LƯU BÚT NGÀY XANH - Chương 45
Chương 45: Ngọc Dung Và Mai Phương (1)
Tuần đầu năm học mới của thằng Thanh vô cùng dồn dập. Không những ỉ oi với cô Vân mà nó còn phải chạy show để trả bài cho mấy cánh chim bé bỏng nữa.
Lên lớp mười một nó phải chuyển sang học buổi chiều nên thời gian có chút khó khăn. Nhưng những ngày học hai buổi vẫn còn đó, những màn đụ đéo ở trường vẫn bất tận. Với con Xuân thì nó không còn dẫn vào toilet nữa, vì không có kín đáo và dễ bị lộ. Cũng không dẫn vào quán cà phê Xuân Tình, mà bây giờ cái quán Như Ý đã thành điểm hẹn cố định của hai người. Dù phải thường xuyên đụ đứng hoặc trên võng nhưng với con Xuân đã quen đứng trong toilet thì không có khó khăn gì. Chỗ này kín đáo riêng tư đương nhiên con Xuân vô cùng vui vẻ rồi. Những lúc muốn nó dạy thêm thì con Xuân cũng thường lôi nó vào đây cho tiện, vừa dạy học vừa được đụ đéo thì còn gì tuyệt vời hơn chứ.
Con Hạnh thì vẫn như thế, một tuần luôn được sủng ái hai lần. Đôi lúc con Hạnh cảm thấy có chút chưa đủ nhưng được con cặc nó đụ thì cũng rất là mãn nguyện.
Còn chị Ngọc Dung… chỉ có một nơi duy nhất là nhà của chị mà thôi. Tuy hai người học trái buổi nhưng vì đụ nên việc sắp xếp thời gian không là gì cả.
…..
Vào lúc mười một giờ rưỡi trưa, ở trước cửa nhà thầy Long:
– Thanh… giờ này mà em đi đâu?
– Em đi kiếm chị Ngọc Dung! Hôm nay em được nghỉ hai tiết đầu.
– Em kiếm nó làm gì?
– Dạy chị học bài chứ làm gì!
– Dạy học? Em mới lớp mười một thì lấy cái gì mà dạy?
– Thế cuối năm rồi chị đạt thành tích gì?
– Học sinh tiên tiến… nhưng có liên quan gì đến em chứ?
– Trước đó không phải chỉ toàn là học sinh trung bình yếu thôi sao? Hắc hắc… nhờ em hết đó!
Hôm nay nó được nghỉ hai tiết đầu, cô Vân thì bận dạy học nên lọ mọ ra tìm chị Ngọc Dung để tâm sự. Nhưng vừa bước vào cửa thì thấy thầy Long đang ôm giáo án chuẩn bị lên trường. Vốn không ưa gì nó nên thầy trừng mắt rồi gắt gỏng với nó từng câu. Khi thầy chưa kịp mở miệng đuổi nó đi thì chị Ngọc Dung trong bộ áo dài trắng đã xuất hiện rồi lạnh lùng nói:
– Thanh là người yêu của con… tụi con làm gì thì mặc kệ đi, ba không có quyền hỏi.
– Con… con…
– Ba hãy đi kiếm mấy cô tình nhân của ba mà răng dạy. Còn con muốn làm gì thì ai có thể can thiệp được. Mình lên lầu thôi Thanh…!
Lạnh lùng nói xong thì chị nắm lấy tay nó rồi cả hai cùng đi lên lầu. Nhìn thầy Long đang tức tối làm nó vô cùng đắc ý nên vỗ lên cái mông căng tròn của chị trong bộ áo dài trắng.
Sau một hồi không biết suy nghĩ tới cái gì mà thầy Long dẹp đi khuôn mặt căng thẳng, thở dài một cái thầy cũng không thèm để ý mà chậm rãi đi đến trường.
– Nè… chị nói vậy sẽ không làm ba chị buồn chứ?
– Hừ… không có liên quan đến chị. Nếu muốn nói thì… hừ, thôi quên đi! Bây giờ chị chỉ muốn sống cho chính mình thôi.
– Lạc quan lên nào… rồi mọi việc sẽ tốt đẹp thôi mà!
– Nếu không có em thì có thể chị đã không thể lạc quan nỗi rồi. Chị cảm ơn nhiều lắm… nhóc con à…!
– Có gì đâu mà cảm ơn… nhìn người xinh đẹp như chị mà buồn bã rầu rĩ thì em chịu không có nỗi, hì hì.
– Ùm… nhìn em chị cũng chịu không nỗi rồi nè!
– A… chị định làm gì?
– Ngoan… nằm im cho chị nào! Chống cự là sẽ bị cưỡng bức đó…!
Phải nói là chị rất xinh đẹp, đặc biệt là khi chị đã mở ra tâm hồn phong kín đã lâu thì lúc nào cũng lung linh toả sáng. Thân hình của chị cũng vậy, chỗ nào ra chỗ đó, từ trên xuống dưới cực kỳ lồi lỡm.
Trong bộ áo dài học sinh thì trông chị vô cùng thuần khiết và ngây thơ. Nhưng ánh mắt thì khác, sau khi đẩy nó nằm xuống giường thì đôi mắt của chị vô cùng tà mị mà nhìn nó. Rồi chị cấp tốc lột đồ nó ra, khi cái quần của nó tuột xuống để lộ con cặc to lớn thì chị liên đưa tay tới mà nâng niu. Vô cùng nhẹ nhàng chị cưng nựng cái vật mà chị cho là quý nhất cuộc đời của mình cho đến thời điểm hiện tại.
Chị là kiểu người như thế đấy, rất khó để mở lòng của mình ra. Nhưng một khi đã chấp nhận ai rồi thì khó có sóng gió nào có thể thay đổi được. Ở trong trường cũng vậy, dù bây giờ chị bớt lạnh lùng hơn xưa nhưng ánh mắt vẫn còn rất xa cách. Chỉ khi nhìn nó thì chị mới đầy trìu mến như vậy được.
– Ư… em tê…!
Nâng niu một hồi thì chị cho cả con cặc to lớn vào cái miệng bé nhỏ của mình rồi mút lấy. Cái dịu dàng của chị làm nó như muốn tan chảy nhưng con cặc lại càng thêm cứng cõi và mạnh mẽ. Hai tay đang để không nên nó vươn tới cái mông đang nhô cao của chị mà kéo về phía của mình. Vừa kéo vừa xoa mông vừa lột quần nên cái lồn của chị lộ ra rất nhanh. Hấp tấp tuột cái quần trắng ra ngoài xong nó dùng tay banh lồn của chị ra mà ngắm ngía.
– Lồn chị hồng quá… ồ cái lỗ nhỏ này sao có thể ngậm vừa con cặc của em ta! Thật là kỳ diệu…!
– Ứ… chụt… chụt…!
Nhìn cái lồn hồng hào của chị đang nhè nhẹ co bóp nó không khỏi than thở một tiếng. Tạo hoá đúng là tuyệt vời khi có thể tạo ra con gái với những cái lồn tràn đầy hấp dẫn và xinh đẹp như vậy.
“Con gái sinh ra trên đời này đúng là để được yêu thương và nâng niu mà.”
Cái suy nghĩ trong đầu cũng chính là bản chất của nó, trong suốt cuộc đời của mình nó chưa bao giờ thay đổi quan điểm.
Chu môi hút lấy nước lồn đang chảy ra, sau đó nó tận tình thưởng thức tác phẩm tuyệt vời của tạo hoá. Trong đầu nó có một ước ao vô cùng to lớn là sau này sẽ có một cuộc sống hạnh phúc với những cái lồn bé nhỏ ở xung quanh mình.
Bú liếm một hồi thì chị Ngọc Dung thèm đụ dữ dội, chị quay người lại rồi cỡi cái áo dài ra. Vẫn để nó nằm dưới, chị cầm con cặc to lớn rồi kê vô cái lồn của mình…
Ót…
– Ư… đã quá…!
– Lồn chị chật quá…!
Phạch… phạch… phạch…
Chụt…
Khi chị bắt đầu dập mông thì nó cũng rướng người mà bú vào cặp vú to tròn trắng trẻo của chị.
– Ư… ư… đã lồn quá…! Nhóc con… chị yêu em…!
– Em cũng yêu chị…! Lồn chị đụ sướng quá…!
Phạch… phạch… phạch…
Khi nó đang bợ mông chị mà phối hợp đụ những cú chất lượng từ dưới lên trên thì cửa phòng ngủ mở ra. Cô Phương, mẹ của chị nhẹ nhàng đi vào. Anh mắt của cô nhìn chằm chằm vào cái lồn của con gái đang được con cặc to lớn ghim vào, nước lồn cũng theo thân cặc mà chảy nhầy nhụa.
– Hai đứa có thể dừng lại một chút được không? Mẹ có chuyện muốn nói.
– Aaa…!
– Ứ… mẹ… mẹ vô phòng con làm gì…?
Sau khi nói xong thì cô Phương ngồi xuống sát bên hai người, ánh mắt vẫn không chớp cái nào, vẫn còn nhìn cặc và lồn đang dính lẹo vào nhau.
Chị Ngọc Dung thấy mẹ mình thì hơi lúng túng, khi cô Phương ngồi xuống thì chị cũng dừng dập mông. Chị ngồi hẳn lên nó nên con cặc to lớn lập tức đâm mạnh vào tử cung, phải kìm nén hết sức chị mới nhịn được tiếng rên mà nhìn mẹ mình.
– Mẹ… có chuyện gì hả… ứ… ư…?
– Ùm…
Khuôn mặt của cô đỏ lên, hơi thở thì cũng không còn bình thường. Nhìn con cặc to lớn biến mất vào trong lồn của con gái thì cô chỉ “ùm” một câu rồi không nói gì.
Dù nó đã đến nhà đụ biết bao nhiêu lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên thằng Thanh thấy mẹ của chị Ngọc Dung. Nó lập tức bị sự xinh đẹp và kiều diễm của cô hấp dẫn, nó biết chị Ngọc Dung được di truyền từ ai rồi. Kể từ khi cô Phương bước vào, ánh mắt nó không thể rời khỏi cái cặp vú vô cùng đồ sộ và căng tròn đang ẩn hiện bên dưới cái áo ngủ mỏng manh kia. Dù cô ngồi nhưng nó thấy ở phần bụng không có một chút mỡ nào. Tim nó đập nhanh lên một chút, hô hấp cũng thêm vội vàng, con cặc đương nhiên cũng được bơm thêm máu mà cực kỳ cứng cỏi. Trong lòng nó không biết bị bắt quả tang thế này thì mẹ của chị sẽ nói gì.
Phốc… phạch…
Thấy mẹ mình vẫn chưa nói chuyện nên chị Ngọc Dung lật người qua một bên. Lúc con cặc tuột ra khỏi lồn liền vang lên một tiếng “phốc” nho nhỏ. Nhưng khi con cặc to lớn hùng dũng của nó mất đà đập xuống bụng thì tiếng va chạm nghe “phạch” một cái vô cùng rõ ràng. Con cặc của nó bây giờ dài hơn mười sáu phân nên đã chỉa qua khỏi rún một đoạn nhỏ. Không có một con giống cái nào nhìn đến cái của nợ này mà có thể cầm lòng được cả.
Cô Phương cũng vậy, nhìn con gái một cái thì ánh mắt mở to ra rồi chưa hề rời khỏi cái con quái vật to lớn kia. Cho đến khi chị Ngọc Dung lên tiếng một lần nữa thì dường như cô Phương mới tỉnh mộng.
– Mẹ… có chuyện gì nói mau đi…!
– Ùm… chuyện của hai đứa con…!
– Hai đứa con? Không phải mẹ đã nói là không cấm cản con yêu đương sao?
– Ùm… thì mẹ không cấm! Chuyện hai đứa quan hệ cũng vậy, nhưng mà…
– Con không biết… nhờ có Thanh nên con mới thấy mình được vui vẻ…!
– Ùm… mẹ biết! Nhưng con là con gái… sẽ có rất nhiều chuyện thiệt thòi. Nếu lỡ…
– Ý mẹ nói nếu lỡ dính bầu hả? Mẹ đừng lo… chuyện này Thanh giảng giải cho con hết rồi. Con không cẩn thận thì Thanh sẽ cẩn thận dùm con mà… đúng không nhóc?
– Aaa… chú nhóc này hả? A… con bao nhiêu tuổi rồi?
– Dạ con… con mười sáu…
– Mười sáu tuổi? Tuổi này thì con biết được bao nhiêu…?
Nghe con gái mình nói thì cô Phương không tin được mà nhìn nó từ trên xuống dưới vài lần. Phải sau khi nó hỏi ngày kinh nguyệt của cô rồi tính ra ngày an toàn thì cô mới hoàn toàn tin tưởng. Cô không ngờ là cái thằng miệng còn hôi sữa mà lại rành rọt về mấy cái vụ này như vậy.
– Ùm… tốt lắm! Nhưng không có gì là tuyệt đối cả. Nếu để giống như… nếu để… tóm lại thì đôi lúc mọi chuyện sẽ không như ý muốn của mình đâu. Cho nên… hai đứa càng phải thận trọng. Hiểu chưa?
– Dạ… con biết!
Nó đương nhiên là biết rồi, nó sẽ không để chuyện giống với cô Vân xảy ra thêm một lần nào nữa.
Còn sau khi cô Phương nói xong thì trong phòng yên tĩnh trở lại, không khí bổng nhiên có một chút lúng túng. Cô vẫn còn ngồi đó, ánh mắt vẫn thường xuyên tia lấy con cặc to lớn của nó. Trong lòng của cô có một chút rối loạn và ngượng ngùng, kể từ lúc cô bước vào thì nước lồn đã không thể kìm hãm. Bây giờ cái mông của cô đã ướt nhẹp, đứng lên thì khó nói chuyện, còn ngồi lại thì cái lồn ngày càng dỡ chứng.
– Mẹ… đóng cửa lại dùm con!
Khi thấy mẹ cứ nhìn chằm chằm vào báu vật của mình thật lâu mà không nói gì, chị Ngọc Dung lập tức leo lên người nó rồi nằm xấp xuống. Chuẩn bị tư thế để tiếp tục hành trình xong thì chị quay sang mà nói với mẹ.
Cô Phương cũng biết phải rút lui nên lúng túng đứng lên rồi chậm rãi đi ra khỏi phòng. Trước khi đóng cửa ánh mắt của cô không nhịn được mà lần nữa rọi tới cái của nợ gân guốc kia. Còn thằng Thanh thì cũng chăm chú nhìn vào cái mông vun cao đang ướt át của cô, nước lồn làm cái đầm ngủ dính sát rạt vào cái mông trông vô cùng hấp hẫn. Nhìn tới chỗ cô ngồi lúc nãy thì ôi thôi, nước lồn không những đọng lại vô cùng nhiều mà còn có vài vệt màu trắng đục nữa.
– Hình như mẹ chị không ổn lắm?
– Không phải không ổn… mà chị biết mẹ đang nứng lồn vô cùng dữ dội. Chị cũng thương mẹ lắm… vì…!
– Vì sao hả chị?
– Vì… chị nhịn đụ có nửa tháng mà cảm giác được mình đã biến thành con người khác rồi. Cộc cằn, bức bối, lúc nào cũng hậm hực… cái lồn thì nứng từ ngày sang ngày khác đến muốn chết đi cho rồi. Còn mẹ chị thì… đã làm bạn với trái dưa leo hơn hai năm rồi đó…!
– Tội vậy… mẹ chị xinh đẹp như vậy mà ba chị…
– Em đừng nhắc tới ổng nữa… chị sẽ mất hứng đó! Hừ… để cho chị đụ một cái nào… dừng giữa chừng nên cái lồn ngứa quá…!
Ót… phạch… phạch…
– Ư… ư… con cặc to của chị… ứ… đụ đã quá…!
Hai người lại tiếp tục màn hoan ái đã bị dừng giữa chừng. Cái lồn non nớt của chị lại được con cặc to lớn của nó đụ cho te tua đến lần này đến lần khác. Sau khi được thoả mãn thì chị vùi sâu vào trong lòng nó rồi thì thầm tâm sự:
– Em thấy mẹ chị thế nào?
– Đẹp tuyệt trần! Nhìn cứ như mấy cô gái hai bảy hai tám tuổi vậy!
– Ùm… vậy chị với mẹ thì ai đẹp hơn?
– A… khó so sánh lắm! Chị thì đẹp thuần khiết và tràn đầy nét thanh xuân, còn mẹ chị thì đẹp theo kiểu thành thục và ma mị.
– Nếu đưa ra lựa chọn giữa mẹ và chị thì em chọn ai?
– Không chọn ai hết?
– A… vì sao?
– Vì nếu là em thì em sẽ chọn cả hai. Ngu gì mà chừa lại, hì hì.
– Vậy…?
– Vậy thì mình đụ tiếp hả, hắc hắc…
– Ứ… từ từ… em nghe chị nói đã…
Chị Ngọc Dung bổng nhiên trầm ngâm thật lâu, sau đó chị nói một câu làm nó không tin vào cái lỗ tai của mình.
– Em có thể qua giúp mẹ chị một chút không?