Mẹ Là Bồn Chứa Tinh Siêu Phẩm - Chương 14
Trong một khu rừng nọ.
Phía sâu trong một hang núi. Đám người lão Tứ đã kịp trốn thoát trong cuộc đối đầu với đội cận vệ của Hắc Hổ. Lão Tứ bị thương không nhẹ, nhưng nhờ cây thuốc trong rừng, lão đã kịp hồi phục.
Một vài đồng bọn của lão bị thương cũng đã có thể hoạt động bình thường. Đội ngũ của lão Tứ đã tổn thất mấy người, nhưng lão lại không thể trở về bản được.
Phía trong bản đang có trinh sát trong đội Hắc Hổ ẩn nấp. Chỉ cần lão Tứ xuất hiện thì sẽ không thể chạy thoát.
– Lão Tứ. Tình hình bây giờ quá nguy cấp. Nếu cứ lang bạt thế này, chúng ta sẽ khó sống.
– Hay là…lão liên lạc với người kia đi.
– Chúng mày tưởng tao không muốn chắc. Nhưng hiện tại tao không thể liên lạc được. Tao cũng chán cảnh rừng rú này lắm rồi.
– Con điếm kia đã được cứu rồi. Tôi còn chưa kịp làm gì cả.
– Lão Tứ địt được nó chưa? Sướng buồi không?
– Tao chưa địt được nó. Lúc ấy không nghĩ đám người kia đuổi tới. Tao vẫn đang vờn nhau với nó. Mẹ kiếp. Cái lồn ấy đúng là cực phẩm. Tao mới chọc đầu buồi vào thôi mà không muốn rút ra.
– Đáng tiếc thật. Lồn ngon dâng tận miệng rồi.
Cả đám rôm rả nói chuyện. Chúng vẫn còn rất thèm khát lỗ lồn của Hồng Nhung, đặc biệt là lão Tứ. Suýt chút nữa, lão đã địt được vào lỗ lồn ấy. Nếu như không có người phá đám, lão cũng được hưởng thụ cảm giác dục tiên dục tử.
– Con điếm ấy đã được cứu, nhưng thằng con hoang thì không biết thế nào nữa. Cũng không rõ đám người kia là ai.
– Hừ. Nhìn trang phục chúng nó còn không đoán ra. Có vẻ là lính đánh thuê, không đúng, chúng chỉ dùng nỏ máy. Vậy thì là vệ sĩ của bọn lắm tiền.
– Nhưng chúng ta đâu có chọc đến lũ nhà giàu ấy.
– Thôi. Không cần đoán mò nữa. Dù sao cũng đã qua. Bây giờ cần phải tìm cách trốn khỏi nơi khỉ ho cò gáy này trước đã.
– Chút nữa có người đưa đồ tiếp tế đến đấy. Nhớ để ý.
Lão Tứ là một tay lão luyện, khi hắn đến nơi này, tất cả mọi người đều chú ý tới hắn bởi vì vết sẹo dữ tợn trên khuôn mặt. Nó giống như một vết bỏng nặng.
Ban đầu, lời nói của lão Tứ không có trọng lượng. Nhưng những mối quan hệ của lão đều khiến cho mọi người đều có chút kiêng kỵ. Chính lão từ chối trở thành trưởng bản, nhưng rồi mọi người lại đều nghe lời của lão.
Cho đến ngày hôm nay, tuy rằng thất thế, nhưng lão vẫn tìm được người trợ giúp trong lúc khó khăn đói kém. Mà sự trợ giúp này lại đến từ một bản làng khác.
Thấp thoáng dưới triền núi, ngay phía dưới hang động bọn chúng đang ẩn nấp là vài bóng người đang từ từ tiến đến. Tất cả đều hướng ánh mắt về phía lão Tứ, bởi lẽ phía dưới là bóng dáng của 6 người phụ nữ.
– Lão Tứ. Phía dưới…
– Không sao. Bọn họ đến để tiếp tế.
Đến khi những người phụ nữ này vào trong hang đá, trong ánh mắt của những kẻ đói khát này lại loé lên chút ánh sáng kỳ dị.
Những người phụ nữ khuôn mặt không phải là xấu, đường nét cũng khá ổn, làn da hơi rám nắng, thân mình cũng khá cân đối. Ý nghĩa dâm tà rất nhanh nổi lên trong đầu vài tên sói già.
– Lão Tứ. Ở đây có một ít thịt sấy, ngô, khoai với thuốc men. Chúng tôi đi vội nên không mang được nhiều đâu.
– Mụ Lý. Bấy nhiêu đây là đủ rồi. Vậy còn……
– Lão nghĩ bây giờ là thời nào? Mấy con đàn bà kia không dễ lừa đâu. Bọn chúng không ngu như lão nghĩ đâu.
– Hừ. Vậy thì cũng phải có đồ tươi chứ? Ở đây nhiều ngày rồi.
– Đây thây. Đồ tươi còn gì.
– Mấy con đàn bà này?
– Chứ lão muốn thế nào? Đây đều là chị em của tôi đấy.
– Thôi được rồi. Nhưng mà ít quá.
– Đây nữa còn gì?
– Mụ?
-Chê àh?
Mấy người phụ nữ vừa đặt đồ xuống, ngay lập tức đám đàn ông đã xúm lại vây quanh. Ba gã đàn ông vây quanh một người phụ nữ, kéo bọn họ mỗi xó một người để hành động.
Chỉ sau chớp mắt, váy áo trên người đã không còn một mảnh. Thân hình những người phụ nữ đã trần truồng, những bầu vú xồ xề, mông cũng xệ chút đỉnh.
Những tiếng rên rỉ bắt đầu vang lên khắp mọi ngóc ngách trong ngoài hang đá.
Mụ Lý, gọi là mụ nhưng kỳ thực mới ngoài 30 tuổi, những người phụ kia cũng trạc tuổi mụ. Tất cả đều là gái goá chồng. Mụ Lý có nhan sắc hơn một chút so với những người còn lại.
Trong tận sâu của hang đá, mụ Lý đang quỳ bò dưới nền hang, miệng ngậm lấy con cặc tím đen của lão Tứ ra sức bú mút. Mông vểnh ra phía sau. Trên người cũng đang trần như nhộng, bầu vú khá lớn đanh đung đưa theo mỗi lần nuốt nhả côn thịt.
Hai mép lồn không béo mập chỉ phồng lên một chút, hơi sẫm màu. Hai miếng thịt mỏng đậm màu nhô lên ở rìa trong hai mép thịt. Ở giữa lộ rõ khe lồn đang bắt đầu rỉ nước. Mu lồn to lớn được bao phủ bởi đám rông rậm rạp, đen nhánh.
Đầu lưỡi của mụ quấn quanh thân cặc, rồi lại mơn trớn đầu khấc cùng mã mắt, lấy đi chút nước nhờn rỉ ra từ côn thịt của lão Tứ.
Phía sau mông mụ Lý, hai gã thèm khát nhìn chằm chằm vào lỗ lồn đang chảy nước mỗi lúc một nhiều. Gậy thịt đen đúa đã dựng đứng lên từ lâu. Bàn tay thô ráp đang sục cặc lên xuống.
– Chúng mày, địt nó đi. Đứng nhìn làm gì?
– Vậy còn lão?
– Con điếm này, tao không hứng thú nữa.
Hai gã cười hề hề tiến lại gần ngay phía sau mông mụ Lý, đầu khấc kê ở miệng lồn, một tay xoa mông, tay còn lại túm lấy eo mụ chuẩn bị dập buồi vào trong.
Gã còn lại tiến lên, chộp lấy bầu vú của mụ nhào nặn không tiếc tay. Trên mặt tên nào cũng nở nụ cười đầy dâm đãng.
Cảm nhận được bàn tay thô ráp của bọn đàn ông chạm vào da thịt, mụ Lý toàn thân khẽ run rẩy. Cơ thể co giật nhẹ, dâm thủy phun ra mạnh mẽ hơn. Hông mụ lắc lư, thu xuống, rồi lại vẩy ra sau.
Đầu khấc của gã đằng sau mụ cứ liên tục chọc ngoáy, đâm vào rút ra, trêu chọc lỗ lồn đang ngứa ngáy. Mụ Lý nứng đến mức rên rỉ, nhưng đang ngậm gậy thịt trong miệng nên chú ú ớ vài tiếng.
– Ưmmm…ưhhh…ọc…ọc…
– Địt con điếm này cho tao. Địt toét lồn nó ra.
– Lão Tứ. Vậy thì chúng tôi không khách sáo nhé.
Phụp…hự…ưhhh…Nói rồi, tên đã chuẩn bị sẵn lấy đà rồi dập buồi thật mạnh vào lỗ lồn đang ướt đẫm kia. Mụ Lý giật mình, toàn thân nảy lên rồi co giật nhẹ.
Gã đằng sau mắt đỏ ngầu, hai tay nắm chặt eo mụ ra sức địt vào lỗ lồn ướt át. Gã thúc buồi mạnh đến mức cả người mụ Lý dao động rung lắc dữ dội.
Mỗi lần gã dập buồi vào, người mụ Lý lại lao nhẹ về phía trước, buồi lão Tứ lại thọc sâu vào trong cổ họng mụ. Cảm giác lợm giọng xuất hiện. Mắt mụ trợn lên, nước mắt sinh lý của mụ trào ra chảy xuống hai gò má.
– Ưmmm…ọc…ọc…ưmmm…ọc…ọc…
– Địt mạnh nữa lên. Địt chết mẹ con đĩ này cho tao. Địt mẹ mày. Con đĩ.
– Con đĩ này. Địt mẹ mày. Địt chết mẹ mày con đĩ.
Gã phía sau thúc vào lồn, đằng trước lão Tứ thúc vào miệng. Mụ Lý chới với lắc lư. Lỗ lồn bị nong rộng liên tục, không thể khép lại kịp. Gã đằng sau càng điên tiết địt ngày càng nhanh, ngày càng mạnh.
Lão Tứ nhìn thấy mụ Lý đang quỳ bò bên dưới háng gã bị địt, khoé môi nhếch lên nụ cười dâm đãng. Lão miên man suy nghĩ, xuất hiện trước mắt lão chợt biến đổi.
Thay vì mụ Lý đang quỳ bò, thì lại là Hồng Nhung cực phẩm đang bú buồi cho lão, phía sau cũng đang bị địt bởi một gã đồng bọn. Lão khoái trá cười ha hả, túm lấy tóc Hồng Nhung liên tục dập mạnh vào háng gã.
– Địt mẹ mày. Con đĩ. Địt chết mẹ mày. Con đĩ.
– Ưmmm…ọc…ọc…
Mụ Lý bất ngờ bị túm lấy, hơi hoảng hốt giật mình, thế nhưng lão Tứ lại liên tục thúc buồi vào mồm khiến mụ cảm thấy khó chịu. Nhịp thở trở nên khó khăn, mụ cố gắng lắc đầu vùng vẫy để thoát ra.
Lão Tứ thấy thế lập tức dùng tay còn lại bóp cổ mụ. Tay túm tóc giật ngược ra sau khiến mụ Lý ngửa mặt lên. Buồi lão Tứ đâm vào lút cán trong họng.
Mụ Lý sợ hãi bắt đầu giãy dụa. Mụ vặn vẹo thân thể nhưng không hiệu quả. Cuối cùng, mụ dùng tay đập vào đùi lão Tứ như nhắc nhở.
Lão Tứ đang mơ màng, bị hành động của mụ Lý tỉnh táo lại. Trước mặt không còn là Hồng Nhung cực phẩm nữa, chỉ còn mụ Lý đang gắng sức vùng vẫy, phản kháng.
Lão Tứ nghiến răng ken két, không những không dừng lại, thậm chí còn tăng thêm tốc độ thọc rút vào miệng mụ Lý.
– Ưmmm…ưmmm…ọc…ọc…ọc…
Lão Tứ gồng mình lên đỉnh. Lão thọc thật mạnh, buồi lão cắm lút cán vào họng mụ Lý rồi bắn tinh. Tinh trùng nóng hổi bắn mạnh vào trong họng, từng đợt từng đợt phun thật sâu vào bên trong.
Mụ Lý run rẩy, cơ thể vùng vẫy mạnh mẽ. Cho đến khi đợt phun trào cuối cùng của lão Tứ kết thúc, mụ mới thoát ra.
Cả người mụ xõng xoài trên nền đá sỏi, mụ đau điếng nhăn mặt ho sặc sụa dữ dội. Mụ trợn mắt nhìn chằm chằm lão Tứ rồi lồm cồm bò dậy.
– Mẹ kiếp. Lão bị điên àh? Suýt chút nữa là bị lão địt chết.
– Mày bảo ai điên? Chúng mày, địt toét lồn con điếm này cho tao. Địt nó đến chết cho tao.
Lão Tứ gầm lên giận dữ, gã đàn ông đang địt dở mụ lao đến vồ lấy mụ đè xuống đất. Hai chân gã banh rộng háng mụ ra, rồi thọc buồi đâm vào.
– Đừng mà, lão Tứ. Xin anh. Tôi lỡ miệng. Xin anh. Lão Tứ.
Mụ Lý hoảng sợ tột độ mặt tái mét, cố gắng cầu xin, nhưng lão Tứ bỏ ngoài tai tất cả. Những gã đàn ông phía bên ngoài vừa địt mấy người phụ nữ kia ngay lập tức chạy vào. Trên gương mặt là nụ cười không thể dâm đãng hơn.
Tiếng la thất thanh của mụ Lý vang vọng mọi ngóc ngách trong hang đá. Mấy người phụ nữ kia bị địt đến mềm nhũn chẳng thể nào đáp lại lời của mụ Lý được nữa.
Những kẻ không chen vào được chỗ mụ Lý liền quay ra đè lên những người còn lại.
Mụ Lý bị bịt miệng, chỉ còn tiếng ú ớ không rõ nghĩa. Trong hang, ngoài hang, chỉ còn lại tiếng hạ bộ va đập vào nhau. Những tiếng rên rỉ trong vô thức, những tiếng cười man rợ của những kẻ súc sinh.
******
Trải qua mấy ngày trong cuộc sống mới, cả Thành Lâm và Hồng Nhung đều phải cố gắng học hỏi để hoà nhập với lối sống nơi phố thị phồn hoa.
Cũng bởi vì hoà nhập cho nên Thành Lâm và Hồng Nhung đều phải…đi học. Cả hai đều ở bản làng hẻo lánh một thời gian rất dài, nên gần như không biết chữ.
Vì một số lý do, Thành Lâm và Hồng Nhung không thể đến trường cho nên chỉ có thể học ở nhà. Và Bích Diệp vẫn đang trong quá trình nghỉ hè, nghiễm nhiên trở thành gia sư bất đắc dĩ.
Thực ra, Bích Diệp đã hoàn thành chương trình giáo dục sớm và chuẩn bị đi du học. Thế nhưng, vì em trai nên cô gác lại toàn bộ kế hoạch ban đầu. Hiện tại, cô lại do dự với quyết định đi du học của mình.
Thành Lâm tố chất thông minh nên khả năng học hỏi và hoà nhập rất nhanh với cuộc sống mới. Hồng Nhung thì lại chậm hơn khá nhiều, cô chật vật thích nghi với phồn hoa phố thị.
Căng thẳng và mệt mỏi khiến Hồng Nhung cảm giác kiệt sức. Cô vốn quen với sự yên tĩnh nơi núi rừng, và sự chậm rãi của cuộc sống. Còn ở đây, dường như mọi thứ trở nên gấp gáp và ngột ngạt. Những buổi shopping, những công nghệ hiện đại, xe cộ các thứ khiến Hồng Nhung quay cuồng trong guồng quay của cuộc sống.
Cô từng có ý nghĩ sẽ trở lại nơi núi rừng, nhưng hình ảnh lão Tứ hiện lên khiến cô lập tức gạt bỏ suy nghĩ kia ra khỏi đầu.
Nếu cô trở lại bản làng, chắc chắn cô sẽ bị lão Tứ và đồng bọn trả thù. Kể cả Thành Lâm có ở bên cạnh cô đi nữa, thì hai người cũng rất khó có thể sống sót trở ra một lần nữa. May mắn không phải lúc nào cũng xuất hiện.
Hơn nữa, ba mẹ Thành Lâm chắc chắn sẽ không đồng ý để Thành Lâm đi cùng cô. Mất 15 năm họ mới tìm thấy nhau, nói thế nào đi nữa thì cô cũng không phải ruột thịt với Thành Lâm.
Vì Thành Lâm và cũng vì bản thân mình, Hồng Nhung lại cắn răng tiếp tục công việc hoà nhập. Thế nhưng, cô lại đánh giá quá cao bản thân mình. Cuối cùng, sau những ngày gắng gượng, cô chính thức đổ bệnh rồi gục ngã.
Thành Lâm lo lắng đến mất ăn mất ngủ. Mới chỉ đến thủ đô tròn một tháng, nhưng Hồng Nhung nhìn có vẻ tiều tụy, xanh xao hơn trước rất nhiều.
Khi ở bản, cho dù đói khổ, nhưng Hồng Nhung lại rất khoẻ mạnh. Thậm chí thân hình còn rất hoàn mỹ, không có điểm gì để chê.
Vậy mà khi về thủ đô, ăn uống sơn hào hải vị, chẳng phải lo sống lo chết nhưng cô ngày càng trở nên héo mòn.
Tỉnh dậy trong phòng cấp cứu, Hồng Nhung còn đang mơ màng tìm hiểu những thứ xung quanh, thì cô nhìn thấy Thành Lâm đang ngủ gục bên cạnh giường bệnh của mình.
Đây là phòng VIP tự chọn nên chỉ có một mình Hồng Nhung ở đây. Cô nhìn quanh một lượt rồi dừng lại nơi Thành Lâm đang ngủ.
Ánh mắt dịu dàng pha chút áy náy nhìn Thành Lâm đang ngủ. Cô khẽ xoa đầu Thành Lâm rồi mỉm cười. Cuộc đời này, gặp được Thành Lâm có lẽ là phúc phận lớn nhất của cô.
Cảm nhận được cái xoa đầu của Hồng Nhung, Thành Lâm lập tức tỉnh táo ngồi dậy. Cậu kiểm tra sơ qua một lượt rồi mới ngồi xuống nắm lấy bàn tay mềm mại của Hồng Nhung. Đôi bàn tay thon mềm đã có chút gầy gò so với lúc trước.
– Mẹ. Mẹ thấy thế nào rồi?
– Mẹ không sao. Chỉ là mệt quá thôi. Nào, lên đây nằm với mẹ.
Hồng Nhung dịch người sang một chút, Thành Lâm cũng rất nhanh trèo lên nằm xuống bên cạnh Hồng Nhung. Bàn tay ngay lập tức luồn vào trong áo nắm bóp bầu vú căng mọng như một thói quen.
Hồng Nhung mỉm cười, cô khẽ rướn người lên một chút rồi ưỡn ngực ra cho Thành Lâm thoải mái bóp vú mình.
– Ngủ đi con trai. Mẹ thật sự không sao cả. Ngủ một giấc là mẹ sẽ ổn thôi.
– Con muốn bú vú ngủ.
– Hư lắm nhá.
Nói vậy, nhưng Hồng Nhung lại đưa tay lên cởi hết cúc áo bệnh nhân của mình, nhẹ nhàng mở khuy áo lót mỏng như giấy. Áo lót là loại khuy phía trước, nên khi khuy áo vừa được tháo ra thì hai bầu vú to lớn cũng bật tung núng nính dao động trước mắt Thành Lâm.
Thành Lâm hai mắt sáng rực, vừa định há mồm ngậm vào thì bị Hồng Nhung lấy hai tay che bầu vú căng tròn lại.
– Từ từ đã. Con nằm vào trong đi. Lỡ ai nhìn thấy thì sao?
– Chó cái đĩ thõa mà cũng biết ngại sao?
– Tôi đĩ cũng là đĩ của anh. Chó cái thì cũng chỉ có mỗi anh là địt được tôi thôi đấy. Lão già kia chưa địt được tôi đâu.
Thành Lâm híp mắt, chồm người qua Hồng Nhung, trước khi lăn qua còn cố tình úp mặt vào hai bầu vú, đè lên người cô, rồi cười khoái chí.
Hồng Nhung lườm yêu con trai, buông hai tay đang bịt vú ra rồi chỉnh lại tư thế nằm chờ thật thoải mái. Hai bầu vú rung lắc như thể đang khiêu khích Thành Lâm, núm vú đỏ hồng đã dựng đứng, cứng ngắc dù vừa bị Hồng Nhung lấy tay đè xuống.
– Nào, bú đi con trai.
Hồng Nhung cầm lấy một bên vú, ngón trỏ gẩy gẩy để núm vú lồi hẳn lên trên. Sau đó dịch hơi đưa người sang bên cạnh, núm vú vừa vặn đúng vào miệng Thành Lâm.
Thành Lâm há miệng thật to, rồi ngoạm xuống một miếng vú rất lớn.
– Áhhh…mẹ bảo bú…ưhhh…chứ có bảo ngoạm đâu…ưhhh…
– Ahhh…đừng mút mạnh như thế…mẹ nứng lắm…nhẹ chút nào…con trai…ahhh…
– Ahhh…hư thế…nhay vú mẹ như vậy…mẹ thèm địt lắm…ahhh…
Chóp chép…nhóp nhép…
Đáp lại những câu rên rỉ của Hồng Nhung chỉ có tiếng bú mút rất hăng say của Thành Lâm. Hai bên bầu vú luân phiên, bầu vú này bị cắn mút, thì bầu vú bên kia bị Thành Lâm nắn bóp đến tím đỏ.
Hồng Nhung quằn quại vì khoái cảm, thân hình phía trên uốn éo không ngừng. Thành Lâm cắn mút càng mạnh, thì Hồng Nhung càng ngứa ngáy khó chịu. Nửa muốn rút vú ra cho đỡ ngứa, nửa lại như muốn nhé cả bầu vú to mọng vào mồm Thành Lâm để cậu cắn nát.
Hai đùi Hồng Nhung bắt đầu cọ xát với nhau, lỗ lồn bắt đầu chảy nước vô cùng thèm khát. Thành Lâm ngay lập tức đưa một tay xuống luồn vào trong quần của Hồng Nhung. Bàn tay to lớn xoa bóp mông tròn căng mọng, rồi lại vuốt ve dọc theo khe đít xuống day ấn lỗ lồn đang không ngừng chảy nước.
Hồng Nhung rất phối hợp, hông thậm chí còn cố tình hẩy ra sau mỗi khi Thành Lâm ấn tay vào, chỉ để ngón tay bên ngoài đáy quần lót chìm vào thêm một chút. Dâm thủy cứ thế phun ra ầm ầm.
Chỉ sau một vài lần Thành Lâm day ấn, đũng quần lót mỏng manh đã ướt đẫm nước dâm. Dịch dâm tràn ra ướt nhoẹt khắp hai bên đùi non của Hồng Nhung.
– Ahhh…ưhhh…ngứa quá…nứng quá…lồn mẹ ướt lắm rồi…ahhh…
Xoạt. Thành Lâm lột phăng quần bệnh nhân của Hồng Nhung.
Xoạt. Tiếp tục là cái áo xấu số cũng bị lôi ra khỏi người.
Hồng Nhung hoảng hốt, muốn lấy lại quần áo từ tay con trai, nhưng Thành Lâm đã nhanh tay ném ra đến giữa phòng.
– Không được. Ở đây là bệnh viện đấy. Ngoan nào. Mai về nhà mẹ sẽ cho con địt thoải mái.
– Bệnh viện thì sao chứ? Một con điếm thì địt ở đâu chả như nhau.
Hồng Nhung lắc đầu nguầy nguậy, cố gắng che chắn cơ thể đang gần như trần truồng, chỉ còn lại mỗi chiếc quần lót ren mỏng dính, nhìn thấy cả vài sợi lông lún phún trên mu lồn múp míp. Dâm thủy chảy ra thấm vào quần lót cành làm cho quần lót trở nên trong suốt.