Lúc Nào Cũng Có Mẹ - Phần 18
Cô ôm mặt nức nở:- Hiếu ơi…mẹ xin lỗi…đừng bỏ mẹ một mình”
Cô lại chợt nhớ đến cảm giác kỳ lạ lúc cô thức dậy trong lòng thằng Hiếu, một cảm giác mà cô chưa bao giờ được trãi nghiệm, một cảm giác tê tê làm cô rung mình mắc cỡ. Thật ra thì lúc trẻ cô cũng từng có những mơ mộng về tình ái như bao nhiêu người thiếu nữ đồng lứa khác nhưng rồi có lẽ do số phận hẩm hiu nên thời gian trôi qua mà cô lại không có cơ hội để thực hiện những ước mơ đó. Và rồi dần dần cô cũng hết còn quan tâm đến những điều đó nữa và chỉ chú tâm vào sự nghiệp giáo dục của mình.
Khi thức dậy trong vòng tay của một người đàn ông và cảm nhận một niềm thích thú lạ kỳ thì tất cả những ước mơ xa xưa lại trổi dậy làm cô lúng túng. Rốt cuộc rồi thì mối liên hệ giữa cô và thằng Hiếu cũng trở nên mơ hồ và mông lung. Cô tự hỏi nó là gì đối với cô? tự nhiên nó xuất hiện trong đời cô rồi xin cô làm mẹ đở đầu cho nó, để lấp đi nổi trống vắng của người mẹ quá cố. Nhưng cô không bao giờ nhận thức được vai trò “mẹ nuôi” quá mới mẻ đó đối với cô. Cô chỉ biết là sự có mặt của thằng Hiếu đã đem lại nhiều màu sắc trong sáng cho cuộc sống của cô và chưa bao giờ cô cảm thấy yêu đời và sung sướng như lúc có thằng Hiếu bên cạnh.
Thằng Hiếu đã chiếm một vị trí cực kỳ to lớn trong cô mà đến khi nó bỏ đi thì cô mới bàng hoàng nhận ra quá trễ rồi, đến lúc này cô cũng phải tự thú với lòng là sáng hôm nọ khi thức dậy trong vòng tay của thằng Hiếu thì cảm giác đầu tiên là một cảm giác cực kỳ thoãi mái và thích thú. Một lần nữa cô lại tự trách mình sao lại quá nóng vội mà tát thằng Hiếu và nhiếc mắng nó một cách oan ức ! để rồi bây giờ nó giận mà bỏ đi biền biệt. Cả cơ thể của cô đang mòn mõi trông chờ thằng con trai. Cô ngồi đó mà ôm mặt khóc nức nở…
Trời tối hẳn rồi khi cô buồn bã bước vào nhà. Một tiếng động làm cô quay đầu lại nhìn. Trong bóng tối lờ mờ cô thấy bóng một người đàn ông đang đứng trong sân.
Cô nhíu mắt nhìn rồi sững sờ kêu lên:- Hiếu!”
Rồi cô không cầm được cảm xúc mà chạy về hướng thằng Hiếu. Nó chỉ kịp giang hai tay ra để đón cô xà vào lòng nó mà khóc ròng. Thằng Hiếu cảm động ôm xiết cô mà kêu nhỏ:- Mẹ! mẹ có khỏe không?”
Cô Mai tủi thân càng khóc lớn hơn. Thằng Hiếu sợ hàng xóm nhìn thấy nên dịu dàng bồng cô vào nhà. Cả tuần nay nó cứ do dự không biết phải làm sao sau khi bị mẹ nuôi nó hiểu lầm mà tát nó. Nó buồn bực kiếm con Trinh mà kể hết mọi chuyện cho con em nó nghe. Con Trinh mỉm cười:- Anh đào hoa như vậy mà lại không hiểu được tâm lý phụ nữ chút nào! Cô Mai đã hiểu lầm anh nên cô đã gởi mấy tin nhắn vào điện thoại của anh. Em đọc thì biết ngay là cô đang cuống cuồng lên như gà mắc đẻ. Vậy anh chờ gì mà không lên gặp cô ta đi. Ngồi đây mà than vắn thở dài không có lợi gì hết!”
Được ôm cô Mai trong lòng, thằng Hiếu dịu người đi, trong bóng tối mờ ảo, càng nhìn cô nó càng nhớ đến mẹ. Nó không cầm lòng được, cúi xuống hôn nhẹ lên gương mặt ướt nhèm nước mắt, cô níu vào người nó như người té sông níu cái phao. Cô thầm thì:- Hiếu ơi, đừng bỏ mẹ nữa nhe”
Thằng Hiếu cảm khái nhớ lại mẹ nó cũng đã từng nói với nó câu này. Nó run run mớm lấy môi của cô. Cô run rẩy rướn người lên vì khẩn trương, đầu óc cô choáng váng, cô chỉ kêu lên một tiếng nhỏ rồi đứng xụi lơ trong vòng tay thằng con trai. Thằng Hiếu mờ mắt đi, nó có cảm tưởng như đang ôm mẹ nó trong tay, nó nhớ lại cái lần đầu tiên khi nó hôn mẹ nó một cách nồng nàn khi biết được hung tin mẹ nó bị bịnh hiễm nghèo.Thằng Hiếu thầm thì:- Mẹ…con nhớ mẹ lắm”
Rồi nó bắt đầu nút nhè nhẹ đôi môi, cô không còn sức đâu mà suy nghĩ, để mặc cho thằng con trai muốn làm gì thì làm, cô chỉ nhắm khít mắt khi thằng Hiếu đột nhập được vào trong miệng và mớm lấy lưỡi của cô mà nút. Hai tâm hồn bay bỗng lên tuốt trên mây, bao nhiêu dồn nén, bao nhiêu điều không nói được bây giờ được dịp giải tỏa qua nụ hôn đầm thắm.
Khi thằng Hiếu dịu dàng đặt cô lên giường và âu yếm cởi quần áo của cô ra, thì lúc đó cô mới nhận thức được tình huống đang diễn ra, cô hoảng hốt co rúm người lại như con tôm, cô mếu máo:- Hiếu ơi…mẹ sợ lắm”
Thằng Hiếu chỉ biết vuốt ve mẹ nuôi của nó mà trấn an:
– Mẹ đừng sợ, có con đây!”
Cô lại thều thào:- Mẹ không muốn đâu mà”
– Con muốn mẹ thuộc về con hôm nay”
Cô xấu hổ lấy hai tay bụm mặt khi thằng Hiếu leo lên người cô rồi nắm con cu mà đặt trước cửa hang. Cô như bị tê liệt toàn thân, không còn chút sinh lực nào để mà chống đối. Cô nhăn mặt khi thằng Hiếu bắt đầu trườn vào. Thằng Hiếu tinh mắt thấy cô có phản ứng của một đứa con gái mới lớn đến với tỉnh dục lần đầu nên nó bỡ ngỡ hỏi nhỏ:- Mẹ…mẹ chưa bao giờ?”
Cô vụng về gật đầu, làm thằng Hiếu mừng quá, nó hôn tới tấp lên mặt của cô. Nó không thể nào ngờ được là mẹ nuôi của nó lại còn trinh! Nó càng thận trọng hơn. Khi con cu đụng đến màng trinh thì thằng Hiếu ngừng lại, âu yếm vuốt ve gương mặt đẫm mồ hôi làm cô từ từ dịu người lại.
Cơ thể của cô tê liệt nhưng cô vẫn cảm nhận được rõ rệt sự xâm chiếm của con cu trong khe lồn của cô, qua cơn đau lúc đầu, bây giờ cô cảm thấy lâng lâng kỳ lạ. Rồi cô bất ngờ hôn lên má của thằng con trai, một động tác làm thằng Hiếu mỉm cười sung sướng, trong khi cô thì lại đỏ mặt không ngờ mình lại bạo gan như vậy.
Thằng Hiếu thừa dịp đẩy mạnh con cu. Cô nhăn mặt kêu lên một tiếng, màng trinh đã bị đâm thủng. Thật ra thì với tầng tuổi của cô thì màn trinh đã không còn nguyên vẹn như đứa con gái trinh trắng nên con cu trườn vào không mấy khó khăn, cơn đau chỉ thoáng qua. Thằng Hiếu thận trọng từng ly từng tí.
Cô khẩn trương chịu đựng. Và rồi con cu nó cũng vào tận cùng khe lồn phập phồng, hai cái mu xoắn xít vào nhau. Thằng Hiếu biết đây là lần đầu của mẹ nuôi nó nên nó chỉ ôm xiết cô trong lòng mà vuốt ve âu yếm cô, nó không cần nghĩ đến cái phần ích kỷ riêng tư của nó. Cô nằm yên để cho thằng con trai vuốt ve, mà lòng cảm thấy vừa cảm khái vừa sung sướng vô cùng. Cô cảm khái vì biết mình vừa trao thân một cách quá bất ngờ cho người đàn ông này, một điều mà cô tưởng sẽ không bao giờ xảy đến cho cô nữa, cô đã trở thành một người đàn bà thật sự. Cô đã được một người đàn ông xâm chiếm cơ thể của cô.
Và cô sung sướng vì người đàn ông đó là thằng Hiếu, một người đàn ông đang chiếm giữ tất cả suy nghĩ của cô, một người đàn ông tưởng đâu đã vuột mất và hiện giờ đang tràn ngập trong cô. Thằng Hiếu không tiếp tục làm tình, nó vẫn để con cu cắm sâu trong khe lồn mà lại kể chuyện cho cô nghe, những chuyện tầm phào mà cô ưa thích. Cô hạnh phúc vô vàn, cô rụt rè đưa tay ôm lưng thằng con trai mà bắt đầu vuốt ve, khám phá những cảm giác mới lạ, những rạo rực chưa từng biết. Rồi thằng Hiếu nhẹ nhàng rút khỏi người cô mà nói:
– Thôi khuya rồi, bây giờ mẹ ngủ đi”
Cô nghe lời, rút đầu vào ngực nó mà nhanh chóng thiếp đi. Khi cô tỉnh giấc thì thằng Hiếu vẫn còn ngủ say. Cô quay sang nhìn nó ngủ mà lòng tràn đầy hạnh phúc: “Thì ra đây là người đàn ông đã được mình trao thân. Anh ta đẹp trai thật, mà lại là người hiểu mình hơn bất cứ ai. Anh ta trẻ hơn mình cả chục tuổi nhưng mình lại cảm thấy thật nhỏ bé bên cạnh anh ta. Mình thật là may mắn, đến tầng này tuổi mới biết được tình dục, mà lại là với người đàn ông mà mình yêu thương nhất đời”