Mẹ Là Bồn Chứa Tinh Siêu Phẩm - Chương 19
Nhìn thấy cảnh vật trước mắt, Thành Lâm đã không còn giữ bình tĩnh được nữa. Ngay phía trước mắt cậu là Bích Diệp với dáng ngồi banh rộng hai chân. Cụp mắt xuống làm lồn lôn đẫm nước đang không ngừng kéo sợi xuống dưới, ngước lên trên bắt gặp ánh mắt long lanh đang chăm chú quan sát.
Mùi hương trinh nữ phảng phất nơi đầu mũi, Thành Lâm hít một hơi dài rồi từ từ thở ra. Hơi thở có chút nóng bỏng phả vào háng khiến cho sóng lòng Bích Diệp cuộn lên dữ dội.
Đôi bàn tay to lớn của Thành Lâm nhẹ nhàng đặt lên lưng chị gái, chậm rãi xoa vuốt cảm nhận sự mềm mại của thiếu nữ. Bàn tay di chuyển ra phía trước, phủ lên hai bầu vú căng tràn nhựa sống rồi nắn bóp, nhào nặn với lực đạo không hề nhẹ.
Bích Diệp hơi run nhẹ, hơi thở bắt đầu trở nên gấp gáp. Bàn tay Thành Lâm vuốt dọc theo thân thể ngọc ngà, đi xuống dưới bụng phẳng rồi trượt xuống mu lồn nhô cao láng mịn, day ấn trêu chọc lồn non ẩm ướt rồi lại đưa tay vòng ra phía sau đặt dưới đùi non ngay sát phần mông phía dưới.
Bích Diệp nhẹ nhàng cắn môi, đôi mắt trong veo, long lanh ánh nước nhìn xuống khuôn mặt điển trai của Thành Lâm, trong đôi mắt dường như chứa đựng sự khẩn cầu dục vọng, lại thêm một chút e lệ của thiếu nữ, giống như cào nhẹ vào tâm trí Thành Lâm.
Thành Lâm khẽ dùng lực, Bích Diệp lập tức hiểu ý, hơi đổ người về phía trước, đầu gối quỳ xuống dưới đệm. Hai tay chống xuống giường, Bích Diệp banh rộng háng dâm rồi hạ thấp hông xuống.
Lồn non vừa đúng đặt ngay vào miệng Thành Lâm. Thành Lâm nhẹ nhàng hôn lên hai mép thịt béo mập, đầu lưỡi vươn ra quét nhẹ vào miệng lồn đẫm nước.
Cảm nhận được sự nóng ấm, thô ráp của đầu lưỡi, cơ thể Bích Diệp run lên vì sướng. Khoái cảm ập đến rất nhanh khiến cho Bích Diệp hoàn toàn chìm đắm.
– Ưhm…thật sướng…em trai…tất cả đều là của em…cho em hết…ưhm…
Bích Diệp thở ra một hơi khoan khoái, hông mềm giật nhẹ theo mỗi cái quét lưỡi của Thành Lâm. Thành Lâm liếm sạch nước dâm bám dính ở miệng lồn, đầu lưỡi uốn lượn khều gẩy lên hạt châu, môi cậu ngậm lấy mép thịt bắt đầu bú mút.
Lưỡi ấm thô ráp tách hai mép thịt hồng hào ra, cắm sâu vào trong lỗ lồn từ từ khuấy đảo. Vách thịt co rút, nước dâm ồ ạt tuôn ra không ngừng. Dâm mật tràn ra, Thành Lâm lập tức chu môi hút sạch tất cả, không sót giọt nào.
– Ưh…em trai…em trai…bú lồn thật sướng…chị sướng…sướng lắm…
Túm lấy ga trải giường siết chặt, Bích Diệp khẽ hẩy hông, miệng lồn ướt át trơn trượt, chà xát lên môi Thành Lâm.
Tóm lấy cái hông đang hất, hẩy bên trên, Thành Lâm ghì đầu vào háng chị gái bú mút mạnh mẽ. Tiếng xì xụp, chóp chép vang lên trong đêm tối yên tĩnh.
– Ahhh…em trai…bú đi…mút đi…chị sướng…ahhh…nhột quá…
– Ahhh…khó chịu…chị…chị…ahhh…
Chỉ với vài phút ngắn ngủi, Bích Diệp đã không thể kiềm chế được bản thân. Một dòng nước trong vắt, từ sâu bên trong lỗ lồn trào ra, phun thẳng lên miệng, lên mặt Thành Lâm không hề báo trước.
Khuôn mặt đẹp trai của Thành Lâm ướt nhẹp, nước dâm bao phủ lên mặt, một phần cổ áo, thậm chí chảy cả xuống dưới đệm ướt sũng một mảng.
– Ui…chị…xin lỗi…chị…chị không nhịn được…em trai…
Bích Diệp phun nước, hoảng hốt bật dậy ôm lấy mặt em trai, quỳ xuống bên cạnh luống cuống dùng bàn tay mềm mại cố gắng lau đi đám nước trên đó.
Thành Lâm ôm lấy eo cô, mỉm cười tinh quái. Nhìn thấy nụ cười ấy, khuôn mặt Bích Diệp nhanh chóng đỏ lên trông thấy. Bích Diệp không nghĩ tới, mình lại đầu hàng khoái cảm nhanh đến mức như vậy. Hơn nữa lại còn phun nước thẳng lên mặt em trai không thể tiết chế nổi.
– Chà. Xem ra chị gái này là làm từ từ nước thì phải. Mới đó mà…úm…
– Không cho nói. Không được nói nữa. Chị không thèm để ý em nữa.
Bích Diệp ngượng chín mặt, vội vàng bịt miệng Thành Lâm lại, không để cậu nói thêm câu nào xấu hổ nữa. Quá mất mặt. Thật sự là quá mất mặt rồi.
Nhìn thấy Bích Diệp bối rối như vậy, Thành Lâm lại càng cười tươi hơn. Thật ra chính bản thân cậu cũng không biết, chị gái mình lại nhạy cảm tới mức như vậy. So với Hồng Nhung, sợ rằng độ nhạy cảm chỉ có hơn chứ không kém.
Càng nhìn gương mặt đỏ như gấc của Bích Diệp, Thành Lâm lại càng thấy hứng thú. Độ nhạy cảm kia, không biết chút nữa bị địt sẽ còn phản ứng mạnh mẽ như thế nào. Nghĩ đến đây, nụ cười trên môi Thành Lâm càng trở nên rạng rỡ. Cậu thực sự rất mong chờ.
Trái ngược với sự khẩn trương của em trai, Bích Diệp lại đang xoắn xuýt không yên. Được Thành Lâm ôm trong tay, nằm nép mình trong lòng cậu, áp má lên bờ ngực nở nang, rắn chắc, Bích Diệp khẽ thở dài một hơi.
Xem ra, số phận định sẵn cô là kẻ bại trận rồi. Bao nhiêu hưng phấn lúc đầu giờ lại tan thành mây khói. Đối diện với lần đầu được Thành Lâm kích thích trực tiếp bằng miệng, vậy mà lỗ lồn nhạy cảm của cô hoàn toàn bán đứng chủ nhân. Tôn nghiêm của cô coi như mất sạch.
– Chị. Hay mình dừng lại nhé.
– Kh…không được dừng. Chị…chị còn muốn tiếp tục.
Bích Diệp bật dậy ngay lập tức, giờ đây trong mắt cô là sự quyết tâm mạnh mẽ. Không sao cả. Mất mặt trước em trai chứ có phải người ngoài đâu mà sợ. Người đàn ông của mình mà, chẳng có gì to tát.
Nhào lên người em trai, ép chặt vào bầu vú to lớn xuống ngực Thành Lâm, nụ hôn cuồng nhiệt hạ xuống. Lưỡi mềm quấn quýt, tìm kiếm nhau trong khoang miệng ẩm ướt.
Thành Lâm thu hẹp vòng tay, siết chặt lấy tấm thân mềm mại ở trên người mình, giống như muốn khảm thiếu nữ ngọc ngà này vào trong cơ thể.
– Bây giờ đến lượt chị. Nằm im. Cấm được nhúc nhích.
Bích Diệp nở nụ cười tinh nghịch, cô quyết tâm lấy lại thể hiện của mình. Nhanh chóng lột bỏ áo lót của Thành Lâm rồi quăng ra xa. Cô tách hai chân Thành Lâm ra đặt thân dưới của mình vào giữa. Mu lồn múp míp cố tình ép lên cái lều nhỏ đang dựng lên kia, chà xát vài cái. Môi mềm nóng ấm mang theo những nụ hôn nhẹ từ má, xuống đến cổ và dừng lại trên vòm ngực rắn chắc.
Bích Diệp chu môi ngậm lấy đầu ti đỏ hồng nhỏ xíu, lưỡi ấm đảo lộng trong miệng, bắt chước hành động của Thành Lâm khi nãy, tay còn lại khều gẩy trêu chọc bên đối diện, sau đổi bên luân phiên. Động tác thuần thục vô cùng.
Thành Lâm bĩnh tĩnh quan sát, cậu hài lòng mỉm cười. Xem ra, chị gái cũng đã chuẩn bị rất kỹ. Có vẻ như những lần thực tập kia mang đến cho Bích Diệp không ít kinh nghiệm. Lại liên tục học hỏi trên phim sex, quả thật Bích Diệp không còn lơ ngơ như lần đầu.
Ánh mắt Bích Diệp thỉnh thoảng lại đưa về phía gương mặt đẹp trai của Thành Lâm, nhìn thấy nụ cười vẫn luôn xuất hiện kia, như vậy chắc chắn là cô đang làm rất tốt.
Rời khỏi vòm ngực vững chắc, nở nụ cười nhẹ nhàng. Bích Diệp liếc mắt đưa tình với em trai, sau đó lại tiếp tục công việc. Nụ hôn dần dần di chuyển xuống dưới, rồi dừng lại ở cạp quần đùi. Ngón tay thon mềm luồn vào bên trong cạp quần rồi từ từ kéo xuống dưới.
Bịch…côn thịt hùng dũng bật ra sượt qua mặt Bích Diệp đập lên bụng Thành Lâm. Lột bỏ cái quần vướng víu ném sang một bên, Bích Diệp quay lại đối diện với gậy thịt khổng lồ.
Thân gậy màu đỏ hồng, to lớn và rất dài, gân xanh chằng chịt, quy đầu bóng loáng rỉ ra chút dịch. Côn thịt được Thành Lâm điều khiển đang gật gù cứ như trêu ngươi Bích Diệp.
Khẽ cắn môi, Bích Diệp vươn tay nắm lấy khúc thịt hư hỏng kia. Thân gậy nóng bỏng, chỉ mới chạm vào thôi, cả người Bích Diệp bỗng nóng như lửa đốt.
Đây không phải lần đầu Bích Diệp nhìn thấy con quái vật này, cũng không phải lần đầu tiên cô chạm vào. Lúc trước, cô đã cầm nắm vài lần, nhưng hôm nay, khúc thịt này cảm giác giống như to hơn một chút so với mấy lần trước.
Ánh mắt Bích Diệp thoáng chút sững sờ, hạ thấp khuôn mặt xinh đẹp xuống gần với gậy thịt. Mùi hương nam tính tràn vào mũi khiến cho lỗ lồn cô co rút nhẹ. Một dòng nước dâm lặng lẽ tuôn ra, tràn khỏi miệng lồn đang dần trở nên ngứa ngáy.
Miệng xinh hé mở, lưỡi mềm vươn ra liếm nhẹ lên mã mắt đang rỉ nước, môi anh đào mở rộng bao trùm lên quy đầu bóng lưỡng, rồi hóp má mút chặt. Toàn bộ quy đầu nằm trong trong khuôn miệng nhỏ nhắn ấm nóng.
– Ahhh…chị…
Tiếng rên bật ra từ miệng Thành Lâm một cách khoan khoái. Thành Lâm cắn răng đè xuống cảm khoái cảm đang ập đến. Khuôn miệng nhỏ nhắn đã được Thành Lâm nếm thử nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên khúc thịt của cậu có được diễm phúc ấy.
Sự tinh nghịch kèm theo sự chuẩn bị kỹ lưỡng của Bích Diệp mang đến một trải nghiệm khác lạ. So với Hồng Nhung yêu kiêu, thành thục khiến cho rất nhiều đàn ông thèm khát, thì Bích Diệp cũng không kém hơn bao nhiêu. Thông qua ba mẹ, Thành Lâm được biết chị gái mình có sức hút rất mạnh ở bên ngoài. Trước khi Thành Lâm trở về, thậm chí gia đình còn nhận được rất nhiều sự quan tâm dành cho Bích Diệp đến từ các thế gia khác trong thủ đô.
Nhưng có thể khẳng định, cả hai đều khiến Thành Lâm muốn trầm mê trong dục vọng. Cả Bích Diệp và Hồng Nhung đều toát lên vẻ mị hoặc khó cưỡng. Và giờ đây, Thành Lâm đang khoan thai tận hưởng điều mà đàn ông ai cũng muốn có.
– Ahhh…thật giỏi nha…hình như chị rất có kinh nghiệm nhỉ?
Lời trêu chọc của Thành Lâm làm cho khuôn mặt Bích Diệp hơi ửng hồng. Rõ ràng, em trai đang ám chỉ cô hẳn phải bú buồi rất nhiều. Động tác nuốt gậy thịt hơi dừng lại một chút, hai hàm răng khẽ dùng lực nhay lên thân gậy giống như phản bác lời nói của em trai.
Thực ra, Bích Diệp muốn nhay mạnh hơn, nhưng thân gậy quá lớn khiến cho Bích Diệp phải há miệng hết mức, mới có thể nuốt được một chút thân gậy thịt. Cô nhíu mày bất mãn. Hừ. Buồi to quá. Không thể cắn mạnh hơn.
– Ui da…còn biết cắn nữa àh…em nói sai gì sao…?
– Hứ. Nài nhá. Chị đây mới là lần đầu thôi đấy. Đừng có mà xiên xẹo. Muốn bị cắn nữa àh?
– Hề hề. Em chỉ nói theo cảm nhận thôi mờ.
– Hứ. Còn chưa có ai có diễm phúc này đâu. Không thèm nói với em nữa. Đồ đáng ghét.
Bích Diệp bĩu môi đáp lời em trai. Cô giả vờ giận dỗi, quay mặt đi chỗ khác, làm như mình vừa phải chịu tổn thương nghiêm trọng.
Thành Lâm bật cười rồi chồm dậy, ôm chặt lấy cô, cố gắng hôn lên môi cô nhưng đều bị cô tránh đi. Càng cố gắng lại càng không hôn được, cuối cùng chỉ còn cách nắm lấy cằm cô mạnh mẽ xoay lại mới hôn được cô.
– Đừng giận mà. Chị gái bảo bối. Em xin lỗi.
– Hứ. Không thèm.
– Thôi. Em thèm. Em thèm. Hì hì.
Nói là không thèm, làm mặt giận thế nhưng từ lúc nhả côn thịt ra, cho đến hiện tại, bàn tay mềm mại của Bích Diệp vẫn nắm lấy gậy thịt không buông, thậm chí vẫn không quên tuốt dọc theo thân gậy, chậm rãi lên xuống.
– Hứ. Lần này thôi đấy. Không có lần sau đâu nhá.
– Vâng. Hì hì. Chụt. Chụt. Chụt.
– Nằm xuống ngay cho chị.
Nói rồi lại đẩy Thành Lâm nằm xuống. Lần này cô rất nhanh đã ngậm lấy quy đầu rồi từ từ nuốt gậy thịt vào trong miệng. Chỉ một đoạn rất ngắn được nuốt, phần còn lại được bàn tay thon thả chăm sóc vuốt ve ở bên ngoài.
Động tác nuốt nhả thuần thục hơn một chút, kết hợp với đầu lưỡi liên tục đảo lộng ôm ấp, chà xát lên thân gậy thịt. Động tác tuốt gậy cũng nhịp nhàng theo từng cái nuốt vào nhả ra.
– Ahhh…từ từ thôi chị…ahhh…
Nghe thấy tiếng rên của Thành Lâm, khoé mắt Bích Diệp hiện lên một tia đắc ý. Động tác cũng trở nên trơn tu hơn, tốc độ cũng nhanh hơn lúc trước.
Khuôn mặt xinh đẹp của Bích Diệp bắt đầu đỏ lên vì nghẹn. Thân gậy quá lớn khiến miệng cô bắt đầu mỏi. Cô tăng tốc độ tuốt gậy lên rất cao, đồng thời nhả ra hết phần thân nuốt vào, ngậm lấy quy đầu mút mạnh. Lưỡi mềm quấn lấy đầu khấc, liên tục quét qua lại trên mã mắt lấy đi từng chút dịch trong rỉ ra.
– Ahhh…từ từ nào chị…nhanh quá…ahhh…
Cho đến khi tay thon và miệng xinh mỏi nhừ, gậy thịt vẫn dựng đứng không chịu đầu hàng. Bích Diệp bất mãn trừng mắt nhìn khúc thịt hư hỏng kia.
Thành Lâm mím môi nhịn cười, cậu đúng là cảm thấy rất thích, nhưng may mắn là Bích Diệp chưa có nhiều kinh nghiệm thực tiễn. Nếu như lọt vào tay Hồng Nhung, e rằng cậu đã sớm phải ngăn cản việc này lại rồi.
– Hừ. Em cố tình phải không? Tại sao lại lâu như vậy chứ?
– Thôi mà. Đừng giận. Lần đầu như vậy đã rất tốt rồi.
– Nhưng mà chị không phục. Tại sao em có thể làm được, còn chị thì lại không chứ? Hức.
– Hì hì. Thì lần sau làm lại.
– Hứ. Không thèm.
Kéo Bích Diệp lên ôm chặt vào lòng, Thành Lâm cố gắng an ủi chị gái tinh nghịch. Xem ra, bản tính bướng bỉnh của Bích Diệp trong trường hợp này lại cực kỳ đáng yêu.
Thành Lâm lật người dậy, lập tức đè Bích Diệp xuống dưới giường. Côn thịt cứng ngắc, nóng hổi tì lên bụng Bích Diệp. Nụ hôn cuồng nhiệt ướt át lại tiếp tục. Bích Diệp biến thành con bạch tuộc nhỏ, hai tay ôm cổ Thành Lâm, hai chân quấn chặt lấy hông em trai. Bộ dáng như sợ Thành Lâm sẽ bỏ dở quá trình.
Môi lưỡi rời ra, một sợi tơ bạc nhỏ kéo dài rồi đứt đoạn. Cả hai mỉm cười nhìn nhau. Bích Diệp buông tay ra, đưa về trước ngực Thành Lâm trêu chọc đầu ti nhỏ xíu.
Thành Lâm quỳ gối, ép chặt háng vào mông Bích Diệp thẳng lưng dựng người dậy. Ánh mắt đưa xuống nhìn vào nơi hạ bộ ép sát nhau của cả hai, rồi lại đưa mắt lên nhìn vào gương mặt xinh đẹp đang chăm chú quan sát cậu.
Bất giác như hiểu ra điều gì đó, Bích Diệp hơi đỏ mặt, giả vờ quay sang một bên, đôi chân ngọc đang quặp chặt vào hông Thành Lâm cũng đồng thời buông lỏng.
Bích Diệp từ từ co chân lên, đùi non mở ra, háng dâm banh rộng lộ ra lồn non đang ướt sũng. Hai bàn tay thon hơi cuộn lại nắm lấy một ít ga trải giường, bộ dáng đã sẵn sàng để phá thân.
Thành Lâm bật cười thành tiếng, một tay nắm lấy côn thịt to lớn, từ tốn tuốt dọc theo thân gậy. Tay còn lại đưa lên chạm nhẹ vào mu lồn trơn láng, ngón tay cái vuốt dọc theo khe hở giữa hai mép thịt, rồi lại day ấn hạt châu để kích thích Bích Diệp.
Bích Diệp nghiêng đầu trở lại, ánh mắt long lanh hết nhìn em trai rồi lại nhìn xuống gậy thịt to lớn. Khẽ cắn môi, một chút lo lắng bất chợt xuất hiện trước giờ phút quan trọng.
– Sẽ…sẽ đau lắm phải không?
– Ừhm. Đau một chút. Nhưng mà em sẽ nhẹ nhàng. Chủ yếu là thứ này hơi to, chị chắc là chịu được?
– Chịu…chịu được. Chắc…chắc là chịu được…
Bịch…bịch…bịch…Thành Lâm vừa nói vừa lấy thân gậy đập đập vào mu lồn múp míp. Bích Diệp thoáng chút đỏ mặt. Rõ ràng cô là người chủ động lên kế hoạch, là người chủ động câu dẫn, thế nhưng giờ phút này lại trở nên e thẹn đúng bản chất của thiếu nữ.
Thành Lâm mỉm cười, một tay nắm lấy đùi non rồi ép mạnh xuống. Hông Bích Diệp uốn cong, miệng lồn vểnh lên, mấp máy chờ đợi sự xâm nhập.
Cầm dương vật to lớn vừa đập lên mu lồn nhích người lui lại một chút, quy đầu đỏ rực chạm nhẹ vào miệng lồn. Thành Lâm tiếp tục dùng quy đầu chà xát, trượt tới lui khe lồn giữa hai mép thịt béo mập.
Sau đó dùng quy đầu đâm vào bên trong lỗ lồn, quy đầu dễ dàng chui vào rồi lại bị rút ra, liên tục như vậy nhiều lần.
Lỗ lồn bị kích thích nhẹ, dâm thủy lập tức trào ra phủ kín quy đầu, tràn ra khỏi miệng lồn theo kẽ mông thấm xuống dưới đệm.
– Ưhmmm…ưhhh…
– Chị sẵn sàng rồi chứ?
– S…sẵn sàng. Chị sẵn sàng rồi.
– Hửm? Đang lo lắng sao?
– Không…không có mà.
– Hì hì. Thế em địt chị nhé.
– Đ…địt đi. Địt chị đi. Phá… phá trinh chị đi.
Thành Lâm khẽ động eo, quy đầu dẫn đường, côn thịt từ từ chui vào trong lỗ lồn non mềm. Đến khi cảm giác bị chặn, Thành Lâm liền dừng lại không tiến thêm nữa.
Bích Diệp có chút căng thẳng, không phải vì sắp bị phá trinh mà bởi vì côn thịt thật sự quá lớn. Mới chỉ vào một chút, mà miệng lồn phải căng ra mới nuốt được thân gậy thịt. Vẫn còn một đoạn rất dài nữa ở bên ngoài.
Mồ hôi lấm tấm xuất hiện trên gương mặt tuyệt mĩ, từng hạt nhỏ xíu li ti nổi nên. Thành Lâm rất dễ dàng nhận ra tình hình không ổn.
– Em rút ra nhé.
– Kh…không được rút.
Bích Diệp vồ lấy tay cậu giữ chặt, quyết không để cậu dừng lại. Ánh mắt có chút mê ly, nhìn về phía em trai đầy cầu khẩn.
Thành Lâm nở nụ cười trấn an, hơi nhích người tạo nên sự vận động nho nhỏ cho gậy thịt. Dâm thủy vẫn đang tiết ra không ngừng để bôi trơn cho phần đầu gậy thịt.
Bích Diệp bắt đầu bình tĩnh lại, cô cảm nhận được sự vận động nhẹ của gậy thịt. Em trai đang giúp cô làm quen. Thật là chuyên nghiệp. Hừ. Đúng là đồ xấu xa mà.
– Sẽ đau đấy.
– Đ…đâm vào đi. Chị…chị sẵn sàng rồi đây.
Phụttttttt……
– ÁHHHHH……ĐAU…ĐAU…HỨC…
Thành Lâm thẳng lưng, đâm sâu vào thêm một chút, lập tức chọc rách màng trinh của Bích Diệp. Kể từ giây phút này, Bích Diệp chính thức trở thành phụ nữ. Là một phụ nữ chân chính thuộc về bản thân Thành Lâm.
Bích Diệp hét lên đau đớn. Màng trinh bị chọc thủng, lỗ lồn lập tức co rút mạnh mẽ, siết chặt lấy gậy, không cho thân gậy cơ hội tiến thêm vào nữa.
Lỗ lồn giống như bị xé rách, cảm giác đau rát truyền ra lan đi khắp nơi. Bích Diệp run rẩy dữ dội. Hai tay tay mềm mại túm lấy ga trải giường siết chặt, ngón tay bị siết đến trắng bệch. Một dòng huyết dịch đỏ nhạt tràn ra khỏi miệng lồn, thấm xuống ga trải giường. Vệt đỏ nhanh chóng lan ra thành một vũng nhỏ.
– Chị. Thả lỏng nào. Đừng sợ.
– Đau…đau…đau chết mất…hức…
Thành Lâm nhẹ cúi người xuống, nụ hôn ấm áp rơi xuống khắp nơi, cố gắng xoa dịu nỗi đau của Bích Diệp. Mồ hôi to như hạt đậu xuất hiện, rồi nhanh chóng theo đường nét khuôn mặt rơi xuống đệm.
Tiếng khóc nức nở của Bích Diệp giống như búa tạ đập vào trái tim Thành Lâm. Cậu đau lòng tột cùng, sớm biết thế này cậu nhất định sẽ không phá trinh chị gái. Để chị gái trưởng thành hơn có lẽ sẽ không phải chịu sự đau đớn như vậy.
– Chị. Thả lỏng ra nào.
– Chị đau lắm…hức…đau lắm…
– Ngoan. Em thương. Đừng khóc nữa. Ngoan.
– Hức…đáng ghét…đau chết người ta rồi…hức…
– Được rồi. Ngoan. Chút nữa sẽ hết đau thôi.
– Hức…hết cái con khỉ…buồi to như thế ai mà chịu nổi chứ…vẫn còn chưa vào hết kia kìa…hức…
– Hả? Chị…chị không phải…
– Hức. Ai bảo chị đau vì rách màng trinh? Cái buồi khốn kiếp kia kìa. To chết đi được. Ai mà chịu nổi.
Khuôn mặt Thành Lâm lập tức cứng đờ. Nụ cười méo mó còn khó coi hơn là khóc. Cậu cảm giác mọi thứ cứ sai sai thế nào ấy.
Thế quái nào lại có tình huống trớ trêu đến mức ngớ ngẩn như vậy? Cậu lo sốt vó vì tưởng Bích Diệp bị đau khi rách màng trinh, ai mà ngờ được nguyên nhân là do buồi của cậu quá lớn. Cậu phục rồi. Thực sự phục rồi. Chị gái của cậu hoàn toàn không thể định nghĩa bằng mắt thường được.