Lý Hoa - Chương 2
Thu hỏi:
– Kép có cúi xuống bú mày không?
– Tao đã nói rồi. Dạo ấy nó chưa bú lồn, chỉ có mấy cái vuốt vuốt xoa xoa mà tao đã phải lên tiếng van xin nó đút cu vào vì tao nứng quá, nứng kinh khủng. Kép đút cu vào rồi tao mới ngừng năn nỉ. Thật ra lúc nó đút cu vào tao cũng thấy đau nhưng tao nghiến răng chịu đựng cho nó đâm lủng cái màng trinh.Có thế cơn nứng tao mới hạ xuống. Và đến lúc đó tao mới cảm thấy đau rát!
– Mày ăn đến hai miếng chocolate Nhật Bổn mà sao không nứng như điên. Cả bọn lại rũ ra cười. Thu đưa ra một đề nghị hấp dẫn:
– Bọn tứ quái tụi mình bữa nào phải tổ chức một cái party độc đáo vừa có mục nhảy đầm vừa có mục đớp hít, lại cómàn chơi hội đồng nữa.Tụi bay có dám dự không?
Chúc nói:
– Chồng tao nó ghen lắm,tao chịu thua. Nó mà hay được nó sẽ giết tao.
Hoa và Phượng bằng lòng tham dự.
Thu tiết lộ:
– Tao đã từng tham dự party có màn bề hội đồng, đã lắm. Rồi tụi bay sẽ mê ngay. Hoa nghe nói thích lắm. Vì nàng đang thèm chơi. Nàng cần có nhiều đàn ông để trả thù ông chồng bất lực.
Phượng hỏi:
– Sẽ tổ chức ở đâu và gồm bao nhiêu cặp?
– Tao sẽ mượn một cái vila rất lớn. Hai vợ chồng chủ nhà cũng sẽ tham dự cuộc chơi. Như vậy mình chỉ cần mời thêm vài ba cặp nữa,và dĩ nhiên là phải tìm ba tên kép cho ba đứa mình.
Hoa ngây thơ hỏi:
– Thế trong màn bề hội đồng, các cặp có quyền thay đổi đào kép với nhau không?
Thu cười ngất:
– Mày khờ lắm.Đã bảo là bề hội đồng mà. Đào là của chung, kép muốn chơi em nào thì em đó phải chơi, không có quyền từ chối biết chưa?
Nói chuyện một lát rồi cả bọn chia tay. Hoa ở lại ngủ chung với Thu. Nàng dự định sẽ ở đây luôn nếu ông chồng không đến năn nỉ.
Sáng hôm sau Lý Hoa bảo Tám tài xế về báo cáo láo với ông Văn Long rằng chẳng có người đàn ông nào vào phòng làm việc của bà chủ và như vậy sự rình mò chỉ là chuyện phí công vô ích. Ông Văn Long nghĩ ngợi giây lát rồi quyết định bảo thằng Tám ngưng đi dò xét vợ ông ta, và ông bảo thằng Tám tiếp tục lái xe cho ông như thường lệ. Tuy ban ngày Tám tài xế lái xe cho ông Văn Long nhưng ban đêm nó phải đến binh-đinh Cửu Long để ngủ tại phòng của bà chủ vì Lý Hoa dọa nó rằng:
– Lúc nào cũng có thám tử, cảnh sát theo dõi em. Vậy tốt hơn em dừng có về nhà. Tối đến chỗ chị ngủ, ông cò biết em ngủ ở chỗ chị thì sẽ để cho em yên thân. Tám tài xế nghe lời. Nó sợ bị mời về Cục cảnh sát vào lúc nửa đêm thì khổ. Lý Hoa cũng dặn nó đừng về nhà ăn uống gì cả, nàng sẽ dắt nó đi ăn mỗi buổi tối. Hôm sau thằng tám đến căn phòng nơi mà nó đã ngủ với bà chủ hôm trước. Ra mở cửa cho nó không phải là bà chủ mà là một phụ nữ khác. Bà này đẹp hơn bà chủ, sức dầu thơm ngào ngạt. Tám khựng lại, nó hỏi:
– Dạ thưa bà, em có hẹn với bà chủ của em tại căn phòng này. Đúng là số phòng 1A đây mà.
– Bà chủ em tên gì?
– Dạ…bà Văn Long.
– Phải rồi. Bà chủ em đến ở chung với chị. Bà đi có việc, em đợi một lát. Tám bước vào ngồi nơi ghế ở trong phòng khách. Nó lấy làm lạ. Tuy bà chủ nói bà ở nhờ phòng một người bạn nhưng đêm hôm trước lúc nó ngủ ở đây sao không thấy bà này. Chắc bà này là chủ căn phòng. Bỗng bà kia,tức là Thu, bạn Lý Hoa hỏi thằng Tám:
– Chị nghe nói em có biệt tài đấm bóp phải không? Tám ấp úng:
– Dạ dạ thì em cũng đấm tàm tạm vậy thôi. Nghề của em là tài xế, em chỉ đấm bóp chơi chơi thôi chớ đâu phải thợ tẩm quất thứ thiệt. Nói xong thằng Tám cười ngượng ngập.
– Uả,chị nghe chị Lý Hoa nói em đấm nghề lắm kia mà. Thôi đừng có dấu nghề. Lát nữa đi ăn xong về chị sẽ nhờ em đấy. Tám hơi lo ngại. Sao bà chủ giới thiệu ẩu vậy kìa! Mình đâu có phải thợ đấm bóp. Bây giờ, à, tối nay bà này bắt mình đấm rồi bà chủ bắt mình đấm nữa, chắc là mỏi tay chết luôn. Nó đang nghĩ ngợi thì Thu bảo nó:
– Em cứ ngồi đây đợi chị Lý Hoa, à quên bà Văn Long về để cùng đi chợ Cũ ăn cơm. Chị vào tắm cho nó mát đã. Thu vào nhà tắm, nàng để cửa mở và vọng ra:
– Chị nghe nói em đã có bồ. Chị muốn nghe em kể chuyện về con bồ của em được không? Em cứ ngồi đó nói to lên, chị ở trong này nghe rõ lắm. Thằng Tám nghĩ: mấy bà này kỳ quá, cứ muốn mình kể chuyện bồ bịch của mình cho mấy bả nghe. Có tiếng Thu tằng hắng trong phòng tắm:
– Em không muốn kể hả. Không sao. Tám sợ bà bạn của bà chủ phật lòng nói nhanh:
– Dạ thưa bà, chuyện con bồ của em có gì đâu mà kể. Nó đi bán chè thưng, không có chưng diện gì hết. Nói tới đây Tám ngước lên nhìn tấm kiếng lớn treo nơi vách. Nó giật mình khi thấy bà chủ nhà đang ở truồng đứng trong phòng tắm, chờ nước chảy đầy bồn. Nó nhận thấy bà này đẹp ác. Đẹp hơn bà chủ nó là cái chắc. Ngực bà to hơn, chân bà dài hơn, còn cái mu thì cũng cao hơn mu của bà chủ, nhiều lông hơn và lông dài hơn. Tám say sưa nhìn vào tấm kiếng cho tới khi Thu bước vào bồn tắm, khuất dạng. Nó thở phào, nói thầm: mấy bà nhà giàu này chẳng cần giữ ý tứ gì cả. Treo một tấm kiếng to tổ bố như thế kia ở vào vị trí có thể phản chiếu tất cả những gì trong phòng tắm đã là chuyện lạ, rồi vào phòng tắm mà chẳng cần đóng cửa,lại là sự lạ khác. Họ làm như cái sự họ cởi truồng nó chẳng khác gì lúc họ mặc đầy đủ quần áo. Còn cái bà chủ của nó thật kỳ. Bỗng dưng cho nó chơi đã đời, chẳng mắc cỡ gì cả. Mai mốt bà ta hết giận chồng, về nhà trở lại, không biết bà ấy sẽ đối xử với nó ra sao. Chưa biết chừng bả sẽ đuổi nó đi để tránh nó mách với ông Văn Long về cái vụ nó ngủ với bà? Nghĩ tới đây, Tám thở dài ngao ngán. Nhìn vào tấm kiếng, lại thấy hiện ra bà bạn của bà chủ nó. Tám ngẩn ngơ đứng nhìn bà này đứng lau mình. Bỗng nó nghe bà ta gọi nó:
– Em Tám à.
-Dạ bà biểu chi.
– Chị vào nhà tắm mà quên lấy theo đồ sạch. Chị đã để sẵn những quần áo mà chị định đem vào đây để mặc sau khi tắm mà rồi quên mất. Những thứ ấy chị treo ở cái mắc áo, sát tấm kiếng nơi vách đó. Em ôm hết vào đây giùm cho chị. Tám dạ dạ. Nó tiến lại gần bên tấm kiếng lớn. Hình ảnh bà nọ hiện ra trong ấy rõ mồn một vì đèn trong buồng tắm được vặn sáng choang. Nó ôm cái áo lót, cái quần lót và áo đầm treo nơi mắc áo. Xong nó rón rén đến sát cửa phòng tắm cầm mớ quần áo đưa vào, trong khi nó vẫn đứng ngoài.
– Dạ áo quần đây thưa bà.
– Uả sao em không đem vô đây mà lại đứng nơi cửa như thế. Chị nhờ em đem vào mà. Có gì mà em ngại. Tám đành bước vào. Thu đứng giữa phòng tắm, hai tay chống vào cạnh sườn,người hơi ngả về phía sau. Nhìn thấy nàng trong kiếng là một chuyện nhưng nhìn thấy nàng bằng xương, bằng thịt đứng đây khiến thằng Tám hơi ngượng. Lúc nó trao mớ quần áo cho Thu thì nó nhìn xuống đất, nhưng nó liếc nhìn cái mu với mớ lông đen mọc lên sát bụng dưới. Nó nói thầm: bà này nhiều lông quá. Thu bảo thằng Tám treo quần áo ở cái móc áo ở trên tường, nó làm xong, nàng bảo nó:
– Em Tám lấy hộp phấn thoa ở trên bàn kia, em rốc ra tay rồi xoa lên lưng giùm chị, xoa đều khắp lưng. Tám lặng lẽ làm theo điều Thu sai nó. Khi nó đã xoa hết cái lưng Tám đứng dậy mặt nó đỏ như trái gấc. Thu cười cười, nàng lại trêu chọc nó:
– Em đứng đó, đợi chị mặc đồ xong chị sẽ nhờ em cài giùm chị mấy cái nút áo đầm ở phía sau lưng. Tám cúi mặt xuống, lí nhí dạ dạ. Thu vừa mặc quần áo vừa liếc nhìn để dò phản ứng của thằng Tám. Nàng mặc cái áo nịt vú vào, chìa lưng ra để thằng Tám gài cái móc sau lưng. Xong nàng không mặc quần áo vội. Nàng với tay lấy chai dầu thơm trên bàn phấn, cầm nó xịt xịt vào cái mu. Khi lông mu đã ướt đẫm nước hoa, nàng lấy tay xoa đều lên mớ lông. Rồi Thu mới mặc quần lót. Khi cái áo đầm được mặc vài, lại một màn cài nút ở sau lưng. Sau đó Thu nhoẻn miệng cười, lấy một ngón tay quẹt vào má thằng Tám:
– Để mình đi ăn đã rồi lát nữa về chị sẽ xem xét cái đồ nghề của em. Thằng Tám ngượng muốn chết, ác nỗi cu nó không chịu xìu xuống, mà nó cũng chẳng biết làm sao. Có tiếng chìa khóa tra vào cửa ở phía ngoài. Thu hỏi vọng ra:
– Mày đó hả Hoa? Về trễ vậy, tao đợi mày sốt cả ruột. Lý Hoa ôm một gói đồ vào, quăng cái gói ngay ghế sôfa. Nàng đã thấy thằng Tám. Liếc xuống hạ bộ nó nàng biết ngay nó đang nứng. Lý Hoa cười ngất: – Mày làm sao mà em Tám nó cứ cúi gầm mặt xuống vậy hả Thu? Mày có la rầy, đánh đập gì nó không. Tội nghiệp thằng em tài xế của tao quá. Nó có tội gì vậy? Đến lượt Thu cười rũ:
– Tao đâu có làm gì nó, mày thử hỏi nó coi. Nó đang lên cơn động cỡn nên mắc cỡ cúi mặt xuống vậy thôi. Chẳng có ai làm gì nó cả. Phải vậy không em Tám? Thằng Tám muốn độn thổ. Cái của nợ của nó sao mà dựng lên lâu quá, làm sao cho nó xìu xuống bây giờ? Lý Hoa đưa ra đề nghị:
– Hay là bây giờ tao chiên trứng gà với dăm bông, ba đứa mình ăn cho đỡ đói đã. Nói tới đây nàng nháy mắt với Thu:
– Ăn xong trứng gà chiên với bánh mì mày chịu khó làm mát xa cho em Tám để của nó xìu xuống. Lúc ấy mình mới kéo nhau ra đường được chứ Thu đồng ý:
– Có lý, mày làm trứng gà chiên đi. Để tao săn sóc em Tám một chút cho nó bớt khó chịu trong người. Tao và em Tám sẽ ăn sau. Thằng Tám chưa kịp phản đối tiếng nào thì Thu đã dắt tay nó về phía giường ngủ. Nàng bảo nó:
– Em cởi hết quần áo ra. Thằng Tám mắc cỡ muốn chết. Tuy nhiên nó vẫn làm theo lệnh của Thu. Trong khi thằng Tám cởi đồ thì Thu cũng lẹ làng cởi áo đầm ra. Thu nói với Lý Hoa:
– Tao cho mày làm khán giả miễn phí đó, ráng mà rửa mắt. Nếu mày có thấy hứng quá không chịu nổi thì làm cái sái nhì. Thu đã hoàn toàn trần truồng. Nàng nhảy lên giường, đè thằng Tám xuống. Trông nàng như một con thú dờn vờn mồi. Con cu của thằng Tám vẫn cương cứng. Nó dựng thẳng lên, coi bộ hùng dũng. Từ nãy đến giờ mà cu nó vẫn chưa xìu xuống, như vậy có nghĩa là thằng Tám mạnh lắm. Vả chính nó cũng muốn được chơi bà bạn của bà chủ hay bà chủ Văn Long nên nó mới duy trì được sự cương cứng lâu như vậy. Thu tỏ ra là một người lão luyện trong chuyện chăn gối. Nàng cầm con cu vuốt nhẹ,tay kia khẽ bóp bóp hai hòn dái, mắt nàng nhìn thẳng vào mắt Tám tài xế. Kế đó Thu lấy mấy đầu ngón tay đánh nhẹ lên ngực và hai bên bẹ sườn của con mồi. Thu gõ nhẹ, lướt nhanh như người đánh đàn piano. Trò chơi đánh đàn trên bẹ sườn có tác dụng làm cho anh hùng nứng lên tột độ. Trò này phải được luyện tập vì chỉ đánh nhẹ mấy đầu ngón tay thôi và phải lướt thật nhanh chứ không phải gõ bịch bịch kiểu như các lang Tây lúc khám bệnh vẫn làm. Toàn thân thằng Tám run lên, người nó nẩy nẩy. Nó bắt đầu thở gấp hơn lúc bình thường. Thu vờn con mồi một lúc khá lâu. Nàng có cái khoái là khi bắt được con mồi nàng phải kéo dài thời gian đùa giỡn, có như thế nàng mới thấy thích thú. Thằng Tám xuôi tay. Nó biết mấy bà nhà giàu hay có mấy trò mới lạ. Tuy nó nứng quá sức nhưng nó vẫn cố chịu đựng để xem bà này làm gì. Lý Hoa đã chiên xong mấy cái trứng gà dăm bông. Nàng ra đứng gần bên giường:
– Thu tao ăn trước nghe, đói lắm rồi. Mày làm xong ăn sau nhé. Thu không còn kiên nhẫn để đùa với con mồi nữa. Nàng cũng nứng lắm rồi. Dâm thủy đã chảy ra ướt đẫm lông mu. Nàng ngồi lên đùi thằng Tám, cầm con cu quét lên,quét xuống giữa cái khe âm hộ. Nàng cho đầu cu cọ cọ vào mồng đốc. Sự cọ sát đem lại cho Thu khoái lạc mà nàng mong đợi Thu vừa cọ đầu cu vào mồng đốc vừa thở, vừa hít hà. Một lát cảm thấy nứng quá, Thu không còn có thể chịu đựng được nữa. Nàng đút cu thằng Tám vào lỗ âm hộ rồi từ từ nhấn vào. Khi đã vào được nửa chừng, Thu bèn nhấp một cái thật mạnh. Phọp! Trọn con cu đã nằm trong âm đạo của Thu. Nàng khởi sự nhấp nhấp nhẹ,sau càng lúc càng mạnh hơn,nhanh hơn. Thu rất thích đóng vai chủ động, nàng muốn làm kỵ mã hơn là nằm dưới. Cu của thằng Tám đã vào trọn trong âm đạo mà Thu vẫn cứ rập rập mông thật mạnh. Dường như nàng cho rằng nó vào chưa hết, chưa sát. Thu nắc như thế được chừng mười phút thì thấy thằng Tám rên lên. Nó ú ớ như muốn nói gì nhưng nó nói không nên lời. Lý Hoa ngồi nơi bàn ăn thấy vậy vội la lên:
– Thu mày ngừng ngay lại đi. Thu đang nắc đang hăng, nghe Lý Hoa la, nàng vội ngừng ngay lại và ngồi xuống. Âm hộ nàng vẫn nuốt trọn con cu của thằng Tám. Nàng quay về phía Lý Hoa:
– Gì thế mày?Tao đụ đang hăng mà mày là tao cụt hứng. Khỉ ơi là khỉ! Lý Hoa cười rũ:
– Nó sắp ra mà mày cứ nắc mãi. Tao sợ nó xịt xì dầu ra rồi mày lại chửi thề om sòm và bắt nó bú. Tao sợ rằng nó chưa biết bú lồn đâu. Thu cười cười, hất mái tóc lòa xòa sang một bên:
– A, thế ra mày có mỹ ý giúp tao đó hả. Tốt lắm, cám ơn mày. Thật ra lâm trận rồi là chẳng còn biết gì nữa hết. Cũng may có mày làm giám sát viên bảo tao ngừng kịp thời không thì em Tám đã ra rồi và tao đã phải xuống ngựa. Thằng Tám nghe hai bà này nói chuyện với nhau mà giựt mình hoảng sợ. Vừa rồi nó sắp ra thật, chỉ một ly nữa thôi. Nhờ cái bà tên là Thu này ngừng lại sau tiếng la của bà chủ mà nó kiềm giữ được tinh khí không cho bắn ra. Nó vừa nghe hai bà này nói đến chuyện bú và việc này làm cho nó sợ thực sự. Gần hai năm nay làm tình nhiều lần với con Tư, có bao giờ con bồ bắt nó phải bú đâu? Thỉnh thoảng nó có nghe lóm chuyện của mấy bà sồn sồn trong xóm. Mấy bà cười rú lên khi nói đến chuyện bú. Nó nghĩ chơi thì chơi chứ việc gì phải bú. Kỳ quá! Bây giờ nghe hai bà đối đáp với nhau có nói đến chuyện bú nó liền van vái mấy bà tha cho nó cái vụ này thì đỡ khổ cho nó. Thu lại nhắp nhắp. Nàng nhắp thật nhẹ cốt ý để hưởng thụ lâu hơn. Nàng vừa nắc vừa suy nghĩ: “Thằng nhỏ này cũng có sức dẻo dai đấy chứ. Gặp đứa khác đã ọc sữa ra rồi. Mình đụ đâu có vừa gì”. Nhưng cũng chỉ một chập sau lại nghe tiếng thằng Tám rên lên. Thu không muốn kéo dài thêm nữa. Nàng nghĩ:” Mới lần đầu chơi nó mà làm cho nó mệt quá,nó sẽ sợ, đêm nay làm sao có thể tiếp tục”. Nghĩ vậy nên Thu nắc nhanh hơn, rập rập vài ba cái là thằng Tám bắn khí ra trong âm hộ nàng. Vì nàng đang ngồi trên cu của thằng Tám nên tinh khí của nó bắn sâu vào trong tử cung nàng. ” Tinh khí thằng này nóng quá, và nó ra nhiều quá”, Thu nghĩ như thế. Nàng nằm dài trên người thằng Tám, thở hào hển. Khi thấy bớt mệt rồi, Thu ôm đầu thằng Tám hôn vào môi rồi nói nhỏ:
– Chị cám ơn em. Có thấy sướng không?
– Dạ có, em cũng thấy sướng lắm. Con Tư chè thưng và con Bảy hột vịt lộn chưa bao giờ leo lên làm như bà vừa làm. Mà tụi nó đâu có thơm tho, đẹp đẽ như bà. Thu cười ngất, nàng leo xuống đi vào buồng tắm. Lý Hoa ngồi nơi bàn ăn nói với thằng Tám:
– Bây giờ thì nó xìu xuống rồi phải không Tám? Em vào tắm một cái cho nó sạch sẽ rồi chị em mình ra chợ Cũ kiếm cái gì đó ăn. Chị đoán chắc em đã đói bụng lắm rồi phải không? Tám dạ dạ, nó vào nhà tắm lúc Thu đang đứng dưới cái vòi bông sen. Bây giờ thằng Tám chẳng còn sợ sệt gì nữa. Thu thấy nó vào bảo nó:
– Em bước vào đây tắm chung với chị. Mình tắm mau mau còn đi ăn nữa chứ. Ra tới nhà hàng MêKông, Lý Hoa gọi cho thằng Tám một dĩa thịt bò bít- tết đặc biệt và bảo nhà hàng cắt sẵn ra, kẻo thằng Tám không biết dùng dao nĩa. Tám ăn xong, Thu bảo nhà hàng làm cho nó một ly sữa hột gà để nó uống lấy sức. Thu nói: Từ nay em gọi chị là chị Thu. Còn bà chủ của em thì gọi là chị Hoa. Bao giờ có ông chủ của em ở cạnh bà chủ thì mới gọi là bà em nghe rõ chưa. Dùng tiếng bà nó làm mất đi sự thân mật giữa chị và em, mất hứng nữa. Lúc cả ba sắp sửa đứng dậy thì Chín Tùng bước vào nhà hàng. Hắn reo lên khi nhìn thấy Lý Hoa. Hắn đến, chào Thu và nhìn thằng Tám với vẻ mặt dò xét. Lý Hoa hiểu ý, nàng trấn an Tùng:
– Em Tám đây là người tín cẩn của em, anh đừng ngại. Nhưng nếu anh muốn nói chuyện riêng thì mình lại đằng kia. Nói xong,Lý Hoa kéo Chín Tùng lại một bàn nơi góc. Thu bảo thằng Tám: