Loạn Vì Đụ - Phần 7
Anh ngoan ngoãn làm theo lệnh của mẹ. Cặp vú tròn to như hai trái bưởi hiện lên. Vú mẹ săn cứng, có lẽ bà đang hứng vì dục tình. Bà biểu anh anh bú vú. Anh bú thật mạnh, tay kia dày vò, se se đầu vú, bà rướn mình, ẹo qua ẹo lại trông như con rắn. Rồi bà bảo anh liếm dần xuống bụng, xuống rốn trong khi tay bà tự tuột cái quần lãnh đen ra khỏi. Bây giờ anh mới thấy rõ cái lồn của mẹ. Lông bà sao mà nhiều thế. Bà có cái tật là chẳng bao giờ mặc xì líp. Bà giang rộng hai chân ra, tự tay đè mặt anh ngay vào cửa mình. Hột le của mẹ to bằng đầu ngón tay út. Nó hồng hào, đỏ au. Bà biểu anh ngậm mút cái hột le. Bà lại rướn mình và la những lời vô nghĩa.
Em có biết mẹ nói bậy chừng nào là anh hứng tình nhiều chừng nấy. Lưỡi anh đưa dần xuống. Nước lồn mẹ ra chứa chan. Anh quét, anh liếm giống như người ta chùi chảo. Bà ngừng rên, và ra lệnh :
– Du, con nhớ sáng nay đạ làm gì mẹ không ? Ờ, làm đi !
Và, ba ngón tay anh tức khắc cho vào cửa mình mẹ. Anh ngoáy, anh thụt. Bà la muốn bể nhà. Nước lồn ướt hết tay anh. Anh chụm năm ngón tay lại, đút từ từ vào giống như hồi sáng nay. Bà cầm cườm tay anh đẩy hết vào. Em ơi, nguyên bàn tay anh lọt vào lồn mẹ. Anh không tưởng tượng được. Có lẽ bàn tay anh nhỏ. Mười bốn tuổi mà.
Mẹ cười man dại, cười không dứt trong khi vẫn cầm tay anh thụt vào lồn liên tục…Bà lại ra lệnh :
– Bú vú mẹ đi Du. Bóp thiệt mạnh đi ! Ðó, đó…
Thực thà mà nói, lúc đó anh đã mỏi tay vì mẹ thụt lâu quá, có hơn nửa tiếng đồng hồ. Nên anh trèo qua bên kia đổi bàn tay trái. Lại cũng năm ngón cho nguyên bàn tay lọt phúm vào bên trong. Mẹ có vẻ đã nư, và một lúc sau…bà gào, bà thét, và ra. Anh từ từ rút tay ra. Bàn tay ướt đẫm nước lồn. Mẹ biểu anh liếm bàn tay vì đó là nước bổ, nước quý. Hai hòn dái anh căng cứng vì khí tụ xuống đó. Bà chỉ thỏa mãn có mình bà mà quên rằng anh cũng đang tuổi dậy thì, anh cũng cần biết đụ.
Anh Du kể đến đó, em chận lại, hỏi ngay :
– Vậy nghĩa là cho tới phút đó anh chưa đụ mẹ hả ?
– Chưa, chưa lần nào. Chỉ dùng tay phục dịch cho mẹ thôi. Nhưng đêm sau, bà lại hứng tình. Lần này bà chuẩn bị một số dẻ vải màu hồng. Bà quấn bao quanh con cu của anh cho to gấp đôi. Sau khi đã bú bà xong, bà bảo anh leo lên, dí hết con cu bao vải đó vào lồn. Lạ lắm Khuê à. Vì con cu bao vải nên cảm xúc bớt đi nhiều trong khi cọ xát. Và anh đã làm mẹ ra liên tục ba lần. Lúc mẹ ra xong, anh tháo vải ra, đút hết con cu trần vào lồn mẹ, nằm lên bụng nắc. Anh nút lưỡi mẹ, bóp vú mẹ, bà sàng đít thật nghề nghiệp và, Khuê ơi, anh đã xuất tinh, anh đã tuyệt cùng sung sướng. Hai mẹ con ra một lược. Bà nói :
– Ra đi, ra đi Du ơi, mặt con giống ba con quá, ra đi, xịt khí vô tử cung mẹ đi. Cho mẹ đứa con nghe Du…
Năm anh 15 tuổi, một buổi tối, mẹ thỏ thẻ với anh là mẹ muốn ly dị cha để mẹ kiếm người đàn ông khác to con hơn, khỏe hơn, trẻ hơn cha, để phục vụ sinh lý cho mẹ. Anh giật mình lo âu. Lúc đó em và con Bông còn quá nhỏ. Nếu mẹ bỏ đi, anh em mình sẽ khốn khổ. Cho nên anh khóc năn nỉ mẹ là anh sẽ tình nguyện ở bên mẹ. Lúc nào mẹ cần, anh sẽ phục vụ, không bằng cu thì bằng tay. Không bằng tay thì bằng trái chuối như em đã thấy sáng nay. Ðó, Khuê, đó là tất cả sự thật về mẹ và anh. Anh có khoái khi đụ mẹ, nhưng không hạnh phúc như khi giao hoan với em, người anh yêu trọn đời.
Nghe tới đó, lòng em thỏa mãn. Em thỏa mãn nhất khi nhìn Du quỳ khóc lóc xin em cho bú lồn. Em thỏa mãn khi mạnh chân đạp Du bò lăn ra. Bây giờ em vẫn ngồi dựa vào cột miếu, giang rộng hai chân ra. Thấy Du tội nghiệp quá, em bảo :
– Ðược ! Em cho Du bồng em lên. Ðể em lên cái bục thờ kia cho cao mà bú, mà liếm, mà đụ.
Du mừng như bắt được vàng. Ngoài kia tiếng mưa rơi tầm tã trên mái ngói. Gió rít từng chặp vào những cánh cửa cũ kỹ. Mấy tàng lá sung rung động mạnh dưới mưa gió. Du hôn thật êm đềm lên người em. Du lấy lưỡi đánh lăn tăn vào đầu vú em. Du bóp nhẹ vú em. Tất cả đều nhẹ nhàng, khoan thai, chậm chạp. Khác với những lần làm tình hùng hục dã man ngoài bờ sông. Em nằm nhắm mắt, miên man hưởng thụ. Du đưa cu tới rà nhẹ trên mu lồn chớ không đâm thẳng vào như mọi khi. Du hát nhỏ bản “Mưa Rơi” bên tai em. Em cũng thế, cũng nhẹ nhàng, khoan thai, không gào thét lồng lộn, không chửi bới, nói bậy. Em ôm Du, ôm người yêu chứ không phải anh ruột của mình. Cu của Du đã vào rồi, vào sâu, sâu hơn. Chàng để yên như thế, không nhúc nhích, cục cựa, nằm nghe mưa rơi thánh thót ngoài kia. Có gió lạnh thổi qua, nhưng Du và em nóng trong nhau, nồng trong nhau. Miệng đâu nữa mà gào vì Du đã ngậm tràm lưỡi em. Trong im lặng, em nghe con cu của Du giật giật trong lồn em. Mép lồn em cũng mút mút cu của Du. Ðồng điệu. Nhịp nhàng. Im lặng mà sóng ngầm vang gào dữ dội. Một cái đụ dai dẳng. Em không muốn ra, Du không muốn ra. Cả hai muốn kéo dài mãi trong nhau, để hưởng cực điểm hạnh phúc. Có tiếng chim kêu lạc loài đâu đó. Ánh chớp cho em thấy mặt Du đẹp nồng nàn lãng mạn. Có lẽ chẳng bao giờ em còn được tìm thấy ở đâu đó, trên cõi đời, một dáng con trai thanh tú đến thế. Em vuốt nhẹ vai Du, gãi nhẹ lưng chàng. Du có nắc nhưng rất nhẹ và êm đềm.
Chàng đang cho em hạnh phúc, dù loạn luân, nhưng tuyệt vời, có lẽ chẳng có gì sánh nổi. Sao Du và em hợp nhau thế. Không nói, không giao ước, nhưng cả hai đều biết nhau thích gì, bao lâu, và kiểu nào. Cái không khí mưa bão chiều nay thì phải làm tình kiểu này. Ở bờ sông thì kiểu khác và nửa đêm, nếu chàng thèm quá mò đến phòng em, thì kiểu khác. Cơn mưa ngoài kia gần dứt thì trời cũng tối. Du ẵm thốc em lên. Cu chàng vẫn ở trong em. Hai đứa nút lưỡi thật lâu và chàng nói :
– Khuê, anh cho em, anh cho hết, không giữ lại giọt nào. Anh sắp bắn khí vào tử cung em đây.
Em vuốt tóc Du trong bóng tối :
– Khoan, Du đợi em. Cho em cùng ra với !
Và em lựa thế nắc tới. Em bấu mạnh Du, hôn Du. Chàng đợi em, cho đến khi các thần kinh trong em căng thẳng, em cho lệnh Du cùng ra. Vá đất trời tung vỡ. Quả đất nứt đôi. Gió im. Cành cây lặng. Mưa dứt. Những tia khí từ Du bắn trong em nghe rõ mồn một, va vào thành tử cung. Cực điểm đã đến, đưa hai đứa lên thiên thai, không cánh.
Ra xong, Du vẫn ẵm em, vẫn hôn em. Ôi tình quân ơi ! Sao lại cho em yêu chàng đậm đà thế này. Trời tối như mực. Không còn thấy được gì. Thế mà em vẫn thấy môi Du cười, mắt Du nồng nàn. Nhất là con cu của Du, trắng hồng như da con gái. Nó ngúc ngoắc, nó ngang tàng, nó hiên ngang, nó phục vụ. Cu chàng vẫn trong em. Nước khí tràn ra, của cả hai đứa, rớt xuống nền gạch, nghe rõ từng giọt. Những giọt yêu đương, những giọt miệt mài ân ái. Du hỏi em :
– Khuê, em muốn anh yêu nữa không ?
Hình như em chỉ đợi chàng hỏi câu đó. Nên em nhỏ nhẹ vào tai chàng : “Ừ, yêu em nữa đi Du.” Chàng đặt em nằm xoải dài trên nền gạch, lấy áo lau lồn cho em thật khô. Hai đứa nằm lộn đầu, bú nhau, lâu cả tiếng đồng hồ. Rồi Du bảo em lên người chàng ngồi đụ. Ðụ mà không thấy nhau có cái thú đặc biệt. Em có thể tưởng tượng Du là ai cũng được. Chàng cũng thế ! Chàng hỏi :
– Em muốn nghĩ anh là ai hả Khuê ?
– Dạ là cha. Em đang đụ cha. Em đã đụ cha rồi, anh biết không ? Cha đã bú lồn em sáng nay. Cha để em đái lên đầu mà vui sướng. Cha cho em ngồi lên mình cha để lái trực thăng. Em ra mấy lần mà cha vẫn trơ trơ. Còn anh, anh đang đụ ai đây ? Nói !
– Anh hả ? Anh đang đụ em. Có ai làm anh hạnh phúc hơn em đâu. Ngay cả khi đụ mẹ, anh cũng gọi thật nhỏ tên em. Anh đã mơ được làm tình với em từ hồi em còn rất nhỏ. Năm em mới 6 hay 7 tuổi thôi. Có lần hai đứa tắm mưa. Hai chúng mình cởi truồng, anh thấy lồn em trắng quá mà thèm. Anh dụ em vào hàng hiên chỗ mấy cái lu lớn. Hai đứa vào một chiếc lu, anh rờ hột le của em, em sướng, em nhớ không ?