MÊ LOẠN TÌNH DỤC (LL) - Chương 29+30
Chương 29, 30:
Hai người ở trong phòng tắm dọn dẹp qua loa một lần sau đó Lý Thiên Hạo ôm lấy Lý Kiều lên trên giường lớn trong phòng nghỉ để nghỉ ngơi.
Lý Kiều mệt muốn chết rồi, vừa dính vào giường đầu nhỏ liền ngây ngất, cơ thể mềm mại rất nhanh liền đi vào giấc ngủ.
Lý Thiên Hạo thông qua điện thoại chỉ huy thư kí ở bên ngoài thay đổi lịch trình, ôm lấy thân thể trần truồng của Lý Kiều cùng nhau nghỉ ngơi.
Đảo mắt một cái đã đến buổi chiều, Lý Kiều thoáng nhớ lại, mở to đôi mắt phong tình chuyển động.
Ở thời điểm nàng tỉnh dậy Lý Thiên Hạo cũng mở mắt, liếc mắt nhìn thấy bộ dạng xinh đẹp phong tình của Lý Kiều liền cảm thấy hô hấp của mình bắt đầu bất ổn.
"Tiểu yêu tinh…". Lý Thiên Hạo cắn răng hừ nhẹ, ôm lấy Lý Kiều. Thân thể lồi lõm của nữ nhân cùng thân thể vững chắc của nam nhân hòa vào nhau, xúc cảm thật hoàn mĩ.
Tiểu Thiên Hạo đã khẽ ngóc đầu dậy, có dấu hiệu tỉnh lại.
Lý Kiều cũng không cự tuyệt, nhu thuận theo hắn, ánh mắt quyến rũ ngẩng đầu đối mặt với Lý Thiên Hạo, cắn môi nói:" Ba ba thích tiểu yêu tinh sao…."
Lý Thiên Hạo kinh hỉ đón nhận câu nói đùa, rất là hưởng thụ, giơ cao côn thịt đã ngóc đầu lên sẵn sàng chiến đấu.
Sau đó lại trải qua trận mây mưa lần thứ hai, Lý Thiên Hạo mang theo Lí Kiều rời công ty. Thời gian bữa trưa đã trôi qua, hắn cảm thấy đau lòng cho con gái.
Chân Lý Kiều đã có chút nhũn ra, mãi cho đến bãi đậu xe đều phải dựa vào người Lý thiên Hạo để di chuyển, đến khi hai người rời đi cũng không có phát hiện ra ánh mắt ở phía xa xa kia tràn ngập phẫn hận. Ánh mắt kia chính là của Trình Tuyết.
Bởi vì Lý Kiều báo bệnh giả, trường học lại rất quan đến đến sức khỏe của lớp học sinh sắp tốt nghiệp, hơn nữa hành thích Lý Kiều lại không tệ, cho nên lúc xế chiều, giáo viên chủ nhiệm lớp Lý Kiều rất quan tâm cô liền gọi điện thoại đến nhà cô an ủi cùng hỏi thăm.
Trình Tuyết nghe vậy rất bối rối, nói Lý Kiều xin nghỉ bệnh, đừng nói lúc ra khỏi cửa tinh thần của nàng rất bình thường mà cho đến bây giờ Lý Kiều cũng không có về nhà.
Trình Tuyết ngay lúc đó liền suy nghĩ, ngày hôm qua Lý Kiều cùng Lý Thiên Họ có gì đó bất thường lại hiện lên trong đầu.
Ý niệm xuất hiện trong đầu, tâm trạng của nàng hơi hồi hộp một chút, biết rõ như vậy là cực sai lầm, thế nhưng hết lần này đến lần khác nàng không thể ngừng hoài nghi.
Suy nghĩ một lúc lâu, nếu như Lý Kiều không có trở về nhà vậy thì nàng chỉ có thể ở công ty đây. Cái khả năng này cũng là rất lớn a.
Trình Tuyết lập tức lái xe đến công ty, dừng ở dưới nhà xe, còn chưa có xuống xe, liền nhìn thấy con gái mình kéo chồng mình xuất hiện. Hai người kia thân mật tựa như đôi tình nhân đang yêu nhau cuồng nhiệt vậy.
Chân tướng rành rành ở trước mắt, Trình Tuyết còn có cái gì không rõ.
Không dám tin, đến khiếp sợ rồi phẫn hận, Trình Tuyết cảm giác rằng trái tim nàng bị đôi trai gái này hung hăng đè ép.
Dù có bị móng tay đã cắt sửa đẹp đẽ đâm vào trong máu thịt chảy máu cũng không không thể xua đi nỗi đau đớn vạn phần trong lòng nàng lúc này.
Hóa ra con gái của mình lại chính là con hồ ly tinh kia, hóa ra trong thu phòng kia chuyện đôi khăn tay kia là như vậy, hóa ra tối hôm qua bọn họ không thích hợp là bởi vì như vậy.
Hóa ra chồng mình không thương mình, dĩ nhiên là bởi vì con gái.
Trình tuyết vô ý thức đã quên mất thực ra trong hơn mười năm hôn nhân cho đến giờ, Lý thiên Hạo vẫn luôn không có yêu nàng.
Lòng tràn đầy oán giận, tất cả đều hướng về Lý Kiều.
Đúng, tất cả là tại Lý Kiều câu dẫn chồng mình trước đây mà. Cũng bởi vì nàng cố ý quên con gái, cũng bởi vì….
Lý Kiều đời này là yêu tinh đến đòi nợ nàng!
Tức giận, Trình Tuyết vẫn giống như trước giúp nam nhân kiếm cớ, nàng thầm nghĩ phải làm mọi cách để vãn hồi chồng, dù cho con hồ ly tinh kia là con gái mình.
Cẩn thận từng li từng tí một bám theo xe Lí Thiên Hạo, suốt cả đường theo dõi mãi cho đến Mãn Giang Lâu- quán thức ăn nổi danh trong trung tâm thành phố.
Lần thứ hai nhìn hai người thân mật dắt tay nhau đi vào trong lâu, máu trong cơ thể tựa hồ như rút xuống không độ vậy, hai tay run run Trình Tuyết mở túi sách đặt ở ghế bên cạnh lấy điện thoại gọi cho Tiểu Vũ.
Lúc này, Trình Tuyết là phiền não, oán hận, đau lòng, đủ loại tâm tình phức tạp, nhu cầu cấp bách là tìm một ai đó cho nàng phát tiết, mà người nàng thân cận, Tiểu Vũ chính là lựa chọn đầu tiên.
Vẫn là quán rượu cũ, Tiểu Vũ bỏ công tác chạy tới quán rượu, vừa tiến vào trong phòng đã bị Trình Tuyết ôm chặt lấy. Trình Tuyết vậy mà còn khóc ra tiếng.
Hắn làm bộ đau lòng nghi ngờ nói:" Có chuyện gì xảy ra vậy, Trình Tỷ, Chị……"
Trình Tuyết không nói lời nào, ôm chặt hông cường tráng của hắn, qua một lúc lâu, mới thu lại tâm tình.
Tiểu Vũ ôn nhu nâng cằm của nàng lên, thay nàng lau nước mắt, rồi lại tiếp tục an ủi nói: "Không có việc gì, không có việc gì, có tôi ở đây."
Ở cái tuổi này nữ nhân thích nhất không phải là tình nhân trên giường nhiệt tình cùng ôn nhu hay sao.
Tiểu Vũ đã không còn là tiểu nam sinh ngây ngô lúc ban đầu kia.
Tối thiểu hắn hiểu được, ở trong xã hội này làm thế nào để có cơ hội càng trèo lên cao, dựa vào nữ nhân thì sợ cái gì, sợ nhất là không có cái gì để dựa vào.
Mà Trình Tuyết chính là náo loạn đòi ly hôn, cơ hội của hắn có rất nhiều, cho nên giờ phút này hắn không nhịn được cũng phải nhịn tính tình xuống an ủi Trình Tuyết.
Tối hôm qua Trình Tuyết ngủ không ngon, đã trở nên kém đi, nước mắt lại tuôn trào, làm cho khuôn mặt nàng hoàn toàn giống dáng vẻ của một nữ nhân đã hơn 40, thực sự không hề đẹp.
Tiểu Vũ nghiêng đầu ra chỗ khác ôm lấy Trình Tuyết. trình Tuyết thu nước mắt nghẹn ngào nói:" Tôi… Tôi ngày hôm qua thấy con hồ ly tinh kia."
Tiếp theo còn nói:" Tôi hoàn toàn không nghĩ ra, hắn lại đối xử với tôi như vậy, chúng tôi dẫu sao cũng nhiều năm hôn nhân như vậy…..Ô."
Nói ra như vậy, tựa như lần thứ hai phá nát trái tim của nàng, Trình Tuyết lại không nhịn được lần thứ hai nức nở.
Tiểu Vũ đi tới bên giường ngồi xuống, giống như dỗ tiểu cô nương, đem Trình Tuyết kéo ngồi lên đùi mình, lau nước mắt cho nàng ôn nhu nói:"Vậy ly hôn đi, tôi không hi vọng thấy chị không hạnh phúc…."
Nâng cằm Trình Tuyết lên, hời hợt chạm nhẹ lên môi nàng một cái rồi lại một cái an ủi nàng. Trình Tuyết dần dần quên mất khóc ôm lấy cổ Tiểu Vũ, chủ động hôn thật sâu.
Sau buổi cơm tối, Lý Thiên Hạo vẫn chưa đưa Lý Kiều trở về Lý gia mà đưa nàng đến một căn nhà mới xây.
Lý Kiểu thấy ngoài cửa xe là một tiểu khu xa lạ, nghi vấn hỏi:"Di? Không phải là về nhà sao? Nơi này là……"
Lý Thiên Hạo xuống xe, giúp Lý Kiều mở cửa xe, cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, tiến vào tòa cao ốc trong thang máy.
Mãi cho đến tầng chót, đứng đó nói mật mã trước cửa, hắn mới nở miệng trả lời câu hỏi của Lý Kiều:"Đây là nhà của chúng ta"
Nhướng mày anh tuấn vơi bớt đi mấy phần chững chạc lại tăng mấy phần sức sống tuổi trẻ, ánh mắt chuyên chú nhìn Lí Kiều không tiếng động tranh công, Lý Kiều buồn cười nhìn biểu tình nũng nịu của Lý Thiên Hạo, lại không thể chống cự lại mị lực của hắn, liền cúi đầu.
Lý Thiên Hạo từ phía sau dính sát vào Lý Kiều, hai tay nắm láy hai bàn tay trắng nõn, ấn mật mã trước cửa
"Ngày chúng ta phát sinh quan hệ lần đầu tiên chính là mật mã"
Nghe vậy, Lý Kiều càng không dám ngẩng đầu. Người đàn ông này bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát sói tính cùng vô sỉ, lườm hắn một cái, rồi bước vào cửa trước một bước.
Trang thái bị trong phòng được lắp đặt hài hòa, cũng là phong cách điền viên mà nàng thích, có thể nhìn ra được là do Lý Thiên Hạo tỉ mỉ chuẩn bị
"Con rất thích" Sau cùng Lý Kiều còn thưởng cho Lý Thiên Hạo một cái hôn.
Lý Thiên Hạo giữ chặt lấy hông nàng, cúi đầu dán vào tay Lý Kiều hở nhẹ:" Chúng ta có thể ở sô pha, phòng bếp sân thượng đều thử xem.
Hạ thân khiêu khích ấn vào bụng dưới Lý Kiều như muốn biểu diễn thực lực.
"Ba…Ba….." Lý Kiều hoàn toàn không ngờ tới hắn da mặt dày cùng sắc tâm.
Hai tay nàng bị kiềm chế không thể phản kháng được, khuôn mặt hồng hồng không biết là xấu hổ hay tức giận.
Hắn vui vẻ cười to, lại nói: "Mấy ngày này con hãy ở nơi này đi, chờ ba xử lí tốt chuyện của Trình Tuyết"
Lý Kiều biết chắc đó là chuyện ly hôn liền không có dị nghị đáp ứng, cho dù nàng không muốn gặp lại Trình Tuyết.
Chính Trình Tuyết đã phá hủy hình tượng người mẹ trong cô.
Thừa dịp Lý Kiều đi tầm quan phòng ở, Lý Thiên Hạo nhận được điện thoại của thuộc hạ.
Trình Tuyết vẫn cho là mình theo dõi Lý Thiên Hạo không bị bại lộ, nhưng kì thực ở nửa đường, Lý Văn Hạo từ kính phía sau phát hiện ra nàng.
Sau đó liền phát lệnh một vài người theo dõi Trình Tuyết. Quả nhiên Trình Tuyết không làm hắn thất vọng, vốn đang theo dõi bọn họ đến Mãn Giang Lâu liền lập tức đến khách sạn gặp tình nhân
Mới vừa rồi thuộc hạ gọi điện tới đã chụp được ảnh thân mật của hai người kia. Lý Thiên Hạo nghĩ, ngày mai kết thúc mọi chuyện đi.
Sáng sớm thứ 3, khí trời ướt lạnh đến xương mù, sắc trời mịt mù, gương mặt Lý Thiên Hạo lạnh lùng tuấn tú, tuy nhiên thư kí Hà đang báo cáo công việc với hắn, thấy trên khuôn mặt khối băng nhè nhẹ xuất hiện tâm trạng tốt, nội tâm hắn thầm phát run, hắn chưa từng thấy tổng tài như vậy, chẳng lẽ là vì cô gái thần bí ngày hôm qua?
Đầu hắn chợt nhớ đến hôm nay không phải là ngày hẹn bà chủ đến công ty sao, ách, không nghĩ tới khối băng như tổng tài cũng thích hái hoa dại a.
Hơi ấm quanh thân chợt giảm xuống, thư kí Hà chợt rùng mình một cái, nghi ngờ sao bỗng nhiên lại lạnh như vậy, ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt tổng tài đưa tới, cả người hắn liền cảm thấy không ổn, quá đáng sợ, hắn thế mà lại ở trước mắt khối băng lạnh lẽo mà thất thần.
Hà thư kí không chịu nổi không khí lạnh lùng nghiêm nghị của ông chủ, tại thời điểm hắn cảm thấy mình dường như sắp chết thì Lý Thiên Hạo đại xá nói: "Được rồi, hủy toàn bộ lịch trình ngày hôm nay, phu nhân tới thì cứ để nàng trực tiếp đi vào, đi ra ngoài đi."
"Rõ" Hà thư kí lên tiếng trả lời rồi đi ra khỏi phòng làm việc.
Phòng khách Lý Gia.
Thời điểm Trình Tuyết nhận được tin nhắn của Lý Thiên Hạo, nàng đã thay một bộ quần áo ưu nhã chuẩn bị ra khỏi cửa đến công ty tìm Lý Thiên Hạo.
Hôn nhân có nguy cơ tan vỡ, nàng không thể tìm được người nào có thể giúp mình, ngoại trừ tìm Tiểu Vũ nói hết nỗi lòng ai cũng không thể giúp được nàng.
Mẹ chồng nàng chắc chắn sẽ đứng về phía Lý Thiên Hạo, hận không thể ngay lực tức đuổi nàng ra khỏi cửa.
Cho nên nàng cần dựa vào chính mình để níu kéo Lý thiên Hạo, nàng tin tưởng chắc chắn Lý Thiên Hạo đối với nàng là có tình cảm. Nhưng lại không ngờ được, Lý Thiên Hạo lúc này đang ở công ty mong chờ Trình Tuyết đến gặp mặt.
Nhớ đến hành động Lý Thiên Hạo cùng Lý Kiều hôm qua không về nhà, Trình Tuyết lại nổi lên tâm trạng hốt hoảng.
Nàng không khỏi dừng lại bước chân ra cửa, ngồi trên ghế salon, phân tích ý đồ của hắn.
Cho nên không để ý thời gian đã đến buổi trưa, Trình Tuyết mới hoảng thần nghĩ thông suốt, vô luận Lý Thiên Hạo muốn làm cái gì, nàng vẫn là vợ của hắn, là người vợ được cưới hỏi duy nhất của Lý Thiên Hạo, lại nói đến nếu chuyện này bị bại lộ đối với Lý Thiên Hạo cũng không phải là chuyện tốt, đến cuối cùng bọn họ vẫn có thể trở về như lúc ban đầu.
Trình Tuyết tính tình cực đoan lảng tránh khả năng ly hôn, trải qua ngày hôm qua lại thêm cả một đêm tinh thần căng thẳng, lý trí tựa hồ đang rời xa nàng.
Cố ý cắn chặt hai má trong trầm tư, lộ ra dáng vẻ tiều tụy, hai tay Trình Tuyết nắm chặt thành quyền móng tay cắm sâu vào trong da thịt cũng không hề có chút cảm giác đau đớn nào. Trình Tuyết đứng lên cầm túi sách đi ra cửa. Ở đại học nàng đã từng tóm được Lý Thiên Hạo. Nàng không tin, hiện tại nàng sẽ không bắt được hắn.
Coi như hắn đối với nàng lạnh lùng, nàng liền coi như hôn nhân của bọn họ có vết nứt, hơn nữa tình định lại còn là con gái của mình, là người mà nàng thấy thật chán ghét. Cho nên càng không thể để Lý Kiều cướp đi hạnh phúc của mình được!
Đến gần giữa trưa mà vẫn không thấy Trình Tuyết, Lý Thiên Hạo cũng không lo lắng. Tất cả mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay hắn.
Trong kế hoạch ngày hôm nay phải giải quyết tất cả mọi chuyện, không ai có thể ngăn cản, huống chi Trình Tuyết chỉ là một nữ nhân ngu xuẩn.
Hơn mười năm vợ chồng, lạnh lùng bỏ đi một người chung gối với mình đủ hiểu hắn là nam nhân như thế nào.
Không thể nghi ngờ, Lý Thiên Hạo bề ngoài là một người tuấn tú nho nhã nhưng bên trong lại ẩn giấu một trái tim cuồng vọng. Chỉ cần hắn muốn không có gì là không thể.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Lý Thiên Hạo nhắn tin cho Lý Kiều xong, bỏ điện thoại xuống mới cất giọng nói: "Đi vào".
Thư kí Hà cung kính mời Trình Tuyết vào, rồi ngay lập tức rời khỏi phòng làm việc.
Không khí giữa hai người trở nên ngưng trọng, thư kí Hà liếc nhìn sắc mặt tiều tụy không hờn giận của tổng tài phu nhân, thầm nghĩ chắc không phải là tổng tài vì hoa dại mà bỏ rơi hoa nhà đi!
Cửa phòng tổng tài tuy dày nhưng không ngăn cản được Hà thư kí hóng nghe chuyện bát quái. Người thua thiệt vẫn là hắn này.
Bên trong cánh cửa, Trình Tuyết thấy Lý Thiên Hạo, khuôn mặt tuy tiều tụy nhất thời xuất hiện tia sáng hiền thục ngồi trên ghế salon, chủ động vì Lý Thiên Hạo mà rót trà.
" Uống một ngụm trà, nói chuyện một chút đi", đi tới bên cạnh Lý Thiên Hạo, Trình Tuyết săn sóc nói.
Lý Thiên Hạo gõ bàn một cái, ý bảo Trình Tuyết để ly xuống, không muốn tự tay tiếp nhận sự ân cần của Trình Tuyết.
Sắc mặt Trình Tuyết cứng đờ, khẽ khẽ đặt chén trà xuống, ngồi xuống đối diện với Lý Thiên Hạo, thần thái bình tĩnh chờ đợi hắn mở miệng.
" Cô xem một chút đi, không có vấn đề gì thì kí tên." Lý Thiên Hạo gọn gàng dứt khoát lấy ra một phần văn kiện đẩy tới trước mặt Trình Tuyết.
Trình Tuyết vẫn không nhúc nhích, chỉ cúi đầu nhìn, thẳng đến khi nhìn thấy hàng chữ " Đơn xin ly hôn", khuôn mặt bình tĩnh liền xuất hiện vết nứt, thất kinh như vậy, nhất thời hai tròng mắt đỏ ửng.
Trình Tuyết nhất thời bên tai truyền đến âm thanh loảng xoảng tan nát cõi lòng, tâm lí muốn vãn hồi cả đêm qua trong nháy mắt liền hỏng mất.
"Vì sao vậy?" Trình tuyết nghẹn ngào khó khăn nói, cơ thể hơi phát run nhìn nam nhân đối diện.
Lý Thiên Hạo tựa lưng vào ghế, một tay chống cằm, không trả lời câu hỏi của Trình Tuyết, ngược lại ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn nàng. Một ánh mắt như vậy liền khiến ủy khuất phẫn nộ đã tích tụ thật lâu của Trình Tuyết trong nháy mắt liền bùng nổ.
Từ mấy tháng trước, Lý Thiên Hạo bắt đầu thường xuyên lộ ra ánh mắt lạnh lùng như nhìn người xa lạ, nhất định là bởi vì con yêu tinh Lý Kiều.
Trình Tuyết hung hăng chất vấn nói:" Không phải là bởi vì con tiện nhân Lý Kiều kia hay sao!" Mặt mũi hung tợn phá tan sự tinh xảo trang nhã ban đầu.
Nam nhân đối diện mím môi cười, chỉ là ý cười không tới đáy mắt, nhàn nhạt nhìn Trình Tuyết
" Tôi biết cô sẽ như vậy" giọng điệu hắn mỉa mai.
Trình Tuyết còn chưa kịp mở miệng tức giận mắng chửi khi nhìn thấy ánh mắt này liền nuốt trở về, tức giận nghẹn đến đỏ mặt, nước mắt liền trào ra. " Muốn kí, đừng có mơ tưởng."
Trong hiệp nghị đã thập phần dư dả hào phóng đối với Trình Tuyết, Lý Thiên Hạo cũng không muốn dài dòng dây dưa, Lý Kiều còn đang ở nhà đợi hắn về.
Trình Tuyết ngạc nhiên trừng mắt nhìn sang, không thể tin tưởng chồng mình lại máu lạnh đến như thế.
Hơn nữa…..
Bằng cái gì! Cho dù ly hôn Trình Tuyết nàng cũng phải được một nửa tài sản, mà không phải chỉ có tiền và phòng ở như trong hiệp nghị này.
Khi đó kết hôn luật pháp còn chưa lưu hành hiệp nghị phân chia tài sản trước khi cưới, nàng đáng lẽ ra nên không ngừng đòi hiệp nghị như vậy sớm từ trước. Trình Tuyết ngoài mặt không nói ra nhưng toàn bộ tâm tư cùng phẫn hận tòn bộ đều hiện ra trên mặt.
Lý Thiên Hạo thản nhiên rút từ ngăn kéo bên trái ra một phần văn kiện, trực tiếp ném lên trên bàn. Độ mạnh yếu vừa vặn trực tiếp dừng ở trước mắt Trình Tuyết. Bên trong là ảnh chụp theo dõi cũng nhẹ nhàng rơi ra mấy tờ.
Trình Tuyết trong lòng lại rơi ầm ầm, thấy toàn ảnh mình ngoại tình, Trình Tuyết hoàn toàn luống cuống.
Bỗng nhiên đứng lên phát ra tiếng nói hoảng sợ; "Anh…. Anh vì sao lại có…." Nếu như đây chỉ là ảnh chụp nàng cùng Tiếu Vũ thân mật đi dạo thì nàng đã không hoảng hốt đến mức kinh khủng như vậy.
Kia mấy tấm ảnh đều là lúc ở trên giường khách sạn triền miên hoan ái, còn có thể thấy rõ ràng mặt của nàng…..
"Cho cô 10 phút kí tên." Nhìn đồng hồ trên tay, ngày hôm nay, Lý Thiên Hạo đối với Trình tuyết tính nhẫn nại hầu như không còn.
"Không……Em, em không kí….Em không ly hôn! Em yêu anh a…"
Trình Tuyết thân thể kích động không ngừng run rẩy, lại kiên quyết không buông tha, trong lòng nàng cuộc hôn nhân này còn có thể cứu vãn.
Sau đó không ngừng lẩm bẩm: "Nàng là con gái anh!Anh không thể…."
Những lời này rốt cuộc chạm phải cấm kị của Lý Thiên Hạo, sắc mặt hắn ngày càng trầm xuống
"Tốt, ngày mai tôi sẽ mời luật sư liên hệ với cô." Mất đi tính nhẫn nại với Trình Tuyết, giờ muốn hắn nhìn Trình Tuyết phát điên thà hắn về nhà sớm với Lý Kiều bảo bối của hắn. Vừa dứt lời, nắm lấy áo khoác treo ở bên cạnh, Lý Thiên Hạo nghênh ngang rời đi.