Mẹ! Người Đẹp Thiên Thần - Chương 17: Trở Về
Tôi vẩn im lặng nằm bên cạnh lắng nghe từng lời của bà …
“” Mẹ xin lỗi con trai … tại mẹ mà con đã chịu đau khổ như vậy . Nhưng con cần phải biết chuyện gì xẩy ra với gia đình mình . “”
“” Mẹ và bố con lấy nhau hơn 17 năm và con là đứa con duy nhất của bố mẹ . Lúc đầu mẹ cũng chẳng có tình cảm gì với bố con nhưng từ khi sinh con ra mẹ dần dần yêu bố . Mẹ nghĩ mình có 1 gia đình hạnh phúc , 1 đứa con và 1 người chồng yêu thương mình .
Nhưng rồi cách đây 1 năm bố con đi công tác và đã xẩy ra chuyện , bố con đã ngũ với 1 người đàn bà khác trong công ty và có cả con với người đó . Bố đã thú tôi cùng với mẹ , lúc đó mẹ như vỡ tan lòng mình , mẹ đã không muốn tha thứ cho bố con , nhưng mẹ biết bố là người tốt , bố con không muốn chối bỏ trách nhiệm của mình .
Rồi mẹ cũng chấp nhận , mẹ dần dần mất đi tình cảm dành cho bố , đôi lúc mẹ muốn ly dị để bố con tự do , nhưng còn con , mẹ không muốn con mất bố , 1 gia đình tan vỡ thì con cái chính là người đau khổ nhất . Mẹ đành im lặng sống , rồi cách đây mấy tháng mẹ gập lại Minh là người con nhìn thấy đi cùng mẹ hôm ấy . Minh là bạn học cấp 3 với mẹ , chú hỏi thăm về mẹ và gia đình ,
Mẹ cũng thật thà nói với chú . Nghe xong chú an ủi mẹ , rồi muốn mẹ đến với chú , vì ngày xưa chú rất thích mẹ nhưng không dám nói . Chú ngõ lời cùng mẹ , nhưng mẹ từ chối , mẹ chỉ xem chú như người bạn cũ . Chú cũng đồng ý rồi lâu lâu chú cũng hẹn mẹ uống nước hõi thăm đủ thứ . Đến hôm ấy thì chú ấy hẹn mẹ ra nói chuyện , ngày con xẩy ra tai nạn . Chú đã gạt mẹ đến khách sạn , lúc đó mẹ thực bất ngờ về chú . Chú ấy đã xem thường mẹ còn lừa gạt mẹ , lúc đó con đã nhìn thấy , con nghĩ mẹ đã ngoại tình nên đã giận mắng mẹ và bõ đi rồi xẩy ra chuyện .
Mẹ xin lỗi con … mẹ chĩ nghĩ 1 mối quan hệ bình thường thì không có gì đễ nhắc tới , nhưng như vậy đã làm hại con . Khiến con hiểu lầm về mẹ . “”
Sau 1 tràn giải thích trong nước mắt của mẹ tôi dần hiểu ra lý do . Bà sục xùi nước mắt trong lòng ngực tôi nói tiếp …
“” Mẹ thật sự hối hận vì những chuyện xẩy ra , mẹ sẽ không để con chịu thêm 1 nổi đau nào nữa . Chắc lúc ấy con hận mẹ lắm đúng không ? Mẹ xin lỗi con . Do mẹ quá vô tư với người khác , khiến họ hiểu lầm . Mẹ sẽ không bao giờ gập lại chú nữa , rồi ngày nào đó con nhớ lại thì con sẽ hiễu hơn về chuyện này …
Mẹ yêu con , mẹ chỉ muốn sống cùng con đến suốt cuộc đời còn lại . Mẹ không cần ai , thêm 1 ai nữa , chỉ con mỗi 1 mình con thôi … “”
Kết thúc câu nói của mẹ là 1 nụ hôn lên má tôi , vòng tay ấm áp ngập tràng kéo tôi và mẹ vào trong giấc ngủ thật bình yên …
Buổi sáng hôm sau , tiếng chim hót ngoài xửa sổ , những ánh năng len lõi vào khấp căn phòng soi rọi đến 2 con người nằm đó , tôi nheo mắt tỉnh dậy vì nắng chói , mẹ cũng thúc dậy tôi nhìn bà rôi cười …
“” Chào mẹ “”
Câu nói đầu tiên của tôi sau bao tháng ngày im lặng … Mẹ bất ngờ vì điều đó ,hai hàng mi rưng rưng của mẹ lấp lánh trong ánh nằng vàng… nhìn tôi nở 1 nụ cười
“” Chào con trai …””
Mẹ tặng 1 tôi 1 nụ hôn rồi xuống nhà làm bữa sáng . Tôi vẫn nằm dài suy nghĩ mông lung về mình , về hiện tại , về mảnh ký ức quá khứ trắng xóa và cả tương lai . Tôi thực sự muốn đi tìm nó , tìm lại chính mình .
Hôm nay ông bà tôi sẽ về quê , ông bà cũng rất mừng khi thằng cháu đích tôn của mình đã bình phục , trước khi đi còn dặn dò đủ thứ rồi bố đưa ông bà về .
Công việc bố cũng rất bận nên cũng ít khi ở nhà hơn nữa phía bên người vợ kia của bố cũng gần sinh nên bố cứ đi biền biệt , lâu lâu thì về thăm tôi rồi lại đi . Ngôi nhà chỉ còn có 2 mẹ con dùm bọc lẫn nhau … Thấy vậy mẹ hỏi ?
“” Sao con buồn vây ? “”
Tôi chỉ nhìn bà cười rồi lắc đầu . Bà đến ngồi cạnh ôm tôi
“” Rồi mọi chuyện cũng qua thôi con … Rồi con sẽ nhớ lại . Giờ chỉ còn 2 mẹ con mình , bố con cứ đi mãi . Chắc mẹ phãi đi đến quyết định ly dị với bố , để bố con được tự do hơn .””
“” Con muốn đến cửa hàng cùng mẹ không ? “” Mẹ hỏi
Tôi gật đầu . Mẹ dùng xe hơi của bố chở tôi đi , mẹ không muốn nắng làm thâm những vết xẹo của tôi . Thấy xe đậu trước cửa tôi và mẹ bước ra thì Chị chay đến mừng rỡ .
“” Hôm nay Khôi khỏe hơn rồi hả cô ? “” Chị hỏi
“” Ừ cũng tốt hơn rồi , cô chở nó ra đây chơi cho khây khõa , chứ ngồi nhà buồn lấm … Thôi vào con … “””
Mẹ gọi các chị đến rồi giới thiệu với tôi :
“” Đây là Những và Trang con cũng biết 2 chị ấy làm ở đậy lâu rồi , còn đây là Nguyên và Diệp vừa vào làm hơn tháng thôi lúc con còn nằm viện …Con chào mấy chị đi …”””
Tôi nhìn từng người cười rồi gật đầu (lạnh lùng boy) bỗng 1 người đến chìa tay ra bắt tay với tôi rồi giới thiệu …
“” Chào em chị là Diệp , lần trước đến phỏng vấn có gập em , nhưng không có dịp chào hỏi . Hân hạnh làm quen với em … “”
Tôi cũng bắt tay cười với nàng , rồi đi vào trong ngồi . Nàng vẫn còn ngơ ngác vì sự lạnh lùng của tôi . Mẹ chỉ biết cười thôi chứ không biết làm gì khác .
“” Nhi còn vào nói chuyện với em đi …”” Mẹ gọi chị
“”Dạ … “””
Chị đến ngồi cạnh tôi nói chuyện
“” Sao nhóc ? Buồn không ? “” Chỉ hỏi
Tôi khẽ gật đầu nhìn chị …
“” Em khát không ? hay chi lấy nước nha ? “”
“” Dạ “”
Lát sau chị mang đến 1 ly nước rồi nói …
“” Em lạnh lùng quá nha … Chị biết là em không còn nhớ gì nữa , nhưng chị hông ngờ là đến tính tình , em cũng thay đổi luôn híc …””
“” Chị thích em không ? “”Tôi hỏi …
Chị như bất ngờ , ngơ ngác nhìn tôi chầm chầm … Rồi nói nhỏ
“” Có … “”
“” Mỗi lần em đến thì mọi người đều vui vẻ hẳn ra , em lúc nào cũng trêu ghẹo mọi người . Nhất là chị nè cứ bị em trêu hoài à … Chị xin lỗi lúc em nằm viện chi không vào thăm em nhiều được . Cô giao chổ này lại cho chị , chị cũng hông dám bõ liều , hôm nào hết khách mà con sớm thì chị mới vào được . Lúc nghe tin em chị buồn lấm , cũng may là em không sao . “”
“” Nhớ lúc trước em cứ hay rủ chị đi chơi nè , đi ăn kem nè , rồi đạp xe đạp nữa . Lúc em bị té rách cả quần sợ cô la nên 1 2 bắt chị vá lại cho em . “”
“” Hồi chị mới lên đây học thì chỉ có em làm bạn với chị , dẫn chị đi khấp nơi , chị biết ơn em lấm . Vậy mà giờ em quên hết chỉ còn chị nhớ thôi … híc … “”
Tôi im lặng lắng nghe , nhìn cách chị nói , hành động minh họa của chị làm tôi buồn cười , Tôi ngày xưa cũng vui lắm nhỉ ? Mẹ thấy 2 chị em nói chuyện vui nên mẹ đến hỏi ?
“” Hai chị em nói gì mà vụi vậy ? Cho mẹ tham gia với …? “”
“” Hihi dạ con đang kể cho em nghe mấy chuyện hồi đó á cô … em cười nhiều lắm …””
“” À hay là vầy đi . Con dọn qua nhà cô ở luôn đi . Có con phụ cô trông em cô cũng yên tâm hơn . ? “” Mẹ đề nghị …
“” Còn … còn cửa hàng sao cô ? “”
“” Thì khóa cửa kỹ là được mà , hồi trước cô cũng khóa không đó thôi … Không sao đâu vậy nha con ? “”
“” Dạ vậy cũng được ạ … Mà còn Chú nhà sao cô ? “”
“” Không sao ổng đi miết mà , về thăm khôi rồi ổng đi liền hà … “”
“” Vậy con vào trong dọn đồ đi … Trưa về cô chở về luôn “”
“” Dạ … Khôi ngồi chơi nha … “”
Mẹ xoay qua hỏi tôi
“” Chị qua ở cùng mình con chịu không ? “”
Tôi gật đầu rồi cười với mẹ …