị …
“” Ừk nè … xong thì gọi chị . Chị xuống nhà tắm đây … “”
Khi chị quay đi mất tôi lập tức mở danh bạ ra tìm . Nhưng tìm mãi chẳng thấy tên Tuyễn đâu , chắc là chị lưu với tên khác rồi . Tôi tìm lại 1 lần nữa thì thấy 1 cái tên rất đặc biệt … “” Anh Y “” chắc là anh yêu , ôi vãi thật .
Tôi không thể mở tin nhắn ra xem được vì có mật khẩu , tên tôi thì chị lưu là nhok kon híc . Danh bạ chị không nhiều tên nên tôi nghĩ chắc chắn là hắn rồi , tôi lấy số rồi bấm số Hương nói qua loa vài câu cho có đễ tránh bị nghi ngờ …
Tôi xuống nhà chờ chị và trã điện thoại , còn hắn , tôi không biết phải nói gì với hắn bây giờ . Phải nhắn tin hay gọi cho hắn , hix đang suy nghĩ vu vơ thì mẹ gọi …
“” Khôi ơi … đi ngủ con … “”
“” Dạ con lên liền …””
Haijzz có lẽ phãi tốn thời gian suy nghĩ rồi . Tôi gọi chị nói để điện thoại chị trên bàn rồi lên phòng . Lên tới phòng thấy mẹ nằm quay mông ra ngoài , tôi liền phóng lên giường chụp lấy cái mông đó . Thì mẹ la …
“” Gì đó … bữa nay nghĩ nha … Mẹ đang tới tháng đó .. “”
“” Tới tháng gì mẹ ? … “” Tôi ngạc nhiên hỏi ?
“” Là những ngày của phụ nữ sẽ có kinh nguyệt , sẽ bị ra máu ở dưới nên không làm tình được .”” Mẹ giải thích
“”Híc … đến khi nào hết mẹ ? “”
“” Có khi vài ngày , có khi 1 tuần … Từ giờ đến đó là nhịn nha … haha …””
“” Híc … lâu vậy á … “”
“”Ráng đi … khi nào hết thi thoải mái nha … Lại đây mẹ ôm miếng coi … “”
“” Mẹ nói chiều nay bố về mà ? Sao không thấy vậy mẹ ? “” Tôi hỏi
“”Ừk lúc chiều ổng điện nói bận đột xuất sáng mai sẽ về sớm … Con nhớ bố hay sao mà hỏi vậy ? “”
“” Không tại con thắc mắc thôi … “”
“” Hôm nay đến trường con không nhớ thêm gì hết mẹ à … Híc không biết đến bao giờ … “” Tôi buồn nói với mẹ …
“” Từ từ thôi con … Con còn cả năm nữa mà … Giờ có gấp thì con cũng đâu đi học lại được . Mất mấy tháng kiến thức rồi … “” Mẹ nói
“” Dạ con biết vậy … nhưng thà sớm con chuẩn bị ôn tập năm sau học lai là vừa mà mẹ . Như thế sẽ vững hơn … “” Tôi giải thích cho bà …
“” Thấy con có chí như vậy … Mẹ cũng vui lắm … Nhưng con cũng phãi nghi cho sức khỏe của mình . Chuyện gì gấp gáp thì không thành đâu con … “”
“” Dạ con biết mà …””
“”Nè … nè … làm cái gì đó … rút cái tay ra coi … Lì quá nha … “”
“” Hì hì … Con mò miếng mà … “”
“” Mò cái gì … hồi nổi máu lên thì mệt … Thôi nằm yên nào … Ngủ đi con … “”
Tôi cũng ngoan ngoãn làm theo , ôm mẹ ngủ thật ngon lành …
Hôm sau khoảng hơn 9h thì bố tôi về tới nhà , chỉ con tôi ở nhà thôi . Bố vào ngồi cạnh tôi hỏi thăm …
“” Sao rồi con trai …dạo này khỏe không ? Thấy con ốm ra nhiều đó ? “” Bố hỏi ?
“” Cũng vậy thôi bố . Bố khỏe chứ ? Em con sinh chưa bố ? “”
“” Sinh rồi con … Nó giống con như đúc vậy … “” Bố nói với vẻ hạnh phúc …
“” Bố đặt tên em là gì ? “”
“” Bố đặt là Đoàn Quốc Anh … con trai quậy lắm … khóc suốt ngày … “”
“”Chúc mừng bố “” Tôi nói …
“” Con có buồn bố không ? “”
“” Lúc đầu cũng có , nhưng con nghĩ thông rồi nên cũng không có gì … Khi nào em lớn thì bô dẫn về cho con xem mặt với … “”
“” Ừ … được rồi … Bố sợ mẹ con buồn thôi . Bố về lần này để hoàn tất thủ tục ly dị với mẹ con … Hy vọng mẹ tìm được người tốt hôn bố …””
“” Mẹ nói là sống cùng con đến suốt đời . Con sẽ chăm sóc mẹ bố yên tâm … “”
“” Dì gì bố cũng là người có lỗi với mẹ con … Nhưng bố thực sự cảm ơn mẹ con … mẹ con không hành sữ như 1 người điên loạn .Mẹ con rất bình tỉnh , và rất lý trí … Bố rất khâm phục mẹ … “”
“”Bố còn yêu mẹ không ? “” Tôi hỏi ?
“” Yêu chứ con … Nhưng bố không phải là người quyết định … Bố tôn trọng và chấp nhận mọi quyết định của mẹ . Bố sẽ để tất cả tài sãn lại cho 2 mẹ con … Hy vọng 2 mẹ con sẽ sống tốt không phải chịu cực khổ . “”
Nhìn ông nói có vẽ buồn tôi cũng an ủi …
“” Lâu lâu bố về thăm con và mẹ nhé … Con sẽ nhớ bố lắm … “”
“” Bố sẽ về thường mà … Bố thấy có lỗi khi con mất trí nhớ mà bố lại không ở cạnh con được … Bố xin lỗi “”
“” Con không sao … con cũng nhớ được phần nào rồi … Năm sau con sẽ đi học lại … “”
“” Thật hả con ? ôi Bố mừng lắm … Con có cần gì thì cứ gọi cho bố nhé con trai … “”
“” Dạ con cảm ơn bố … Thôi bố đi về mệt rồi … Bố lên phòng nghĩ đi … Trưa mẹ về con sẽ gọi bố xuống ăn cơm … “”
“” Ừ … Bố lên nghĩ đây … Mẹ về thì gọi bố … “”
“” Vâng bố đi đi ạ … “”
Dù bố có lỗi với 2 mẹ con tôi nhưng tôi không hề trách ông . Mà còn phải cảm ơn ông vì điều đó . Tôi lại ngồi bâng quơ suy nghĩ về chị , về tên khốn kia , thực sự không biết phải làm như thế nào .
Làm sao giúp chị thoát khỏi tay hắn ? Tôi cần giúp đỡ , cần ai đó cho tôi ý kiến và giúp tôi 1 tay … Tôi liền nghĩ đến 2 thằng bạn mình … và lấy điện thoại ra nhắn tin ngay lập tức …
Tôi : 2 người giúp tôi 1 chuyện được không ?
Phong : Chuyện gì vậy bạn ? Nói đi ok hết ….
Tôi : 2 ông biết chị Nhi phải không ?
Phong : Ừ biết … có gập chị mấy lần , chị Nhi đẹp bà cố luôn . Nghe nói dọn qua ở chung nhà với mầy rồi hả ? Mà sao vậy ?
Tôi : Có 1 tên khốn đang quen với chị . Hôm trước có đến nhà tôi chơi , hắn ta giở trò với mẹ tôi . Hắn mò vào phòng mẹ rồi sờ mông bà . Tôi điên lên đập cho 1 trận . Hắn chối ko nhận , còn chị thì không tin hắn làm vậy mà vẩn tiếp tục với hắn … Hôm qua đến trường về tôi thấy hắn ôm ấp và hôn 1 cô gái khác . Tôi muốn giúp chị thoát khỏi hắn nhưng không biết làm cách nào . Hắn là 1 tên khốn , tôi không muốn chị Nhi phải đâu khổ . Ông có cách nào giúp tôi không ?
Phong : Trời ơi … có vậy nữa hả ? ĐM Thằng này . Chị Nhi yêu nó tin nó mà không tin mầy với cô hả ?
Tôi : Ừ … chắc vậy . Thấy chị vẫn con qua lại với nó .
Phong : Nó có làm gì Chị Nhi chưa ?
Tôi : Chẳng biết , 2 người đó chỉ mới quen thôi . Tôi có số điện thoại của hắn nhưng không biết phải làm gì ?
Phong : OK để tao nói với thằng linh rồi cho mầy biết .
Tôi : Cảm ơn … Nhờ 2 người …
Phong : Ừ … Thôi nha đang trong tiết học … Chút nhắn lại …
Khoảng hơn 2 tiếng sau thì phong nhắn tin lại cho tôi …
Phong : Tao nói với thằng Linh rồi . 2 thằng cũng bàn bạn đủ thứ . Chuyện này không dễ đâu . Thằng đó thì dễ xữ còn điều quan trọng là chị Nhi . Làm sao cho chị biết được mặt thật của nó mà tránh xa thì mới khó . Chiều nay tụi tao mắc học nên không qua mầy được … Chiều tối tụi tao qua rồi nói rõ hơn …
Tôi : Tôi cũng biết vậy ? nên chẳng biết làm sao . Hẹn chiều gập 2 ông vậy .
Trời cũng đã trưa mẹ về đến nhà thì thấy tôi ngồi thẩn thờ … Mẹ ngồi cảnh rồi hỏi han …
“” Sao vậy con trai … Ngồi buồn thiu vậy ? “”
“” Không có gì đâu mẹ … nghĩ linh tinh thôi mà … Mà bố về rồi đó mẹ … bố đang nằm nghĩ trên phòng … “”
“” Mẹ biết rồi … nãy bố có gọi cho mẹ … Thôi mẹ đi lam cơm đây , con không sao thật chứ ? “”
“” Dạ không sao ?Mẹ làm cơm nhanh đi … con đói lắm rồi … “” Tôi giục …
“” Rồi rồi … có ngay có ngay … Chờ mẹ xíu … “”
Mẹ bõ đi còn tôi thì tiếp tục những dòng suy nghĩ dỡ dang . Hy vọng 2 người bạn tôi sẽ giúp được cho chị …
Về phần chị hôm nay hắn cũng mò đến lớp tìm chị rũ rê chị tối nay đi chơi thầm giở trò kiếm chác … Lúc đầu chị không chịu đi vì phải trông cửa hàng cho mẹ đến tôi … Hắn thì cứ bày cho chị nói dối với mẹ rằng đi sinh nhật bạn nên xin mẹ cho nghĩ 1 buỗi tối để đi chơi cùng hắn …
Do hắn cứ nài nỉ miết thêm phần chị cũng muốn nên dễ dàng xiu lòng sau 1 hồi gạ gẫm . Chị gọi điện xin mẹ ngay sau khi hắn đi , đương nhiên là mẹ tin lời chị 100% nên sẵn sàng chấp nhận . Vậy là mọi thứ đã thuận lợi cho hắn … giờ hắn chỉ còn chờ đến lúc đó và hành động … Không biết sẽ có chuyện gì xẩy ra với chị ngày hôm nay … Tôi lại có linh cảm bất ổn …