Long Việt truyền kỳ - Chương 25
Chương 25 – Rơi vào Liên Sơn bí địa của Ma thần cấm khu …
Khi ấy thấy Ma Giới Thần Quân hắn ta gục xuống , thì đám thiên binh thiên tướng thở phào . Ít ra bớt đi kẻ thù nào hay kẻ thù ấy , cũng đồng thời lá bùa trên lưng Long Việt bị lấy đi . Thái Ất lão tiên kia cảm thấy cấm chú sẽ sớm bị hóa giải , một khi Huyết Ma Tôn Chủ hắn hồi phục sợ là chúng tiên đại bại . Liền phẩy cây phất trần ra hiệu tấn công ngay lập tức , trong đám thiên binh có mấy người cảm thấy rằng việc đó, không phải là việc quang minh chính đại gì . Bởi tấn công thì Lâm Phụng Nhi kia, cũng mạng vong theo tên yêu ma hắn ta , cô ta nửa tiên nửa phàm tu chân kém cỏi , nếu bị tấn công há phải chết oan theo Ma tôn kia sao . Xét thiên đạo lẫn tình lý đều là việc bất nhẫn , rõ là nàng ta đã cùng mẫu thân mình , trợ giúp thiên binh thiên tướng hành động . Nên chúng tiên có kẻ vì điều ấy bất bình nói :
– Chúng ta tấn công há chẳng giống việc yêu ma chúng làm sao , bất chấp lý tình đạo nghĩa táng tận lương tâm , trong khi nàng ta với thân mẫu đã ít nhiều giúp chúng ta tiễu trừ ma đạo …
– Đánh hay là chết ! Chần chừ khi cấm chú hết hẳn hiệu lực , e tất cả chúng tiên chúng ta ở đây , khó ai toàn mạng với Huyết Ma hắn ta . Vì chính đạo ắt có kẻ phải hi sinh , mất đi một con tiểu a đầu nửa phàm nửa tiên có gì đáng tiếc ….lấy đại cục làm trọng ….đánh ….!
Thái Ất lão tiên gằn lên nói át đi , đối diện cửa tử sinh trong đám tiên nhân, có kẻ động lòng phàm . Liền ngưng tụ tiên linh xuất chiêu ầm ầm , quang mang sáng lóa hóa ra mấy trăm ngàn đạo kiếm ảnh , đó chính là Vạn Kiếm Quy Tông sức mạnh ghê hồn , nó lao thẳng về phía Phụng Nhi và Long Việt . Long Việt bị cấm chú đờ ra không biết gì , Thiên Long thì đã thọ thương gục xuống . Chỉ mỗi Phụng Nhi yếu ớt là khả dĩ cự lại được , tuyệt vọng Phụng Nhi chỉ còn biết duy nhất một cách, là mang chính tấm thân yếu ớt ra, đồng thời tạo kết giới che chở cho chàng, tuy nhiên đám thiên binh cũng có hai phần ba thấy bất mãn . Họ cho rằng làm như Thái Ất lão tiên là bất nhẫn , không phải việc quang minh chính đại gì . Nên không xuất chiêu chỉ bàng quang quan chiến , nên Vạn Kiếm Quy Tông không đủ một trăm phần trăm sức mạnh hủy diệt , còn bấy giờ Trần Hiểu Yến cũng cảm thấy lòng cực bất mãn . Nàng tương trợ tiên nhân tiễu trừ yêu đạo , vậy mà Thái Ất lão tiên kia đang tâm giết cả hài nhi của mình . Nhưng hoàn cảnh nguy cấp , nàng đành vận hết nguyên khí bình sinh tụ ra kết giới phòng hộ , nhào lên phía trước đỡ chưởng lực cho Phụng Nhi và Long Việt ….
– Uỳnh ….!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên , kiếm linh phá nát kết giới của Yến Yến . Nàng “ hự” lên một cái đau đớn , phun ra cả một búng máu lảo đảo ngã xuống , phía sau Long Việt và Phụng Nhi đang ôm nhau , tuy không thương thế nặng cho lắm. Nhưng bị uy áp kinh hồn của Vạn Kiếm Quy Tông kia , hất văng xuống vách núi mất hút . Đây là Tuyết Băng Sơn Lĩnh kỳ sơn hiểm địa , vách núi là vực sâu muôn trượng trùng trùng mờ mịt . Mà Long Việt chưa hết cấm chế của bùa tiên , còn Phụng Nhi thì thể phàm tu chân đâu có đáng là bao . Bởi vậy chúng tiên nghĩ rằng họ mười phần thì tử nạn chín rồi , cũng không muốn truy xét nữa toan thu quân ra về . Thì Thái Ất lão tiên lại hét lớn :
– Còn tên Ma Giới Thần Quân và ả kia cũng đã là đọa tiên rồi , mau kết liễu chúng đi thần và yêu mãi không thể cùng tồn tại . Có chúng ta thì không có bọn chúng , hãy giết cả đi rồi chúng ta về hồi báo Thiên Đế ….!
Chúng thiên binh thiên tướng đã có một bộ phận lớn , đã bất mãn với lão Thái ất kia , số còn lại thì thấy đánh Ma tôn bị ngã xuống vực rồi, cũng không còn thấy hứng thú nữa . Nhất loạt cùng lên tiếng nói :
– Chúng ta đây đã dùng hết linh lực, mà hợp nhau triệu hoán Vạn Kiếm Quy Tông trừ yêu tà, nay hắn đã ngã xuống vực mà chết rồi . Mọi việc đủ để về hồi báo Thiên Đế , nên chúng ta không còn hứng mà giết người . Hai người ấy kẻ thì bị đâm đến chết , kẻ lãnh trọn cả Vạn Kiếm Quy Tông e rằng chả sống nổi . Chúng ta thấy ngài cũng là bậc tiên nhân , nhưng âm mưu và thủ đoạn cũng tàn khốc kém gì ma giới . Cùng là tiên nhân chúng thật muối mặt rồi , cáo từ… ngài muốn giết họ thì giết , chém họ thì chém… chúng ta đi về ..quyết không nghe theo mệnh lệnh của ngài nữa …chúng ta không phục …!
Nói đám thiên binh tự động rút lui về thiên giới , chỉ còn lại duy nhất Thái Ất lão tiên kia mà thôi . Tuy nhiên Thái Ất lão tiên tính tình cố chấp , thiện ác quá rạch ròi, gét cái ác như nước với lửa , bèn rút kiếm đeo sau lưng ra, tiến lên tính đoạt mang Dương Thiên Long và Yến Yến . Yến Yến trúng chiêu Vạn Kiếm Quy Tông thương thế rất nặng , chỉ còn hơi thở yếu ớt nằm trên mặt đất . Thiên Long thấy đám thiên binh rút đi cả rồi , cũng cảm thấy không cần diễn kịch nữa . Tuy nhiên vết thương do Phụng Nhi đâm cũng không nhẹ , ước lượng mình có đánh tay đôi cũng chưa chắc lại lão tiên kia . Chi bằng dùng tiểu kế cứ “ giả chết bắt quạ”, nằm im chờ lão ta đến thì bất thần phản công . Thái Ất lão tiên kia đời đời ủ mưu tính kế , sâu hiểm khó ai bằng mà phút chốc chủ quan đã mang họa . Thấy Ma Giới Thần Quân hắn ta nằm bẹt như một con gián , không có cử động gì suốt nãy giờ thì cho rằng hắn không sức cự lại mình . Lão từ từ tiến tới sát Dương Thiên Long mà vung kiếm lên …
– Uỳnh ….!
Một tiếng nổ lớn vang lên do chưởng lực đập vào người Thái Ất lão tiên , khiến cho lão bị bật ra đằng sau mấy trượng , miệng hộc cả máu ra thấy lục phủ ngũ tạng đảo điên . Nguyên lai lão tính chém Dương Thiên Long hắn ta , nào ngờ yêu nhân đó chỉ giả tảng như đã thương thế nặng . Nhưng khi lão ở sát gần hắn, thì hắn đã ngưng tụ hắc khí, xuất ra một hắc long tam thủ đánh thẳng vào lão . Dương Thiên Long loạng choạng đứng dậy , ra bế Trần Hiểu Yến lên tay thấy nàng hơi thở đã vô cùng yếu ớt rồi . Tức giận quá Dương Thiên Long mắng Thái Ất lão tiên rằng :
– Này lão già trọc cưỡi lừa kìa , ngươi thật là kẻ thủ đoạn khôn lường . Tiên giới có kẻ như ngươi thật muối mặt a , đây là ta đây lần đầu phá lệ cởi truồng đánh nhau . Nhân dịp ta có phong cách chiến đấu mới, nên ta vui vẻ khuyến mãi tha cho lão một mạng đó , mau biến đi cho khuất mắt ta …đi nhanh …vì ta xem ra thương thế của lão cũng không hề nhẹ …ha ..ha….!
Dương Thiên Long nói vậy cho oai, chứ thực thương thế cũng không nhẹ . Bởi Phụng Nhi kia nhập tâm diễn quá sâu , đâm hắn một dao xém thì mất mạng . May hắn là ma nhân không phải người phàm , ma long của long tộc chịu đựng thương thế tốt hơn các tộc khác . Chứ người phàm chắc đã hóa cốt quy tiên lâu rồi , nên đã thương lão Thái Ất là hắn đã dùng toàn lực rồi , còn phía Thái Ất lão tiên chủ quan nên, bị đánh bát ngờ thương thế khá nặng . Cũng cảm thấy nên dừng cuộc chiến là hơn cả , lão toan rút lui thì lại thấy đám thiên binh thiên tướng quay lại . Mấy người đó tuy là bỏ đi nhưng cảm thấy không yên tâm , sợ một mình lão Thái Ất kia ở đó bất thần ma giới kéo đến , e rằng về khó ăn nói với Thiên Đế nên bàn nhau quay cả lại . Thấy thiên binh thiên tướng quay lại ầm ầm , thì Dương Thiên Long tái mặt lẩm bẩm :
– Hỏng …hỏng thật rồi ! Chúng quay lại đông thế này , mà ta thì thọ thương nặng , chắc khó mà qua nổi kiếp nạn này ,chắc ta cũng chết cùng nơi với tiểu đệ đệ hắn thôi …hây da ….!
– Chàng thọ thương nặng như vậy lại cũng là do con gái ta gây nên , chi bằng chàng bỏ ta lại rồi mau trốn đi , ta thương thế rất nặng e cũng không sống nổi bao lâu nữa …. Chàng …mau đi mau đi …khụ ..khụ … !
Yến Yến vừa ho húng hắng vừa yếu ớt nói lên như vậy , nàng thấy tên ma nhân này việc đâu tiên sau khi đả thương lão tiên , là nhào đến ôm nàng lên thì nàng biết hắn muốn cứu mình . Nhưng cảnh này ngàn cân treo sợi tóc , thế bên đối phương quá mạnh , nàng liền cố gắng gượng mà nói như vậy . Nàng không muốn bản thân làm liên lụy đến hắn , nhưng Dương Thiên Long khẳng khái nói rất to rằng :
– Có chết thì cùng chết sợ gì ! Ma Giới Thần Quân ta không phải kẻ ham sống sợ chết , mà ta đã chẳng nói là thích nàng sao . Sở trường ta chuyên lái máy bay bà già, ta không như đệ ấy chỉ thích các loại tiểu nữ, là búp măng non tơ . Hắn lấy con gái nàng , còn ta lấy nàng chẳng phải đẹp đôi lắm sao . Hơn nữa ta thấy cởi truồng đánh nhau thật thú vị a ,ta bị thích “ xì tai” (style) này rồi, chắc sau này ta sẽ đổi phong cách đánh nhau . Ta sẽ cởi truồng mà đánh lên tận linh Tiêu Bảo Điện, nàng cứ đợi đó… giờ ta đánh với bọn chúng một trận trời long đất lở đã ha ..ha….!
Đám thiên binh nghe hắn nói vậy có phần chột dạ lùi cả lại , không dám xông lên phần lo hắn còn mạnh mẽ . Vì một chiêu đã đánh lão Thái Ất thọ thương thế kia , lại sợ có thêm phục binh của ma giới phía sau nữa . Nhất thời chỉ đứng cả đám để ngó nghiêng liệu thời liệu thế , đúng lúc ấy Yến Yến lại thỏ thẻ bảo hắn :
– Chàng bảo chàng đánh chúng một trận trời long đất lở , cớ sao chàng không bỏ ta xuống ra tay đi , ta đang nóng ruột chờ xem chàng trổ tài nghệ đây …!
– Hức !
Thiên Long kêu lên một tiếng rất thảm như vậy , hắn làm gì còn chút khí lực nào mà đánh nữa . Mà bọn chúng là cả một đám thiên binh đông đảo , đang diễn kịch kéo dài thời gian tính kế , nào ngờ Yến Yến không biết lại vô tâm mà “ xé vé ” hắn như vậy . Cùng lúc vết thương do dao đâm, của Phụng Nhi lại ứa máu ra ồng ộc , khiến hắn đứng không vững nữa chân tay run rẩy . Thiếu chút là đánh rơi Yến Yến xuống đât , nguyên do là linh lực của hắn đã suy kiệt, không đủ khả năng kiềm tỏa vết thương nữa . Đám thiên binh thấy vậy hiểu ra tình thế biết hắn thọ thương , liền nhất loạt hò nhau xông lên mà hô vang :
– Tiến lên ! Tiễu trừ yêu nghiệt ….diệt họa tam tai …..!
Tình thế nguy cấp thực sự đã đến , nhưng bao giờ cái khó nó cũng ló cái khôn . Dương Thiên Long hắn chợt nhớ ra mình mang Hỏa yêu phù đi theo , nguyên lai Hỏa Yêu phù này là tín hiệu, để hiệu triệu ma nhân gần đó tương trợ . Hắn nghĩ méo méo có hơn không, giờ có một kẻ ứng cứu cũng đã tốt lắm rồi . Liền tung Hỏa Yêu phù lên trời cao , thì ngay lập tức hỏa phù này bốc cháy rừng rực . Phát ra thứ âm thanh kinh di chói tai , khiến cho đám thiên binh khựng cả lại . Tự nhiên âm khi chung quanh trở lên lạnh lẽo thê lương , yêu khí tứ phương ngùn kéo lên đen vần vũ quanh núi . Độ mấy khắc sau chung quanh hắn vây kín bởi thiềm tô , và xích hạt , phong ngô , hắc xà… Nhưng bản thân Dương Thiên Long thì thất vọng vô cùng , hắn lẩm bẩm trong chán nán than thở nói :
– Không ngờ yêu nhân quanh đây chỉ rặt là rắn rết cùi bắp thế này , biết thế không sài yêu phù nữa đỡ xấu hổ hức , gọi hội ra mà toàn bọn rắn rết phế vật thế này . Chả bõ cho đám thiên binh kia nó dẫm chết …hức …hức …!
Nhưng đám thiên binh khựng lại hẳn , co cụm lại một chỗ thủ thế, khiến Thiên Long ngạc nhiên nói :
– Không lẽ cái bọn thiên binh nhà trời này, mà lại khiếp sợ mấy con rắn rết còi cọc này sao ? Thật không đáng cười lắm a ….!
– Chàng …chàng thật là ngốc đó ! Bản thân chàng là ma nhân không cảm nhận được yêu khí , nhưng họ thiên binh dĩ nhiên cảm nhận ra . Ta đây cũng từng là tiên nhân nên cảm nhận được đó , oán khí cuồn cuộn khắp nơi như vậy lực lượng ma nhân đến quả là không nhỏ . Họ sao không thể không hoảng hốt đề phòng chứ …!
Yến Yến cố gắng gượng yếu ớt giải thích cho hắn nghe , thì chưa đầy mấy khắc sau quả nhiên trời đất tối sầm . Trên đầu hắn hắc khí cuồn cuộn khắp nơi là tiếng gầm réo , hơn một vạn con Ma long cửu đầu xuất hiện trên trời , sát khí của ma tộc đằng đằng kéo đến . Khiến đám thiên binh cảm thấy bất ổn bàn nhau :
– Không xong rồi ! Đây là tiên phong của Dương Kỳ Họa đến , vì toàn ma long cửu đầu , như vậy đại binh của hắn cũng sắp đến . Chúng ta chi có một nhúm người thế này bại trận là chắc , mau mau rút lút bảo toàn lực lượng . Chúng ta hồi báo Thiên Đế để ngài ấy liệu kế sách lâu dài vậy …!
Nói rồi đám thiên binh lục tục dìu Thái Ất lão tiên lên khinh xa đằng kỵ , vụt cái cả đoàn biến mất vào không trung . Dương Thiên Long mới thở phào đặt Trần Hiểu Yến xuống đất , hắn mệt mỏi lẩm bẩm thở than :
– May mà Hỏa Phù gọi được viện binh , không chắc ta và nàng vong mạng ở nơi này như đệ đệ và con tiểu yêu kia . Thật sự cởi truồng mà đánh nhau thật đen đủi a, ta nên bỏ “ xì tai” này, không e có ngày kẻ thù đánh hỏng hết hàng họ …mất công cụ tạo sung sướng …thì thật đáng tiếc a .!
– Hứ …! Chàng nghĩ ta thèm của chàng lắm sao ? mà kêu đáng tiếc … bất quá vật ấy to hơn lão huyện quan phu quân ta , chứ sức chiến đấu sao bằng lão ấy hì hì … mà chàng nói đánh một trận long trời lở đất với chúng kia mà , hóa ra Ma Giới Thần Quân chàng cũng chỉ là kẻ nói khoác …. !
Hiểu Yến nói bĩu môi chê bai Thiên Long ra mặt như vậy , vì nàng bực nghĩ hắn nói nàng tiếc cái đó . Thiên Long hắn thì khi lực lúc cạn kiệt phun máu ra cả đống , hắn ho khù khụ nói với nàng :
– Ta …ta bị con tiểu yêu con gái nàng đâm mạnh tay vậy , cũng còn mấy chân nguyên đâu . Mà trùy thủ con tiểu yêu ấy cầm vũ khí của tiên linh khắc chế ma long tộc , đâm vào ta khiến ta thiệt hại nặng nề …khụ khụ …. Ta nói thế để dọa bọn chúng thôi …khụ …khụ …. Không chúng cha băm vằm hai ta , nát như cám ấy chứ …hự…hự….!
Hắn nói tới đó thì ngất lịm luôn ngã lăn ra đất , còn Hiểu Yến vốn đọa tiên bao nhiêu linh lực đã vận hết ra làm kết giới , nên cũng gắng gượng được đến phút đó thì kiệt lực . Cả hai ngất lịm bên nhau trên mặt đất , con trên trời đám ma long vẫn đang quần đảo réo gào bay tới ….
Còn Long Việt và Lâm Phụng Nhi từ lúc bị đánh rơi xuống vách núi, thì chỉ có Phụng Nhi là biết cách kháng cự . Nàng ôm chặt lấy Long Việt rơi ràn rạt qua đám lá cây gai góc , may mà nàng còn được mẫu thân truyền chút ít, về cách tạo kết giới phòng hộ, nên may mắn không bị cây lá cào vào thân thể . Thật ra nàng tu chân không nhiều bản thể nửa phàm nửa tiên , kết giới nàng tạo ra là rất yếu ớt nếu để chống đỡ địch nhân , thì mười phần thất bại đến chín . Nhưng mà để chống đỡ sự va đập thông thường khi rơi thì được , nên ôm chàng ấy trong tay nàng bảo toàn được tính mạng cho hai người . Nhưng khi rơi xuống đáy vực kết giới mong manh ấy vỡ vụn , khiến cả hai bị va đập nhẹ lăn đi theo vách đá trơn . Cả hai bị cuốn tuột xuống xoáy nước ở đáy vực ấy mất hút . Khi rơi xuống nước thì Long Việt hồi tỉnh do cấm chú nghịch thủy đã bị hóa giải , hắn thấy Phụng Nhi yếu đang lả đi trong xoáy nước . Vội nhào đến ôm nàng kéo vào lòng, rồi tạo ra kết giới mới bảo vệ cả hai khỏi bị thủy đàm sôi sục kia nghiền nát . Hắn lúc trước tuy bị cấm chú không cử động được , nhưng nhất nhất mọi việc từ đầu chí cuối đều biết . Nên hiểu rõ Lâm Phụng Nhi này đã vì mình rất nhiều , nếu không có nàng e rằng hắn rơi xuống thủy đàm khó toàn vẹn được . Cho dù hắn có bản thể Ma tôn không còn là người phàm , nhưng mới bị cấm chú khắc chế, nên đã trở nên yếu đuối đi nhiều. Tuy đã thoát cấm chế rồi , nhưng nguyên khí chưa hồi phụ hoàn toàn . Khiến hắn và Phụng Nhi bị xoáy nước thủy đàm, kia kéo tụt xuống đáy mất hút rồi cả mê man không biết gì nữa . Tận khi tỉnh lại mở mắt ra hắn thấy mình ở một địa phương kỳ dị , bầu trời màu xanh nhàn nhạt u tối , cây cối cùng màu xanh trong suốt dị thường . Hắn giật mình gãi đầu gãi tai lẩm bẩm :
– Không lẽ không lẽ …đáy thủy đàm này lối vào Ma thần cấm khu, nếu đúng vậy địa phương này rất nhiều quái vật , giết chúng lấy ma hạch ta sẽ tha hồ mà cường hóa thần binh ha …ha….!
Hắn sảng khoái cười ha hả sung sướng, khi khám phá ra địa phương bí ẩn này . Tiền kiếp khi là Ma tôn hắn đã đi cùng trời cuối đất, mà không tìm thấy nơi này khiến cho con rồng của hắn mới chỉ cộng bảy cùi bắp . Lẽ nào Âu Tuyết Mai kia biết chỗ này và nàng ấy đã thám hiểm , kết quá thu hoạch rất nhiều nguyên liệu mà cường hóa thần binh chăng ? Hắn cười sảng khoái quá khiến cho Lâm Phụng Nhi nằm cạnh giật mình tỉnh giấc , nàng mở mắt ra thấy Long Việt trang phục rách tơi tả , đang đứng quay lưng lại phía nàng cười ha hả . Trang y rách thảm đến nỗi hở ra cả hai cái mông đít , nàng buồn cười quá chợt nghĩ : “… có khi nào chàng ấy bị sóng nước đánh cho tơi tả , mà chịu không nổi phát rồ không há ..há….” Nghĩ thế nàng cười hi hi ra tiếng , khiến cho Long Việt giật mình quay lại . Thấy Lâm Phụng Nhi tỉnh rồi đang nhìn mình cười hi hi , thì hắn ngạc nhiên lắm hỏi nàng :
– Ta đây có gì đáng cươi chăng ? … mà nàng tỉnh dậy khi nào vậy …???
– Hí …hí…phải chăng chàng bị sóng nước đánh cho phát rồ , nên trang y rách tơi tả mà còn đứng cười thế hì hì …!
Long Việt lúc này mới nhìn trang y của mình, thấy nó rách đến thảm hại , nguyên lai lúc cả hai ngất đi trong xoáy nước thủy đàm , thì tự do trôi dạt đến đây kết giới cũng hao hụt dần . Làm cho cho trang y bị nước xé nát ra hết , hắn đã rất thiện cảm Phụng Nhi nàng , khi nàng đã không quản hiểm nguy , bỏ cả an toàn tính mạng mình để cứu sống hắn . Nhưng giờ nhìn Phụng Nhi nàng cũng tơi tả không kém , trang y rách hết chỗ kiều mị vì thế phơi ra hết thảy. Trên đôi gò bồng đảo trắng muốt thấp thoáng hai chấm đỏ đầu phong nhũ , nó rung rung theo tiếng cười của nàng . Hắn lại nhìn xuôi xuống hạ thể qua cái bụng trắng phau , thì thấy một tam giác âm mao đen huyền nổi bật , Phụng Nhi tuy đang chớm tuổi dậy thì . Nhưng mao tuyết của nàng do cơ địa, đã đen huyền rậm rạp hơn người khác . Nên vì thế mà càng khiêu khích kích thích nam nhân tệ , trường thương của Long Việt cũng vì đó mà ngóc dậy , trang y rách nát nên nó không vướng cứ từ hùng dũng ngóc lên …Trong lúc hắn chỉ vào nàng mà nói :
– Ha ..ha …Phụng Nhi muội ! Chớ vội cười ta …trang y của muội cũng đâu toàn vẹn , mà muội cũng đang cười sảng khoái, phải chăng muội cũng phát rồ …ha ….ha….!
Phụng Nhi lúc này mới giật mình nhìn xuống xấu hổ , nàng ngượng lắm lấy tay che vội những chỗ tế nhị của mình , lại chợt thấy trường thương của Long Việt vì nàng mà ngóc dậy , nó cứ từ nở to ra vươn lên hùng dũng . Thì nàng ngạc nhiên và xấu hổ lắm , bản thân là tiểu thư trinh nữ khuê phòng . Nên chưa từng thấy cái vật nam nhân nó cứ tự nở ra lớn lên như vậy , nàng bối rối chỉ tay vào hắn miệng lắp bắp :
– Nó … đang …to…..nó ….to….to…..to…..!
Long Việt thấy nàng chỉ tay vậy thì nghĩ có quái vật phía sau , vì đây là địa phương của cấm khu , quái vật nhan nhản khắc nơi đủ các cấp độ . Nên hắn vội quay lại thì quả nhiên thấy một con tiểu ma thỏ lv 0 màu bạch ngọc , liền thuận tay vung một chưởng đánh nó nát nhừ . Khiến ma hạch nó văng ra đất sáng chói lòa , nhưng con rồng của hắn đã cộng bảy, ma hạch này dĩ nhiên không dùng được . Hắn thở dài chán nản quay lại bảo Phụng Nhi rằng :
– Thật chán quá nó chỉ là con tiểu ma thố , không có tác dụng gì cho ta cả . Nó bé tí bé tẹo lại cũng dễ thương , sao Nhi muội nàng sợ hãi đến vậy ?
Phụng Nhi mặt vẫn đỏ rần vì ngượng , vì là tiểu thư khuê các con nhà quan . Nàng không có thấy vật của nam nhân, tự dưng nở to ra thế bao giờ , nhưng nàng đã lén đọc xuân tình quyển , rồi hỏi dò từ các a hoàn của mình . Nên dư biết cái của chàng ấy vì nàng mà như thế , nàng cũng biết nó dùng để cho vào hạ thể nàng . Để tạo ra xuân tình động phòng hoa trúc với nhau , nàng đang ngượng ngùng vì nghĩ cái vật to lớn ấy . Nó làm sao mà có thể nhồi nhét , vào hết trong cái động huyệt bé nhỏ của mình , thì Long Việt lại hỏi nàng như vậy . Khiến nàng bối rối nói không kịp nghĩ :
– Không phải ta nói con bạch thố đó , mà chàng đánh nó chết tan nát rồi . Thì giờ chúng ta lấy gì mà ăn chứ , ta đây đói quá rồi mà chỗ này là địa phương kì dị nào thế ? Ta là ta nói cái của chàng ấy nó to khủng khiếp , như vậy sao bỏ lọt vào trong ta nổi chứ ? Hơn nữa ta đói lắm rồi , ta không có sức phục vụ chàng , mau kiếm gì ăn đi đã … ta đói sôi cả bụng rồi . Ta thích chàng nên mới cứu chàng , bản thân ta là của chàng đó . Nhưng để ta ăn no đã …ta mới có sức đón tiếp nó vào trong ta ….híc… híc ….!
Phụng Nhi nói xong biết hớ mồm vội lấy tay che miệng, mặt đỏ dừ e lệ thi thoảng lại lén liếc Long Việt , cử chỉ ấy càng làm hắn thích thú , trường thương được thể phát hỏa xuân quang , nó dựng lên thẳng tưng cứng nhắc trước mặt Phụng Nhi . Trong khi đó Phụng Nhi xấu hổ cực độ , mặt nàng đỏ như vầng dương cúi mặt e thẹn nghĩ thầm : “… chàng thật tệ ta đã chẳng nói rất đói rồi sao , mà cái địa phương này , cây cối trong suốt cảnh vật thì hoang phế . Có mỗi con thỏ chung quanh đây thì chàng đánh nát nhừ , giờ ta đói thế này động xuân tình với ta , bắt ta phục vụ chàng , thì chẳng khác gì đem giết ta đi …híc ” . Không ngờ Long Việt còn tiến lại gần nàng hơn, làm cho Phụng Nhi sợ quá, nàng ngồi thụt lùi lại mấy bước . Giơ bàn tay nhỏ bé lên xua lia lịa bảo :
– Không ! …không …đừng lại gần ta … ta chịu không có nổi chàng lúc này , nó vừa to lại dài như vậy, không vừa của ta đã đành . Ta lại rất mệt vừa đói nữa , chàng không xót ta chút nào sao ? Để chàng thỏa mãn thì ta cũng chết luôn rồi , mình chàng ở địa phương ma quái này , sẽ không ai chăm sóc lo lắng cho chàng mỗi ngày , khi chàng muốn nữa cũng chẳng có ai phục vụ chàng nữa đâu …thôi đi …híc ..híc …!
Long Việt Nhìn Phụng Nhi quả có động dục tình thật , nhưng bản thân hắn cũng đói lắm làm không nổi , hơn nữa hắn đã rất trân trọng nàng sau những việc đã qua rồi. Nên hoàn toàn không có ý đó , vốn chỉ đến chìa tay kéo nàng dậy, để cùng nhau đi kiếm thức ăn . Thấy bị hiểu nhầm hắn vội nói :
– Không phải như vậy Nhi muội ! Ta chỉ muốn đỡ muội dậy cùng đi săn thú về nướng ăn thôi , đúng ta có động tình vì muội thật . Vì Phụng Nhi ! muội không thấy là muội rất diễm kiều đáng yêu sao , nếu qua được khó khăn này ta sẽ nhất định tới nhà nàng cầu thân … thôi đi nào ….!
Phụng Nhi nghe thì thích lắm , lòng nàng như rộn lên vì hạnh phúc nghĩ : “…hi..hi.. chàng thích ta , khen ta đáng yêu …chỉ là đói quá, không ta cho chàng yêu ta rồi ”. Nhưng nàng vẫn giả bộ e thẹn bảo :
– Chàng đi trước đi ! Ta tự đi đằng sau được rồi ,ta phải cẩn thận phòng khi chàng không chịu nổi , chưa tìm được gì ăn đã đè ta ra hành sự rồi …đi thôi…!
Long Việt nghe thế đành đi trước mở đường , còn Phụng Nhi lóc cóc đi sau lưng hắn . Nhìn tấm lưng to lớn vạm vỡ của hắn , nàng lại xấu hổ nghĩ thầm trong bụng : “… chàng thật to lớn vô cùng , mà ta thì quá bé nhỏ thế này . Ta có chịu nổi được chàng ấy không , chàng cứ nói sau này cầu thân ta đi . Nhưng ta dám cá rằng chưa rời khỏi địa phương kỳ dị này , chàng đã chơi ta tơi bời hoa lá , động phòng luôn thế, ta thành thê tử của chàng rồi . Mà nhà ta tan nát cả cha mẹ lạc hết , chàng cầu thân với ai đây hì hì… ” … Hai người đi lòng vòng rìa ngoài ma thần cấm khu , nhưng không tìm được gì khả dĩ ăn được . Mấy con thú lv 0 và lv 1 , 2 , 3 đều bị diệt sạch , bởi các mạo hiểm ma đoàn hay thiên giới đoàn đã đến trước diệt sạch . Họ không cao siêu đến mức mà đi vào tận trong , nơi quái vật lv cao mà đánh lấy nguyên liệu cường hóa . Và họ cũng không dại gì đánh đổi sinh mạng để có thần binh , kẻ đủ tham vọng vào đến quái lv 15, như Hỏa Dực chiến sĩ của nhóm Âu Tuyết Mai chắc đếm trên đầu ngón tay . Mà max cấp tận quái lv 30 thật sự chưa ai đến nổi… Đi lòng vòng mãi không kiếm được gì , chỉ hấy cây cối trong suốt rậm rạm , bản tính nữ nhi yếu đuối hay nản . Nên Phụng Nhi đi sau lầm rầm than thở :
– Chàng thật là …mạnh tay quá đánh nát con tiểu bạch thố , giờ chúng ta chết đói ở cái nơi kỳ quái này rồi …híc ..híc … đi mỏi chân có kiếm được gì đâu …!
Long Việt cũng đói nhưng hắn cố nhịn đi tiếp , may sao đi một đoạn nữa thì cũng thấy một con Quy Thủy Đàm lv2 . Lần này hắn không đến nỗi mạnh tay đánh nó nát như cám , giết nó xong thì lấy được ít thịt tuy không nhiều . Nhưng cũng đủ cho cả hai một bữa , hắn dùng ma khí đốt lửa để nướng thịt . Mùi thịt thơm phức lan tỏa cả một khu , điều này dẫn dụ bọn quái vật lv cao hơn ở gần đó mò đến . Nên chỉ ít phút sau một con Hoàng Phong Nha lv 5 đã bay đến , đây là con ong dị giới ở Ma đàm nó to như một con đại bàng lớn . Nó bay đến phía sau lưng Long Việt , thấy vậy Phụng Nhi sợ quá lại lắp bắp chỉ trỏ :
– Chàng ..chàng ơi… nó to ….rất to …..!
Long Việt Nhìn xuống trường thương của mình , nó đang rũ xuống mềm nhũn vì hắn đang mệt và đói, lại đang tập chung vào việc nướng thịt . Nên ngơ ngác hỏi lại Phụng Nhi rằng :
– Nhi muội ta thấy nó như cọng bún thế này , to gì mà to …ta thật đang không có hứng mà ….!
Trong khi ấy Phụng Nhi vẫn lắp bắp nói “ …nó ….nó …rất to…” , ngón tay nhỏ nhắn của nàng trỏ về phía con ong , chứ kỳ thực không nói gì về hắn cả . Hoàng Phong Nha lv 5 đang vù vù bay đến sau lưng mà hắn thì không để ý , tình thế thật nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc a , chưa kể hắn lại đang mệt và đói nữa …