Mẹ Là Bồn Chứa Tinh Siêu Phẩm - Chương 17
Trong một căn nhà lớn ở ngay gần thự gia đình Thành Lâm không xa, đây chính nơi ở của đội cận. Hắc Hổ đang vò đầu bứt tai, anh đã hoàn toàn mất dấu đối với đám người lão Tứ. Địa thế núi rừng khiến cho anh cùng đồng đội không thể làm gì khác ngoài trở về tay trắng.
– Đội trưởng. Có cần bố trí người ở khu vực ngoại ô theo dõi không?
– Khu vực quá rộng. Trước mắt, mọi người cứ quan sát ở các cửa ngõ vào thủ đô trước.
– Đội trưởng. Anh nghĩ chúng sẽ đến đây sao?
– Tôi có cảm giác, chúng và tên trùm kia có mối liên hệ gì đó.
– Chẳng lẽ, gã cầm đầu dân bản kia tên thuộc hạ năm đó?
– Không phải. Tên thuộc hạ kia, mới đây đã bị thân cận của tên trùm phát hiện và trừ khử ở gần biên giới với Trung Quốc.
– Tên trùm tốn nhiều công như vậy, mục đích chính của hắn đơn giản là muốn dày vò ông bà chủ sao?
– Có khả năng. Nhưng tôi nghĩ, việc thiếu gia bị truy sát và thủ tiêu tên thuộc hạ kia chắc chắn là kế hoạch của hắn.
– Việc hắn còn sống cho đến hiện tại, có lẽ cũng là do sắp xếp của ông chủ. Bây giờ thiếu gia đã trở về, hẳn là hắn sẽ được kết thúc những tháng ngày địa ngục.
– Chúng ta cũng cần phải kết thúc ân oán này đi thôi.
– Vâng. Đội trưởng.
Mạnh Hùng trước đây vốn phục vụ trong lực lượng đặc nhiệm khi tại ngũ. Ông từng tham gia rất nhiều chiến dịch lớn, triệt phá rất nhiều vụ án lớn, trong đó có vụ án của tên trùm kia khi đó ông chính là nhân tố nằm vùng quan trọng nhất chiến dịch.
Sau khi tên trùm bị bắt, gia đình ông ngay lập tức bị nhắm đến. Con trai bị bắt cóc, với mục đích để trao đổi tự do cho hắn, Tuyết Mai bị thương không nhẹ. Sau đó, tên thuộc hạ vì sợ hãi mà bỏ lại Thành Lâm ở bìa rừng rồi biệt vô âm tín.
Tuyết Mai thất lạc con trai gần như suy sụp hoàn toàn. Cũng vì sợ hãi mà bà đã yêu cầu chồng xuất ngũ. Mạnh Hùng vừa là chiều theo yêu cầu của bà, vừa muốn bảo vệ cho bà nên đã không do dự trở về làm kinh tế.
Thời điểm gặp Bích Diệp cũng là lúc ông vừa rời khỏi quân ngũ. Công ty kia chính là một trong những mắt xích bị khám phá ra gần như ngay lập tức sau khi tên trùm bị xa lưới. Chính ba mẹ Bích Diệp là người đã tố cáo lên cơ quan an ninh. Sau khi ba mẹ không còn, Bích Diệp đã ở bên Mạnh Hùng và Tuyết Mai kể từ đó.
Tuy đã xuất ngũ, nhưng Mạnh Hùng vẫn còn những mối quan hệ mạnh mẽ trong các lực lượng đặc nhiệm. Các đồng đội của ông đều trở thành lãnh đạo cấp cao sau vụ án chấn động này.
Cũng vì thế cho nên, việc ông yêu cầu hoãn thi hành án đối với tên trùm cũng là có bàn tay của các lãnh đạo từng là đồng đội vào sinh ra tử với ông.
Công bằng mà nói, việc hoãn thi hành án đối với tên trùm lại khiến cho hình sự đặc nhiệm hưởng lợi. Theo những thông tin mà tên trùm cung cấp, rất nhiều đường dây có liên quan bị triệt phá. Nhiều vụ án liên hoàn có dính líu đến tên trùm đều được đưa ra ánh sáng.
Có thể nói, quyết định chậm xét xử của an ninh quốc gia vô tình tạo nên một trong những sự kiện rúng động cả nước. Mà công thần lớn nhất lại chính là Mạnh Hùng với yêu cầu có chút cảm tính kia.
*********
Trong khu rừng vô danh.
Đám người lão Tứ vẫn đang lẩn trốn, đã gần hai tháng thời gian kể từ khi đụng độ đội cận vệ Hắc Hổ. Cũng trong thời gian này, mấy người mụ Lý cũng bị chính lão Tứ ép phải đi theo bọn chúng. Vừa phụ vụ ăn uống sinh hoạt, vừa phải làm bồn chứa tinh để bọn chúng mặc sức bơm xả.
Xuyên suốt thời gian này, bọn chúng thay nhau dày vò năm người đàn bà theo những cách nguyên thủy nhất. Bất kể ngày đêm, mỗi khi hứng tình, chúng lại lôi đám phụ nữ ra trà đạp, địt tới tấp vào những lỗ lồn ngày một đậm màu.
Gần như suốt cả ngày, lỗ lồn của những người phụ nữ này không có thời gian nghỉ ngơi, luôn trong tình trạng nhớp nháp. Thậm chí có những những lúc, tinh trùng vừa bơm vào chưa kịp moi ra hết, thì lại bị lôi ra tiếp tục chịu đựng những phát địt cuồng loạn.
– Lão Tứ. Đã gần tới bìa rừng rồi. Đám người kia cũng không thể đuổi tới đây nữa. Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?
– Hừ. Người kia đã bị ông trùm tìm ra rồi thủ tiêu. Hiện tại, chúng ta không thể vượt biên trốn sang Trung Quốc được.
– Vậy phải làm thế nào? Chẳng lẽ cứ phải lang bạt thế này mãi?
– Người kia bị xử lý, nguyên nhân chính cũng bởi vì thằng con hoang mà ra. Ông trùm dường như đã hết kiên nhẫn với nó. Chỉ là người kia, sau bao nhiêu năm cũng không ngờ mình lại bị tìm thấy.
– Xem ra, ân oán giữa chúng ta và nó cũng rất lớn đấy. Chúng ta tổn thất không ít đâu. Lại thêm việc của người kia nữa.
– Người kia trước đây có ơn với tao, món nợ này phải tính cả cho nó. mối thù này nhất quyết tao phải trả cho bằng được.
– Vậy chúng ta sẽ lên thủ đô?
– Tất nhiên. Nhưng đám người kia cũng đã cảnh giác với chúng ta. Mọi thứ đều phải cẩn thận.
– Tùy lão. Nhưng mà lần này, nhất định phải bắt được con điếm kia, sau đó địt nó đến chết.
– Dĩ nhiên rồi. Khà khà khà.
– Mấy con điếm. Đến đây nào. Buồi chúng tao cần được giải toả. Sớm thôi, hình trình của chúng mày sẽ được kết thúc trong nhà chứa. Khà khà khà khà.
Nụ cười the thé, rợn người vang vọng khắp núi rừng. Ánh mắt dâm tà của chúng lại chuyển hướng về phía đám người mụ Lý. Trong tiếng la thất thanh của năm người đàn bà, bọn họ nhanh chóng bị lột trần truồng, rồi tiếp tục thực hiện nghĩa vụ của một bồn chứa tinh.
Thậm chí, có người chân tay vẫn còn đang run rẩy vì bị địt cách đây mấy phút đồng hồ. Tiếng da thịt va đập, tiếng rên rỉ, tiếng chửi rủa tục tĩu hoà quyện với nhau lại vang lên trong khu rừng âm u.
******
Trở về biệt thự muộn hơn so với bình thường ba ngày, Hồng Nhung mang theo chút bất mãn nhỏ với con trai. Chỉ vì một chút chủ động bốc đồng, cô suýt chết nữa thì ngất đi vì kiệt sức. Trong khi cô phải mất thêm ba ngày điều dưỡng thân thể, thì tên đầu sỏ nào đó vẫn nhởn nhơ như không có chuyện gì xảy ra.
Mà trong ba ngày điều dưỡng, tuy Hồng Nhung cấm vận thế nhưng Thành Lâm vẫn tìm được cách để chạm vào người cô. Thành ra, tuy làm mặt giận nhưng cơ thể luôn bị Thành Lâm kích thích, khiến cô cảm thấy vô cùng ngứa ngáy.
Trải qua thời gian quan sát, Tuyết Mai và Mạnh Hùng là người từng trải nên dễ dàng nhận ra vấn đề khó hoà nhập của Hồng Nhung. Họ tuy khó xử, nhưng đành để cô tự cố gắng chủ yếu là muốn cô có thể tiếp tục ở bên cạnh con trai mình.
Thực ra, cả Mạnh Hùng và Tuyết Mai đều có xuất thân nghèo khó. Nơi mà cái đói luôn chực chờ, cả hai bên gia đình chỉ có duy nhất một người con. Họ mạc hai bên cũng chỉ vì nghèo đói mà dần li tán đi nơi khác làm ăn. Về sau này, tất cả đều bặt vô âm tín, hoàn toàn mất liên lạc.
Khi mới lên thủ đô, cả hai người đều bị choáng ngợp và mất rất nhiều thời gian mới có thể ổn định cuộc sống. Cho đến khi thành danh, muốn đón ba mẹ lên phụng dưỡng thì dịch Covid lại khiến cho ba mẹ hai bên lần lượt từ giã cõi đời. Họ hàng gần như không còn ai thân thích, vậy nên, hai vợ chồng trở thành người thân duy nhất của nhau.
– Thành Lâm. Hình như Hồng Nhung không hoà nhập được với nhịp sống này. Mẹ nghĩ nên đưa cô ấy đến nơi yên tĩnh hơn.
– Theo ba thì nên đưa cô ấy ra ngoại ô. Trang viên lúc trước là để ông bà nội ngoại dưỡng lão, nhưng giờ ông bà đều không còn, trang viên cũng không có ai ở.
– Vâng. Hiện tại không thể trở về bản nữa, có lẽ ra ngoại ô là thích hợp nhất với mẹ nuôi.
– Ừh. Ở đó không khí trong lành, cũng yên tĩnh nữa. Hồng Nhung có thể sẽ thích nghi được. Chỉ là con sẽ phải chịu vất vả đấy, sẽ phải qua lại giữa hai nơi. Thứ lỗi cho sự ích kỷ của bố mẹ, khó khăn lắm con mới trở về, chúng ta không thể để con rời xa chúng ta thêm lần nào nữa.
– Mẹ. Con hiểu mà. Tất cả đều vì tốt cho con mà thôi.
– Ừh. Con hiểu là được rồi. Hiện tại con chưa thể lái ô tô, nhưng gia đình có tài xế, hơn nữa khoảng cách cũng không tính là xa, muốn đi qua lại cũng rất thuận tiện.
– Vâng. Bố mẹ cứ tự sắp xếp đi ạh.
***
Trang viên ở ngoại ô nằm ngay trên con đường lớn, tuy không phải tuyến đường huyết mạch nhưng giao thông rất thuận lợi. Thành Lâm chỉ nghĩ, nơi này giống một ngôi nhà dân bình thường, có vườn và yên tĩnh.
Thế nhưng khi tận mắt nhìn thấy, Thành Lâm và Hồng Nhung đều kinh ngạc không thôi. Trang viên nhìn từ bên ngoài vào vô cùng bề thế, rộng chừng hai hecta, biệt thự hai tầng mái Nhật được xây dựng ở phía trên của mảnh đất, cửa quay về hướng nam. Xung quanh biệt thự là những mảnh vườn nhỏ trồng hoa đủ sắc màu, xen kẽ là hòn non bộ nhìn vô cùng tinh tế, đẹp mắt.
Cách biệt thự một đoạn nhỏ là khu nhà ở của người giúp việc. Quản gia và người làm toàn bộ là nữ. Thuỳ Dung là quản gia, cô còn khá trẻ, chỉ khoảng 30 tuổi, gương mặt có chút nhan sắc, lại dịu dàng hoà nhã. Dáng người không quá cao, da sáng, bầu vú cũng không quá lớn, mông cong vừa phải, eo phẳng nhìn rất hài hòa.
Mấy người hầu nữ bên cạnh cũng rất trẻ trung, vẻ tinh anh, thanh thoát hiện lên trên gương mặt khá xinh đẹp, dáng người cân đối, rất tỉ mỉ, chuẩn mực.
– Thiếu gia. Tiểu thư.
– Chị cứ gọi em là Hồng Nhung, đừng gọi như vậy em không quen.
Trong khi Thành Lâm chỉ nhẹ nhàng gật đầu, khoé môi hơi cong lên một chút, chậm rãi quan sát cả năm người, thì Hồng Nhung mỉm cười đáp lời nhẹ nhàng, cũng có những thiện cảm nhất định dành cho nữ quản gia lần đầu gặp mặt.
– Vậy, xin mời thiếu gia và Hồng Nhung vào bên trong.
Thành Lâm sải bước tiến lên, Hồng Nhung cũng theo sát phía sau. Hầu nữ mang hết đồ đạc lên tầng hai sắp xếp vào phòng của hai người.
Tầng một biệt thự là phòng khách rộng lớn với nội thất gỗ sang trọng. Phòng bếp, phòng ăn, phòng dành cho khách đều đầy đủ tiện nghi.
Tầng hai là bốn phòng ngủ lớn, phòng sách và sảnh nhỏ thông với ban công phía trước. Phòng của Thành Lâm và Hồng Nhung ở cạnh nhau, bài trí tương tự như phòng ở biệt thự chính.
– Thiếu gia. Chúng tôi xin phép đi trước chuẩn bị làm cơm.
– Ừh. Mọi người đi thong thả.
Thùy Dung và hầu gái nhanh chóng rời đi, Thành Lâm thăm quan một lượt trong phòng rồi đi sang phòng Hồng Nhung ở kế bên.
Lúc này Hồng Nhung đang quan sát phong cảnh phía bên ngoài cửa sổ. Khu vực này đều là các trang viên, xen kẽ là nhà dân rải rác ở bên cạnh. Sự yên tĩnh khiến cho cô cảm giác rất thư thái.
– Mẹ. Thế nào rồi?
– Ừh. Rất yên bình. Mẹ rất thích. Hi vọng mẹ sẽ phù hợp với…ưhm…hư nào…lại nghịch nữa rồi…ưhm…
Thành Lâm tiến đến từ phía sau, nhẹ nhàng ôm Hồng Nhung vào lòng, nhưng hai bàn tay thì lại nhanh chóng luồn vào trong áo Hồng Nhung, thành thạo cởi khuy áo lót trước ngực.
Bầu vú to lớn xồ ra rung lắc bên trong bị hai bàn tay to lớn nắn bóp, nhào nặn thành mọi hình dạng. Núm vú đỏ hồng dựng đứng bị nhéo, vặn, bị lôi ra kéo dài rồi thả tự do.
Một bàn tay luồn xuống mông, chui vào trong quần lót ren mỏng tìm được khe lồn ẩm ướt, từ tốn khều gẩy trêu chọc hạt châu. Nhẹ nhàng tách hai mép lồn béo mập ra, ngón tay dễ dàng chui vào trong bắt đầu móc ngoáy lỗ lồn ướt át.
– Ưhmmm…đừng mà…ở đây có nhiều người…không được…ưhhh…
– Thế thì lại càng phải địt chứ.
– Ưhhhh…hức…hư thế không biết…
Hồng Nhung hơi thở đứt quãng, tuy miệng nói phản đối, nhưng hai tay lại chống lên cửa sổ, hai chân dạng ra, ưỡn hông ra sau, mông cong vểnh lên để con trai dễ dàng thọc móc ngón tay vào lỗ lồn đang dần trở nên nứng hơn.
Hồng Nhung vặn vẹo cơ thể, hông nhẹ nhàng di chuyển để ngón tay chui vào sâu hơn. Vách thịt bắt đầu cắn mút ngón tay, dâm thủy cũng bắt đầu tuôn ra mạnh mẽ.
Quần áo của cả hai nhanh chóng rơi xuống, Hồng Nhung trần truồng khẽ lắc lư thân người khi Thành Lâm rút tay ra khỏi lỗ lồn. Bộ dạng đói khát thèm thuồng. Một chân gác lên mép giường, háng dâm banh rộng, hai mép thịt phấn nộm đã ướt nhẹp. Hồng Nhung khẽ cắn môi, đôi mắt long lanh quay lại phía sau, ngước nhìn Thành Lâm đang cầm côn thịt to lớn lấy quy đầu trêu chọc lỗ lồn dâm đãng của cô.
Tiếng rên rỉ nhanh chóng truyền ra, hình ảnh hai người đang rung lắc hiện lên trên ô cửa sổ. Gương mặt ửng hồng thỏa mãn, đánh dấu ngày đầu tiên ở ngôi nhà mới.
***
Kể từ khi Thành Lâm trở về, cô quấn lấy em trai như hình với bóng. Ngoại trừ thời gian Thành Lâm ở bên cạnh Hồng Nhung, thời gian còn lại đều bị cô chiếm đoạt một cách…vô cùng hợp lý.
Lấy lý do giúp đỡ em trai, cô ngang nhiên dính chặt mọi lúc mọi nơi có thể. Khi thì bổ túc văn hóa, khi tập luyện, kể cả lúc đi ngủ cũng không buông tha.
Mạnh Hùng và Tuyết Mai chỉ còn biết lắc đầu cười khổ, hai vợ chồng không nghĩ tới, Bích Diệp lại quấn người như vậy. Thành Lâm thì như ngồi trên đống lửa, chị gái giống như một loại keo dính mà cậu không thể nào kéo ra được.
Bích Diệp âm thầm lên kế hoạch sẽ nuốt trọn em trai. Cô quyết tâm phải ăn được miếng thịt tươi ngon này. Và rất nhanh bắt đầu thực hiện kế hoạch.
Những lúc chỉ có hai người ở riêng với nhau, Bích Diệp cố tình mặc những trang phục chỉ nhìn thôi đã khiến đầu óc Thành Lâm một mảng tê dại.
Lúc thì áo hai dây bó sát, khi thì áo crop top ngắn đến mức, chỉ cần một cái vươn vai là bầu vú căng mọng có nguy cơ lòi ra quá nửa. Đặc biệt là những chiếc váy ngủ xẻ ngực, chỉ vừa che hết mông, mỏng manh gần như xuyên thấu. Và dĩ nhiên là Bích Diệp không hề mặc áo lót ở bên trong.
Thành Lâm đầu óc quay cuồng, có trời mới biết cậu đã phải cố gắng tỉnh táo như thế nào để không bị ngục gã trước chị gái. Những lần tiếp xúc thân mật, nhưng lần động chạm không biết là vô tình hay cố ý, tất cả đều khiến thần kinh Thành Lâm căng như dây đàn. Nhưng rồi chuyện tất yếu cũng xảy ra trong một đêm mưa gió bão bùng.
Sau khi chúc Hồng Nhung ngủ ngon, tất nhiên không thiếu những màn động tay động chân. Lúc này Thành Lâm vẫn chưa được địt Hồng Nhung vì lỗ lồn của cô vẫn chưa bình phục hoàn toàn. Trở về phòng mình, Thành Lâm muốn đi tắm vì cậu biết, chỉ vài phút nữa thôi là chị gái sẽ leo lên giường cậu bám dính không buông.
Bích Diệp vốn dĩ hôm nay mặc quần áo ngủ sẵn, thế nhưng vừa mới vào phòng Thành Lâm, cô lại nảy ra ý định khác. Quăng bộ quần áo ngủ Pikachu ra cuối giường, trên người Bích Diệp chỉ còn lại bộ đồ lót khiến người đối diện phải chảy máu mũi.
Áo lót ba lỗ ren mỏng bó sát đến mức trong suốt, núm vú đỏ hồng hiện lên trong áo. Bầu vú to lớn khiến áo lót căng ra, cảm giác như chỉ cần vận động mạnh, bầu vú kia sẽ xé toạc áo lót mà nhảy ra bên ngoài.
Quần lót đùi cùng chất liệu cũng gần giống chẳng có tác dụng che chắn được gì. Mu lồn múp míp, trơn láng thậm chí còn không có dù chỉ là một cọng lông tơ.
Mưa lớn khiến không khí trở nên có chút lạnh, nở nụ cười bí hiểm, Bích Diệp leo lên giường chui tọt vào chăn chờ đợi Thành Lâm tắm xong trở ra.
Hôm nay Thành Lâm tắm khá lâu, lúc tối nắn bóp Hồng Nhung khiến cậu có chút bức bối. Đến khi xong thì đã thấy Bích Diệp chui vào chăn từ khi nào không hay. Lắc đầu cười khổ, Thành Lâm chỉ còn biết than trời về chị gái bá đạo.
Thành Lâm hoàn toàn không hay biết Bích Diệp đang mặc cũng như không ở trong chăn, nằm xuống rồi đắp chung chăn với Bích Diệp và từ từ chìm vào giấc ngủ.
Thời tiết se lạnh, người ngọc nóng ấm lại đang ở ngay sát thân mình, trong lúc mơ màng, Thành Lâm vồ lấy thứ bên cạnh. Thói quen bóp vú Hồng Nhung khi ngủ đã được cậu cố gắng kiềm chế rất nhiều, thì nay lại khiến cậu sập bẫy chị gái.
Chộp lấy bầu vú căng mọng, sờ thấy áo lót ren mỏng manh, Thành Lâm nghi hoặc, nhưng mùi hương hoa hồng nhẹ nhàng quen thuộc khiến cậu vô tình quên mất người nằm cạnh là ai.
Luồn tay vào trong áo, bởi vì bó sát nên có chút khó khăn, Thành Lâm hơi nhíu mày khẽ dùng lực, không ngờ lại dễ dàng xé toạc áo lót ren gần như trong suốt kia, bầu vú to tròn bật ra, cậu nhanh tay chụp lấy rồi nắn bóp theo bản năng.
Áo lót bị xé rách, vốn đang sáp lại nằm nghiêng quay về phía Thành Lâm, một chân thậm chí còn gác lên người em trai Bích Diệp đang muốn trở mình thì lại bị Thành Lâm bóp vú, cô từ từ tỉnh lại, còn chưa tỉnh ngủ thì đột nhiên cảm giác nhồn nhột, ươn ướt từ bầu vú truyền đến khiến cô hoàn toàn tỉnh táo.
Thành Lâm há miệng ngậm lấy núm vú rồi bú mút say xưa. Tiếng chóp chép vang lên nhè nhẹ, đầu lưỡi uốn lượn như con rắn đảo quanh trêu chọc khiến núm vú trở nên cứng ngắc.
Bích Diệp vội vàng đưa tay lên bịt chặt miệng mình, ngăn cản tiếng rên bật ra, xúc cảm ập đến khiến toàn thân cô khẽ run rẩy. Cơ thể hơi uốn éo, chủ là ưỡn ngực về phía Thành Lâm, ép bầu vú căng mọng vào mặt cậu, để em trai bú mút mạnh hơn.
Cảm nhận được cơ thể người bên cạnh đang khẽ vận động, Thành Lâm mắt vẫn đang nhắm nghiền lại di chuyển tay xuống dưới cặp mông cong mẩy, luồn tay xuống dưới háng tìm đến ngã ba mê đắm bắt đầu trêu chọc hai mép thịt múp míp, lại tìm đến hạt châu nhay ấn, nặn véo.
Bích Diệp toàn thân như bị điện giật, lỗ lồn co rút, dâm thủy tuôn trào như chuẩn bị sẵn sàng cho việc bị đâm chọc bởi thứ hình trụ dài nóng bỏng kia.
Quần lót quá mỏng, ống quần co giãn, ngắn chỉ ngang bẹn. Đũng quần nhanh chóng ướt đẫm vì dâm thủy, dâm dịch quá nhiều thậm chí khiến cho hai bên mép đùi non trở nên nhớp nháp.
Thành Lâm sờ thấy mép quần lót, móc ngón tay vào rồi vạch ra. Hai mép thịt hoàn toàn bại lộ, cảm giác chân thực khiến Thành Lâm vô cùng hài lòng.
Ngón tay tiếp tục công việc khám phá lồn non, day ấn rồi nặn véo. Thành Lâm theo thói quen định thọc ngón tay vào móc ngoáy, đầu ngón tay vừa chui vào bên trong lỗ lồn một chút, thì đúng lúc này Bích Diệp vốn đã không còn nhịn được sự kích thích bật ra tiếng rên kiều mị, thướt tha.
– Ưhmmm…
Nghe thấy tiếng rên có tông giọng cực kỳ quen thuộc, nhưng không phải của Hồng Nhung, Thành Lâm giật mình tỉnh giấc. Mọi hành động khựng lại như hình ảnh ấn nút pause. Trong ánh sáng mờ ảo, đập vào mắt cậu là hai bầu vú căng mọng, thậm chí một tay cậu đang nắm lấy bầu vú, miệng vẫn đang bú mút ngon lành.