Long Việt truyền kỳ - Chương 26
Chương 26 – Tiểu nhi tử tinh linh tộc
Long Việt thực hắn không có biết có con ong đó, chỉ cảm thấy hành động của Phụng Nhi nàng ấy vô cùng khó hiểu . Nên cứ thản nhiên ngồi nướng thịt , thì thấy mặt Phụng Nhi cứ tái dần đi , thái độ thì rất lo lắng bồn chồn đứng ngồi không yên . Nàng nhìn quanh thì kiếm được một khúc xương chân, của một con vật gì đó khá to đã bỏ xác nơi đây . Liền vơ vội nó làm vũ khí tiến về phía Long Việt , thực chất nàng muốn tấn công con ong , khi nó bay đến gần nàng và hắn ta . Bởi cơ bản chút linh lực nhỏ nhoi có được , nàng đã bỏ hết ra tạo kết giới rồi , giờ chỉ còn cách phòng vệ như một người bình thường . Long Việt thấy nàng cầm khúc xương lao đến , hắn hoảng hốt xua tay lia lịa bảo nàng :
Ta chẳng nói nó mềm như cọng bún rồi sao , giờ muội có cho ta cũng không làm nổi , vậy nhất thiết phải lao đến đánh ta không hả ?
Con…con ong phía sau chàng đó …đồ ngốc ! Nó đang đến tấn công chúng ta , là ta nói nó chứ không nói cái “ấy” của chàng ! Ta cũng mệt chết đi rồi sức đâu mà chiều chàng, chứ ta nói thật ta không đó không mệt …thế này . Thì ta cũng sẵn lòng cho chàng yêu ta , khi còn ở trên kia ta còn mong chàng đến hiếp ta, mà chàng có thèm đến làm điều ấy đâu chứ … chàng đúng là thật quá ngốc rồi !
Phụng Nhi nàng nói xong thì biết hớ mồm , vội cho tay lên bịt cái miệng nhỏ xinh lại , mặt nàng cúi gằm xuống đất không dám nhìn lên . Tuy nhiên Long Việt cũng chả để ý nàng , hắn vội quay lại thấy con Hoàng Phong Nha phía sau đang đến . Liền nhặt vội một cục đá rồi tụ linh lực , ném mạnh về phía con ong đang lao đến . Do các mạo hiểm đoàn đã đến đây, đa phần chỉ kiếm các nguyên liệu cùi bắp, cho đỡ nguy hiểm đến tính mạng . Vì thế các quái thú ngoài vùng ven này đã chết sạch , những con còn sống sót chỉ đếm trên đầu ngón tay . Con Hoàng Phong Nha này đói lâu ngày , mà cú ném của Ma Tôn hắn đâu có nhẹ . Nên nó bị đá đập trúng đầu rơi xuống đất tắp lự , nếu nó không đói đủ linh lực hoạt lực , chắc chắn nó sẽ né được cú ném thì sự thể sẽ khác . Phụng Nhi thấy vậy sướng quá nhảy cẫng lên hò reo :
Yeah ! Chàng thật tuyệt một chiêu đã hạ nó luôn rồi , thế mới đúng là phu quân của Lâm Phụng Nhi ta chứ hi hi …!
Phụng Nhi lao đến hôn Long Việt mấy cái , rồi chạy đến xem con ong thì thấy nó đã chết hẳn . Nàng đang ngó nghiêng con ong thì Long Việt cũng đi đến , hắn lật sấp lật ngửa xác con ong rồi lại nhìn nàng , đột nhiên hắn tiến đến sát bên nàng, rồi hắn áp bàn tay lên tiểu phúc của nàng . Phụng Nhi sợ quá tái mặt nói :
Chàng … chàng làm cái gì đấy ? Sao chàng bỗng nhiên đi sờ của ta chứ …ta đang mệt chết đi được . Ta không cho chàng làm điều đó đâu , nếu chàng cứ cố gắng mà làm, thì chi bằng giết luôn Phụng Nhi của chàng đi . Chứ ta đây không muốn mang tiếng, là bị nam nhân “ ấy” cho đến chết , như vậy xuống âm phủ chẳng phải ê mặt lắm sao ! Ta đúng là có nói cho chàng nhưng không phải bây giờ , ta năn nỉ đó ….ta vừa đói vừa mệt này …!
Long Việt hắn không nói gì cả sau khi áp tay vào đó , hắn ra xé một mảng bụng con ong ra . Dùng hỏa khí làm sạch và uốn mềm nó , lại chạy lại chỗ xác con Quy Thủy Đàm lấy gân . Nguyên lai con Quy Thủy Đàm này, là quái vật mình rùa thân rồng nên gân rất chắc và dẻo dai . Hắn ở rừng săn bắt đã quen rồi , chẳng mấy đã làm xong thành cái quần “chip” có dây . Hắn đưa cho Lâm Phụng Nhi và bảo nàng :
Muội mặc tạm cái đó vào đi , nhất thời nó chỉ che được chỗ đó . Không đẹp cho lắm nhưng hơn để tơ hơ ra vậy , sau này săn được con gì tốt hơn ta sẽ làm y trang khác cho muội …!
Chàng làm hạ y cho ta à ! …ta xin lỗi vậy mà ta đã nghĩ sai về chàng …!
Nàng vội lấy mặc vào quả nhiên vừa vặn kín khít , nó che đi đám tuyết mao đen mượt của nàng lại . Dẫu nàng cũng không ngại Long Việt nhìn của mình , nhưng để mà theo tâm lý nhi nữ mà nói , tất nhiên màng chả hề muốn cứ phơi cái đó, mãi trước mắt chàng ấy . Đấy là chưa kể nếu có người lạ đến… thì thật chẳng quá là xấu hổ a, nàng phấn khởi lắm vì chàng ấy quan tâm mình . Nhưng lại nhìn lên ngực , thấy hai cặp phong nhũ của mình , cũng đang phơi cả ra , y trang thật đã quá nát rồi, hiện nàng có khác gì trần truồng đâu . Phụng Nhi xấu hổ lắm, lại thấy Long Việt đi về đống lửa bèn gọi to :
Này ! Sao chàng đã ra đó rồi … ta …ta vẫn còn chỗ hai này chưa có gì che , chàng mau làm nốt cho ta đi rồi hãy ăn….!
Phụng Nhi muội ! ta đói quá rồi ăn xong làm tiếp , ta cũng đã có gì che thân đâu , thôi ra đây ăn đã thịt chín rồi mau lên… !
Long Việt bản thân đã đói mờ mắt rồi, hắn thật không có hứng làm tiếp . Nhưng Phụng Nhi đứng đó dậm chân , nàng mếu máo nói kiểu làm nũng , vì nàng bản thân tiểu thư con quan đã được cưng chiều , muốn gì được đó ngay, nên quyết đòi hỏi cho được . Nàng nói như sắp khóc :
Híc…híc… chàng tham ăn thế , không quan tâm gì Phụng Nhi cả . Ta hở hang thế này , nhỡ có kẻ nào đột xuất tới thì sao ? Chúng ta đến đây được, thì có chắc kẻ khác lại không đến chứ , chàng để họ săm soi ta, lúc đó chàng thấy lòng hậm hực không ? Đồ tham ăn ! … mau làm thêm cho ta đi mà …đi mà …híc… híc…..!
Sự nũng nịu của nữ nhân nó thật sự là uy lực , dù không phải là nạt nộ uy hiếp làm đối phương sợ . Nhưng hiệu quả tức thì ngay , nên Long Việt lại vùng dậy, vui vẻ đi ra chỗ con ong . Rồi lấy thêm miếng bụng của nó nữa , mang lại gần Phụng Nhi để đo , thấy hắn ta sờ vào vú mình thì nàng không xấu hổ . Mà còn thấy khá thích thích thú được chàng ấy ve vuốt, nhưng Long Việt cứ mân mê mãi hai cái đầu phong nhũ của nàng lâu quá, khiến cho nàng đâm ngượng . Thẹn đỏ cả mặt …nhưng nàng vẫn mỉm cười bảo hắn :
Chàng có thấy của ta mềm không ? …của ta tuy bé hơn của mẫu thân thật . Nhưng nó cũng trắng và đầy đặn mà , khi ta lớn hơn nữa sẽ to bằng của mẫu thân , nó sẽ khiến chàng sờ được thích hơn …hi…hi…!
Long Việt quả thật… có chút lợi dụng tiện nghi của Phụng Nhi , hắn chạm vào vú nàng thấy mềm mại và mát lịm thật thích , lại lúc trước nàng đang mải xem xét cái hạ y mới . Hắn đã tranh thủ đả được vài miếng thịt nướng rồi , bởi vậy chạm vào vú nàng giờ đây, hắn lại không sinh tà niệm mới lạ . Nhưng khi Phụng Nhi nói vậy hắn mới đâm ngại , nên rút tay về tập trung làm áo ngực cho nàng . Lát sau Phụng Nhi đã có thêm cái áo ngực xinh xắn vừa vặn đẹp đẽ , nàng hạnh phúc lắm xé bỏ hết các mảnh vải trên còn vương trên người đi . Diện mỗi bộ đồ mới đó xoay vòng tự ngắm trong hạnh phúc , khi quay lại Long Việt cũng đã tự làm tiểu khố cho mình . Hắn còn chặt bốn cánh con ong , chế thêm cho nàng chiếc áo khoác . Khi làm hắn chỉ tính làm cho nàng như chiếc áo tơi (*) , để che mưa che nắng mà thôi, chứ không nghĩ đến khi Phụng Nhi đeo mấy cái cánh đó vào . Trông nàng xinh xắn nên bội phần, y như một cô gái tinh linh tộc vậy . Hắn còn chặt cái vòi nọc độc của con ong, cẩn thận chế thêm huyết của mình, rồi tôi luyện chế thành cây kiếm cho nàng . Hoàng Phong Nha lv 5 ở đây , thực sự tuy là sơ cấp yêu thú nhưng nó đã lv 5 . Cái nọc của nó không như ong thường , mà nó cứng như thép vậy, có thể dùng làm cự kiếm …
Hai người ăn xong thì trời cũng chính ngọ , mặt trời không hiện nơi cấm khu này trời chỉ sáng rực hơn . Nên Phụng Nhi ngồi cạnh đống lửa má hồng lên xinh rực rỡ , thấy Long Việt nhìn mình đắm đuối không chớp mắt . Giờ lại ăn no nê rồi lên chắc chàng ấy đã sung sức , tuy nhiên nghĩ và làm là hai việc khác nhau . Đang là thân trinh nữ nên Phụng Nhi không khỏi e ngại , nàng đứng vụt dậy mặt đỏ dừ bảo Long Việt :
Ta đi luyện thử cây kiếm mới một chút đã , vừa ăn no xong nên ta muốn tiêu khiển chút . Một lát nữa ta sẽ cho chàng làm chuyện đó nhé …hi…hi….!
Không đợi cho Long Việt đồng ý, nàng đi ra bãi trống gần đó, cầm cây Phong Nha kiếm múa may , miệng nàng hô lên “…hây …da …hây …da…” liên tục . Một thân mảnh mai yểu điệu , sau lưng lại có cái cánh Phong nha óng ánh . Trông nàng xinh đẹp lung linh, trong cái ánh sáng xanh nhàn nhạt, của Ma Thần cấm khu . Long Việt vừa ăn vừa xem thích thú vỗ tay , điều này làm cho Phụng Nhi phấn khích lắm . Nàng múa nhiệt tình hơn cho chàng xem , nên khi đến gần một bụi cây Thanh Nhã Dực gần đó, thì chẳng may trượt chân ngã nhào , cây kiếm trong tay đâm thẳng vào bụi cây … và …..
Bụp…bụp…..!
Mấy cái những tiếng nổ phát ra từ bụi cây , hóa ra Phong Nha kiếm đã đâm vỡ một cái kết giới , từ trong bụi cây một con gì đó lấp lánh bay vụt ra . Đó là một tiểu nữ hài nhi tinh linh tộc thật sự , nó bị giam trong cấm chú kết giới đó giờ mới thoát ra . Nó thấy Phụng Nhi có cánh như mình liền kêu lên :
Mẹ..! Mẹ….!
Nó đậu lên vai của Phụng Nhi khóc ầm ĩ nói :
Hu…hu…..hu…. Mẹ…người sao đến muộn vậy , Đậu Đậu bị nhốt trong đó đã hai mươi năm rồi , tuy kết giới đó sống rất đầy đủ nhưng chật hẹp và nhàm chán . Mẹ ! người bỏ Đậu Đậu đi từ lúc còn là tiểu hài nhi , giờ con đã mọc cánh dài hơn rồi này tuy không to đẹp như của mẹ … nhưng thực là cũng bay tốt rồi …mẹ người không nên giam Đậu Đậu lại nữa nhé, để cho Đậu Đậu theo người đi … giờ con bay được nhanh rồi không sợ hiểm nguy nữa …!
Một tiểu tinh linh côi cút , chắc cha mẹ nó đã bỏ xác nơi này rồi . Chắc họ sợ nó hiểm nguy nên giam giữ nó trong đó , cũng là phụ nữ nên Phụng Nhi dễ đồng cảm . Nàng mỉm cười bảo với Đậu Đậu rằng :
Mẹ sẽ không giam con nữa ! Sẽ cho con đi cùng mẹ, ra khỏi cái nơi quỷ quái này , con yên tâm đi ….nha…. mẹ sẽ đưa con đi…!
Đậu Đậu thích quá bay đậu lên cánh tay nàng , nên Phụng Nhi mới có thể ngắm rõ tiểu tinh linh tộc này . Nó còn khá bé và tóc đen như nàng , nhưng tóc nó rất óng ánh lung linh , một khuân mặt xinh đẹp tuyệt mỹ . Đằng sau có đôi cách chuồn be bé rung rinh lấp lánh , nó chỉ lớn bằng một con búp bê nhỏ . Nên đậu trên tay nàng không quá nặng , nàng rất thích tiểu tinh linh xinh xinh này . Nàng liền trỏ tay về phía Long Việt đang đi đến gần và bảo :
Đậu Đậu …! Đó là cha của con đấy …mau chào cha đi con !
Mẹ ! người tái giá với tên dị tộc không có cánh đó sao ? Hắn đâu phải cha của Đậu Đậu … nên Đậu Đậu không gọi hắn là cha đâu . Tinh linh tộc ta rất nhiều người anh tuấn tiêu sái , cha chết rồi thì mẹ… người có thể tái giá được . Nhưng cớ sao mẹ lại lấy tên dị tộc, nhìn hắn đi bộ như con gà lạch bạch thế kia …. !
Phụng Nhi nghe nói vậy thì không khỏi bật cười , nàng thích chí bật cười khúc khích thành tiếng . Long Việt bản thân là Ma Tôn kiêu ngạo , bị tiểu a đầu tinh linh miệt thị vậy thì cay cú nói :
Hay cho con chuồn chuồn thối kia ! Ta đây là Huyết Ma Tôn Chủ vang danh tam giới , sao ngươi lại dám khi dễ ta …nói ta là con gà đi lạch bạch hả ? Có tin ta vặt trụi cánh của hai mẹ con nhà ngươi không ? Mà cha ngươi bất quá cũng chỉ là con chuồn chuồn đá , mẹ ngươi kia là con chuồn chuồn ngô , còn ngươi là con chuồn chuồn kim bé xíu …. Có gì hay ho chứ hè hè ….!
Không được vũ nhục cha ta và mẹ ta ! Con gà đi bộ xấu xí kia … cha ta rất là anh dũng đó , ông ấy hi sinh tính mạng vì mẹ con ta . Trong lòng ta và mẹ ông ấy là đại anh hùng ….!
Đậu Đậu phẫn uất gào tướng lên như vậy , khiến cho cả Long Việt và Phụng Nhi ngạc nhiên . Vì tiểu tinh linh này tuy bé nhưng hét thì rất to , nhưng mà bị nói là “ ..con gà đi bộ ” thì hắn cay cú lắm bảo :
Này con chuồn chuồn kim kia ! Thế vì sao con chuồn chuồn đá, cha của mi bị chết vậy ?
Ông ấy cùng mẹ và ta trên đường đến đến đây, thì bị người của thú nhân tộc chặn đánh , một mình ông ấy chống lại ba mươi tên thú nhân tộc cầm đao vây quanh . Để cho ta và mẹ ta được trốn thoát , lúc đó ta còn trong bụng mẹ …là mẹ ta kể lại cho nghe …đúng không mẹ …?
Đậu Đậu nói xog ngước mắt lên nhìn Phụng Nhi hỏi vậy , bí quá Phụng Nhi đành gật đầu như con bổ củi (**) cho qua chuyện. Cơ bản nàng đâu có biết gì về vụ đó , thấy tiểu tinh linh nhận nhầm , nàng không cố ý lừa nó vì thấy từ chối ngay sợ tội nghiệp nó . Long Việt thấy thế lại sốt ruột hỏi tiếp :
Rồi sao nữa ?
Cha của ta đã rất anh dũng chiến đấu với ba mươi tên đó , ông ấy đỡ được hai nhát đao, còn lại bị chém hai mươi tám phát … cha ta thật là anh dũng ..!
Đậu Đậu rất hãnh diện, kể về người cha tinh linh tộc của mình , còn Long Việt sốt ruột quá hắn lại hỏi tiếp :
Rồi sao ? Thế sau đó con chuồn chuồn đá cha của mi thế nào ?
Hỏi ngu ! Thế “con gà đi bộ” xấu xí như ngươi , mà bị chém hai mươi tám phát có sống được không ?
Đậu Đậu bĩu môi nguýt Long Việt và nói như vậy , nhưng Long Việt đã từng va chạm thú nhân tộc, khi hắn đi kiếm đồ cường hóa . Hắn thản nhiên bảo với Đậu Đậu rằng :
Cái con chuồn chuồn đá ấy, bị chém hai tám phát thì toạch , chứ ta đây chấp bọn thú nhân tộc đó, hẳn hai trăm tám mươi nhát đao ha…ha….ha…!
Mẹ …! Con chẳng hiểu sao, người lại có thể thích “con gà chạy bộ” này nhỉ ? Hắn đã dốt nát lại còn ảo tưởng sức mạnh nữa , người nên hủy hôn hắn, về lại tinh linh tộc chúng ta , có rất nhiều người anh dũng tiêu sái . Họ không bị ngáo như “con gà chạy bộ” này đâu …hi…hi…!
Nghe hai người đối đáp Phụng Nhi chỉ cười khúc khích , đến khi Đậu Đậu nói vậy nàng mới trả lời :
Đậu Đậu à ! Con quá thành kiến với cha rồi , tuy không tốt như cha đẻ con , nhưng chàng ấy là người ta rất yêu đó …!
Phụng Nhi nói như vậy xong, thì liếc Long Việt rất tình tứ , trong thâm tâm nàng giờ đây hoàn toàn thuộc về chàng ấy rồi . Chưa kể mối duyên phận kiếp trước ràng buộc hai người nữa , đúng lúc đó trời chợt tối sầm mây đen kéo đen kịt lại . Đậu Đậu tuy là ở trong kết giới nhỏ bé , nhưng sống lâu đã khá hiểu nơi đây bèn nói to :
Mẹ ! Không xong rồi đây là Lôi điện Hắc phong cuồng bạo bão , gió mạnh và lôi điện đánh chết người đó , đằng kia có cái hang nhỏ mau vào trú thân đi , không chỉ một lát nữa đám Thiết Ngạc Yêu Đàm lv 10, chúng sẽ theo nước mà đến đây , lũ cá sấu là da cứng hơn sắt, nanh thì sắc nhọn rất nguy hiểm a !
Thế cái hang đó ở tận đâu ?
Phụng Nhi lo lắng hỏi Đậu Đậu , không ngờ tiểu tinh linh này, chỉ tuốt lên cái vách đá cao trền đầu . Khiến cho Phụng Nhi thất vọng lắm , nàng thở dài than thở trong tuyệt vọng :
Cao như thế sao chúng ta lên được !
Đậu Đậu thì đã vỗ cánh bay lên trước, nó hét ầm ĩ lên trong lúc trời ngày một tối đen gió thét gào :
Mẹ …! Người cắp cả tên “ gà chạy bộ” kia mau bay lên đây , lát bão to nước sẽ dâng lên đấy …. mau lên …!
Nhưng không phải nàng cắp hắn bay lên , mà là Long Việt chàng ấy ôm nàng bay bổng lên , Phụng Nhi hạnh phúc lắm tựa đầu vào ngực chàng , chung quanh nàng huyết sắc rực đỏ . Nên đến nơi thì ra cái hang động bé tẹo teo , tiểu tinh linh trước kia bay đi, bay lại trong cái bong bóng kết giới , thường trốn bão ở đây nên vẫn thấy rộng , còn giờ tận ba người thì khác. Lúc trước nó vừa bay đến bụi cây, thì thấy Phụng Nhi đang múa kiếm , lại nhìn nàng có cánh sau lưng như nó , rồi nàng ngã vô tình kiếm đâm vào phá vỡ kết giới, nên tin chắc nàng là mẹ của mình . Phong Nha kiếm chưa cường hóa không uy lực là bao , nhưng lại có chính Huyết Linh của Ma Tôn hắn cho vào , vì thế cái kết giới tinh linh tộc bị khắc chế mà tan vỡ . Chứ bình thường tiểu tinh linh sống trong cái bong bóng , yêu thú cấp 15 không chắc phá vỡ nổi , nếu không phải yêu thú khắc hệ … Nên tiểu tinh linh Đậu Đậu dù không thấy nàng bay , nó vẫn thủy chung coi nàng là mẹ của nó . Trong hang động chật chội, thì tiểu tinh linh Đậu Đậu nó ngồi trên vai nàng . Còn nàng nằm dưới Long Việt chàng ấy , do cái hang quá bé phải nằm đè lên nhau, thì mới trốn vào hết được . Ngoài trời mây đã đen đặc Ma Thần cấm khu tối sầm , lôi điện dọc ngang chằng chịt sáng lóa , lôi điện không để Ma Tôn hắn sợ vì hắn hấp thu được . Nhưng mà Phụng Nhi thể phàm, sẽ bị lôi điện đánh cho bốc cháy , nên hắn mới vạn bất đắc dĩ mang nàng vào đây trốn . ..
Nằm trên cái thân thể mềm mai của Phụng Nhi , hắn sinh lòng tà dâm với nàng liền gỡ bỏ tiểu khố ra . Trường thương cứng nhắc nóng bỏng, chạm xuống bờ mông Phụng Nhi , nàng cũng quá biết điều đó nên rất xấu hổ . Nhưng trong tim nàng thì hạnh phúc, nên tình nguyện hiến dâng cho chàng ấy , nàng khẽ rục rịch người để dạng rộng chân ra , đón nhận trường thương chàng tiến đến huyệt động của mình . Ngồi trên vai thấy nàng cọ quậy, Đậu Đậu lo lắng hỏi :
Mẹ ..! Người khó chịu sao ? … người hãy cố lên chỉ lát nữa Lôi điện Hắc phong cuồng bạo bão sẽ hết , mẹ sẽ không bị cái tên “gà đi bộ ” ấy đè lên nặng nhọc thế này đâu , mẹ hãy cố lên Đậu Đậu yêu mẹ….!
Á …á….ái ….Đậu Đậu ! …mẹ đau quá …ái ….ái… da …!
Phụng Nhi rên lên thảm thiết , vì trường thương của Long Việt , nó đã mạnh mẽ chui vào một ít trong nàng , khe huyệt động trinh trắng bị giãn ra đến cùng cực, bởi cái vật to đại đó chui vào. Cái tiểu khố mà Long Việt làm cho nàng, nó chỉ che phía trước là chính , chưa kể hắn chủ động muốn nàng nên đã cởi nó ra rồi . Long Việt đã làm chuyện đó với các tỷ mình , lại có bản thể Ma Tôn dung nhập, nên hắn sành sỏi hơn xưa nhiều . Hắn khẽ mài miết nhè nhẹ bên trong Phụng Nhi , mà không ấn thêm vào sâu bên trong , khiến cho một lát sau Phụng Nhi đã quen hơn , âm đạo nàng chấp nhận dần cái vật của hắn … Ngoài trời bắt đầu mưa to gió bão cuồng loạn , lôi điện dọc ngang trên trời cấm khu . Nước bắt đầu dâng cao ào ào chảy bên dưới ngập hết cây cỏ , cảnh vật thật thê lương và ghê sợ, khi nhấp nhô trong nước, là từng đàn Thiết Ngạc Yêu Đàm , chúng đang theo nước lũ cuồn cuộn mà đến . Đậu Đậu mất đi kết giới tuy trốn trong hang rồi , nó vẫn sợ và run rẩy trên vai của nàng … còn nàng thì lại bất chợt kêu ré lên ….
Ái ….á…ái…..đau ….đau …..hu ..hu…..!
Của chàng lại dịch vào sâu hơn trong nàng một chút nóng bỏng , căng cứng thật là khó chịu vô cùng khiến nàng bật khóc . Thấy thế Đậu Đậu quan tâm lắm, nó liền hỏi nàng :
Mẹ ! người cũng sợ Thiết Ngạc Yêu Đàm như Đậu Đậu sao ? Mưa bão sắp qua rồi chúng sẽ sớm bỏ đi thôi … mẹ đừng sợ ….!
Không…! …khônggggg ….ái ….ái …ui…..! Mẹ đau lắm …Đậu Đậu à ! ..mẹ khó chịu …. Mẹ….á ….á…. không sợ nó ….chỉ là cha con , tên “ gà đi bộ” ấy đang khiến mẹ đau ….hu…hu…..!
Long Việt thấy âm động của Phụng Nhi chật hẹp quá , làm từ từ mà nàng vẫn đau đớn , lên hắn quyết định làm một phát thật nhanh … Hắn từ từ rút hẳn ra khỏi Phụng Nhi , khiến nàng thở phào sung sướng vì tưởng đã xong … Nhưng hắn bất thần cong mông dập thật mạnh ….thế là ….
Phạch…!
Hự ….!
Hắn hộc lên một cái khi nó ngập đốc , trường thương hắn đâm thẳng , phá tan cái màng trinh mong manh của Phụng Nhi . Nàng đau quá hét lên lanh lảnh trong mưa bão :
Á…..á…á……á..a……a………a………aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
Phụng Nhi gục hẳn xuống đầu tóc xõa sượi , nàng lả đi sau cú thúc buốt nhói , còn bên trong nàng đã ôm trọn khúc thịt to nóng bỏng đó . Đậu Đậu bé quá không hiểu gì về chuyện này , nó ngồi trên vai nàng, cứ thấy người nàng rung lắc đều đều . Khuân mặt xinh xắn của mẹ thì nhăn nhó , đôi mày nhíu chặt vào nhau vẻ như rất khó chịu . Người mẹ liên tục trồi lên thụt xuống liên tục , may là bên dưới có lớp rêu tuyết ngàn năm êm mịn , chứ không cặp nhũ phong xinh xinh của nàng đã sướt sát vì nền đá rồi . Đậu Đậu không thể bay ngược vào hang xem xét được , vì nó quá chật chội rồi , nên ngồi trên vai nàng nó than thở một mình :
Bọn Thiết Ngạc Yêu Đàm thật đáng ghét ! Chúng làm mẹ của Đậu Đậu sợ quá mà lả đi rồi , thương mẹ quá …sau này nếu mạnh hơn ….Đậu Đậu sẽ giết chúng cho mẹ….!
Mưa bão vẫn bập bùng bên ngoài, nước đã dâng khá cao gần đến chỗ cái hang, lôi điện nhì nhằng ngang dọc . Lúc này đã nhìn rõ cả đám Thiết Ngạc Yêu Đàm lv 10, bên dưới đang quần đảo trong nước nhe ra hàm răng sắc nhọn . Còn Phụng Nhi đang đau đớn lịm đi , bởi cây nhục côn quá khổ trong nàng . Nhưng nàng cam tâm cho chàng làm điều ấy , thâm tâm nàng biết lần đầu , thì sẽ bị chàng làm cho rất đau , đám a hoàn của nàng từng kể như vậy . Chỉ là nàng không thể tưởng tượng nổi , chàng nặng như vậy đè bên trên , còn cái đó lại rất to và nóng khuấy đảo chạy ra, chạy vào trong nàng sần sật . Rồi đột nhiên chàng đè nàng bẹp dí xuống đám rêu tuyết , bên trong nàng thấy nhục côn co giật . Một thứ gì đó rất nóng bỏng , nó chảy tràn từng đợt vào nàng , mấy khắc sau… nàng thấy chàng ấy rút nó ra huyệt động của nàng , rồi người nàng nhẹ bỗng . Thì ra Long Việt đã bay ra ngoài trời mưa , hắn đứng giữa trời hấp thu lôi điện , rồi gầm lên man dại thân người rực lên sáng đỏ lòe . Hắn hóa ra một con rồng huyết sắc đỏ rực trong màn đêm , thấy như vậy Đậu Đậu lẩm bẩm trong miệng .:
Tên cha dượng “ gà chạy bộ” của ta , hắn không phải là người nhân tộc . Hắn là Ma long tộc , đẳng cấp vượt xa cả cự long …hắn đã là Thần long trong ma tộc … Huyết Long Ma Vương … trong truyền thuyết … kẻ đứng đầu long tộc …. Giống như là lời kể các chị Huyết Dực Chi Yêu ở đây, đã kể cho ta về long tộc rồi !
Long Việt trong hình rồng hấp thu lôi điện liên hồi người sáng lòa , một lát sau lôi điện tự nhiên tan sạch …. Hắn hiên ra sáng lấp lánh với một đôi cánh rồng sau lưng , nhưng không còn hình rồng mà là hình người . Tay phải cầm Cự Long kiếm màu đỏ , tay trái cầm một khiên Huyết sát cũng màu đỏ …. Hắn giờ đây đã đột phá thêm một cấp độ … hóa thân ra Thánh Long Kỵ Sỹ truyền thuyết . Bởi vì Phụng Nhi kia, nàng chính là con phượng hoàng địa ngục , hai người giao hảo âm dương đã hoán chuyển , lại cơ duyên đúng tại cấm khu , nơi đang có Lôi điện Hắc phong cuồng bạo bão. Thiên thời địa lợi nhân hòa thật là may mắn a … Phụng Nhi thân thể lúc này, cũng đột nhiên lóe sáng xanh lục , nàng đang hoán thân trở về chính thể … Thiên Âm Băng Phụng Yêu Thần sống dậy …..
Gréc …. réc …é…..eccccccccccccccc …..!
Tiếng phượng hoàng kêu lanh lảnh , một tia sáng xan chói lòa từ hang động thoát ra ngoài bầu trời cấm khu u tối … Một con phượng hoành xanh lục chín đuôi bay quanh Long Việt , rồi tụ lại thành hình một cô gái xinh đẹp , có đôi cánh chim bằng băng tuyết sáng xanh rực rỡ …. Trên trán cô gái một đấu hiệu ấn ký xanh đỏ quện vào nhau sáng rực , ở trong hang Đậu Đậu sung sướng reo lên :
Thật hạnh phúc quá …! Không ngờ cha mẹ ta đều là đại cường giả , một người là đã là Thánh Long Kỵ Sỹ , một người hóa thân thành … Thiên Âm Băng Phụng Yêu Thần thật tuyệt , ta và các chị Huyết Dực Chi Yêu không còn lo ai ức hiếp nữa hi…hi….!
Chú giải :
(*) Áo tơi : ( đẵ từng giải thích , nhưng thông tin lại hi…cho ai chưa rõ ) Áo tơiÁo tơi hoặc áo lá là cách gọi một loại áo khoác hờ để tránh mưa nắng của người Á Đông từ xưa, nay vẫn còn được dùng tuy ít hơn.Áo tơi được xem là phương tiện hữu hiệu nhất để che nắng che mưa, còn có thể trải ra để nghỉ ngơi hoặc có thể thay dùng để làm mâm dọn cơm ăn, hay dùng để đùm chè để giữ cho chè (trà) xanh tươi. Áo tơi ra đời nhằm mục đích che mưa. Nhưng ngày nay thường được dùng để chống nắng nóng, hạn chế tia nắng chiếu thẳng xuống lưng và giảm mồ hôi khi đi ngoài trời hoặc khi làm việc ngoài đồng.Do thời xưa không có các vật liệu khác thích hợp hơn như ni-lông bây giờ nên áo tơi thường được làm bằng lá cây, thường là lá cọ họ cau, khâu chồng thành lớp gối lên nhau dày hàng đốt tay, như kiểu lợp ngói, như lợp mái nhà, đánh thành tấm, phía trên có dây (thường là bằng mây) rút để đeo vào cổ giữ áo cố định trên lưng. Lá thường được hơ lửa, rồi đem phơi sương một đêm cho dẻo, không quăn và phơi nắng một buổi mới có thể đưa ra dùng, xếp thành lớp từng 5 lá chồng lại, đặt lên bàn chằm (phản đặt lá để đan), dùng chiếc nẹp gỗ kẹp lại và xâu lại bằng kim. Mây sẽ được chẻ ra thành dây, ngâm vào nước khoảng 2 tiếng để cho mềm và dễ may.Ngày xưa, ở các đám cưới làng quê thường có bài vè áo tơi trong các chương trình văn nghệ, người hát có thể kể ra ba mươi sáu tác dụng của áo tơi, có thể nói ngoa để có tính chất hài hước. Tại Hà Tĩnh có nghề làm áo tơi truyền thống tại 2 huyện Thạch Hà và Can Lộc, đặc biệt là tại xã Mỹ Lộc và Quang Lộc, hiện nay thường làm một mùa từ tháng hai âm lịch đến giữa tháng Tư. Áo tơi nơi đây được làm bằng lá nón hay lá gồi, lá cọ (ở vùng núi huyện Hương Khê cách làng khoảng 50 km) và dây mây
Trong nghệ thuật :Trong ca dao, áo tơi trước đây cũng được nhắc đến nhiều:
Trời mưa thì mặc trời mưa
Chồng tôi đi bừa đã có áo tơi
Và được viết trong thơ:
Lạ chân lối nhỏ đường chiều
Vàng cây lá đỏ mộng xiêu bên trời
Bụi mưa thấm chiếc áo tơi
Lạnh hồn anh đã rã rời theo thu
(**) Con bổ củi : Con vật này có tên gọi con bổ củi bởi cái đầu của nó rất cứng, khi bị giữ cái đầu của nó liên tục bổ mạnh xuống đất như thể một người đang bổ củi, khi bị lật ngửa thì nó dùng cái đầu này bật mạnh đẩy người bay lên khoảng 35cm để thoát khỏi trạng thái nằm ngửa.Ngoài tên gọi bổ củi, một số tỉnh Nam bộ còn gọi với tên con bửa củi.
Tên khoa học
Elateridae. Thuộc bộ bọ cánh cứng.
Khu vực phân bố
Con bổ củi có ở khắp các vùng miền trên cả nước, nhiều nhất ở các tỉnh có nhiều đồi núi, nhất là ở những nơi có nhiều cây gỗ lớn (Cây ô môi).
Cách bắt và chế biến con bổ củi làm thuốc, Bổ củi sống trong các cây gỗ mục, cây gỗ chết rất nhiều bởi đây là thức ăn của chúng. Có nhiều nơi chỉ cần bổ một thân cây mục ra là có thể kiếm được hàng trăm con bổ củi. Dân gian có nói về tác dụng của nó là chữa liệt dương , tăng cường sinh lý nam giới , nhưng hiện chưa có tổ chức nào công nhận , hay khảo chứng khoa cụ thể về điều này là thật cả . Nó chỉ là bài thuốc dân gian truyền miệng