Mẹ Là Bồn Chứa Tinh Siêu Phẩm - Chương 5: Nguy cơ tìm đến
Trải qua mấy ngày yên bình trong hang đá, cùng với việc bị địt đến lê lết, trong hang ngoài suối, thậm chí cả lúc đi tìm rau rừng và săn thú, lỗ lồn Hồng Nhung chưa ngày nào được nghỉ ngơi.
Mỗi chỗ cô đặt chân đến, là nơi đó có tinh dịch của con trai và dâm thủy của rơi vãi. Đều đặn ba phát địt, vài lần cực khoái mỗi ngày, Hồng Nhung giờ đây trở thành chó cái chính hiệu.
Cô chỉ biết oằn mình chịu đựng những cơn hứng tình của con trai. Lỗ lồn cô luôn trong tình trạng ướt nhẹp. Cô học được cách tránh thai cổ truyền, và luôn phải dùng hàng ngày vì trong người cô lúc nào cũng có tinh trùng của con trai.
Mỗi ngày, Thành Lâm đều ra ngoài đi săn. Hồng Nhung chỉ quanh quẩn ở gần hang, lúc thì đi kiểm tra bẫy cá ngoài suối, khi thì đi hái rau rừng quả dại.
Hôm trước, Thành Lâm săn được một con cáo, tấm da khá lớn và lành lặn. Hồng Nhung tỉ mỉ giặt rửa, dùng sợi đay làm chỉ, gai bồ kết làm kim khâu thành một cái áo choàng đơn giản nhưng rất ấm.
Với khả năng học hỏi tốt, Thành Lâm cũng làm được một chiếc khung cửi thô sơ, Hồng Nhung dùng sợi gai sau khi cẩn thận sơ chế dệt ra được những tấm vải gai, sau đó dùng để may thành những bộ quần áo mặc tạm bợ.
Hồng Nhung đang lúi húi đào măng rừng, Thành Lâm đi săn về thì nhìn thấy mẹ đang chổng mông bới đất. Cặp mông tròn mẩy vểnh lên, chiếc áo vải gai đơn sơ chỉ che đến giữa mông, hai đầu gối quỳ trên đất dang rộng hạ thấp thân người. Chiếc váy tạm bợ bị vén lên lộ ra lồn dâm múp míp. Hai mép thịt hồng hào đã ẩm ướt từ bao giờ.
Nhẹ nhàng thả đồ trên người xuống, Thành Lâm trút bỏ quần áo sợi gai của mình, dương vật dựng đứng vào tư thế sẵn sàng chiến đấu. Cậu rón rén bước lại phía sau mông mẹ.
Hồng Nhung hoàn toàn không biết con trai đang ở phía sau. Cô vẫn mải mê bới măng trong khi Thành Lâm tiến sát đến mông cô.
Đôi mắt Thành Lâm nhìn chằm chằm vào miệng lồn múp rụp, đầu khấc cách miệng lồn chỉ vài centimet. Thành Lâm lấy đà, hai tay bất ngờ túm lấy eo nhỏ của mẹ rồi thình lình thọc thật mạnh, tọng thẳng con cặc to lớn vào lỗ lồn của mẹ rồi giữ chặt.
– HỰ…ÁHHH……
Hồng Nhung kêu thất thanh vì bị địt bất ngờ, buồi Thành Lâm quá to, lỗ lồn tuy mới bị địt cách đây một tiếng, bên trong cực kỳ ẩm ướt và nhầy nhụa nhưng vẫn không tránh khỏi có chút đau rát.
Hồng Nhung giật mình vùng dậy, cố gắng rút buồi ra khỏi lỗ lồn. Cô quay đầu lại thì thấy con trai đang cười trêu chọc. Cô dần bình tĩnh lại, nhưng cô vẫn rất sợ.
Tức giận lườm con trai, cô quay ngoắt đi nhìn chỗ khác, thở phì phò lấy lại bình tĩnh. Tim cô vẫn đập điên cuồng vì sợ hãi. Không phải cô tức giận vì bị con trai địt, mà cô tức giận vì bị con trai trêu chọc cô bất ngờ.
Vừa rồi, tưởng rằng mình bị người lạ mặt hiếp dâm, suýt chút nữa cô đã quăng cây thuổng đào măng vào kẻ vừa địt mình. Thế nhưng lý trí mách bảo, cô trước khi ném cô đã nhìn lại phía sau. Vậy nên, cô đã ngay lập tức hạ tay xuống.
– Hì hì. Mẹ. Mẹ giận con àh. Con xin lỗi. Con chỉ định hù trêu mẹ thôi, nhưng lồn mẹ ngon quá con không nhịn được. Mẹ. Mẹ tha lỗi cho con nhá.
– Hứ. Tôi nào giám giận. Tôi chỉ là con đĩ chó cái, anh thích địt như thế nào thì địt. Tôi sao giám từ chối. Tôi có là gì đâu mà phải xin lỗi với tha lỗi.
– Con xin lỗi mà. Mẹ. Đừng giận nữa. Con không giám nghịch ngợm như vậy nữa.
– Gớm. Tôi……hự…ahhh…dừng lại…tôi…ahhh…mẹ…ahhh…
Còn chưa kịp nói hết, Hồng Nhung đã bị con trai địt tới tấp. Thành Lâm không để cho mẹ nói tiếp, liên tục dập buồi vào rồi lại rút ra. Lỗ lồn ẩm ướt bị công kích, khoái cảm khiến Hồng Nhung lắp bắp không nói lên lời. Vách thịt co rút liên tục, siết chặt dương vật đang đâm rút bên trong, như thể muốn bóp gẫy khúc thịt to lớn ấy. Hoa tâm bị đâm chọc rất thốn, dịch dâm phun ra ngày một nhiều. Hồng Nhung đầu ngửa ra sau trợn mắt thở dốc.
Bàn tay trắng nõn, mềm mại siết chặt nắm đất trong tay, bầu vú to lớn lắc lư trong áo, núm vú cương cứng quệt qua lại vào lớp vải xù xì càng làm cho Hồng Nhung thêm quằn quại.
Nhận thấy phản ứng của mẹ, Thành Lâm tăng thêm lực địt, một tay luồn vào trong áo, chộp lấy một bên vú nghiến răng nắn bóp thật mạnh. Thịt vú tràn ra kẽ tay, bầu vú căng tròn bị nhào nặn đến biến dạng.
Tay còn lại của cậu tiếp tục tìm đến bầu vú còn lại. Núm vú dựng đứng bị nhéo vặn không thương tiếc. Điểm mẫn cảm bị dày vò, Hồng Nhung run rẩy thở dốc.
– Ahhh…từ từ thôi con trai…dụng nhanh quá…mẹ thốn lắm…buồi to địt sâu quá…ahhh…
– Con đĩ. Vừa rồi lên mặt với ai. Địt chết mẹ mày. Con đĩ. Giận này. Giận này. Địt mẹ mày. Con đĩ.
– Ahhh…mẹ không giận…mẹ không giận…ahhh…sướng quá…thốn quá…ahhh…
– ĐỊT MẸ MÀY. CON ĐĨ. TAO ĐỊT CHẾT MẸ MÀY. CON ĐĨ. ĐỊT MẸ MÀY. CON ĐĨ.
Thành Lâm buông tha cho bầu vú căng mọng, hai tay cậu tóm chặt eo thon của mẹ ra sức địt thật nhanh, thật mạnh vào lỗ lồn đĩ thõa.
Dịch dâm trào ra khỏi miệng lồn theo từng lần rút ra dập vào của Thành Lâm. Nước dâm bị đánh nổi bọt trắng mỗi lúc một nhiều. Hồng Nhung lắc đầu trong bất lực. Cô không thể thoát ra, chỉ biết vùng vẫy để cố gắng né tránh những cú dập như vũ bão của con trai trong vô vọng.
Chiếc váy tạm bợ bị vén lên đến ngang hông, mông cong bị dập đến đỏ hồng. Thành Lâm điên cuồng địt vào lỗ lồn của mẹ.
– Ahhh…mẹ không chịu nổi nữa…chậm chút đã…con mới địt mẹ xong mà…ahhh…từ từ thôi…
– ĐỊT MẸ MÀY. CON ĐĨ. ĐỊT CHẾT MẸ MÀY. CON ĐĨ. ĐỊT MẸ MÀY.
Bạch…bạch…bạch…
Hự…ưhhh…hự…ưhhh…
Tiếng va đập của da thịt cùng với tiếng rên rỉ và tiếng chửi tục hòa lẫn vào nhau, vang vọng trong núi rừng.
Kéo Hồng Nhung ra khỏi hốc măng, Thanh Lâm nằm đè lên người mẹ. Côn thịt vẫn còn cắm trong lỗ lồn ngập nước. Hông di chuyển, Thành Lâm tiếp tục thọc buồi vào rồi lại rút ra khỏi lỗ lồn ngập nước.
Cơ thể đè ép, vách thịt non mềm lại càng siết chặt gậy thịt. Mỗi lần rút ra, vách thịt như bị lôi ra khỏi lỗ lồn, sau đó lại bị côn thịt nhồi vào bên trong.
Mỗi cú thọc buồi của Thành Lâm đều là toàn lực. Hồng Nhung quằn quại vì thốn. Khúc thịt to dài nghiền ép lỗ dâm, đầu khấc đâm chọc vào hoa tâm khiến Hồng Nhung run rẩy.
Dịch dâm tuôn trào như thác, tràn khỏi miệng lồn sau mỗi lần đâm rút. Nền đất loang lổ những vũng nước dâm nhỏ, dịch thủy nhớp nháp kéo tơ từ mép lồn xuống mặt đất.
Bạch…bạch…bạch…
Hự…ưhhh…hự…ưhhh…
Hồng Nhung đã không còn sức để rên rỉ, toàn thân mềm nhũn, phó mặc Thành Lâm tùy ý thọc rút. Cô không phải không muốn phản kháng, mà đơn giản cô chẳng còn sức để làm điều đó.
Thành Lâm giờ đây không chỉ có sức lớn, mà kỹ năng đâm chọc cũng rất lão luyện. Mỗi lần địt mẹ, cậu luôn biết cách bẻ cong quỹ đạo đâm chọc của gậy thịt, khiến cho mỗi cú dập buồi vào, lỗ lồn lại bị thân cặc xuyên phá đến ngất ngây.
Hồng Nhung mỗi ngày đều bị dày vò đến kiệt quệ, đôi chân ngọc thon thả luôn trong tình trạng run rẩy mỗi khi bước đi. Mỗi lần giao phối với con trai, cô không chỉ mềm nhũn tại trận, thậm chí phải mất mấy tiếng sau cô mới có thể di chuyển được đôi chân.
Thành Lâm nhiệt huyết sôi trào, đè trên lưng mẹ đâm chọc khiến cho Hồng Nhung gần như bất động vì kiệt sức. Cho đến khi lỗ lồn bị Thành Lâm bơm đầy tinh trùng, nhiều đến mức tràn ra khỏi lỗ lồn khi cậu rút buồi ra, Hồng Nhung vẫn không hề nhúc nhích.
Cô đã ngất đi vì sướng và cạn sức. Đến khi mơ màng tỉnh lại, cô nhận ra mình đang ở trên giường trong hang đá. Toàn thân đau nhức ê ẩm, lỗ lồn đỏ tấy đau rát. Bầu vú tím hồng vì bị nắm bóp quá mức.
Nhìn qua một lượt thân thể, Hồng Nhung ngao ngán lắc đầu. Dấu vết của những trận đòn roi đã mờ đi, nhưng dấu vết của những trận giao phối với con trai lại ngày một đậm nét và hằn rõ trên cơ thể.
Cố gắng ngồi dậy, Hồng Nhung phải vịn vào vách hang mới có thể bước đi được. Đôi chân vô lực như phản bội chính cô. Cố gắng đi đến cửa hang, cô tìm kiếm hình bóng con trai nhưng không thấy.
Cô định xuống suối tìm thì loáng thoáng nghe thấy tiếng nói rất nhỏ vọng lại.
Cảm giác sợ hãi lập tức khiến cô tỉnh táo. Hình như có người nào đó đang ở gần đây. Cô lo lắng đảo mắt một lượt nữa tìm kiếm Thành Lâm nhưng hoàn toàn không thấy.
Lúc này đã là xế chiều, cửa hang tuy được cây cối che chắn, nhưng nếu không đóng lại thì có thể sẽ bị phát hiện.
Nếu như hang đá bị tìm ra, nơi này sẽ không còn an toàn nữa. Cánh cửa lấp hang này được Thành Lâm ngụy trang rất khéo, chỉ cần đóng lại, bên ngoài sẽ rất khó có thể phát hiện.
Hồng Nhung loay hoay đóng cửa, cô hi vọng con trai sẽ tìm được chỗ ẩn nấp, khi đêm xuống rất dễ để trở về hang mà không bị phát hiện. Nhiệm vụ của cô lúc này là phải bảo vệ ngôi nhà này thật tốt. Nơi trú ẩn này tuyệt đối không thể bị phát hiện.
Ngồi thụp xuống phía bên trong cửa hang đóng kín, cô bồn chồn không yên. Linh cảm mách bảo, cô muốn đợi ở cửa này, chỉ cần nghe thấy tiếng của con trai, cho dù là nói thầm cô cũng sẽ nhận ra.
Tiếng nói ỉ ôi vọng lại ngày càng rõ, hiển nhiên là có người đang ở gần đây. Đáng nói, không chỉ là một người, mà là một nhóm người khá đông. Có điều, càng nghe Hồng Nhung càng cảm thấy tiếng nói bên ngoài rất quen tai.
– Lão Tứ, nơi này tuy hẻo lánh, nhưng nếu chúng có trốn đến đây thì cũng không thể nào không tìm thấy được. Ở đây làm gì có chỗ ẩn nấp cơ chứ.
– Nơi này hình như có thú dữ. Có khi nào chúng đã bị xé xác rồi hay không?
– Tao đã dò xét các nơi rồi, xung quanh làng chúng ta hoàn toàn không thấy bóng dáng chúng. Chưa có người dân nào nhìn thấy chúng mấy ngày gần đây. Chỉ còn ngọn núi này nữa thôi. Tao chắc chắn chúng ở gần đây. Nơi này có suối, chúng nó nhất định không thể đi xa nơi này được.
– Nếu chúng nó trốn gần đây, vậy chúng ta sẽ ở lại đây đợi chúng. Chia người ra dọc theo con suối. Chúng nhất định phải uống nước. Phải tìm bằng được chúng.
– Đúng thế. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Sáng mai chúng ta sẽ lục tung ngọn núi này lên. Chỉ cần tìm thấy, phần thưởng lớn ấy sẽ không uổng công.
Hồng Nhung choáng váng khi nghe toàn bộ cuộc đối thoại. Cô sợ hãi đưa tay bịt chặt miệng. Cô không ngờ rằng, bọn chúng đã tìm tới nơi này.
Sự lo lắng của Hồng Nhung lên đến cực điểm. Con trai chưa trở về, cô lo sợ bọn chúng sẽ tìm thấy Thành Lâm. Hiện tại, cô lại không thể nào đi ra khỏi hang được.
Lòng nóng như lửa đốt, Hồng Nhung hết ngồi lại đứng. Nhìn lên lỗ thông hơi ở trên chỗ thạch nhũ, cô biết trời đã tối. Màn đêm buông xuống cũng làm cho tâm trạng của Hồng Nhung chùng xuống theo.
Cô phải ra ngoài, cho dù thế nào cô cũng phải biết được tin tức của con trai. Nếu phải chết, cô cũng sẽ chết bên cạnh con trai.
Vừa đưa tay lên định mở cửa, thì bất chợt có tiếng nói bên ngoài vang lên. Động tác của Hồng Nhung khựng lại ngay lập tức.
– Này, mày nói xem, liệu lão Tứ có giữ lời không?
– Tao không tin lắm. Mày nghĩ mà xem. Con vợ của lão như thế, đừng nói là lão, bản thân tao mà là lão, có đánh chết tao cũng không nhả ra cho người khác nhìn chứ đừng nói là địt vào lồn con đĩ ấy.
– Ờh. Mày nói cũng đúng. Tao cũng giống mày thôi. Cái lồn cực phẩm ấy, đâu phải là thứ có thể chia sẻ được chứ.
– Nếu vậy thì tao với mày cố gắng tìm kiếm. Phát hiện được thì chúng ta sẽ……
– Hà hà. Chỉ có hai người chúng ta.
– Suỵt. Nhớ đấy.
– Yên tâm đi. Hà hà hà.
Đứng sau cánh cửa, Hồng Nhung run rẩy tay chân. Suýt chút nữa, cô khụy xuống vì sợ hãi. Hoá ra lão già khốn nạn dùng cô làm thù lao. Hoá ra, lão coi cô như con điếm rách, sẵn sàng đem đi làm trò tiêu khiển cho người khác.
Từ trước tới nay, duy chỉ việc ngửa lồn ra cho lão địt là cô cự tuyệt, còn lại cô chưa từng làm gì có lỗi với lão. Thậm chí, khi bị lão hành hạ bằng đòn roi, cô cũng chưa từng hận lão. Cô chỉ thương con trai, nó vì cô mà chịu chung sự đau khổ. Vậy nên, từ rất sớm cô đã để Thành Lâm phá trinh và mặc sức địt mình. Đó là cách duy nhất để cô bù đắp cho con trai.
Cô quyết tâm phải đi tìm Thành Lâm, ít nhất nếu như có chuyện xảy ra, cô sẽ liều mạng để con trai chạy thoát. Nếu như cô bị bắt, cô sẽ tự sát vì cô muốn thân thể mình chỉ dành riêng cho một mình Thành Lâm mà thôi.
Hít thở thật sâu lấy lại bình tĩnh, đợi đến khi bên ngoài hoàn toàn yên lặng, cô nhẹ nhàng di chuyển cửa bịt hang. Khi cửa vừa hé ra, Hồng Nhung lập tức nghe thấy tiếng nói thầm rất khẽ.
– Mẹ.
Hồng Nhung nghe được thanh âm quen thuộc, cô vừa định bật ra tiếng nói thì lập tức bị một bàn tay bịt miệng. Thành Lâm nhanh như cắt lẻn vào trong, cửa bịt hang lại đóng chặt lại như cũ. Hai người ôm trầm lấy nhau trong hạnh phúc.
Nụ hôn triền miên thay cho lời muốn nói. Môi lưỡi quấn quýt không rời. Lưỡi mềm quấn chặt lấy nhau, môi xinh dán sát lấy vị trí đối diện không một khe hở. Nước bọt luân chuyển từ bên này sang bên kia. Bàn tay hư hỏng của Thành Lâm vẫn như cũ, chu du khắp thân thể của mẹ.
Hồng Nhung phó mặc con trai nghịch ngợm, cô chẳng buồn quan tâm phía bên ngoài kia nữa, người cô mong ngóng đã trở về an toàn. Cô sung sướng tự nguyện dâng hiến thân thể để con trai tùy ý sờ nắn.
Tách nhau ra sau nụ hôn dài. Hơi thở của cả hai có chút gấp gáp. Hai cơ thể đã ép sát lấy nhau. Giây phút này, mọi lời nói đều không còn cần thiết, hai trái tim như hoà chung nhịp đập đều biết đối phương muốn nói gì.
Vòng tay mềm mại vẫn siết chặt lấy cổ Thành Lâm, bầu vú căng mọng vẫn ép chặt vào vòm ngực vạm vỡ. Mu lồn mập mạp ép sát vào háng người đối diện. Tựa đầu lên vai con trai, Hồng Nhung thở phào nhẹ nhõm. Mọi lo lắng, sợ hãi lúc này mới được buông bỏ hoàn toàn.
– Con trai cưng của mẹ. Có biết chó cái đĩ thõa này lo lắng lắm không hả? Lỗ lồn ướt nhẹp này cũng đang lo lắng cho con đấy.
– Con điếm mặt lồn. Chẳng phải tao đã trở về an toàn rồi hay sao?
– Chó đực của mẹ. Đêm nay, phải bù đắp cho mẹ, phải địt toét lồn mẹ ra đấy biết chưa? Đêm nay cấm không được ngủ. Nếu không địt rách lồn mẹ, thì từ ngày mai đừng hòng chọc được buồi vào lỗ lồn mẹ nữa.
– Thế thì sợ rằng đêm nay chó cái này sẽ phải nát lồn ra đấy.
– Nhiều lời. Lồn chó cái đĩ thõa sẵn sàng rồi đây. Phối giống cho chó cái đi nào. Chủ nhân của em.