Nội dung truyện
Buồi Bình biểu tình, cứng ngắc từ lúc nằm trên giường. Giờ đây, được nhìn thấy mẹ dù chỉ là phía sau thôi nhưng cũng làm cho Bình cảm thấy bức bối không nguôi. Theo bản năng, Bình cho một tay vào trong quần, sờ sờ con cặc rồi vuốt ve. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng làm cho Bình có cảm giác giải tỏa chút ít. Cứ thế theo bản năng, Bình cắn răng nhìn mẹ tắm. Vô thức, cậu không biết rằng mình cũng đang thủ dâm.
Rồi mẹ chuyển một tay xuống háng, tay mẹ đều đều lung lay ở háng. Mẹ đang rửa lồn sao. Mặc dù không nhìn thấy phần trước, nhưng Bình phán đoán mẹ miết tay ở lồn. Tiếng “ưm ưm” của mẹ phát ra càng lúc càng to, gió thổi mang theo cả tiếng rên rỉ của mẹ đập vào tai Bình nghe rõ mồn một. Kèm với “ưm ưm” còn có cả tiếng “pạch pạch pạch” nữa, không biết mẹ làm gì mà lại có cả tiếng động giống như là hai miếng thịt va đập vào nhau.
Tay mè trúc trắc theo nhịp, tay Bình cũng trắc trúc theo nhịp của tay mẹ, hai người không ở gần nhau, nhưng lại chung một nhịp.
Rồi tay mẹ nhanh hơn – nhanh hơn – nhanh hơn nữa. Giữa tiếng ưm ưm, tiếng pạch pạch, hình như Bình còn nghe loáng thoáng thấy tiếng “Bình ơi!” Nhỏ xíu nữa. Không biết Bình nghe có đúng không? Hay là Bình nghe nhầm. Sao mẹ lại gọi tên mình vào lúc này. Sao giống như Bình thế, Bình cũng muốn gọi “Mẹ ơi! Mẹ ơi!” Vào lúc này, vào lúc mà con cặc đang sưng tếu, nó đòi hỏi được chạm vào cái khe lồn của mẹ giống như hồi rồi. Muốn một lần nữa chạm vào cái lồn mềm mại và ướt át của mẹ.