Loạn Vì Đụ - Phần 36
Bà vuốt nhẹ xuống hai bên bẹn, qua chòm lông đen và nhả háng ra “hành sự”. út ngồi thụp xuống. Một con ngo ngoe trước miệng lồn. Một con nhúc nhích, rung khiếp đảm ở hột le. Từ cha sinh mẹ đẻ, út chưa từng chứng kiến cảnh lạ lùng hấp dẫn như thế. Và cặc nó “đồng khởi”, cứng như que củi. Bà Hội làm, mà nó sướng. Lạ lùng thật. Nó trố mắt, một con ngúc ngắc tiến dần vào âm đạo. Bà Hội hẩy đít lên cho cặc vào dần. Con kia vẫn tử thủ hột le. Bây giờ bà mới hé môi:
– Ối, Hoành ơi, kêu em mày, thằng út đó, cho nó đụ tao luôn đi. Hai anh em bay thay nhau làm cho tao sướng. Muốn bao nhiêu bà cũng cho. ôi, cặc mày đang vô trước đó hả? ối, Hoành ơi? Nó tìm cái gì ở tróng mà ngọ ngoạy quá vậy? úi tao cho vô hết nè, lút sâu đụng tử cung luôn nè ! Đó , làm cho lâu nhe ! Cho bà đã nhen.
Tay bà nhấn hết khúc ni-lông hì hợm, “vĩ đại” hơn con cặc thường, chỉ còn bên ngoài độ một phân. út nuốt nước miếng. Nó thấy toàn thể “khư” lồn bà rung chuyển, chấn động. Rồi bà rút nhẹ ra, đâm nhẹ vào, cứ thế liên tục. Xong bà rút hết ra bú, liếm hết nước lồn dính láng bóng thằng bé. Và lại đâm vào, chơi lâu đến nửa tiếng. út chịu không nổi, đứng xụt cặc. Và… quỷ thần thiên địa ơi, nó bỗng ngưng xụt, đứng đực mặt ra nhìn sững khi bà Hội đưa luôn con cặc kia vào miệng lồn. Nó không tường được lồn bà có thể “chứa” nổi hai thằng đặc công hì hợm như thế. Mà rồi… nồi đồng thau thiếc ơi? út nghiến răng. Nó thở dốc. Nắm chặt hai tay. Vì cặc thứ hai cũng ngúc ngắc, lừ đừ tiến công” kiên cường vào hầm sen. Nó âm u, nó thăm thẳm, sâu hoắm. Hai con cặc cùng rung, cùng ngọ ngoạy
rập ràng. Bà Hội ngước hẳn cái cằm lên trời mà la vang dậy:
– Hả, cái gì? Tụi nó tới Long Khánh hả? Sao? Mất Ban Mê Thuộc hả”? úi! Hai sư đoàn? Kệ mẹ nó? Thả bom cho chết mẹ nó đi ? Hả, làm cái gì? úi, đừng di tản, trấn lại, giữ lại! úi, nó pháo chị đây! úi, đụ mẹ mày Việt cộng! Mày ở đâu vô đây vậy? úi, út đó hả? Hoành đó hả”? úi, rung chuyển hết lồn chị. Tê dại hết tử cung? úi, ai lấy cái gì đó cứ lấy, chở hết về đi, đéo cần, ối, đụ, đụ, đụ…
Thằng Út nghe mà đã. Sao mỗi người, khi sướng, lại la ]áng một kiểu khác? Và nhìn kia, hai cặc thay nhau thụt ra, đút vô giống như họ xụt bệ lò rèn. Rồi bà lại mút cặc, liếm khô, lại cho vào. út bị kích thích tận cùng. Nó giật hai con cặc liệng xuống đất, banh lồn bà Hội ra mà bú. Nó biết nó phải xung động, phải sáng tạo, phải dốc toàn lực tiến vào Không phải bằng lưới nữa, mà bằng môi, út mút mạnh hai mép lồn, bú mạnh hột le và đưa cái cằm nhọn nó vào cà ngay cái miệng lồn của bà Hội. Nó giã vào đó thật mạnh, xoáy liên tu. Ba ngón tay nó se dã man hột le. Rồi bằng hàm răng trên và cái môi dưới, út cắn nhằn nhằn hai mép lồn. Bà Hội hết la, hết nói bậy, chỉ ư~n mạnh khúc dưới lên mà ré thất thanh giống như heo bị thọc huyết. Nước lồn ứa ra ướt nhẹp. Nó liếm hết. Nó đã bú chị Lam một ngày năm sáu bận. Rồi bú Khuê bú Bông, nhưng chưa thay nước lồn ai lai láng nhưbà Hội? Nó nuốt ừng ực. Bà Hội hỏi sảng:
– Vậy thôi sao? Còn món gì khác nữa dọn ra luôn đi út! chị Khuê khen con lắm mà? Cho bà hưởng đi?
À! Giống hệt Bông đòi nó đêm qua. Món “Nhất thủ đương đầu thọ địch” hay “Ngũ tráo nhập âm cung”. Ba ngón út vào mở đường. út thụt và xoáy. Bà Hội có vẻ hài lòng:
– Đúng đó út! Sao hà tiện vậy con? Cho bà thêm hai nữa đi ? Đó, năm ngón? ối, Du ơi ! Mẹ sướng quá Du ơi ! Gần mười năm bây giờ mới hưởng lại món này Du ơi! Chết mẹ rồi con ơi! VÔ luôn đi con, như hồi mẹ đánh ghen con đĩ chó ngoài chợ Trém! Đó, vô nữa! úi, đụ má mày út, úi, úi Mày ngoáy hả? úi, mày nhổ nước miếng trên mặt bà đi! Mày ỉa vào lồn bà đi! Địt mẹ mày thằng khốn nạn? úi, úi…
Út ngoáy như người ta vũ đèn. Bà Hội lại ré lên âm thanh bà làm rung chuyển căn nhà lẫm. Chẳng những ngoáy mà út còn thụt ra thụt vào. Nước lồn làm tay út ra vào như chỗ không người. Rồi út đổi tay. út mò lươn? Soi ếch. Bỗng bà Hội, hai tay cầm tay út cứng ngắc, cong hẳn cái đít lên, mặt nhăn rúm lại. Gào thảm thiết!
– Hay, hay quá. Công nhận! Cho bà ra nhen? Đó, con, tay con nghe gì không? Nước lồn bà bắn ra đó ! Đó, đó úi còn nữa, úi, quý con quá, yêu con quá!
Bà để tay nó nằm như thế năm phút, rồi từ từ rút ra. Bàn tay út như vừa từ thau hồ lấy ra. Bà Hội nằm chết ngất. Miệng bà lẩm bẩm những gì không biết. út nằm lên người bà, bú vú, hôn môi, chờ bà ra lệnh đụ. Nhưng không, bà không cần nữa. Đụ vừa rồi làm bà tê rã, mệt nhoài. Bà tan nát từng mảnh vụn, bốc lên thành mây khói…
Sau lần đụ dữ dằn đó, bà Hội xuống ân cho út ba lượng. Bữa cơm trưa xong, Lam và út cáo từ ra về sau khi đã thông báo với Hoành là chàng phải về gấp để phục vụ chị Cửu. Hoành hứa chiều nay. Hai chị em Lam và út bước nhanh ra bờ sông. Khi xuống hẳn khoang thuyền rồi, Lam với út mới thở phào nhẹ nhõm. Dù hai chị em đã được trả công hậu hĩ tổng cộng trên mười lạng vàng và xâu chuỗi ngọc, nhưng có cái gì đó, không rõ rệt làm cả hai chẳng vui.
Lam nhớ rõ, rất rõ, rằng hôm ở chợ quận, trong quán chú Xành, Hoành đã cho Lam uống ly nước chanh. Sau đó Lam trở thành con mãnh thú dâm dục. Có thể hôm đó nếu cậu em Hoành không khiêu dâm, thì chính Lam là kẻ tấn công. Và hôm qua, một lần nữa, cũng ly nước chanh, khiến Lam thành con ớ , một thiêu thân tự sà cánh vào ánh lửa, không sợ chết. Suốt cả đêm hồi hôm, chính Lam bắt ông Hội không ngừng thỏa mãn nhục dục. út nữa! Bông cũng mệt lả với một út hung hăng như con ngựa đua sút chuồng. Bông mạnh là thế mà phải quỵ ngã , buông thõng, như tấm thớt thịt, để út tha hồ chặt phá lúc nửa đêm về sáng. Lam không nhận rõ có “xuỵt cạp” trong ly nước. Nhưng nàng hiểu chính chị em nàng đã trực tiếp bị chất gì đó sai khiến, biến hẳn Lam không còn nguyên thủy nữa! Lam biết Lam rất dâm. Nàng luôn đòi hỏi xác thịt, nhưng không táo tợn, mất chất người như thế.
Bằng cớ, khi biết Hoành bận trả hiếu cho mẹ nuôi” Hội thì Lam tự nguyện xa lánh, dành hết tình mình cho út. Ngay lúc vào phòng Khuê được Du cho xem cuốn video hai người, Khuê và Du, đụ nhau, Lam vẫn một mực ôm cứng út bằng chút xíu người còn lại trong máu. Nhưng rồi tất cả ngã gục, cuốn theo cơn lốc, bị hút xuống tận vũng sâu Cái chất gì đó trong ly nước mạnh ghê gớm quá. Cũng trong bữa cơm tối có cao lương mỹ vị, rượu chát được khui ra, Lam một cốc, út một cốc. Kế đó là ly sâm nhung của ông Hội. Quả thị là thế rồi. Không nghi ngờ gì nữa. Lam rưng rưng khóc. út rùng mình! Giống như cả hai vừa thoát được cuộc bủa vây của cọp dữ. Xuồng đã ra được nứa sông. Lam nhìn trời nước mênh mông mà khóc. Lam bội ước với út khi cùng nằm trên xuồng này giữa kinh vắng. Lam quên dễ dàng nhánh Ô môi, rổ nấm mèo. Hình ảnh những đêm trăng thơ mộng, nằm trên xuồng nghe chim đêm kêu xa vắng. Nghĩa là Lam chối nhanh cái mộc mạc thô sơ, để lóa mắt với những thẻ vàng gói giấy đỏ, và xâu chuỗi ngọc có cẩm kim cương. Biết là bị chất đó” làm say sưa, túy lúy trong truy hoan, Lam đã nói thầm cho út biết, là trong bữa cơm trưa hôm nay, tuyệt đối không uống nước.