Loạn Vì Đụ - Phần 4
Thật tình thì sau khi kẹp gối và “ra” lần đầu tiên, em đã vào giấc ngủ rất mau, và một mạch cho tới sáng chớ chẳng mơ mộng gì cả. Nên em thật tình trả lời :
– Dạ không. Em ngủ rất ngon, không mơ gì hết !
Anh Du ngừng lại, nâng mặt em lên ngạc nhiên :
– Cái gì ? Ðọc xong em ngủ ngon và không mộng mơ ?
Gương mặt ảnh hơi thất vọng như người câu cá. Nghe cá đớp mồi, phao chìm, nhưng khi giật lên thì chỉ thấy một cành cây mục. Ảnh tấn công tiếp :
– Nói thật anh nghe đi Khuê ! Chớ riêng anh, thú thật đọc xong cuốn này (ảnh nhìn trước nhìn sau), anh…anh đã mệt đến hai lần. Nằm mơ đủ thứ chuyện dâm loạn trong cuốn sách. Cho tới gần sáng mới chợp được mắt.
Nghe ảnh bảo “mệt đến hai lần”, em vờ thơ ngây hỏi :
– Anh mệt đến hai lần ? Sao kỳ vậy ?
Ảnh lại nhìn trước nhìn sau, xong dẫn em đi nhanh xuống dốc bờ sông, ngồi khuất sau lùm tre thật kín. Hai anh em ngồi, nói chuyện thật nhỏ, vừa đủ nghe.
– Em muốn biết vì sao anh mệt đến hai lần hả ?
Em dạ. Dạ để biết xem ảnh thủ dâm như thế nào ? Có kẹp gối như em không, có ra như em đã ra không. Ảnh cởi nút quần, móc con cu đỏ hồng cứng ngắc ra. Lần đầu tiên em thấy cái dương vật của đàn ông. Sao nó mũm mĩm dễ thương quá. Nó xinh xắn quá. Mắt em hơi hoa lên. Mặt em ửng hồng. Em nhìn con cu ảnh không chớp mắt. Rồi thốt nhiên, ảnh cầm tay em để lên con cu, biểu em bóp nó. Ảnh vật em nằm xuống dưới cỏ, hôn em túi bụi. Em chưa biết hôn môi, ảnh cứ đè nút môi em. Biểu em đưa lưỡi cho ảnh nút. Em sung sướng lạ kỳ. Mắt nhắm nghiền. Rồi ảnh đưa lưỡi qua miệng em bảo em nút. Em nhớ lại từng câu trong “Bảy Ðêm Khoái Lạc”. Gió bờ sông thổi lên mát rười rượi. Lá tre khua nhẹ. Hai anh em hôn nhau không rời. Tay em vẫn còn nắm cứng con cu của ảnh. Ảnh lấy tay bóp lồn em. Em hơi co chân (có lẽ lấy lệ). Biết thế nên ảnh xọc tay vô thẳng quần em, qua luôn xì líp, xoa nhẹ mu lồn em (lúc đó chưa mọc lông) chỉ lún phún lông măng. Em tê dại, run lên bần bật. Trời ơi ! Lần đầu tiên nằm với một người đàn ông. Với anh ruột mình, (điều này em chẳng để ý) chỉ biết nỗi khoái lạc đang bao trùm người em. Anh Hoành ơi, lần đầu tiên nút lưỡi, sướng quá anh ơi, tay em cầm cu ảnh. Tay ảnh sờ lồn em.Em duỗi hai chân thẳng xuống, phành háng rộng ra. Chẳng ai biểu, mà đít em cũng hẩy hẩy nắc nắc. Anh Du biểu em xụt cu ảnh. Ảnh thở hổn hển. Em thở điên loạn. Ngón tay ảnh đã vào cửa mình em lúc nào không biết. Em tê mê, giật dờ nhu đã chết. Cảm giác còn lại là khoái lạc. Chỉ muốn phút giây đó kéo thật dài, dài mãi vô tận. Ảnh hỏi em có sướng không, em chỉ gật đầu, vì chỉ trả lời sướng không chua đủ, mà phải nói là sảng khoái cùng cực. Ảnh sú nước miếng qua miệng em bảo em nuốt. Em nuốt ngon lành, đã nư như uống từng ngụm sinh tố. Thực hành đúng bài bản trong “Bảy Ðêm Khoái Lạc”, anh Du cho lưỡi vào rà lỗ tai em. Gai ốc mọc cùng mình. Ảnh liếm cổ, cởi chiếc áo bà ba của em ra. Vú của em chỉ mới tượng như hai cái núm cau. Ảnh ngoạm đầu vú, đánh đánh đầu lưỡi nhè nhẹ, rồi nút, rồi nắn. Chết thôi, đủ thứ khoái cảm đến oà vỡ lên thân hình nhỏ bé của em. Tay ảnh, một ngón tay thần tiên liên tục trồi thụt ở cửa minh em làm em chẳng còn biết gì là loạn luân, là máu mủ.
Tay em bóp nắn con cu ảnh, xụt liên hồi. Ảnh nút cằm em, hôn mắt em, cắn mũi em, rồi hôn dần xuống phía dưới. Em buông thả. Em tê tái điên dại mất rồi. Ảnh bú em đã rồi rà từ từ cái lưỡi xuống tới rún. Thình lình ảnh cho lưỡi vào lỗ rún ngoáy một cái. Em hẩy lên và kêu ối một tiếng. Nó như luồng điện giật. Tay kia ảnh tuột dần quần em xuống, thư thả nhẹ nhàng trong khi lưỡi không ngừng rà nhẹ trên đùi và bụng dưới của em. Rồi xì líp cũng tuột luôn ra khỏi hai chân. Em trần truồng phơi lồn ra chờ đợi. Ảnh lấy chiếc cặp da của ảnh kê đít em lên, đưa lưỡi dần xuống hai khe háng, rồi bất giác ảnh ngoạm vào hột le của em. Trời ơi ! Anh Hoành ơi, em đã ra nữa rồi. Em cong người lên, run thật mạnh khi ảnh nút nhẹ hột le, và ngón tay thần tiên kia vẫn ngọ ngoạy trong cửa mình em. Anh bảo làm sao em sống được và, thánh thần thiên địa ơi, ảnh nằm hẳn lên người em, nút lưỡi em, bảo em cầm cu ảnh để vô miệng lồn. Em mắc cở quá, không dám, nhưng cái háng em đã phanh rộng ra để đón nhận con cu của ảnh. Ảnh bảo tiếp :
– Khuê, cầm cặc anh cho vô lồn em đi !
Em nhắm mắt, cầm con cu cứng ngắc nóng hổi của ảnh để ngay miệng lồn. Ảnh hay lắm ! Không nhấn cu ngay vào mà chỉ nhắp nhắp nhẹ nhàng. Ảnh thuộc bài của “Bảy Ðêm Khoái Lạc” thực sự. Ảnh cho cu tiến vào một cách từ tốn. Em nút lưỡi ảnh mê man. Chỉ mong cho con cu ảnh đâm nhanh vào cho xong. Nhưng Du thong thả, rút cu ra, tụt xuống bú em, bú một cách nghề nghiệp làm hồn em bay mất lúc nào không biết. Trọn chiếc lưỡi ảnh đã vào trong em. Một đỗi lâu, em chịu hết nổi, kéo bật anh Du lên, tự tay em cầm cu ảnh, đâm thẳng vào lồn. Du nhấn mạnh xuống, em chết ngất. Một thoáng, một thoáng hơi đau ở cửa mình, và liền tức khắc nỗi hạnh phúc ùa đến, bao lấy hai anh em. Du nằm nắc như thế thật lâu. Em ra hai lần nữa. Và Du, tay bợ đít em lên. Ảnh bảo em co hai chân lại, và như thác đổ, Du xuất tinh vào trong em như suối chảy. Em nghe rõ những tia khí của Du bắn mạnh, bắn thẳng, bắn liên tục vào tử cung trong khi em hổng đít lên, nắc liên hồi, đón nhận. Du đã miệt mài. Du hết mình trong cuộc chơi. Mồ hôi vã ra ướt đẫm, Du thở như vừa chạy bộ về, thế mà vẫn tụt xuống dùng lưỡi liếm hết, liếm sạch, liếm khô khí của ảnh lẫn của em, và ôm em hôn thật lâu. Không biết Du có nghĩ như em không ? Rằng đây là cuộc chơi, cuộc giao hoan giữa hai người khác giống. Còn anh em máu mủ, với em, bấy giờ, không là gì cả. Và em lại táo bạo hơn ! Yêu nhau, đụ nhau, cho sung sướng lẫn nhau như thế mới là máu mủ ! Còn hơn trong “Bảy Ðêm Khoái Lạc” : cha đụ con, mẹ đụ con…
Tại khúc đường vắng này, trên bờ sông thơ mộng với lũy tre kín đáo này là nơi làm tình của Du và em suốt ba năm. Cho đến một ngày, một ngày mà em không thể nào quên được trong cuộc đời. Anh có biết gì không ? Tại bản tính hồ nghi và tự hỏi, tại sao anh Du đã lớn mà vẫn còn đêm nào cũng nằm với mẹ ? Lúc nhỏ thì cưng chiều đã đành, sao khi Du đã 18, 19 tuổi mà vẫn còn ngủ với mẹ ? Nói rõ ra là em ghen thì đúng hơn. Em mở cuộc điều tra. Du nhất định chối, bảo quen rồi, không có hơi mẹ thì chủ không được. Một hôm, lúc mọi người sắp đi ngủ, em nhanh nhẹn lén vào nằm dưới giường của mẹ. Mẹ vào nằm trước. Du vào sau. Mẹ hỏi :
– Con tắm rửa chưa, hả Du ?
Du trả lời một cách lẳng lơ và nũng nịu :
– Trời lạnh quá ! Cho con miễn một bữa !
Mẹ cằn nhằn : “Con hư lắm nghe ! Cứ lười biếng vậy, mỗi lần mẹ bú nó hôi rình à !” Thú thật với anh Hoành, em đã đọc nhiều cuốn dâm thư khác, đã biết nhiều cảnh loạn luân ghê gớm. Và riêng em, em cũng sống loạn luân, thế mà khi nghe mẹ em bảo thế, em sững sờ. Thêm vào đó, là máu ghen củ em nổi lên. Du đã đụ, đã bú, đã làm tình thật sôi nổi với em, bây giờ còn làm luôn cả với mẹ thì còn trời đất nào nữa. Tiếp đó mẹ em bảo :
– Thôi chịu khó đi rửa chút đi con ! Ðừng lười.
Du đi rửa, lúc lên chỉ quấn cái khăn lông, còn chẳng mặc gì khác. Mẹ em tuột xuống giường, đi lại khóa chặt cánh cửa phòng, rồi vặn nhỏ cây đèn trên bàn. Ánh sáng chỉ còn đủ thấy mờ mờ. Bà cởi áo bà ba trắng ra, đưa cặp vú bự, cặp nhũ hoa hơi đen. Bà cởi luôn quần, bộ lông lồn đen ngòm che khắp lồn. Bà giật mạnh cái khăn lông trên phần dưới của Du. Con cu của Du chìa ngang, giật giật. Bà lại ôm Du, nút lưỡi, quằn quại. Một tay cầm cu của Du, bà quỳ xuống, ngậm ngay con cu và mút một cách nghề nghiệp tự nhiên như họ đã làm với nhau như vậy nhiều lần. Tay Du ôm chặt đầu mẹ và nắc vào mồm bà. Thân hình bà phốp pháp trắng phau. Ðầu tóc bới của bà bị xõa xuống. Bà càng bú, Du chỉ đứng ngửa mặt lên trời hít hà và la nhỏ :