Loạn Vì Đụ - Phần 37
– Không sao chị Lam, út nói . Mình về đây rồi. Thoát rồi! Em sẽ chẳng bao giờ qua đó nữa. Em cũng không muốn ở trong căn nhà này nữa. Ngày mai anh Hoành về, cả nhà dọn đi tìm đất khác mà sống. Em muốn chị là của riêng em. Chị là vợ em! Được không!
Lam không trả lời, ôm út, quấn chặt. út suýt nghẹt thở. Cặp đùi dài của Lam đã trọn vẹn ủ hết người út. Lam xọc tay vào quần đùi út mà nắm cứng cặc nó:
– Chị không nói với em: “Cái này là của chi nhen” là gì Vậy chưa đủ sao? Chị xin làm vợ em trọn kiếp. Chị không sao quên được lần gần gụi dầu tiện với em ngoài kinh vắng. Bộ đồ ướt hôm nọ, tới giờ chị vẫn chưa giặt. Nó thơm bông Ô môi lắm, út biết không? Mà sao chị em mình . phải bỏ đất này mà đi? Ta bên này sông. Họ, bên kia sông. Tại mình dẫn xác vào hang cọp thôi. Làm sao bỏ căn nhà lá và mảnh vườn thương yêu này hả út? Có biết cái gì nuôi chị em mình không? Cây nhãn, mận, ổi, xoài, dừa, ao cá, rẫy dâu, vườn bắp. Tất cả dính liền với chị như tay chân, như da thịt. Và út quên sao? Chiếc xuồng với dòng kinh vắng nữa! Hàng cây Ô môi, cây sấu, cây tràm, bụi lau, bờ cỏ, những con bìm bịp. Đừng út, đứng chặt lìa núm rún, đùm nhau. Cái phòng mình nằm đây không máy lạnh, không âm nhạc, không giường đồng, đá hoa, rượu bổ, mà mình vẫn có đủ hết. Em có nóng bức khi mình ôm nhau không? Em có cần nghe nhạc khi hai đứa thủ thỉ với nhau không?
Út chồm lên người Lam. Nó nhìn chị như thần tượng. Lam làm nó càng yêu hơn. Tay”lam vẫn nắm chặt cu nó. Con cu nóng hổi, giựt bưng bưng. Lam mắng:
– Hư nhen! Kiêng bớt đi. Chết à cưng! Còn nhỏ lắm. Vài năm nữa đi, bao nhiêu cũng được. Hồi hôm em ra mấy lần với Bông? Nói thật chị nghe.
Út im lặng. Nó không muốn nhớ cái việc làm chẳng do quả tim mà có. Nó cho như một tội lỗi. Nó lấy ngón tay bịt môi Lam. Lam chợt biết mình vớ vẩn. Mình đã về bên này sông. Trả lại hết cho “chủ tịch” Khuê cùng các đảng viên của chị. Họ đùm bọc, bao che nhau mà sống. Không có Lam, không có út. Lam cứ để mặt mình cho út hôn. Hôn mũi, xong hôn môi. Cái hôn yên trí, của tự do, không từ chất thuốc của ly đá chanh. út cởi nút áo Lam ra. Làm gì mà chả được. út cởi quần Lam. Cả thân hình cao dài quyến rũ nằm sóng sượt trên chiếc lác. Gái hai mươi, Lam đẹp như đóa hoa mới nở. Chắc nịch, gọn thon. Lam nằm đó hạnh phúc như người vợ, người tình. Hai cánh tay cong xuống gối đầu, phô ra hai chùm lông nách đen rậm. Hai quả vú vun cao nguyên vẹn. Bộ lông lồn kinh khủng trài rộng ra, gần như bao cả hạ bì với một đường lông nhỏ bén chạy lên rốn. út lấy tóc Lam trải lên hai vú mà nghịch, mà đùa. Tay nó tha hồ sờ mó, tung tăng khắp chốn. Cái nghịch của một thằng trẻ con với bà chị đẹp hai mươi. út nghịch để thỏa thêm sự tò mò của tuổi nhỏ chớ không giống cái vuốt ve gợi tình gợi dục của một người lớn. út ngậm vú Lam nút nút mấy cái rồi nhả ra, lấy tay nhẹ bóp. Mỗi nơi da thịt Lam, út hôn một chút. út “tham quan” khắp bốn vùng chiến thuật vì út bây giờ là quản lý” đất đai Lam. Nó để nguyên cái mặt sấp trên chòm lông lồn dày rậm của
Lam mà thở, mà hít.
Lam quan sát. Mắt Lam như bà chủ vườn nhìn thằng bé vào hái nghịch trái cây. Lam mỉm cười và chẳng chút gì hứng tình trước những cử chỉ dễ thương của cậu em, dù ngay cả lúc út dang hai háng Lam rộng ra, cho mắt vào đó mà thị sát. Hột le đỏ hồng dài như hạt đậu trắng. Hai mép lồn khít khao, kín đáo. Muốn thấy gì thêm thì hai ngón tay phải làm việc. Lúc đó út sẽ nhìn rõ cả miền da non tẩm ướt chạy dài xuống một lỗ nhỏ, nhỏ lắm, sâu hun hút. Bình thương là thế, nhưng khi lâm trận, cả khu vực này ngụt lứa.. Lông đứng hết dậy. Nước lồn túa ra âm ỷ. Và âm đạo nở ra. Hột le cũng nở ra và hơi dựng lên.
Nó như một khe suối nhỏ, có cỏ mọc hai bên bờ. Nhỏ lắm mà đã từng giết không biết bao nhiêu anh hùng cự phách. Cái lỗ nhỏ sâu hun hút đó đã từng làm đổ cả thành quách, lật ngã một ngai vua, khuấy loạn cả thiên hạ. Và quan trọng hơn cả, nó làm cho tất cả những gì dính dáng đến tình yêu như thơ, nhạc, họa, điêu khấc, đều có sự hiện diện của nó . Như thế nào là lãng mạn nếu không có sự hiện diện của đàn bà? Cuộc đời có còn đáng sống và đẹp đẽ không nếu không có phái yếu? Phái yếu? Không đâu ! Lồn mà có thể làm cho thiên hạ mất ngai vàng, mất sự nghiệp thì phải gọi em là nguyên tử. Không tin cứ nhìn đấy mà xem. Nếu sáng mai này. cả hoàn vũ không còn lồn nữa, chúng ta sẽ thấy máy tỉ hàng thần lơ láo! Xa lộ trống vắng: Lịch sử nghệ thuật tan rã. Chợ búa vắng người! Đàn ông cứ ở lỗ mà đi, vì còn gì nữa mà che với dấu… Có thể nói quá đi một tí, lồn đã khuất dạng, quả đất buồn thê thiết. Thằng út cứ áp cái mặt non choẹt của nó ở chòm lông đen kịt của Lam mà thở, mà hít, giống như con bê con đang đùa trên đống rơm tươi! Nó lấy mũi hôn đôi vế tròn lăn trắng tươi của Lam, xuống bắp chân dài nuột mịn màng. Út lên nằm hẳn trên người Lam, hôn môi, nghịch vú, rồi nói nhỏ
với Lam:
– Chị muốn em bú chị không?
Làm gì mà chả được. Lam đã xin làm vợ út suốt đời mà. Nhưng út bú chị thôi nhen? Không có gần gụi ái ân! Chị muốn dưỡng cho út, nuôi út vài năm nữa ! út lấy chiếc gối kê đít Lam lên, đưa cái mũi vào khe lồn mà hít hết hương thơm của hoa Lam. Cái khoái của Lam không rầm rộ, vũ bão như mọi lần. Nó êm êm, dìu dặt. Nó đến mà như không. Như gió thoảng, mây trôi. Tiếng nhẹt nhẹt khi môi út va chạm ở mép lồn nghe rõ mồn một. Lư()i út cũng lửng lơ con tàu đi. Môi út có mút nhẹ hột le một tí rồi thôi. Út đang chế rất ít nhiên liệu vào chậu lứa, mà là xăng đặc. Một chân dài của Lam đưa lên cao, rồi xuống quắp lấy long út Lam nhầm mắt, âm ư thành tiếng, khiến chị Cửu từ ngoài chợ về từ lúc nãy, nghe thấy.
Chị Cửu tưởng hai con chưa về, không ngờ. Chị đưa mắt nhìn qua lỗ phệnh. út đang bú lồn Lam. Tiếng Lam rên rất nhẹ, nhẹ hơn tiếng choắt choắt của miệng út và lồn Lam. Chị Cửu ngây ngất. Chị thèm quá, thèm được nằm như Lam. Thằng út đã bú chị hôm kia ? Chị nhớ rõ. Với chị, bây giờ, đàn ông khan hiếm quá. Chị muốn có một giống đực để chị ôm thỏa mãn tình dục suốt ngày. út bú chị Lam rất nhẹ , nhẹ hơn mọi lần. út muốn thế. Nó muốn Lam nghe nhạc êm dịu, muốn Lam kéo dài khoái lạc, Lam vào rừng sâu mà tấm suối, nghe chim hót, nhìn rừng núi hoang vu. Nghe lời Lam, út không cởi đồ. Nó tận hưởng cái thú của thợ săn, khoanh tay, nhìn con mồi chết dần trong bẫy. Và Lam chết thật. Lam tuôn ra. Mọi động tác ngất ngây say đắm của Lam cũng êm đềm im lặng. Hai bàn tay Lam nhấn nhẹ đầu út vào. Hai chân Lam tréo qua thân út.
Đít Lam hơi ễnh lên, rồi rung động. Lam không gào mà âm ư rất khẽ. Trái lại bên nay, chị Cửu chỉ xem màn bú vừa rồi mà đã ra, mồm chị gào lớn:
– Chết má ! ối, má ra nè . Một mình má ! CÔ đơn quá ! ối thèm quá. Đàn ông ơi Có ai rảnh cho tôi mượn đụ chút coi! ối má ra nữa nè I ối chết, cặc ơi! Cặc đâu?
Cặc đâu?
Lam và út “ngừng tay”. Trần truồng như thế, Lam dẫn út chạy qua phòng mẹ. Chị Cửu đang nằm ngửa, tay chọc vô quần, mặt nhăn nhó, răng cắn môi ! Chị cứ la. Lam cởi quần má ra, hai ngón tay chị vẫn còn nằm đó trong âm đạo Lam cởi luôn áo má. Chị Cửu như con bò nằm đó gào thét thèm khát cực điểm. Ai bảo không có chồng mà nhịn được là dối, không những với người, mà với chính mình nữa. Có ai nhịn đói đừng ăn không”? Cũng thế, đừng bắt ai nhịn thèm, đừng đụ. Toạc hết móng heo ra, đưa hết ra ánh sáng. Nỗi khát khao đó đâu phải do ta mà có. Thượng đế trang bị cho. Khi ra khỏi lòng mẹ, hành trang trên lưng đứa bé có sinh lý ngoài những khát khao thèm sữa, thèm ẵm, thèm ru…