Lưu Lạc Giang Hồ - Chương 1: Tấn Công Thánh Y Đỉnh
Lục Ngân Tinh cứng đờ người, nàng đã bị Thẩm Vệ điểm huyệt, gã nhìn nàng với ánh mắt soi mói, miệng không ngừng nuốt nước miếng, tiếng lẩm bẩm trong miệng lớn đên mức nàng có thể nghe thấy:
“Cuối cùng ta đã có được Ngân Tinh rồi! Ôi trời ơi ta mơ về ngày này đã bao nhiêu lâu rồi!”
Những lời lẽ dơ dáy vẫn tiếp tục tuôn ra, Lục Ngân Tinh vẫn phải cố gắng chịu đựng vì dù gì, đây cũng là sự lựa chọn của nàng. Hôm nay nhóm của nàng tấn công vào tổng đàn của Thánh Y giáo, Thẩm Vệ canh giữ cánh cửa duy nhất để lên được trên Thánh Y đỉnh. Nếu không có tín hiệu của hắn, giáo chúng ở trên đỉnh sẽ không khởi động trục quay để đưa người ở dưới lên. Đi lên thì khó khăn như vậy, nhưng đi xuống đối với Thánh Y giáo rất dễ dàng, vì trên đỉnh có nhiều dụnng cụ bay được sắp xếp sẵn để giáo chúng có thể tự do đi xuống bất kì lúc nào. Chính vì thế Thánh Y đỉnh không thể bị vây công, và trở thành nơi dễ thủ khó công bậc nhất trên võ lâm. Mọi người cũng không thể đợi thỏ rời hang như cách thông thường, biện pháp duy nhất là phải thỏa hiệp với Thẩm Vệ để đi lên bằng con đường duy nhất.
Lạc Phong vốn dĩ đã mua chuộc được hắn bằng rất nhiều tiền tài, thế nhưng hôm nay khi vừa nhìn thấy Lục Ngân Tinh đứng trong đoàn tiên phong, Thẩm Vệ đổi ý muốn người chứ không muốn tiền. Mọi việc đã được Lãnh Phong sắp đặt từ 5 tháng nay, nhân đúng dịp cao thủ số một Thánh Y giáo là Thạch Phiên Vân không có mặt để mọi người có thể tấn công một lần quét sạch bọn chúng. Ngân Tinh muốn trả thù cho những nạn nhân trong làng Vạn đã bị Thánh Y giáo giết một cách man rợ để cướp lương thực. Cha mẹ Ngân Tinh cùng với cô bạn Y Đang thân thiết nhất trên đời của nàng cũng là nạn nhân trong số đó,. Nên nàng càng khát khao hơn ai hết để xóa sổ Thánh Y giáo bằng mọi giá. Vì vậy, nàng đồng ý làm con tin với Thẩm Vệ, bất chấp sự phản đối quyết liệt từ tất cả những người trong đoàn.
Nhưng có một điều mà không ai ngờ được, võ công của Thẩm Vệ tuy không ra gì, nhưng công phu điểm huyệt của hắn lại cực kì cao minh. Hắn nhắm huyệt rất chuẩn xác, lực tay cũng vừa đủ để khiến cơ thể tê liệt. Chính vì coi thường võ công của hắn, Ngân Tinh mới thuyết phục mọi người bằng lòng để nàng làm con tin. Nhưng giờ đây, khi cả nhóm đã lên trên Thánh Y đỉnh, nàng mới phát hiện ra sai lầm của mình.
Bàn tay của Thẩm Vệ liên tục mơn trớn trên cơ thể nàng, đụng chạm vào những chỗ riêng tư nhất của nàng, con mắt của hắn nhìn nàng như muốn lòi ra ngoài. Một sự bẽ bàng cùng cảm giác đê tiện nhen nhói trong thâm tâm Ngân Tinh, khiến cho dục tình đang trỗi dậy trong nàng theo bản năng trở nên nguội lạnh.
“Xoạt!” Thẩm Vệ đã xé toang xiêm y của nàng. Đây là bộ xiêm y mà Y Đang may cho nàng, được làm bằng lụa tằm cực kì mềm mại, tiếc thay, kỉ niệm duy nhất nàng còn giữ lại về Y Đang đã bị hủy hoại như vậy. Ngân Tinh biết mình không thể phản kháng lại được, nên nàng đành nhắm mắt lại, để khỏi phải trông thấy sự trần tục dơ dáy của Thẩm Vệ. Thẩm Vệ căng mắt nhìn vào thân hình nóng bỏng quyến rũ mà hắn thèm thuồng bây lâu nay. Ngân Tinh năm nay mới lên 17. là cô gái đẹp nhất làng Vạn. Nàng được biết bao chàng trai theo đuổi mỗi khi lên nương làm việc cùng cha mẹ hay những lúc đi chơi cùng đám bạn bè. Tóc nàng như suối mây thơm ngát, khéo léo khoe gương mặt trái xoan căng mọng sức sống. Cổ nàng thon thon tròn trịa gắn liền với đôi bờ vai mảnh mai, trông thật nhẹ nhàng mà không kém phần cao sang. Bộ ngực sữa trắng muốt mịn màng đang rung rinh theo nhịp thở của nàng, khiến hai núm hoa cũng run rẩy như mời gọi. Trời ạ, đỉnh hoa quá đẹp, đẹp gấp trăm ngàn lần Thánh Y đỉnh vốn được mệnh danh là tuyệt cảnh của võ lâm. Cái eo cong cong nhỏ nhắn phân chia hai phần cơ thể Ngân Tinh vô cùng cân đối, ngay dưới đấy là cặp mông tròn lẳn đầy đặn vô cùng khêu gợi. Đôi chân thon trắng muốt không tỳ vết đang ngượng ngùng cố che lấp đi vùng âm nhu nhất trên cơ thể nàng. Thẩm Vệ không đợi nổi nữa, hắn tự thoát y bằng một cách nhanh nhất có thể, rồi cả thân hình thô kệch nặng nề đó đè nghiến lên cơ thể mềm mại yểu điệu của Ngân Tinh.
Cơ thể nàng mềm quá! mềm như bông, ấm áp như ánh nắng mùa xuân, mịn màng như dòng suối, lại khỏe khoắn đàn hồi tràn đấy sức sống của thiếu nữ mới lớn! Thẩm Vệ khoan khái hưởng thụ báu vật tuyệt sắc phỉa dưới cơ thể hắn. Hắn hôn ngấu nghiến đôi môi hồng mọng nước của nàng, lưỡi của hắn xuyên qua hàng môi phòng ngự để liếm láp lấy đầu lưỡi ngọt lịm. Đôi bàn tay của hắn đang bóp chặt lấy đôi gò bông đào trắng muốt trên ngực nàng, xoa nắn, cọ xát làm biến dạng nó. Bộ ngực không quá lớn nhưng không hề nhỏ, như có một nam châm hút chặt lấy tay Thẩm Vệ, khiến hắn hả hê lăng nhục nàng không muốn dừng lại. Ngân Tinh cảm thấy khó thở vi Thẩm Vệ đã ghì chặt người của hắn vào cơ thể nàng, chiếm đoạt lấy sự trong trắng vẫn còn chưa biết đến hương vị tình yêu của cô thiếu nữ đẹp nhất làng Vạn. Nếu nói nàng không hề có cảm giác là giả dối, vì cơ thể nàng cũng đang hừng hực lửa tình, theo như phản ứng rất bình thường của nữ nhân trước sự tiếp xúc quá đỗi thân mật với đàn ông. Từng bó cơ trên người nàng cảm nhận được sự cường tráng mạnh mẽ được tôi luyện bằng võ công của cơ thể nam giới, mũi nàng ngửi được mùi nam nhân tuy khác lạ nhưng cũng đầy kích thích theo bản năng. Hơn hết, những bộ phận vô cùng nhạy cảm của nàng đang bị mơn trớn trực tiếp cùng một lúc, khiến nàng cảm thấy một sự thèm thuồng, tò mò xuất hiện trong đầu.
Ngay lúc này, mặt của Thẩm Vệ di chuyển xuống ngực Ngân Tinh, miệng hắn ngậm chăt lấy đầu nhũ hoa bên trái của nàng, trong khi ngón tay hắn mân mê nhũ hoa phía bên phải. Ngân Tinh cảm giác như sét đánh, một niềm vui khó tả lan tràn cơ thể nàng, bừng bừng thổi vào cơn dục hỏa đang sắp không kiềm chế được. Đó là lần đầu tiên nhũ hoa của nàng được chạm vào theo cách như vậy, đôi môi thô cứng nhưng nóng bỏng của Thẩm Vệ truyền đến một cảm giác đê mê xung sướng đến không ngờ. Tuy không chuyển động được nhưng Ngân Tinh cố khiến cơ thể nàng cong lên, ngực nàng áp sát vào mặt Thẩm Vệ để nhũ hoa có thể nhận lấy nhiều nhất cái cảm giác khoái hoạt đến tột cùng đó. Thẩm Vệ cảm giác được sự chủ động của nàng, hắn đắc ý hỏi:
“Mỹ nhân cũng ham muốn rồi hả?”
Tuy nhiên, đó lại là một bước đi sai lầm. Nếu hắn cứ tiếp tục tiến tới dùng nhục tình làm mê muội nàng, có thể nàng đã chủ động buông lỏng cơ thể để cả hai cùng lên đỉnh vu tiên. Nhưng câu nói thô tục của hắn văng ra ngay lúc cánh cửa sắp mở, như một hồi chuông bừng tỉnh Ngân Tinh. Nàng trở lại với lý trí của mình, ý thức được cơ thể trinh trắng của mình đang bị chiếm đoạt bởi chính kẻ thù đã sát hại tàn nhẫn cha mẹ nàng. Hình ảnh ngôi nhà êm đềm bị thiêu cháy, cha mẹ bị giết thảm khốc lại vọt đến trong tâm trí Ngân Tinh. Nàng tự cảm thấy hổ thẹn và thầm khinh miệt chính bản thân đã nghe theo tiếng gọi của dục vọng mà suýt đánh mất bản ngã.
Ngân Tinh không đáp lại, nàng nhắm chặt mắt để che giấu cảm giác đê mê mà mình vừa có trong chốc lát, thầm nguyền rủa Thẩm Vệ theo những cách tàn nhẫn nhất mà nữ nhân có thể nghĩ ra. Ngân Tinh cảm thấy có lỗi với cha mẹ, bạn bè của nàng trong làng Vạn, nàng không còn mặt mũi nào để nhìn những dũng sĩ tấn công lên Thánh Y đỉnh lần này. Có lẽ điều tốt đẹp duy nhất mà nàng làm được, chính là hi sinh bản thân của mình để tạo cơ hội cho mọi người trả thù Thánh Y giáo. Ngân Tinh đã quyết định sẽ kết liễu tính mạng mình bởi chỉ có như thế nàng mới có thể gột rửa được nỗi ô nhục này, và nàng sẽ đi gặp cha mẹ nàng dưới suối vàng mà không phải cảm thấy hổ thẹn. Thế nên hiện giờ nàng chỉ hi vọng Thẩm Vệ kết thúc nhanh chóng để nàng được sớm về nơi chín suối đoàn tụ với gia đình.
Thẩm Vệ bỗng nhiên cảm thấy sự lạnh lùng từ Ngân Tinh, hắn thầm trách bản thân đã bỏ lỡ một cơ hội hợp duyên cùng người trong mộng. Nhưng không sao, hắn cũng đủ kình nghiệm trong chốn trăng hoa để biết phải kích thích tình dục của nữ nhân ở chỗ nào. Hắn vốn đã có thể chiếm đoạt trinh tiết của nàng ngay lúc này, vì nàng đã không thể phản kháng, cửa động đào của nàng cùng ngay gần tay với, có thể thâm nhập bất cứ lúc nào. Nhưng Thẩm Vệ không cam tâm, vì hắn muốn nàng chủ động hiến dâng, hắn muốn được hợp thể với nàng khi nàng tự nguyện nhất. Thế là miệng của hắn đảo khắp thân thể trong trắng của nàng, hắn hôn vào chiếc cổ thon thon, lưỡi hắn liếm vào đôi tai hồng hồng, môi hắn ngậm chặt cặp nhũ hoa tinh khiết, bàn tay hắn liên tục chà xát làn da mịn màng như lụa của nàng. Hắn thấy dục hỏa của bản thân đã sắp bùng nổ, nhưng vẫn cố kiềm chế lại để xoa nắn những điểm gợi tình nhất trên cơ thể người thiếu nữ. Miệt mài đảo khắp gò bông đào hết lần này đến lần khác, miệng của hắn đã hút gần như cạn hết mật ngọt trên nhũ hoa của nàng, nhưng vẫn không thấy một chút phản ứng dù là nhỏ nhất. Hắn không bỏ cuộc, tiếp tục hôn lên chiếc đùi thon ngọc ngà, ngón tay hắn miết nhẹ lên thành âm đạo của Ngân Tinh. Hắn không dám hôn vào vùng nhạy cảm nhất của nàng, vì hắn sợ nếu bản thân ngửi được mùi trinh nữ thánh khiết tại nơi mềm mại đó, hắn sẽ không cưỡng lại được mà xâm chiếm nàng ngay lập tức. Thẩm Vệ bỗng phát hiện đôi gò má của nàng đang ửng hồng và cơ thể của nàng đang nóng lên thấy rõ, hắn thầm hoan hô trong lòng vì điều này có nghĩa nàng đã bị kích thích, nàng cũng cảm nhận được khoái dục khi tiếp xúc với gã. Thẩm Vệ kiên trì, đôi tay tiếp tục xiết chặt ngực nàng, miệng hắn lại lang thang trên cổ nàng, nhũ hoa nàng, cánh tay duyên dáng của nàng, bờ bụng phẳng lì của nàng, cặp đùi trắng như bông bưởi của nàng, chân thon của nàng, ngay cả ngón chân nhỏ nhắn của nàng hắn cũng không buông tha. Rồi Thẩm Vệ xoay Ngân Tinh nằm nghiêng người, một tay ra sức bóp nghiến vào cặp mông căng mọng, một tay kiên nhẫn phục vụ đôi nhũ hoa của nàng.