Loạn Vì Đụ - Phần 22
– Không. Em mắc đái thì đái đi.
Thằng Hoành cột chiếc ghe ở gốc bần, đứng ở đầu ghe tuột quần xuống, cầm con cu đã cứng ngắc dài thòn vọc một hồi. Nó tỉnh bơ như không có chị nó ngồi ở cuối ghe.
Nó tự nhiên như một diễn viên biểu diễn show. Hoành chẳng đái, cứ đứng đó mà xụt, mà hít hà… Con Lam bị viên « Xuyt Cap » tấn công tự nãy giờ. Máu dâm nó chạy rần rần khắp châu thân. Nó thấy phần dưới của nó đang đòi hỏi cái gì đó không rõ ràng mà cấp thiết quan trọng lắm, không có không được. Lam ngồi ngắm thằng Hoành đứng xụt cu dữ dội. Chiếc ghe lắc lư theo. Mặt con Lam đỏ phừng phừng. Nó co một chân lên kẹp chặt bàn tay. Hoành liếc liếc về phía cuối ghe :
– Xin lỗi nghe chị hai. Không biết hồi nãy tui ăn nhằm cái giống gì mà bây giờ cặc tui nó nứng quá chị ơi. Cho tui xụt đỡ chút, chừng nào ra tui chèo tiếp về nhà, nghe chị hai.
“Ăn phãi cái giống gì ?”, thằng Hoành nói ngay chóc cái ý của con Lam. Lam không dám nói ra nhưng tứ chi của nó đang đòi hỏi cuồng bạo. Hình như bên trong, từng sợi lông lồn của nó đang dựng ngược. Mép lồn nó ngứa ngáy bồn chồn. Nó cảm thấy có chất gì nhờn nhờn tiết ra ở khe lồn, đang làm ướt hai cái bẹn của nó. Lam nhìn cánh tay đang thủ dâm của Hoành như ngắm một phong cảnh đẹp. Nó chẳng còn mắc cở gì nữa. Nó không còn nhận biết Hoành là em ruột nó. Thằng Hoành la nho nhỏ những lời khích dâm, đủ cho Lam nghe :
– Úi, thèm đụ quá chị hai ơi ! Ở đây mà có đĩ, mắc mấy tui cũng chơi một cái cho đã cơn thèm. Úi, úi, xụt vầy không đã chị hai ơi ! Làm sao có ai cho tui đụ một cái…
Ðã 19 tuổi, nhưng con Lam sống ở nhà quê, trong một gia đình nghèo, chưa có một ý niệm nào về xác thịt. Nó thơ ngây như một đứa con gái mười hai. Thằng Hoành thôi đứng, ngồi xuống, tuột hết cái quần ra, xoay mặt về phía con Lam mà trổ tài biểu diễn khiêu gợi. Con Lam nhìn không chớp mắt con cu của Hoành. Lam bặm môi, mắt hơi lờ đờ. Gió chiều thổi man mát đưa mấy sợi tóc mây phủ xòa trên mặt trắng hồng của Lam. Tứ bề yên lặng. Có tiếng kêu của mấy con vịt nước bay qua. Tiếng nước sông vỗ nhè nhẹ vào mạn thuyền làm con Lam đê mê, tê dại. Thằng Hoành thấy chị nó đã tới mức, nên vờ nhăn mặt như đau đớn và nói nhỏ :
– Chết, chị hai ơi ! Cặc em nó nứng muốn bể ra chị hai ơi. Phải chi gần chợ, em chạy lên kiếm con đĩ mà đụ. Úi, đau hai cái hòn dái quá chị hai ơi, em thèm quá. Có cách thì cứu em không chị hai, úi, úi…
Con Lam như hình nộm bị sai khiến. Như con búp bê có gắn pin điều khiển. Nó bò từ cuối ghe lên đến chỗ thằng Hoành đang ngồi ngửa ôm con cu dài thòn mà la, mà gào, mà “đau đớn”. Lam đỡ Hoành nằm xuống :
– Hoành, em nằm xuống cho khỏe, đừng la người ta nghe.
– Úi, nằm mà khỏe cái giống gì, úi chị hai ơi giúp em.
– Chớ làm sao mới khỏe ? Nói chị làm cho !
Hoành nằm ngửa ra vờ thở hơi lên. Nó diễn xuất thần tình. Nó ôm cu lăn lộn, nó ôm bắp đùi của Lam. Rồi cầm bàn tay Lam mà bóp, mà nắn. Cũng lần đầu tiên con Lam va chạm vào cái nóng ấm của đàn ông. Cái sinh lý đang trổi dậy ồn ào trong người Lam khi được chạm đến da thịt của Hoành, khiến Lam nghe có dòng nước chảy ra âm đạo của nó. Lam cứ tưởng thằng Hoành đang đau đớn thật. Nửa như Lam muốn săn sóc Hoành, nửa vì cơn dâm đang hành hạ, Lam muốn thay Hoành cầm cu nó mà xụt, mà…gì đó Lam không biết. Hoành ôm chặt bắp đùi Lam mà nói :
– Chị Lam, giúp em. Giúp em cầm dùm con cặc xụt cho em sướng chút, may ra…
Con Lam lại bị sai khiến, không phải bởi Hoành, mà bởi tác dụng của viên “Xuyt Cap”. Lam cầm con cu Hoành. Bàn tay Lam cầm như không dáp hết chiều tròn của con cu Hoành. Lam cầm như cầm cây chày, cầm cây chổi, ngồi đó nhìn Hoành tiếp tục “đau đớn”.
– Chị xụt dùm em đi. Làm như em hồi nãy. Mau, mau không em tắt hơi em chết ! Mau…
Lam xụt con cu. Lam quỳ gối, lựa thế và xụt bằng hai tay. Vừa xụt, vừa bặm môi, mặt đỏ ửng. Trong lúc đó Hoành nhân cơ hội ngàn vàng, đưa tay xoa mông đít của Lam. Không những xoa không mà thôi, Hoành thỉnh thoảng còn bóp bóp. Tóc con Lam bị sổ kẹp, xõa xuống hai bên vai dài lượt thượt. Trông rất man dại. Bàn tay của Hoành xoa đít, làm cho Lam sướng nhè nhẹ. Nó tấn công tới nữa vào con Lam :
– Úi sướng lắm chị hai. Chị cũng ăn hủ tiếu tiệm chú Xành với em mà sao chị hổng bị gì. Còn em, nó đòi hỏi quá vầy chịu sao nổi, chị ? Úi, chị xụt hay quá chị hai ơi ! Mà…không sướng bằng chị bú !
“Bú” ? Bú là sao ? Con Lam chưa biết. Nhưng thấy thằng em cứ “đau đớn » lồng lộn thế kia, nên Lam hỏi :
– Bú là sao chị đâu có biết. Hoành chỉ cho chị…
Thằng Hoành chẳng nói gì. Vói cầm bàn tay chị nó, đưa ngón cái vô mồm mà mút, mà bú. Rồi Hoành nói :
– Ðó, chị làm vậy đó. Dễ lắm. Ngậm mau vô chị hai.
Con Lam cúi xuống, ngập ngừng, nhìn Hoành một lát rồi nó ngậm đầu cu Hoành mà mút mà bú như Hoành đã chỉ. Thằng Hoành vô cùng sung sướng. Mưu nó đã sắp thành. Nó hẩy hẩy cái đít lên, tay cởi nút áo, trần truồng như một con trâu nằm đó. Nó rên. Nó la, la vì sướng giữa khúc sông vắng vẻ. Tất cả im lặng. Nó nghe rõ tiếng mút, bú chùn chụt của Lam. Nó quan sát Lam. Lam bú nhiệt tình. Lam thấy mỗi lần nó bú mạnh thì thằng Hoành la ngất lên một tiếng. Nên Lam cứ thử hoài. Hoành bạo dạn :
– Chị hai, chị cởi hết đồ ra như em vầy đi. Trong lùm này kín lắm. Không ai thấy nổi đâu. Ối, mau lên bú tiếp cho em chớ không em tắt thở em chết ở đây bây giờ.
Con Lam đứng thẳng lên, nhìn tứ phía. Kín thật. Ðã có lùm dừa nước bao quanh, rồi trên kia còn có cả tàng cây bần phủ xuống. Con Lam ngường ngượng, rụt rè cởi từng cái nút áo đưa bộ ngực trắng tinh nhọn hoắc. Lam cởi áo rất chậm thì Hoành lại rên la, gào nho nhỏ :
– Lẹ đi chị hai ! Em sắp tắt hơi rồi đây chị hai ! Ðó, cởi liệng áo xuống đây cho em ! Phải ! Quần nữa ! Cởi hết ra mau chị hai. Ối ! Ối chết ! chết !
Thằng Hoành diễn xuất tới đâu, con Lam ngoan ngoãn thoát y ra tới đó. Bây giờ Lam đứng đó trần truồng. Lông lồn nhiều quá lẽ, nó vun cao lên che lấp, không còn thấy lồn đâu hết. Thằng Hoành nuốt nước miếng. Một thân hình đầy đặn trinh nguyên. Nó la tiếp :
– Úi, chị hai, em chết, chị chèo ghe về một mình, đem xác em lên bờ chôn, đừng liệng em xuống sông nhen.
Con Lam vẫn chưa hiểu. Sao Hoành biểu nó cởi đồ rồi bây giờ còn trối chết là sao. Lam hỏi gấp :
– Hoành, em làm chị sợ quá hà. Gì mà chết ? Chị cởi hết ra rồi đây nè. Sao còn đòi chết ? Ðừng chết em, chị sợ quá !
Hoành làm bộ nói giọng yếu ớt :
– Muốn em không chết thì chị ngồi lên mặt em. Ðưa cái lồn chị ngay mặt em cho em liếm chút nước của chị, may ra…
Con Lam, dáng điệu chậm, cho hai chân hai bên, để ngay cái lồn trên miệng Hoành. Thằng em trai ôm cái mông đít chị nó, đưa lưỡi vào miệng lồn con Lam mà liếm, mà bú. Con Lam ngồi bất động. Nghe một nỗi sướng rần rần chạy khắp người. Nghe nước lồn tuôn ra xối xả. Nghe Hoành vừa rên vừa hùng hục bú miệng lồn, hai mép lồn, rồi…hột le. Hoành liếc lên thấy mặt con Lam uốn éo, nhăn nhó, nghiến răng, hít hà. Tay Hoành ôm đít Lam điều khiển lên xuống qua lại. Nó thử không điều khiển, đít Lam vẫn lên xuống theo với tiếng rên nho nhỏ dễ thương :
– Ối Hoành ơi, em làm gì vậy ? Mút cái hột đó làm chị mắc đái quá Hoành ơi !
Và Lam đái thật. Tia nước đái xòe lên mặt Hoành xối xả. Hoành lách cái miệng hứng một ngụm rồi nuốt ực. Con Lam cúi xuống thấy Hoành hứng uống nước đái của nó. Lam thương quá. Lam yêu quá. Hoành đã nằm dưới lồn nó mà bú mà liếm, làm nó thống khoái cùng cực, rồi bây giờ còn uống nước đái của nó nữa. Cả khuôn mặt, đầu tóc của Hoành ướt hết. Hoành vẫn nhắm mắt bú mạnh. Nó nút hột le tiếp tục, cố làm cho con Lam hết chịu nổi.
– Ahh…Hoành ơi, coi chừng ghe chìm. Ahhh…ahh…chết chị Hoành ơi !