LƯU BÚT NGÀY XANH - Chương 46
Chương 46: Ngọc Dung Và Mai Phương (2)
– Aaa…! Em không có nghe lầm chứ?
– Ùm… bây giờ chị rất là thấu hiểu cảm giác thiếu thốn của mẹ!
– Muốn em qua đó đụ mẹ chị? Chị chắc chứ…?
– Ùm… khi được em ôm ấp thì chị biết cái hạnh phúc nhất của người con gái là có một con cặc để yêu thương hàng ngày. Mẹ chị vì mặt mũi mà chịu đựng mấy năm rồi, nghĩ tới cảm giác của mẹ chị không có đành lòng.
– Aaa… nếu em làm vậy thì chị sẽ không khó chịu chứ?
– Nếu em làm với ai khác thì chắc chị sẽ giận lắm… nhưng mà với mẹ thì không. Chị biết con Xuân là người yêu của em mà, chị không hỏi đến vì không muốn tự làm cho mình khó chịu thôi.
Có lẽ lớn lên trong môi trường toàn là tình dục nên suy nghĩ của chị có khác người một chút. Nghe chị nói thì trong đầu nó hiện lên thân hình ma mị ẩn hiện của cô Phương. Dù có thèm nhưng bây giờ đi qua mà bị đuổi thì khó coi lắm. Không biết phải làm gì nên nó hỏi tiếp tục hỏi chị:
– Nhưng qua đó mà bị đuổi thì căng lắm à!
– Tưởng gì… bây giờ chị biết mẹ đang dùng dưa leo tự đụ vô lồn mình á. Nếu có đồ thật thì ai đi xài đồ giả, em đừng có lo… hì hì.
– Nhưng mà…
– Thì em cứ qua thử đi… mẹ không cho thì quay lại mình đụ tiếp!
Nghe lời nên thằng Thanh vô cùng thấp thỏm mà đi về cái phòng ngủ của cô Phương. Đi tới cái cửa phòng đang khép hờ thì nó nghe tiếng rên rĩ nho nhỏ. Nhìn vào trong nó thấy cô đang bang hai chân của mình ra, tay phải của cô đang cầm một trái dưa leo mà thụt vào trong lồn của mình.
“Ư… ư… trái dưa leo chết tiệt… không có đã gì hết.”
“Trời ơi, cái con cặc của thằng nhóc kia! Sao lại to lớn như vậy chứ.”
“Phải như vậy mới gọi là cặc… được con cặc đó đụ thì…”
“Con gái mình biết chọn hàng quá…”
“Trời ơi… lồn mình nứng quá… mình thèm cặc thật… mình thèm con cặc to lớn đó quá.”
“Uớc gì…”
Đang đứng ở cửa nên nó có thể thấp thoáng nghe được những lời thì thầm của cô. Nhìn nước lồn nhầy nhụa trên trái dưa leo làm nó nứng cặc kinh khủng. Như tiếng mong ước của cô, nó mở cửa phòng rồi vác con cặc gân guốc đi vào.
– Áaa… con đi đâu?
– Nhóc con định làm gì…?
Ót… phập…
– ÁAAAAAAA…
Khuôn mặt nó đỏ bừng, vẫn không nói một lời, nó đi đến leo lên cái giường. Sau khi cầm trái dưa leo quăng xuống đất thì con cặc nó lập tức kê vào cái lồn rồi thúc vào lút cán.
Cô Phương không hề ngăn cản nó, từ lúc thấy con cặc đang tồng ngồng của nó thì cái lồn đã nhíu chặt lại. Khi bị nó đụ một phát sâu tới tử cung rồi ghim chặt chẽ để đó, cái lồn cô lập tức co bóp dữ dội. Cô lập tức đạt cực khoái mà thét lên, cái bụng dưới của cô thì đang co giật liên hồi.
– Ứ… ư… ư…! Con… con Dung đâu?
– Sướng lồn nên ngủ rồi!
– Sao con dám làm vậy?
– Làm gì hã cô?
– Dám đụ… sao con dám đụ cô?
– Nhìn cái lồn của cô… con thương nó lắm! Từ nay cô đừng dùng dưa leo nữa, con cặc của con ngon hơn…!
– Không được…!
– Vậy thôi nhé…!
– Đừng con… cặm vào lại đi…!
– Cặm cái gì hã cô?
Khi nó rút con cặc ra thì trong lòng cô vô cùng trống vắng. Hai chân cô co lên mà quấn nó lại, còn hai cánh tay thì siết chặt nó vào người làm cặp vú đồ sộ bị ép sát mà bè to ra. Miệng cô đang thì thầm năn nỉ:
– Cặm con cặc của con vô lồn cô đi…
– Một lần thôi… hãy để cô được đụ con cặc của con đi…
– Cô thèm… áaa…!
Ót… phạch… phạch…
– Ôi… trời ơi… ứ… ứ… ứ…!
Nó cũng đang nứng chịu hết nỗi nên nhanh chóng cặm con cặc trở lại rồi đụ vô cùng giòn giã. Còn cô thì được con cặc to dài đụ cho cái miệng há ra, lần dập nào cô cũng bị con cặc thông sâu tới tận thành tử cung. Những lời thì thầm năn nỉ của cô đã chuyển thành những tiếng rên vang dội, kèm theo đó là những tiếng nức nỡ vì sướng.
– Hu hu hu… được đụ rồi…! Sung sướng quá bà con ơi…!
– Cặc to quá… ư… ư… ư…!
– Con ơi… con đụ sâu quá…! Mạnh lên đi con… lần này cô muốn được đụ cho đến chết luôn…!
Phạch… phạch… phạch…
Hai năm chưa biết mùi cặc nên cô tận sức mà bùng nổ. Tiếng tiếng đụ đéo, tiếng rên của cô cứ như vậy mà vang dội khắp trong căn nhà.
“Mẹ thét dữ dội quá… chắc là được đụ thoả mãn dữ lắm.”
Chị Ngọc Dung đang đứng ở cánh cửa mà nhìn mẹ mình đang quằn quại vì sung sướng. Chị biết cái sự sung sức của thằng Thanh nên không nhìn nữa mà đi về phòng. Nhìn cái lồn đang nứng trở lại mà chảy nước, chị nhè nhẹ xoa lấy cái hột le của mình.
Còn ở bên kia thì lần đầu tiên cô Phương biết được cái cảm giác sung sướng đến bất tận là như thế nào. Từ mười hai giờ đến một giờ rưỡi thì con cặc to lớn của nó không rời khỏi cái lồn mọng nước của cô lần nào. Dù khi đổi tư thế đụ hai khi xuất tinh thì con cặc vẫn dính lẹo lấy cái lồn đã vô cùng thiếu thốn từ lâu.
Phạch… phạch… phạch…
– Trời ơi… con sung sức quá…!
– Sao lại có con cặc to lớn như vậy chứ… ư… ư…!
– Ứ… ư… mẹ sướng lồn quá con ơi…!
– Đụ sâu quá con ơi…!
– ÁAAA… CÔ SƯỚNG LỒN QUÁ ĐI…!
…
– KHÔNG… CÔ TỚI NỮA RỒI…!
…
– ÁAAA… TÉT LỒN LUÔN RỒI…!
…
Cô không nhớ là mình đã sướng lồn bao nhiêu lần. Cô chỉ biết từ thời cha sinh mẹ đẻ ra tới bây giờ thì cô mới được đụ một lần đã đời như vậy. Khi nó rút con cặc ra thì dù cô không còn sức nhưng vẫn cố rướng nhìn cái lồn mình “ọc ọc” hai tiếng rồi tinh trùng ào ạt tuôn ra. Trái tim của cô bùng nổ một hạnh phúc vô cùng to lớn. Nhìn sang cậu nhóc kế bên thì cô thấy cả hai như có một sợ dây liên kết vô hình. Cái cảm giác dù lấy chồng gần hai chục năm mà cô không hề có. Nhìn nó đầy trìu mến, khi hé miệng thì lời nói của cô đầy yêu thương:
– Cô cảm ơn nhiều lắm… nhóc con à!
– Không có gì… cô hạnh phúc là con vui rồi…!
– Con có thể ôm cô một chút nữa được không?
– Dạ…!
Chụt…
Khi vừa nằm xuống thì cô lập tức rút gọn vào trong lòng nó. Ngắm ngía khuôn mặt nó thật kỹ như để ghi nhớ vào đầu thêm trọn vẹn, rồi cô đặt lên môi nó một nụ hôn chân thành.
– Cảm ơn nhé… nhóc Thanh bé bỏng!
– À… cô cám ơn chị Ngọc Dung mới đúng, hì hì…
– Aaa… con bé… con bé…
– Đúng rồi… chị rất là thương cô đấy!
Khi quay trở lại phòng của chị Ngọc Dung thì thấy chị đã quậy cho cái lồn mình tung toé cả lên. Vì sắp tới giờ học không thể đụ tiếp nên chị bắt nó liếm cho đến khi cái lồn sạch nước mới thoả mãn mà thả nó đi.
……
– A… cái này…
– Thanh đừng có từ chối… cứ giữ lấy đi! Phương không có ý gì nhưng mà… thôi để sau này rồi nói!
– Nhưng mà…
– Thanh cầm đi… như vậy Phương mới cảm thấy mình được hạnh phúc!
– Dạ…
– Dạ cái gì? Kêu thử một tiếng Phương coi!
– Phương ơi…!
– Bây giờ thì thử nói tiếng yêu đi!
– Phương ơi…! Thanh yêu Phương…!
– Phương cũng yêu Thanh…! Um… chụt…! Thanh đi học đi…!
Khi nó đẩy xe chuẩn bị đi học thì cô Phương vội vã chạy theo rồi dúi vào tay nó hai tờ năm chục. Nhìn hai tờ bạc năm mươi ngàn màu xanh lá làm nó lính quýnh không biết phải làm sao. Nhưng sau đó thì nó thấy ánh mắt vô cùng mong chờ của cô Phương nên yếu lòng mà bỏ vào trong túi.
Cô phương thì cứ như một cô gái mới biết yêu mà nhỏng nhẻo với nó một phen. Trong ánh mắt của cô thì đừng nói gì hai tờ tiền, cho dù nó muốn tất cả những gì cô có thì cô cũng sẽ vô cùng vui vẻ mà dâng ra tất cả.
Từ trong nhà nhìn mẹ mình như một cô thiếu nữ đang đòi yêu thương nhưng chị Ngọc Dung không có một chút gì gọi là mất mát cả. Chị cũng rất vui khi thấy những u ám trên người mẹ mình đã không còn.
“Không ngờ chỉ với một con cặc mà mọi chuyện lại thay đổi đến như vậy! Thật là kỳ diệu”
Sau khi nghĩ thầm thì chị tung tăng bước về phòng ngủ của mình. Ngồi học bài nhưng miệng của chị lúc nào cũng treo một nụ cười mãn nguyện. Nhìn là biết tương lai ở phía trước thật là tươi sáng.
…..
Còn thằng Thanh thì đến chiều vẫn nhớ như in sự thay đổi của cô Phương. Hình như tất cả những người phụ nữ có mang nỗi lòng đều thay đổi hoàn toàn sau khi được con cặc của nó thông lồn. Từ út Mơ, mợ Linh đến bây giờ là cô Phương.
“Mình phải làm gì với một trăm ngàn đây?”
Một tuần đi học của nó chỉ được ba mẹ chu cấp có hai ba chục mà thôi. Đối với nó thì số tiền một trăm ngàn là rất lớn đó. Nó suy nghĩ không biết đây có phải là số tiền đầu tiên mà nó kiếm được bằng chính đôi của mình hay không.
Nó không nghĩ là tay nó có làm gì đâu, tất cả là nhờ cái con cặc to lớn của nó mà thôi nên số tiền này ai mà tính.
…..
Đến tối thì cô Phương xách mềnh gối qua phòng con gái. Sau khi hiểu được nỗi lòng của con thì cô muốn tâm sự nhiều hơn. Cô không muốn để đầu óc mình tiêu cực rồi rúc vào cái phòng bí bách mà tự xử nữa.
– Đã quá lâu rồi mẹ không có quan tâm đến con gái của mẹ nữa! Mẹ xin lỗi con…!
– Lúc trước con giận mẹ nhiều lắm! Nhưng bây giờ thì con mới hiểu! Con thương mẹ lắm…!
Sau khi tâm sự vài câu thì hai mẹ ôm nhau vô cùng thân thiết. Phải như thế này mới đúng là hai mẹ con chứ, dù cả hai đang đụ chung một con cặc.
– Hồi trưa con kêu Thanh qua phòng mẹ phải không?
– Dạ! Khi con hiểu được ngon ngọt của Thanh thì con mới biết được nỗi lòng của mẹ. Nhìn mẹ như vậy… con thương mẹ lắm…!
– Cảm ơn con… mẹ hạnh phúc lắm…! Úi… con đừng có nghịch…!
Chị Ngọc Dung như một chú cún con mà rúc vào trong lòng mẹ của mình. Nhìn ngắm cặp ngực vô cùng đồ sộ của mẹ thì chị nhịn không được mà cho tay vào xoa nắn. So với cặp vú to lớn nhưng xập xệ của con Như thì vú cô Phương không hề thua kém. Dù nhỏ hơn một chút nhưng rất là ung dung và vững chảy.
– Vú mẹ đẹp quá… hơn vú con nhiều…! Hèn gì hồi trưa Thanh cứ miệt mài bú suốt, hi hi.
– Áaa… con rình hả?
– Có xem một chút…! Để con còn biết là người yêu của mình có làm mẹ vừa lòng không mà, hi hì. A… mông mẹ to mà đàn hồi quá vậy?
– Ùm… Thanh nó làm con một hai năm nữa thì cũng sẽ nẩy nở giống mẹ thôi mà. Ứ… con làm gì vậy?
– Mẹ tham quá nha! Hồi trưa con được hưởng có nửa tiếng, còn mẹ thì hụp lặn gần một tiếng rưỡi mà bây giờ còn nước.
– Chuyện sinh lý bình thường thôi mà…
Cô Phương nằm trân người mặc kệ con gái vui đùa mà lâu lâu bóp vú, bóp mông một cái, đôi lúc cái lồn cũng bị con bé thăm hỏi mấy lần. Trong người cô có một chút rạo rực mà nhớ đến thằng nhóc mãnh khảnh có con cặc vô cùng to lớn tên Thanh.
– Thằng Thanh nó hung dữ quá con nhĩ?
– Ùm… nhưng chỉ lúc ấy thôi! Chứ bình thường thì dịu dàng dễ thương lắm, hi hi.
– Con hãy trân trọng nó nhé, quý hiếm lắm đấy!
– Con biết mà… nhưng Thanh cũng có người yêu khác nữa?
– Hả? Thế nó có…
– Mẹ yên tâm… con tiếp xúc lâu nên biết kiểu người của Thanh. Chỉ cần con hết lòng thì Thanh sẽ đáp lại vô cùng nồng nhiệt.
– Vậy hả?
– Ùm… mẹ không thấy là lúc quan hệ với mình thì ánh mắt của Thanh tràn đầy yêu thương sao? Không giống như ba, khi nhìn mấy đứa học sinh thì toàn là nhục dục.
– Con đừng nhắc đến ổng nữa, cuộc sống bây giờ chỉ có hai mẹ con mình thôi.
– Dạ…
Hai mẹ con lâu lắm mới có thể thoải mái tâm sự như vậy nên nói tận hứng đến nửa đêm. Nhưng phần lớn câu chuyện thì chỉ xoay quanh tiểu tình nhân của hai người là Lê Hải Thanh mà thôi.