Mẹ Con Cô Lan Đĩ - Phần 25
Lan mở mắt ra, thấy mình đang cuộn mình nằm trong lòng của Thành, phía dưới của nàng vẫn còn đau, mặc dù trước đây mỗi ngày phải bị đụ nhiều hơn đêm qua nhiều, nhưng chưa bao giờ Lan có được cảm giác thỏa mãn như thế cả, Lan cố nhấc người lên, Lan dậy từ rất sớm, mặc dù đêm qua mất sức rất nhiều nhưng có lẽ do thói quen nên Lan dậy sớm, bước xuống giường, Lan cố gắng kìm nén lại để không rên lên vì hai mép âm đạo của nàng đau và rát.
Lan xoay người nhìn lại, lúc này Thành đã ngủ say, lòng nàng chợt cảm thấy ấm áp lạ thường, một cảm giác rất lạ, “yêu”, chắc chắn là không phải rồi, vì Lan biết thật sự nàng không yêu Thành đâu, nhưng cái cảm giác này rất lạ, Lan có cảm giác lúc nãy khi nằm trong vòng tay của Thành thì Lan thấy rất ấm áp, an toàn, lòng nàng thư thái, không lo âu, không phiền muộn gì cả, lại nhớ đến cơn hoan lạc đêm qua, Lan cúi người xuống, khẽ đặt lên má Thành một nụ hôn, không ai biết được trong lúc này lòng nàng nghĩ gì, Lan kéo chăn lên đắp lại cho Thành, cái “cây gậy” to kia tối qua làm nàng như chết đi sống lại mấy lần giờ nằm một đống ở đó, mặc dù nó đã “teo” lại rồi nhưng vẫn rất “to”, không hiểu sao như có gì thôi thúc Lan cũng cúi người, hôn nhẹ lên nó.
Sau một lúc cố gắng thì cuối cùng Lan cũng trở về phòng của mình được, Lan không dám mặc quần lót vào vì sợ sẽ bị đau, đêm qua thật sự là Thành làm quá mạnh, Lan lại liên tục ưỡn người lên hòa nhịp với Thành, đặc biệt là sau khi đã ra rồi nhưng vẫn không ngừng mà tiếp tục, đây là lần đầu tiên Lan làm tình như thế, có lẽ vì vậy mà hai mép âm đạo của Lan vô cùng đau và rát.
Lan nhìn lại đồng hồ thì thấy chỉ mới có 5h sáng, và Lan cũng nhớ ra rằng hôm nay là chủ nhật, nên Lan không phải đến trường và bé Liên cũng được nghỉ, thấy vậy Lan liền lên giường nằm, Lan thật sự không muốn bước đi thêm một bước nào nữa, đau quá rồi, bé Liên đang say giấc nồng chợt xoay người, chắc có lẽ là do Lan leo lên giường trong lúc bị đau nên không cận thẩn đụng trúng bé Liên, vừa nằm xuống là Lan nhắm mắt lại, nàng cố gắng nghỉ thêm một chút nữa, có lẽ là do mệt và vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn nên Lan nằm một chút là chìm vào giấc ngủ thật sâu.
– Ư… ư…
“Ươn ướt”, đau đau, nhồn nhột, nhưng cũng có sướng nữa, Lan đang mơ ngủ nên chỉ cảm thấy cái sướng truyền đến từ bên dưới âm hộ của nàng, “chắc là Thành đang dùng lưỡi để khiêu khích mình” Lan thầm nghĩ thế nên Lan rên lên nhè nhẹ.
Sau vài tiếng rên thì Lan lại kêu lên “sướng… ah… nữa… nữa…” trong cảm giác kích thích đó cộng thêm việc đang mơ màng nên Lan rất thích, nàng rên liên tục, từng tiếng rên trong miệng Lan vang lên, tựa như kích thích “Thành”, lưỡi “Thành” liếm quanh âm hộ nàng, nhưng không có thọc sâu vào, chỉ liếm quanh thôi, chắc có lẽ do đêm qua làm quá sức cho nên “Thành” biết âm hộ nàng đau nên không liếm mạnh bạo hoặc là thọc sâu vào trong mà chỉ vòng vòng bên ngoài, nước bọt từ lưỡi, rồi cảm giác nhồn nhột chắc có lẽ sẽ giúp nàng đỡ đau hơn, Lan cũng hưởng ứng nhiệt tình, nàng còn ưỡn háng lên để cho lưỡi của “Thành” giúp Lan “giảm đau”, chợt Lan không kìm nén được mà lên “ah… thoải mái… thật thoải… mái…”
Lan vừa mơ ngủ vừa có được cảm giác khoan khoái như thế thì cảm thấy không còn gì tuyệt hơn nữa, nên cũng đưa tay tự mân mê vú của mình, được một lúc rồi lại ngủ, có lẽ do cảm giác khoan khoái đó cho nên Lan mới dễ chìm vào giấc ngủ lại như thế.
Khi Lan mở mắt ra lần nữa thì trời đã sáng hẳn, nhưng vì ở trong phòng nên Lan cũng không biết được, Lan cảm thấy đầu vú của mình nhồn nhột, nàng cúi đầu nhìn xuống thì thấy bé Liên vẫn còn ngủ, nhưng miệng thì nút chặt vú của mình, thỉnh thoảng còn mút một cái nữa, Lan mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt tóc của Liên. Nhưng chợt Liên cứng đờ người ra, Lan chợt nhớ đến cảm giác khoan khoái lúc nãy, nhưng Lan không chắc lắm, lúc nãy là do nàng mơ ngủ nên không biết đó có phải là giấc mơ hay không, nhưng cái cảm giác đó rất thoải mái, rất chân thật, thậm chí là Lan đinh ninh là chắc chắn là sự thật, nhưng nếu như đó là sự thật thì lúc nãy ai liếm lồn nàng, nghĩ đến đây thì Lan chợt hoảng, chẳng lẽ lại là bé Liên, nhưng…
Lan không dám nghĩ tiếp, nhưng Lan cũng không biết là phải nên làm sao bây giờ, vì Lan thật sự không chắc có phải là Liên đã dùng lưỡi để giúp hai mép lồn của nàng “giảm đau” hay không nữa, hoặc giả đó chỉ là giấc mơ mà thôi, còn nếu là sự thật thì Lan phải đối mặt với nó như thế nào, hoang mang, Lan không biết phải xử lý sao với tình huống này, Lan chỉ đành nhìn nhận đó là do lúc nãy nàng mơ mà thôi, nàng không muốn tin đó là sự thật và nàng cũng không dám tin điều đó, nên nàng nghĩ thế, nàng biết điều này chẳng khác nào tự dối mình, nhưng nàng không hề có dũng khí để tự tìm hiểu việc này, vì vậy chỉ còn nước tự trấn định và xác nhận đó là do nàng mơ mà thôi.
Nằm suy nghĩ miên man được một lúc, Lan quyết định không nghĩ đến chuyện đó nữa, nàng nhẹ nhàng tách Liên ra, vào phòng tắm rồi tắm rửa thật sạch, Lan cảm thấy đúng là lồn nàng đã bớt đau hơn nhiều rồi, ý nghĩ lúc nãy lại chợt hiện lên trong đầu nàng nhưng Lan cố gắng đè nén nó xuống, tắm xong nàng đánh thức Liên, làm vệ sinh cho Liên rồi hai mẹ con ra ngoài ăn sáng, hôm nay là chủ nhật, Lan đưa Liên đi khu vui chơi và sẵn tiện đi mua sắm luôn.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Lan tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/co-giao-lan/
Vừa ra khỏi cửa thì Lan gặp Thành, nhớ lại chuyện đêm qua, mặt của Lan ửng đỏ lên như thiếu nữ xuân thì, Lan bối rối, không biết phải mở lời thế nào, nhưng bé Liên lại mở lại trước, giải thế bí cho Lan, Liên nhanh nhảu lên tiếng:
– Dạ con chào bác!
Thành mỉm cười, ngồi xổm xuống, xoa xoa đầu Liên, nói:
– Ngoan, ngoan!
Lúc này Lan mới trấn tĩnh lại được, Lan chào theo lệ:
– Chào anh!
Thành cũng chào lại. Không hiểu sao khi nhìn thấy nụ cười của Thành thì tim Lan chợt đập mạnh, Lan có cảm giác như con tim mình đang xao xuyến, Lan không hiểu, Lan luôn cho rằng cảm giác này nàng sẽ không gặp lại nữa, nhưng chính lúc này Lan lại có cảm giác đó, đây là thật hay là chỉ do nàng ngộ nhận như thế.
– Hai mẹ con chuẩn bị đi ăn sáng à?
Thành mở lời, Lan định trả lời nhưng lại bị bé Liên cướp lời trước, Liên đáp:
– Vâng ạ, cháu và mẹ chuẩn bị đi ăn sáng!
Lan không hiểu sao Liên lại nhanh nhảu như thế, sau khi chồng nàng mất thì hầu như Liên rất lầm lì, nhưng Lan chợt nhớ ra là sáng nay Liên có vẻ rất là vui, vừa sáng khi ngủ Liên còn ngậm chặt vú của Lan thỉnh thoảng mút mút nữa, rồi còn cười mỉm trong lúc ngủ nữa chứ, Lan cũng không biết là Liên có chuyện gì vui thế nữa?
– Hai mẹ con vừa chuyển nhà đến, chắc không biết chỗ nào ăn ngon đâu nhỉ? Thôi để bác mời cháu ăn sáng nhé, thế nào được không?
Liên vội vỗ tay mừng, hô lên:
– Hay quá, hay quá!
Nhưng chợt im bặt, rồi lùi về, nắm chặt lấy tay mẹ, nhìn Lan với ánh mắt trông mong. Lan thấy thế thì bật cười, khõ nhẹ lên đầu Liên, Liên le lưỡi ra làm mặt xấu.
Thành dẫn Lan và Liên vào một quán mì hải sản, trong suốt bữa ăn, Liên như một con chim nhỏ, hót líu lo luôn miệng, lại không chịu ngồi yên một chỗ nữa, Thành cũng vui đùa với Liên rất hợp, tiếng cười vang lên giòn giã, bữa ăn của ba người vô cùng vui vẻ, tựa như một gia đình hạnh phúc vậy. Lan mỉm cười nhìn Thành và Liên vui đùa với nhau, Lan cũng vui lắm, nhưng tim nàng chợt quặn đau, nàng nhớ ra, mình là góa phụ, chồng chỉ vừa mới mất chưa được một tháng, nhưng giờ nàng lại vui vẻ thế này rồi, bị hiếp trước bàn thờ của chồng, rồi đêm qua lại trở Thành “vợ” của người khác nữa.
Nhưng những việc này thật sự không phải là do Lan muốn, nàng không thể làm được gì cả, Lan có cảm giác như nàng đi trên một cây cầu nhỏ hẹp không thể trái phải hai bên đều không tránh được, chỉ có thể đi thẳng về trước mà thôi. Lan tự nhủ như thế, nhưng tim nàng vẫn quặn đau khi nhớ về Quân. Tuy vậy nhưng Lan vẫn có thể tự nhủ là nàng đã từng làm tròn bổn phận của một người vợ đối với Quân rồi, từ sau khi sinh bé Liên ra thì Quân trở nên lạnh nhạt với nàng hơn, chỉ lo cho công việc của mình, nhu cầu tình dục cũng không thỏa mãn cho nàng nữa, không chỉ thế mà còn cờ bạc, khiến cho phải nợ một số tiền khổng lồ để suýt tý nữa Lan phải trở thành điếm rồi. Nên coi như giữa nàng và Quân đã hết duyên hết nợ. Lý do này có vẻ rất là miễn cưỡng, gượng ép nhưng lúc này Lan chỉ có thể bám víu vào nó mà thôi, nếu không thì nàng làm sao có thể yên lòng mà trở thành “vợ” Thành được chứ?
Kể từ sau đêm “động phòng” đó, Lan cảm thấy cuộc sống của mình trở nên tươi sáng hẳn, không biết đây có phải là ông trời xót thương cho số phận của nàng mà cho nàng thêm một cơ hội được yêu thương, được sống hạnh phúc không, nhưng không chỉ thế, còn hơn cả lần trước, Thành âu yếm Lan hơn, nhu cầu nhục dục của Lan cũng được phục vụ chu đáo hơn.
Hằng đêm Lan sang làm tình với Thành, lúc nào Lan cũng là người đạt đến cao trào trước, không chỉ có thể mỗi đêm Lan đều ra đến hai ba lần, sau khi chơi xong thì Lan chỉ có thể “lết” về phòng của mình thôi chứ không đủ sức để mà đi nữa, và đêm nào cũng thế, Lan đều mơ, mơ được Thành dùng lưỡi để làm giảm đau hai mép lồn của nàng, cảm giác đó rất là đê mê, rất là tuyệt vời, khi ánh bình minh ló dạng, nàng mở mắt ra thì thấy bé Liên đang nằm mút vú nàng say sưa, chìm sâu trong mộng đẹp. Có con gái xinh, sáng sáng nằm bú vú nàng, đêm thì được thỏa mãn nhu cầu tình dục, lại được yêu thương chiều chuộng, có thể nói cuộc sống như thế là quá tuyệt với đối với nàng, chẳng khác nào đang sống trên thiên đàng cả.
Tuy vậy, nhưng sâu trận trong lòng Lan, nàng vẫn cảm thấy dường như thiếu thiếu gì đó, vì sau một tuần lễ, Lan đã quen với việc sau khi ra rồi mà vẫn bị chơi tiếp cho nên lồn nàng không đau và rát như trước nữa, mà Lan còn hăng hái hòa nhịp với Thành hơn, những cú thúc mạnh bạo của Thành làm Lan sướng như điên dại, nàng không thể nào tự chủ được bản thân mình cả, những lúc đó Lan rên rỉ, à không phải gọi là gào rú như một con thú hoang, sau khi được thỏa mãn thì cả hai chìm sâu vào giấc nồng.
Khi đã bắt đầu quen thì Lan lại cảm thấy không đủ, Lan cảm thấy cần được “thỏa mãn” hơn, đôi lúc nàng tự trách mình tại sao lại quá dâm, rõ ràng là Thành đã hơn hẳn chồng nàng gấp mấy lần rồi, nhưng tại sao Lan vẫn không cảm thấy thỏa mãn, có phải chăng là do trước đây Lan từng được đến tận sáu con cặc đụ liên tục, bây giờ chỉ còn lại có một nên cảm thấy thiêu thiếu gì đó chăng?
Lan tự nhủ với lòng có lẽ là như thế, và nàng đinh ninh là vậy, nhưng Lan thật sự không biết rằng, sự thật không phải như thế, mà là chính do nàng quá dâm, khi còn thiếu thì nàng cảm thấy thèm thuồng, nhưng khi được cung phụng đầy đủ thì chỉ một thời gian sau Lan lại cảm thấy thiếu thốn, nàng cần nhiều hơn, đây không phải là do thói quen, mà là bản chất của nàng rồi, một khi đã được hưởng thụ cảm giác thoải mái đó thì nàng luôn muốn được nhiều hơn, được thỏa mãn hơn.
Lan không biết rằng, nàng và Hương tuy hai người nhưng lại cùng một bản tính dâm như nhau, chẳng qua Hương không có gì ước thúc cả, nàng tự do tự tại, một mình nàng, nên nếu thích thì cứ đưa lồn ra cho trai đụ, và chính bản thân hương có cái nhìn sâu sắc hơn, nàng biết bản thân mình muốn gì, và nàng dũng cảm hơn Lan, quyết đoán hơn Lan, muốn là làm, đó là quan niệm sống của Hương, cho nên đối với việc làm tình Hương hoàn toàn tự nhiên.
Còn Lan thì khác, Lan không nhận ra điểm này của mình, Lan lại lấy chồng từ sớm, và từ nhỏ được giáo dục trong gia đình gia giáo, cho nên dâm tính của nàng bị đè nén tận sâu trong con người nàng, nhưng chính vì bị đè nén quá lâu cho nên một khi đã bị bung ra là nó sẽ lập tức bạo phát, sẽ bùng bổ, sẽ điều khiển cả bản thân của Lan, đó cũng là lý do vì sao trước đây khi vừa bị hai thằng Hùng, Dũng đụ, là nàng bắt đầu cảm thấy mình hoàn toàn thay đổi, rồi đến khi bị ba thằng lạ mặt hiếp trong công viên, lúc đó nàng lại rên rỉ thoái mái, hòa nhịp với chúng, nàng suýt tý nữa là đã trở nên dâm đãng như Hương rồi, và điểm khác biệt duy nhất để cứu vớt Lan lúc đó là gia đình, lúc đó Lan còn có Quân, còn có bé Liên, nên Lan không bị dâm tính chiếm lấy con người nàng.
Thế nhưng Lan vẫn “cố tình” “ngộ nhận”, ngộ nhận là mình không phải là hạng người như thế, vẫn ngộ nhận là nàng chỉ bị ép buộc mà thôi, tất cả là do bị sắp đặt mà thôi, hoàn toàn không phải nàng muốn như thế, nhưng nếu nàng cẩn thận nghĩ lại thì nàng sẽ phát hiện ra là khi bị hiếp hay được làm tình âu yếm thì cảm giác sướng vẫn đến với nàng, cơ thể nàng vẫn hưởng ứng tích cực, không cần biết là bị hiếp hay là được “yêu”, có thể là do Lan không dám tin vào điều đó, nên nàng tìm kiếm một lý do để bấu víu vào, nàng muốn làm một người phụ nữ đoan trang hiền thục, nên không dám tin rằng bản tính của mình như thế.
Lan càng đè nén dục vọng của mình bao nhiêu thì nó càng phát triển bấy nhiêu, nên nàng không được như Hương, sống một cuộc sống thoải mái, thích làm gì thì làm. Nhiều lúc Lan cảm thấy muốn được sống như Hương lắm, thích làm gì cứ làm, thích đụ cứ đụ, không lo sợ gì cả, nhưng Lan đâu biết lúc này Hương không hoàn toàn sung sướng như Lan nghĩ, sau khi Đại và đồng bọn chết đi, lồn Hương lúc nào cũng ngứa, lúc nào cũng muốn được đụ, nhưng hương không dám phơi ra cho trai đụ thôi, lần trước vụ hai thằng Hùng và Dũng chẳng qua là do hai thằng đó cố ý và Hương cũng cố ý nên Hương mới làm liều, không ngờ được sướng, nhưng sau này làm sao mà dám mồi chài học sinh như thế chứ, chúng mà hở mồm hở miệng thì toi chứ chẳng chơi.
Nếu khi chồng nàng chết, mọi việc xảy ra quá bất ngờ, rồi sau đó lại gặp phải tụi Chiến thì Lan bị dồn ép quá mức, nàng không có đủ thời gian để thở nữa, nhưng giờ đây khi mọi chuyện đã qua, Lan đã bình tĩnh lại nhiều, hàng loạt câu hỏi trước kia giờ xuất hiện lại trong đầu của nàng. Chồng nàng vì sao tìm đến cái chết, vì sao lại đam mê cờ bạc như thế, vốn trước kia quân không phải là loại người như thế, rồi còn sáu người Đại nữa, cũng chết vì tai nạn giao thông, mà là cùng một ngày nữa chứ, có gì đó không hợp lý ở đây, nhưng không hợp lý ở điểm nào thì Lan không rõ, tuy rằng Lan biết việc này hoàn toàn có khả năng xảy ra, nhưng dù sao Lan cũng cảm thấy thế, trong mơ hồ, Lan có cảm giác như cái chết của Đại, có liên quan đến Thành, đó chỉ là một ý nghĩ thoáng qua trong đầu nàng mà thôi, ý nghĩ đó vừa hiện lên là Lan liền cố gắng xua tan nó.
Mặc dù Lan biết có rất nhiều nghi vấn của mình mà Thành nhất định sẽ giải đáp được, nhưng hiện nay Lan chẳng khác gì một con chim sợ cành cong cả, trải qua bao vất vả, Lan mới được yêu thương, được sống hạnh phúc như thế, mặc dù trong thâm tâm mình, Lan biết “hạnh phúc” này vô cùng mỏng manh, có thể vỡ tan như bong bóng bất kỳ lúc nào. Cho nên nghi vấn thì nghi vấn, Lan không dám tìm hiểu, Lan sợ, sợ rằng lại một lần nữa mình sẽ chịu nhiều đau khổ, Lan thà chấp nhận làm một con rối như thế này, miễn sao có thể sống tốt là được rồi, Lan bây giờ không dám đòi hỏi gì thêm nữa.
Cũng đã có lúc Lan tự hỏi, tại sao Thành lại làm nhiều việc như thế vì nàng, nói về nhan sắc, đúng là nàng đẹp thật, nàng rất đẹp và mặn mà, nhưng với địa vị của Thành thì muốn có em chân dài nào mà chẳng được chứ, chỉ cần Thành hô một tiếng là có cả khối em đẹp hơn nàng sẵn sàng phục vụ Thành rồi, đây mới chính là nghi vấn lớn nhất trong lòng nàng, nhưng cũng chính vì nó là nghi vấn lớn nhất nên Lan càng không dám tìm hiểu về nó. Lan sợ những gì mình đang có hiện nay chỉ là một giấc mộng, sẽ tan vỡ bất cứ lúc nào, cho nên Lan âm thầm kìm nén những nghi hoặc trong lòng mình, nàng chỉ muốn, được sống yên bình thôi, nàng không mong gì hơn, hay nói đúng hơn là không dám trông mong gì nữa…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyencogiaothao.info/
Sơn từ từ lại gần Liên, Liên nhắm chặt hai mắt lại, hơi thở dồn dập, đôi môi của Sơn nhè nhẹ chạm vào môi Liên, sau đó khẽ há miệng, “đớp” lấy cánh môi phía trên của Liên, Liên thì không có biểu hiện gì, mắt vẫn nhắm nghiền, nhưng hơi thở dồn dập hơn trước nhiều, Sơn thấy Liên không hề có phản ứng gì thì cứ tưởng là Liên không chịu, nên nhẹ nhàng hơn, há miệng ra rồi lại đớp lấy cánh môi của Liên, Sơn cứ nghĩ là chắc do Liên chưa biết cách hôn, nên cứ nhắm mắt như thế, Sơn bèn đưa lưỡi ra, rồi len vào giữa hai cánh môi của Liên, dưới sự cố gắng của mình, cuối cùng Sơn cũng tách được đôi môi của Liên ra, không bỏ qua cơ hôi này, Sơn há miệng, nút lấy môi trên của Liên.
Như được khai thông, Liên cũng bắt đầu “đớp” môi của Sơn lại, rồi cả hai bắt đầu chính thức quấn lấy nhau, miệng đấu miệng, cả hai đều há to miệng như muốn cắn nuốt miệng của đối phương vậy, lưỡi của hai người thỉnh thoảng lại đưa ra, quyện vào nhau.
Miệng thành công thì tay bắt đầu, hai tay của Sơn chụp lấy hai vú của Liên, lúc này Liên vẫn còn mặc quần áo bình thường, một chiếc sơ mi trắng và váy đen, hai tay của Sơn dùng sức, bóp mạnh vào vú của Liên, Liên định rên lên nhưng lúc này miệng nàng đã bị miệng của Sơn bịt chặt, nên tiếng rên của nàng chỉ lên đến cổ là tắt lịm.
Rồi từ từ Sơn bóp mạnh hơn, nhanh hơn, chàng xoa xoa đều hai vú, Liên không chịu nổi nữa, dùng tay đẩy đầu Sơn ra, thở hổn hển, rên rỉ theo từng cái bóp của Sơn. Sơn ngừng bóp vú Liên, để trán mình đụng sát vào trán Liên, mắt đối mắt sát nhau, hai tay của Sơn bắt đầu tháo cúc áo trên cùng của Liên, rồi đến cúc thứ hai, thứ ba sau đó dừng lại, hai vú của Liên dần dần hiện ra, một cái áo lót khá kín che phủ đôi nhũ hoa của nàng, Sơn đưa đầu sang hôn lên má Liên, rồi từ từ chuyển sang bên tai của Liên, Sơn đưa lưỡi đánh sâu vào trong lỗ tai của Liên, một cảm giác là lạ mà Liên chưa từng có bao giờ, cả người Liên tê tê, lúc này tay của Sơn cũng không yên phận, bàn tay phải lòn vào áo ngực của Liên, rồi từ trên tiến xuống, sau đó Sơn dùng một ngón tay trỏ đặt lên trên đầu ti của Liên, nhấn nhấn vào rồi xoa xoa, cả hai nơi mẫn cảm cùng được khiêu khích một lúc, Liên khẽ rên lên một tiếng, từ một ngón tay thành hai ngón tay, hai ngón tay của Sơn nắm lấy đầu ti của Liên, bắt đầu se se, do lòn vào áo ngực cho nên động tác bị vướng víu, muốn hành động thì phải ép sâu vào nên ép vú của Liên vào trong.
Liên chợt đẩy Sơn ra, nàng biết nếu để Sơn làm cùng lúc hai nơi như thế thì chắc chắn nàng sẽ không chịu nổi và ra luôn, Sơn thấy thế thì biết ngay ý nghĩ của Liên, Sơn dùng hai tay, đẩy áo ngực của Liên lên, hai bầu vú căng tròn của Liên bung ra, dựng đứng ngạo nghễ như trêu Sơn. Lúc này Liên đang ngồi nghiêng, dựa sát vào góc của cái ghế sô pha, Sơn đẩy tay, kéo hai tay của Liên ra, gục đầu vào vú Liên mà ngoạm, bú bên này bóp bên kia, sau một lúc thì Sơn đổi bên, trong lúc Sơn làm thì Liên chỉ biết rên rỉ và rên rỉ, Liên vòng tay, ghì chặt lấy đầu của Sơn vào vú của mình.
Sơn ngẩng đầu lên nhìn Liên, hai má của Liên giờ này đã đỏ như son, Sơn thụt người xuống, hai tay nắm lấy hai đầu gối của Liên, sau đó dạng ra, Liên e thẹn, đưa tay chặn ở ngay giữa háng mình lại, Sơn thấy thế thì cười, che gì chứ, thật là…
Váy của Liên được đẩy lên cao, giờ phút này, Liên vẫn còn đầy đủ đồ trên người, nhưng có cũng như không, áo ngực thì xốc lên, hai vú đã lõa lồ ra rồi, áo thì bị tháo ra đến tận ba cúc, váy thì được đẩy lên, cái quần lót màu vàng nhạt che kín cả phần dưới của Liên nhưng nó khá chật, hai mép lồn của Liên hiện rõ lên ở đằng sau lớp vải quần.
Sơn thấy được thì nuốt nước miếng ực một cái, Sơn đưa tay vào khều khều lên hai mép âm hộ của Liên, Liên khẽ rên lên một tiếng rồi sau đó là những tiếng rên dồn dập không ngừng, hai ngón tay của Sơn cũng trượt lên trượt xuống liên tục, mặc dù Sơn đã nóng người lắm rồi nhưng Sơn vẫn chưa quyết định chơi Liên, Sơn muốn hành hạ Liên thêm một chút nữa mới được.
Được một lúc thì Sơn gục cả mặt vào giữa háng của Liên mà bắt đầu dùng miệng bú, mút lên lồn Lan, mặc dù chỉ là chạm nhẹ bên ngoài qua một lớp vải nhưng Liên lại có cảm giác sướng tê cả người, Liên cong người, bật lên, rú lên một tiếng “ahhh…” Rồi quặp chặt đầu Sơn vào háng của mình, hai tay thì nắm chặt đầu của Sơn, Sơn mặc kệ hành động của Liên, cứ gục mặt vào mà dùng lưỡi đánh lên đánh xuống bên ngoài chiếc quần lót của Liên.
Liên thở hồng hộc, hơi thở càng lúc càng nặng nề hơn. Dường như đã liếm đã rồi, Sơn dùng hai tay kéo chân Liên ra, rồi đứng dậy, lùi ra sau, Liên nằm đó nhìn Sơn, Sơn tiến lại, đỡ Liên ngồi dậy, rồi ngã người ra sau, kéo quần mình xuống, của quý của Sơn bật lên thẳng đứng, Liên nhìn thấy nó thì ngượng đỏ mặt, không phải là Liên chưa từng thấy qua cái này, có thể nói là Liên vô cùng quen thuộc với nó, suốt mười mấy năm qua hầu như ngày nào Liên cũng được thấy nó cả, nhưng lần này là Liên đối mặt với nó ở khoảng cách gần như thế.
Sơn nắm lấy tay của Liên đặt lên cặc mình, rồi đưa mắt ra hiệu cho Liên, Liên biết mình phải làm gì, Liên cúi đầu xuống, khi cánh môi đỏ thắm của nàng chạm lên đầu khấc của Sơn thì Sơn cảm thấy tê tê cả người, có lẽ là lần đầu được gái trinh còn thơ ngây làm cho mình nên thế, nhưng Sơn đâu biết Liên đúng là còn trinh nhưng mà những việc này Liên đã thấy quá nhiều rồi, Liên không trực tiếp há miệng nuốt lấy cặc Sơn mà đưa lưỡi ra, chạm nhẹ lên đầu khấc của Sơn rồi thụt lưỡi vào, lúc đầu là tê tê giờ là nhồn nhột, Liên lại đưa lưỡi ra nhưng lần này là liếm thật nhẹ một lượt lên đầu khấc của Sơn, sau hai ba lần liếm Liên mới chuyển sang liếm một lượt quanh đầu khấc của Sơn, Sơn chịu không nổi nữa ấn đầu Liên xuống, lúc này Liên mới há cái miệng nhỏ nhắn ra nuốt lấy con cặc của Sơn, Sơn sướng tê cả người nên không để ý rằng cách thức của Liên không phải là của một cô gái còn trinh lần đầu làm việc này.
Liên chỉ nuốt được nửa con cặc của Sơn thôi, sau đó nàng nhả ra, trước khi đưa miệng khỏi cặc Sơn Liên còn cố tình dùng lưỡi ấn một cái vào giữa đầu khấc của Sơn nữa, khi đưa miệng ra khỏi cặc Sơn thì Liên chu mỏ lại thổi một hơi vào đó, ươn ướt, nhồn nhột, giờ có hơi thổi của Liên thì lại có cảm giác man mát, Sơn sảng khoái cả người, bắt Liên phải bú cặc cho mình một lúc thật lâu.
Sơn bật Liên ra cho Liên nằm ngửa ra ghế, sau đó nắm chân Liên để thẳng lên, rồi kéo cái quần lót ra khỏi chân của Liên, Sơn không vội đút cặc vào, mà dùng hai ngón tay thọc vào, nhè nhẹ và ở bên ngoài, nhưng cũng đủ làm Liên sướng rồi, sau đó Sơn day day hai mép của Liên, đưa tay đẩy lên đẩy xuống chứ không đâm vào, Liên sướng đê mê, nắm diếp mắt lại và rên lên trong cảm giác sung sướng.
Đang sướng, tiếng rên của Liên nhẹ nhàng từng đợt, bỗng dưng Liên rú lên một tiếng thật to và thật dài, thì ra Sơn nhân lúc Liên đang đê mê mà đút thẳng nguyên con cặc vào sâu bên trong lồn Liên, Liên đau quá không chịu nổi nên phải rú lên, Sơn vừa đút cặc vào xong là không để ý đến gì nữa, đè người xuống luôn, hai chân của Liên được Sơn đẩy lên luôn, nên thành ra lúc này Liên gập người như một chữ V, hay có thể nói là gần như chữ I rồi, vì hai đầu gối của Liên sắp đụng vào mặt nàng luôn, Liên đau quá rên la liên tục, nhưng Sơn không dừng lại, cứ nhấp liên tục, càng nhấp càng mạnh, Liên vừa đau vừa sướng nên cũng rên theo hòa nhịp, đâm một lúc thật lâu sau, Liên không chịu nổi nữa, nàng rú lên và ra…
Sơn thì chưa ra, nhưng Sơn biết đây là lần đầu của Liên nên Sơn không tiếp tục đụ mà rút cặc ra, để cho Liên nằm đó thở dốc một lúc, một dòng máu chảy theo dâm thủy của Liên ra ngoài, rất ít nhưng đủ để cho Sơn nhận thấy và biết được, Sơn mỉm cười, không ngờ Liên đúng là còn zin thật, vừa nghĩ đến đó, cu Sơn cửng cứng hơn nữa, nhưng không đụ được lồn nữa, đang không biết làm sao thì trong đầu Sơn liền nẩy ra một chủ ý, Sơn lật Liên nằm nghiêng người, sau đó Sơn cũng nằm lên ghế luôn, cái ghế chứ không phải giường cho nên rất chật chội, nhưng lúc này Liên thì nằm ì ra đó đã đủ chiếm hết chỗ rồi, không được Sơn buộc phải lật Liên nằm sấp xuống, rồi kéo cho gối của Liên cong lên, Liên nằm thành tư thế chổng mông lên trời, hai vú thì bị đè lên ghế.
Không đợi Liên phản đối thì Sơn đã dùng dâm thủy của chính Liên quệt lên hậu môn của Liên, Liên vừa cảm thấy hậu môn ươn ướt là biết Sơn định làm gì rồi, nhưng không phản kháng được, “phập”, “aaaaaaaaaaaaaaaaaaa”, Liên đau, chỉ có cảm giác đau mà thôi hoàn toàn không sướng, cặc Sơn đâm vào hậu môn của Liên, rất rát, rất thốn, Liên la lên muốn khàn cả giọng.
Còn Sơn thì khác, rất bót, rất sướng, vào rất khó khăn nhưng cũng đầy kích thích, Sơn không quan tâm đến cảm giác của Liên nữa, chỉ biết là cần phải được đụ cho sướng rồi tính sau. Thế là Sơn bắt đầu nắc, lúc đầu còn chật nên khó khăn, nhưng vừa đụ Sơn vừa lấy dâm thủy bôi lên nên cũng đỡ hơn chút, Liên nằm đó chỉ biết rên rỉ đau đớn, nước mắt từ hai bên khóe mắt của Liên chảy ra, Liên đau quá, chịu không nổi.
Nhưng một lúc sau thì Liên lại có cảm giác sướng, tuy rằng cảm giác đau vẫn còn nhưng đã đỡ hơn vì có lẽ như đã quen dần, và cái sướng cũng đã xuất hiện nhưng đau quá Liên không chịu nổi nữa, Liên rú lên rồi xuất dâm thủy tiếp, Sơn thật không ngờ, bị chơi lỗ hậu mà Liên cũng ra được, Sơn thầm nghĩ: “Không lẽ mình cua được một con dâm bẩm sinh?” Nghĩ thế Sơn càng thấy kích thích, đụ dữ dội hơn. Nhưng dù sao Sơn cũng là người thôi, chơi hai lỗ một lúc thì cũng đuối, chỉ chơi được một lúc là Sơn bắn tinh ào ạt vào hậu môn của Liên, Sơn vừa rút cặc ra đứng lên là Liên lập tức giản thẳng chân ra, nằm sấp trên ghế, thở hổn hển. Tinh dịch và dâm thủy thi nhau chảy ra từ lồn và hậu môn của Liên.
Sơn và Liên đang ở trong một phòng karaoke cho nên lúc nãy Sơn và Liên mới dám rên rú thoải mái như thế chứ, Sơn đã bật nhạc cho chạy sẵn, nên cho dù tiếng la của Liên có lớn thì cũng không hơn dàn âm thanh kia được nên không sợ bị nghe, hơn nữa lại là phòng VIP nên cách âm cũng rất tốt.
Sau ba bốn lần “nài nỉ” mãi Liên mới chịu theo Sơn vào đây, mà cũng phải vào đến lần thứ tư này thì Sơn mới được “bóc tem” Liên. Nếu lúc nãy Sơn không cho Liên uống rượu để lấy can đảm thì cũng chưa chắc là thành công, Sơn ngồi đó châm một điếu thuốc mà hút, nhìn Liên nằm trên ghế thở hổn hển, Sơn cúi người xuống khẽ vuốt ve Liên, thật sự mà nói thì lúc nãy Sơn cũng có hơi hưng phấn thái quá, có lẽ là do tác dụng của rượu, thấy Liên đau, mệt như thế thì Sơn cũng đau lòng, Sơn nằm xuống bên cạnh Liên, chiếc ghế sô pha khá nhỏ, cả hai phải nằm sát nhau mới được, Liên thúc thích rên rỉ ỉ ôi trong lòng Sơn, Sơn không nói gì chỉ vuốt ve lưng của Liên như an ủi Liên thôi.
Nhưng Sơn thật ra không hề biết, bản thân Liên nhiều lần cũng muốn cho Sơn lắm, trực giác của con gái ủng hộ Liên trong việc này, nàng biết Sơn thật sự yêu mình và Sơn nhất định sẽ tốt với mình, nhưng do tâm lý của Liên còn sợ, vì từ nhỏ nàng đã được nhìn mẹ làm tình với người khác rồi, mà không chỉ là một người nữa, cho nên Liên có cảm giác sợ, sợ rằng sau này Liên cũng như mẹ mình, mê dâm, một khi nếm trái cấm rồi thì sẽ đam mê nó, sẽ bị lệ thuộc vào nó, lúc nào cũng cần được phục vụ.
Những lần Liên chứng kiến mẹ được trai đụ thì không hiểu sao Liên cũng cảm thấy kích thích lắm, và đặc biệt là Liên không hề trách mẹ mình ngoại tình, đơn giản, những lúc đó Liên thấy mẹ rất thoải mái, rất sung sướng, thấy mẹ vui thì Liên cũng vui. Liên sợ rằng lỡ như mình trở nên như thế thì không biết là Sơn có cảm thấy “sock” không, có bỏ mình không nữa?