Mây, Núi và Cỏ - Chương 2
Chap 2: Mây, Núi và Cỏ.
Sơn đang ngồi nhâm nhi ly café buổi tối bên bàn làm việc thì chợt có tin nhắn báo có e-mail mới. Do là dân công nghệ nên Sơn cũng không quan tâm quá đến những thứ như vầy nên cậu chàng vẫn ngồi yên mải mai không lay động. Thật ra thì có muốn lay động cũng khó vì phía dưới bàn, giữa hai chân Sơn là một mái đầu óng mượt đang nhô lên nhô xuống. Đây là Thảo – sub hiện tại của Sơn – đang thực hiện cái nghĩa vụ mà đêm nào cô cũng làm cho chủ nhân của mình. Không nói thì hẳn các bạn cũng đoán được Sơn là ai trong câu chuyện này. Thảo năm nay cũng chỉ hơn 28 tuổi, là chủ của một cửa tiệm xăm nho nhỏ gần nhà. Hai người biết nhau cũng được vài năm rồi, từ cái thời cả hai còn lơ mơ chân ước chân ráo bước vào làng BDSM. Thảo có mái tóc nhuộm tím nửa đầu, ngắn ngang vai hiện đang cột lên thành hai nhúm. Trông kiểu tóc có vẻ ngây thơ, nhưng trên cổ cô một chiếc vòng cổ có khóa biểu trưng cho thân phận nô lệ. Trên gương mặt trái xoan ưa nhìn của Thảo đang trang điểm khá đâm, mắt kẻ đen láy và đôi môi thoa son đỏ bóng theo đúng gu của Sơn. Ngoài đôi giày cao gót ra thì trên người cô cũng không còn gì khác nữa. Đang bú cu say xưa thì Thảo thấy Sơn khẽ động đậy, cô dừng lại và ngước lên hỏi “Sắp ra hả anh?”. Sơn không nói gì mà chỉ lấy tay phải ấn đầu của Thảo trở lại xuống dương vật của mình. “Anh em cái gì. Đã nói em bao nhiêu lần là khi “tác nghiệp” thì phải gọi anh là chủ nhân, đến khổ.” Sơn càu nhàu. “Nô lệ xin lỗi chủ nhân”. Biết ý Sơn, Thảo lại há miệng đón lấy dương vật của Sơn mà tiếp tục nút chùn chụt.
Thực ra thì hai người ngoài mối quan hệ này ra thì ngoài đời thực sự cũng rất thân do nhà cả hai ở cạnh nhau. Vả lại Sơn cũng đã từng giúp Thảo thiết kế trang web cho tiệm của cô không lấy tiền, và cũng là người quản trị hiện tại của nó. Nói thêm về Sơn thì anh chàng cũng được cái điển trai ra dáng nghệ sĩ, với mái tóc dài dể xỏa che đi một phần chân mài bên phải và dáng người cao săn chắc. Ngoài việc làm ban ngày là quản trị website, đêm đến thì Sơn lại về với thế giới thực của mình khi thì bên cạnh Thảo, khi thì tham gia các sự kiện hội nhóm. Nghĩ đoạn Sơn với tay chộp lấy con chuột máy tính, và không quên tiện tay nhấn cái công tắc điều khiển từ xa của cái máy rung hiện đang nằm trong âm đạo của Thảo. Cô giật mình khi phát hiện cái vật nằm trong người mình đang bắt đầu rung lắc, nhưng vẫn không bỏ qua phận xự của mình, cứ tiếp tục gục đầu lên xuống với dương vật của Sơn trong miệng. Vừa loai hoai mở mail, Sơn vừa rùng mình vì cơn sướng bắt đầu dâng lên kèm tiếng rên nhẹ của Thảo phía dưới hạ bộ của mình. Sơn định bụng đêm nay chỉ cho em nô lệ của mình uống tinh trùng rồi bảo về ngủ không cho rửa miệng, cho chừa cái tội “trịch thượng” của Thảo. Cuối cùng thì cậu cũng đã thấy tin nhắn trên web XXXXXX từ một nick có vẻ như là mới tạo, với hình đại diện là một đám mây trắng giữa nền trời xanh. Do câu chào chỉ vẻn vẹn hai từ nên Sơn cũng đáp lại với chỉ hai từ
– “Chào em”
Vài giây sau bên kia đáp lại (để cho đoạn hội thoại được lưu loát và không bị cắt quãng do chú thích nhiều lần, từ đây trở đi những gì được viết ra bởi Vân sẽ được viết in nghiêng cho dễ phân biệt):
– “Anh đang tìm sub ạ?”
– “Ừ em, em là nữ hay nam? Bao nhiêu tuổi rồi?”
– “Dạ em là nữ, năm nay em 24”
– “À vậy thì tốt quá. Thấy em nhắn cho anh như vậy thì chắc là em có nhu cầu nhỉ?”
– “Dạ vâng”
– “Thực ra thì em cũng không biết nữa. Em chỉ thấy hồ sơ anh hay hay. Em mới biết cái này thôi”
– “Chả sao cả em, trước lạ sau quen thôi. Anh cũng không ăn thịt ai bao giờ. Nếu em có hứng thú thì anh sẵn sàng đứng ra hướng dẫn thêm cho em dễ bề khám phá. Trên đây thượng vàng hạ cám không kể hết đâu em ạ.”
– “Vâng, vậy anh cho em biết thêm chi tiết được không ạ? Anh có đòi hỏi gì hay không? Mình có cần gặp nhau không anh? Em chỉ mong là được học hỏi thêm thôi chứ gặp nhau thì em không muốn.”
“Hỏi gì mà lắm thế cô?” Sơn lầu bầu trong miệng. Thảo lại một lần nữa dừng lại, ngước lên “Chủ nhân nói nô lệ hỏi gì ạ?”. Sơn đáp “Không phải nói em. Cứ tiếp tục đi. Chủ nhân đã bảo dừng lại đâu mà dừng? Một lần nữa là phạt nhé.” – Thảo nghe đến từ “phạt” thì hoảng hồn không hỏi nữa mà lại quay mặt xuống tiếp tục bú. Cái tư thế này cũng làm cô nứng lắm rồi, không cần cái máy rung thì Thảo biết âm đạo mình giờ cũng đầy dâm thủy cả. Nói thì nói vậy thôi chứ Sơn vẫn cố tỏ ra là người lịch thiệp, trả lời lại cho người bên kia tin nhắn:
– “Ừ em, nói về BDSM thì có nói cả năm cũng không hết chuyện. Nhưng nếu nói ngắn gọn thì là mối quan hệ giữa hai người mà một người ở dưới giao toàn quyền quyết định cho người ở trên, nhất là vấn đề tình dục. Nếu cứ gọi là trên dưới mãi anh sợ dài dòng, trong giới thì người ở trên thường gọi là Dom, còn người ở dưới gọi là Sub. Trách nhiệm của Dom là đảm bảo cho sub của mình phải an toàn và thỏa mãn trong mọi tình huống. Thông thường mỗi Dom có quy tắc riêng của mình và cũng dựa theo nhu cầu của Sub để định ra. Đối với em là người chỉ mới tìm hiểu thôi thì anh cũng không dám nhận làm Sub. Nhưng mà cho em làm “thực tập viên” cũng không phải là ý tồi. Anh thấy trên hồ sơ em có để là mình cùng thành phố với nhau. Hiện tại không cần gặp nhau làm gì cả em ạ. Nếu như em thích thì làm Sub ảo cho anh một thời gian, chỉ đơn giản là nghe theo những gì anh sai bảo. Rồi sau này nếu như em còn muốn tiếp tục thì gặp nhau cũng không muộn.”
Bên kia màn hình máy tính, Vân không nghĩ rằng tin nhắn của mình được trả lời nhanh đến vậy. Nàng lúc này dâm thủy cũng đã đầm đìa vì đang thủ dâm dang dở. Tin nhắn trả lời từ MasterXYX đến là tim Vân đập loạn xạ cả lên. Sau khi đọc những dòng cuối cùng vừa qua, Vân đắn đo mãi không biết có nên tắt máy rồi im lìm hay không? Dù gì thì bản thân nàng cũng là giáo viên, người có địa vị xã hội khá cao, lại là con gái còn đang độ tuổi thanh xuân, việc này có vẻ như là quá dơ bẩn. Nhưng như người ta thường nói, khi nứng lên rồi thì máu không còn ở trên não nữa, nàng quyết định thử một phen xem sao.
– “Dạ nếu như vậy thì em cũng muốn thử xem sao”
– “Được, vậy thì quyết định vậy đi”
– ….
– …….
– “Giờ mình làm gì nữa anh?”
– “Anh đang chờ em đấy”
– “Anh chờ gì ạ?”
– “Chờ em xin anh nhận em chứ làm gì? Ngốc”
Trời ạ, hóa ra là hẳn muốn mình mở miệng xin làm người nằm dưới. Chưa gì mà đã có vẻ người trên rồi. Vân nghĩ bụng. Cảm thấy mặt mình đang nóng dần lên. Nàng gõ tiếp.
– “Dạ vâng, anh xin cho em làm sub của anh ạ.”
– “Tốt. Được rồi, bây giờ em là sub tập sự của anh. Tiếp theo là thủ tục đặt tên. Qui định của anh là em phải tự chọn tên của mình, em chọn giữa những cái tên sau: con đĩ, nô lệ, gái hư, con phò, âm đạo. Sau này khi nói chuyện với anh, em chỉ được phép xưng hô ngôi thứ ba và gọi anh là chủ nhân, chứ không còn em em anh anh nữa. Là một người nằm dưới thì xem như em không còn thân phận ngang hàng với anh nữa, em đối với anh chỉ như một món đồ mà thôi. Em rõ không?”
Nội tâm của Vân một lần nữa lại rung lên. “Lại còn có thế nữa cơ à?” nàng nghĩ. Nhưng thay vì run rẩy rút lui, Vân lại cảm thấy rạo rực cả lên. Cái cảm giác nhục nhã phải tự chọn cho mình một cái tên đê hèn và từ đây chỉ được gọi bản thân bằng cái tên đó làm cho Vân cảm thấy như lửa dục đang đần bốc lên. Nàng thật băng khoăng không biết nên định đoạt số phận của mình bằng cái tên nào đây. Cuối cùng Vân chọn “con đĩ”
– “Em chọn con đĩ ạ”
– “Vẫn còn ‘em’ là thế nào?”
– “Vâng, con đĩ này xin ra mắt chủ nhân”
– “Tốt, có thế chứ. Sau này em cứ tự xưng là con đĩ được rồi, hoặc là ‘con đĩ của chủ nhân’. Chữ ‘này’ nghe nó xa lạ quá. Khi anh ra lệnh xong thì em phải đáp là “Con đĩ của chủ nhân đã hiểu”. Rõ chưa?”
– “Dạ”
– “Dạ là dạ thế nào?”
– “Con đĩ của chủ nhân đã rõ.”
– “Vậy còn tạm chấp nhận được. Em tiếp thu nhanh đấy. Bây giờ vừa gặp nhau nên anh chưa nghĩ ra được hết những điều lệ, nên nói tới đâu nhớ tới đấy. Chờ ngày mai rãnh rỗi anh sẽ ngồi xuống viết cho em một bảng qui định đàng hoàng. Con đĩ nào cũng cần một bảng như vậy để chiếu theo đó mà thưởng phạt”
– “Dạ, con đĩ đã hiểu”
“Thảo, bớ, nô lệ, dừng bú” Sơn gõ lên đầu Thảo mấy cái. Trong suốt cuộc nói chuyện với Vân nãy giờ, Sơn đã xém ra mấy lần, phần vì Thảo hăng quá, phần là vì từ đâu rơi xuống một con nai vàng nữa cho anh chàng sai khiếng. Bây giờ mà không bảo Thảo dừng lại thì có khi Sơn không còn tâm trí để viết tiếp cho Vân nữa.
“Dạ chủ nhân” – Thảo lên tiếng sau khi nhả dương vật của Sơn ra. “Chủ nhân có muốn địt nô lệ không?”. Thảo vẫn hỏi theo nghĩa vụ của mình, hoàn toàn không biết gì về cuộc trò chuyện đang diễn ra của Sơn. “Không, em thì suốt ngày chỉ muốn được chơi. Chút nữa anh ra trong miệng của em. Bây giờ em lên đây ngồi, anh vừa tìm được một đứa nữa. À không, là nó tìm ra anh mới đúng chứ.” Thảo vẫn đang ngơ ngác, “Chủ nhân tìm ra cái gì ạ?”. Sơn bực bội chộp lấy con cu của mình và quất vào mặt Thảo, thật ra thì hành động này chỉ làm cô nàng thích thêm chứ chả có tác dụng gì khác cả. “Anh tìm được thêm một con sub nữa. Em có nhớ mấy tuần trước mình bàn việc anh tìm thêm đứa nữa để em được ngồi trên không? Anh tìm thấy rồi. Có một em vừa nhắn cho anh, vừa cho nó chọn tên xong.”
“Thật à? Đâu em xem?” Thảo nghe xong quên luôn mình đang trong vai nô lệ mà bò dậy qua bên cạnh Sơn. “Em cái khỉ mốc này cô. Tối nay cô vẫn là nô lệ của tôi nhé. Ngày mai phạt điều số 5.” Thảo nghe xong thì lập tức xin lỗi Sơn, “nô lệ đáng tội. Xin chủ nhân tha thứ.” Cô biết điều số 5 nghĩa là ngày mai cô phải mang trứng rung trong hậu môn cả ngày và chỉ được mặt váy không quần lót ra tiệm. Nghĩ tới thôi Thảo đã thấy dâm thủy tràn trề trở lại. Sơn đúng là biết tâm lý người khác, ngoài mặt thì bảo là “phạt”, thực ra nó chỉ làm Thảo sướng thêm mà thôi. Ít nhất thì “hình phạt” lần này cũng là do Sơn đang trong tâm trạng thoải mái. Ngày thường thì chủ nhân của cô khó hơn như vậy nhiều.
Sơn cho Thảo xem đoạn tin nhắn qua lại nãy giờ với Vân. Thảo vẫn bán tính bán nghi. “Nô lệ thấy sao đơn giản như trong phim con heo quá chủ nhân ạ. Biết đâu đây là trai giả gái thì sao?”. “Em nghĩ hay lắm, anh đã nghĩ ra cách rồi.” Nói đoạn Sơn quay lại cuộc trò chuyện với Vân, trước đó không quên vỗ vào cái mông trần của Thảo một cái đánh đét lấy tinh thần.
– “Em hiểu thì tốt lắm. Nào, bây giờ xem như là mệnh lệnh đầu tiên của em. Anh muốn em chọn trong tủ quần áo của mình một cái áo mỏng nhất mà em có. Mặc vào và không được mặt nội y, nếu áo lộ được ngực ra thì tốt nhất. Sau đó lấy giấy viết ra nickname của anh, phải là chữ viết tay của em nhé. Xong xuôi rồi thì cầm nó lên và chụp cho anh một bức ảnh. Em có thể không cần chụp khuôn mặt của mình. Cái này vừa là mệnh lệnh vừa là để anh xem gu ăn mặc của em như thế nào, thêm nữa anh muốn biết em có phải là con gái thật hay không. Em có 15 phút để hoàn thành mệnh lệnh này. Em hiểu chưa?”
– “Dạ con đĩ đã hiểu.”
Vân bây giờ đã nứng lắm rồi, nhưng nàng vẫn đủ bình tình để cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút vì MasterXYX không yêu cầu thấy gương mặt của mình. Cái cảm giác mình sắp phải phô bày thân thể theo mệnh lệnh của một người hoàn toàn xa lạ làm Vân nứng đến lạ kì. Điểm rối ren nhất bây giờ của Vân là tìm đâu ra cái áo mỏng đến mức xuyên thấu như vậy? Vân vốn ít khi ra ngoài lại càng không hề biết ăn diện nên tủ quần áo của nàng ngoài mấy món mặc đi làm thì toàn là áo thun dài tay kín cổ hay áo phông, quần lửng các kiểu. Đồ đi làm? Nàng chợt nhớ năm ngoái có may một cái áo dài định mặc đi dự lễ khai giảng của trường, nhưng khổ nổi khi may về rồi mới phát hiện là chất liệu quá mỏng nên nàng treo trong góc tủ quân áo của mình mà không dám mặc. Nghĩ đến đây Vân đứng lên và đi đến tủ quần áo, lục lọi một lúc thì nàng lôi ra một bộ áo dài trắng bằng voan mỏng không thể mỏng hơn được. Chỉ cần đặt tay bên dưới lớp áo dài thì cả bàn tay hiện rõ sau làn vải. Vân nghĩ loại này chỉ có mấy cô cave họ mặc, chứ mình thì đời nào dám mặc ra đường. Chợt Vân lại nhớ mình bây giờ cũng là “đĩ” rồi còn gì nữa. Nàng băn khoăn một lúc rồi cũng cởi bộ quần áo ngủ đang mặc ra và khoác lên chiếc áo dài mà Vân cho là đĩ thỏa kia. Do không mặc áo ngực, nàng cảm thấy lớp vải cứ không ngừng cọ quệt vào hai đầu vú đã cương cứng của mình, kèm thêm phần dưới lộ thiên rậm rạp khiến cô giáo trẻ không khỏi rùn mình. Nhìn trông gương Vân cảm thấy mình như là một con đĩ chính hiệu.
Về phần Sơn, sau khi ra lệnh cho Vân xong, Sơn nắm lấy tóc Thảo và ép vào miệng cô một nụ hôm mạnh bạo. Thảo không phản kháng mà ngược lại còn nhiệt tình hưởng ứng, cô đưa lưỡi ra đón lấy nụ hôn của Sơn, để lưỡi của cả hai cuộn vào nhau. Cháo lưỡi chán chê, Sơn buông Thảo ra và bảo “Anh cho em đó 15 phút, anh cũng cho em 15 phút. Bây giờ em trở lại vị trí cũ, trong 15 phút nếu em làm cho anh ra thì anh cộng cho em một lần thưởng tùy ý. Chỉ được dùng miệng, không được dùng bất cứ thứ gì khác. À quên nữa, cấm em không được ra đêm nay, anh muốn ngày mai cái hình phạt số 5 của em phải khốn khổ hơn nữa thì anh mới thấy hả hê được.” Thảo nghe xong, gấp rút chui lại xuống gầm bàn, vào giữa hai chân của Sơn mà mút lấy mút để. Bị cái máy rung hành hạ nãy giờ, Thảo cũng đã nứng lắm rồi. Cô giở đủ trò từ đá lưỡi đến lút cán hòng lấy cho được cái “phần thưởng” của Sơn. Trong mối quan hệ của hai người thì “phần thưởng” nghĩa là Thảo sẽ được Sơn ban cho một đặc ân ngẫu nhiên tùy tâm trạng. Lần trước Sơn thưởng cho Thảo một cái vòng cổ màu tím có khóa hình trái tim làm cô rất thích. Sự kiện nhóm nào Thảo cũng mang nó theo đi bên cạnh Sơn đầy hãnh diện.
Trong lúc Thảo đang “chiến đấu” với dương vật của mình thì Sơn định bụng dạo hồ sơ của Vân để lên kế hoạch huấn luyện cho cô nô lệ mới này. Vừa lướt đến phần kết quả kiểm tra thì Sơn đã cảm thấy mình sắp không chịu nổi. Ngoảnh đầu xuống thì Sơn thấy Thảo đang dùng miệng của mình như là một cái máy hút bụi, mút chùn chụt vào đầu khấc của Sơn. Được phài lần thì cô cho cả dương vật vào miệng sâu đến tận cổ họng rồi giữ ở đó đến khi nào ngạt thở mới nhả ra mút tiếp. Những âm thanh nhèm nhẹp cứ thế vang lên trong căn phòng nhỏ, thỉnh thoảng lại xen vào những tiếng chùn chụt hay rè rè từ cái máy rung bên trong âm đạo Thảo. Sơn nhìn cô rồi nghĩ đến quá trình huấn luyện cô nô lệ ương ngạnh này cũng không kém phần gian nan. Bây giờ Thảo đã ngoan ngoãn trở thành một cái bồn chứa tinh của mình, Sơn qui định mỗi tuần chỉ chơi Thảo hai ngày. Cậu muốn Thảo làm nô lệ chuyên về bú cu vì Sơn thích nhất là khoảng đó, thích hơn nhiều so với việc chịch choạt. Sơn nghĩ sau này nếu huấn luyện được cô nô lệ mới, hắn sẽ có hai nô lệ chuyên bú cu, hoặc giả dụ hắn sẽ cho một người chuyên về thứ khác như chỉ chơi lỗ đít chẳng hạn. Suy nghĩ lang mang, Sơn chợt rùng mình một phát, cảm thấy như đùi mình đang dần tê lại, biểu hiện của chuyện sắp ra. Sơn thấy không cần kìm nén cơn sướng nữa nên dùng hai tay nắm hai chùm tóc của Thảo mà kéo vào sát háng của mình, “Nô lệ, anh sắp ra.”
Thảo nghe như mở cờ trong bụng, vội gồng mình nín thở chờ đón đợt tinh khí quen thuộc của Sơn tuôn vào cổ họng mình. Sơn ra bao nhiêu, Thảo cố nuốt vào bấy nhiêu. Thảo biết Sơn muốn thấy tinh trùng trong miệng mình nên sau khi Sơn ra xong, Thảo không nuốt hết mà cố tình giữ lại một phần trong miệng. Thảo há miệng cho Sơn xem, dùng lưỡi đảo qua đảo lại mấy vòng rồi mới nuốt. Cái vị tanh tanh mằn mặn này Sơn bắt Thảo nuốt mãi đâm ra nghiện, bây giờ ngày nào không được bú cu Sơn thì lúc nào Thảo cũng cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó. Đây đúng là “thành quả” do Sơn đào tạo Thảo lâu ngày mà ra. “Cám ơn chủ nhân.” Thảo nói sau khi nuốt xong dòng tinh dịch. Ngay sau đó cô tiếng hành “vệ sinh” lại cho dương vật của Sơn và mút hết những chỗ tinh trùng còn đọng lại trên đó. Sơn thì nhè nhẹ vỗ lên đầu Thảo thỏa mãn, vậy là đêm nay ngủ ngon rồi. Hắn bảo “Đêm nay em muốn ngủ ở đây cũng được, về nhà ngủ cũng được. Nhưng tuyệt đối không được rửa mặt hay xúc miệng như thường lệ. Ngày mai thay đồ xong nhớ báo lại với anh.” Thảo đáp trong lúc lấy cái máy rung ra khỏi âm đạo mình: “Dạ, nô lệ của chủ nhân đã rõ.”