Loạn Thế - 2 - Chương 6
Chương 6 : Khảo hồn 2
– Thất tinh lục hồn thuộc mộc hệ ĐẬT !
Tiếng tên lính của lão giám khảo hô lên . Long đã hiểu cách khảo hồn , có một bệ đá tròn được đặt trước mỗi cổng trên đó có khắc những văn tự cổ đồng tâm từ nhỏ đến lớn người khảo hồn sẽ đứng lên đó đặt tay lên một viên ngọc trước mặt tập trung linh hồn vào tay để viên ngọc cảm ứng được sức mạnh người đó và chấm theo thang điểm Thập tinh tú ( 10 điểm sao ) theo nhất , nhị , tam ,…..thập tinh ( thập toàn thập mĩ ) , người từ lục tinh ( 6 điểm ) trở lên là đậu
– Có vẻ đơn giản ! Hắn nghĩ thầm rồi nhoẽn miệng cười
– TIẾP THEO ….! Khảo quan phụ hô lớn
– Xưng tên ! Lão Mao hỏi
– Lưu Trấn Hải ! Lưu Trấn gia Hắc Lão Sơn !
Hải trả lời đứng nghiêm không dám nhìn lão khảo quan , sau khi khai báo danh tính xong sẽ bắt đầu khảo hồn , Hải đứng trước Khảo Hồn Châu ánh mắt hắn nghiêm nghị lại bắ đầu vận lực truyền vào viên ngọc , một ánh sáng xanh lục mạnh mẽ bừng lên một cơn gío thổi mạnh mẽ từ phiến đá dưới chân hắn lên , viên ngọc duới tay hắn sáng lên màu vàng lấp lánh , những khán giả cùng thí sinh xung quanh ồ lên
– THẬP TINH THẬP TOÀN THẬP MĨ , THUỘC THỦY HỆ ! THẬP TINH ĐẦU TIÊN XUẤT HIỆN ! ĐẠT !
Lão già khảo quan đứng dậy tự hô không càn đến tên phụ tá , Trấn Hải nhìn lão già cười đểu , thập tinh rất hiếm theo số liiệu thống kê hằng năm nhiều nhất chỉ có 7 thập tinh xuất hiện vậy vậy mà ở một thành nhỏ như vây đã có một thập tinh quả thật lâu nay Bình Thành này chưa có
– Thế nào ? Biết tài ta chưa lão già ha ha ha…!
Lão Mao nhìn hắn ánh mắt tức tối tay vận lôi lực , Hải nhìn thấy thì chảy mồ hôi hột vội nhảy xuống bệ đá chạy đến đám người đủ tiêu chuẩn đứng . Thập tinh xuất hiện làm cả quảng trường xôn xao lên hẳn .
– Ta biết mà Lưu Trấn gia toàn nhân tài thôi …!
– Đúng rồi ! Đích tôn của họ cũng xuất chúng nữa ….!
– Nè mấy tên kia , lúc này xỉa xói ta giờ thì bợ đít ta là sao hả ? Trấn Hải tức điên quát
– Tên này cũng tạm ! Có thể lợi dụng ….he…he…! Long thầm nghĩ vuốt cằm cười đểu
Người tiếp theo bước lên đương nhiên là Long , hắn bước lên với một nụ cười tự tin hắn nhìn lão già Mao cười đểu làm lão tức điên
– Không biết có điểm 11 không nhỉ ……he he ! Mười điểm thì sao xừng tàm với ta
Lão khảo quan tức điên chỉ muốn ném khay mực vào đầu hắn
– Khai danh tính đi ! Lão xôi máu
– Vương Thiên Long ! Vương gia trang Bình Thành
Long xoay cổ tay cuời
– Các người chuẩn bị chào đón thập tinh thứ 2 của năm nay đi há há !
– Tên này có đúng là thiếu gia Vương gia trang không vậy …! Hắn bị té giếng hả ?
– Chắc chưa uống thuốc !
Âm thanh xì xầm của khán giả làm hắn quê độ đi vội lên phiến đá , mặt hắn nghiêm lại đặt tay lên Khảo Hồn Châu bắt đầu vận hồn , lại môyk cơn gío thổi từ duới phiến đá lên
– Wow…..kia …kia là …..một….một……một…..! Một khán giả lắp bắp cả quảng trường ồ lên
– Ha ha không nói nên lời chứ gì một một thì nói mười một lại còn cà lăm…ha ha ! Hắn vừa nghĩ vừa nhoẽn miệng cười
Hắn quay lại với khuôn mặt đầy tự hào nhìn lên bảng điểm , hắn muiốn té xỉu
– MỘT ĐIỂM…..! NHẤT TINH ….! Cả quảng trường ồ lên cười hô hố
– Đúng là hàng hiếm rồi ….xưa giờ làm gì có ai Nhất Tinh đâu …nhân tài từ cổ chí kim rồi ! Một tên trong đám khán giả kia nói to
Nhất tinh đúng là xưa giờ chưa có ai phế vật nhất cũng là Nhị Tinh là cùng Nhất Tinh người ta còn nghĩ chỉ tạo ra cho trọn vẹn cách khảo hồn , nhưng Long lại là người đầu tiên lưu danh thiên sử Nhất Tinh duy nhất . Thằng cười to nhất tất nhiên không ai khác là Trấn Hải
– Há ….há ….há …..nhân tài nhất tinh há há há ! Tên Hải lăn ra sân cười càng làm tăng sự nhục nhã của Long lên bội phần
– Chắc chắn là lão giở trò rồi , lão già chết tiệt ! Long chỉ tay vào lão Mao vừa dậm chân ăn vạ
– Thằng điên này ta làm gì nhà ngươi chứ ? Lão Mao cũng đứng dậy cãi
– Ông muốn trả thù ta….! Bỉ ổi….! Ta muốn thi lại !
– Không được …. ! Lão Mao gân cổ bỉu môi
– Cho hắn thêm một cơ hội đi ông già ! Hải đút tay trong túi quần bước tới
– Thằng ôn kia ta còn chưa tính sổ ngươi đâu ! Lão lườm mắt nhìn hắn
Hải đờ ra miệng cừơi méo xệch
– Ây da ….! Hiểu lầm thôi mà ….! Bỏ qua đi mà một người đẹp trai phong độ , một cao thủ như ông sao lại để tâm chuyện vặt vảnh đúng không !
Lão Mao được nghe khen sướng tai liền đổi giọng
– E hèm ! Lão vuốt râu mắt nhắm
– Ta đương nhiên không chấp trẻ con ! Được ta sẽ cho hắn thử lại !
– Lão già chết tiệt đừng có giở trò nữa đó ! Long nhìn lão với ánh mắt ngơ vực
– Yên tâm ta sẽ canh lão thay ngươi !
Lại một lân nữa vận lực , mọi thứ vẫn xảy ra như cũ Long biết được như vậy nên hắn đã vận hết lực , mặt hắn căng ra trên trán nổi gân xanh lên
– **** PỈNNNNNN……**** ! Tiếng kêu nhỏ phát lên mà chỉ có những người quanh đó nghe thấy
– Cái đéo gì vậy ….! Mặt Long thộn ra
– Cái đó …. ! Chằng lẽ ngươi….! Hải Nhìn hắn vẻ mặt căng thẳng
– Không lẽ nào ngươi……! Mau theo ta ! Lão Mao đứng dậy dẫn hắn đi
Hải đưa tay lên miệng khuôn mặt trầm ngâm rồi bỗng khuôn mặt hắn đổi sắc , miệng nhếch lên
– Khục …..khục…..khục …..Há…..há…..há …há chết mất ……há ….há đau bụng quá ….!
– Chuyện gì vậy ….! Khảo quan dẫn hắn đi đâu vậy ? Đám đông ngơ ngác
Hắn nằm lăn ra đất cười làm cho Long đang đi cũng tức đỏ mặt bởi giọng cười của Hải vọng đến chỗ hắn . Vậy là trong lúc gồng người Long ị mịa ra quần , tên điên Trấn Hải cũng vì thế mà cười lăn lộn
***
Hắn ngồi trong nhà vệ sinh vừa quê vừa tức tên Hải kia
– Chuyện này lộ ra thì chỉ có chết mới hết nhục …!
– Nè thay cái này đi !
Một chiếc quần đưa qua khe cửa giọng lão Mao cất lên ,Long bước ra ngoài thì thấy lão đứng đó
– Sao lão lại giúp ta ?
– Đơn giản ta không muốn lễ Khảo Hồn thành trò hề !
– Nhưng ngươi thực sự là ai ? Lão nghiêm nghị
– Ta là ta …! Ông hỏi làm gì ? Long chột dạ chẳng lẽ mình đã lộ
– Đừng để ta hỏi lần nữa ! Không có ai mà linh hồn lại không có một nguyên tố nào cả !
Lão trừng mắt những tia điện bắt đầu xoẹt xoẹt trong lòng bàn tay lão , rồi nhanh như chớp lão lao đến đẩy Long vào tường tay bóp cổ hắn
– Khai mau ! Ngươi thực sự là thứ gì ?
– Chân Không Lông ! Một giọng nói vang lên
– Ngươi thực sự muốn chết ? Lão trừng mắt
– Ư…..ư….không phải ta nói …ư ….! Long cố gỡ tay ông ta nhưng không được
– Vậy là kẻ nào ?
– Là ta …..!
Chiếc nhẫn của hắn sáng lên quả cầu thủy tinh của Long bay ra lơ lửng trên không trung , lão thả Long ra hắn quỳ xuống ho khụ khụ vì súyt chết .
– Lâu rồi không gặp Chân không Lông….ha ha ha…!
– Giọng nói này ngươi là tên Nguyên Thanh Phong chết tiệt ….!
– Vẫn nhớ ta cơ đấy ha ha !
– Ngươi có thành tro ta cũng không quên ! Chính ngươi đã cướp Ánh Hà của ta tên khốn !
– Chuyện qua lâu rồi nên bỏ đi ha ha !
– Vậy thì hôm nay ngươi ở đây làm gì ?
– Ta chỉ xuất hiện bảo về thằng ôn này thôi !
– Nó là ai ?
– Cháu nội ta….!
– Là cháu của Ánh Hà sao ! Lão Mao thản thốt
– Của ta nữa tên đần ! Lão Phong hét lên
– Vậy các ngươi muốn gì !
– Tỉêu diệt Thiên Diệt hội ! Nhưng bây giờ chưa phải lúc nên nó cần ẩn nấp một thời gian !
– Với sức của nó ? Ngươi điên rồi !
– Ta không đỉên ! Ta tin nó ! Giọng lão Phong trầm xuống
– Nhưng cháu ngươi thì sao ! Nó thậm chí chỉ được Nhất Tinh ! Lão Mao cười khẩy
– Ngươi có chắc là cái máy đó đúng ? Vả lại từ trước đến nay chưa có ai là một Nhất Tinh đúng không ? Hay là sức mạnh của nó chưa từng xuất hiện trước giờ
Lão Mao cúi mặt vuốt râu vẻ nghỉêm trọng , lão không thể không đồng ý với những lời mà ông nội Long nói
– Được coi như ngươi đúng đi ! Các người muốn ta giúp gì !
– Chỉ cần để nó lọt qua vòng Khảo Hồn ! Giọng lão Phong
– Được ! Nhưng ta có chuyện muốn nói !
– Chuyện gì ?
– Vừa rồi tên nhóc này rặn đến ị ra quần đó há …há…há….! Lão Mao cười lớn
– Cái gì ….há …..há ….há….! Lão Phong cũng hưởng ứng
– Hai lão già chết tiệt ! Long đứng một góc xôi máu
***
Lão Mao dẫn Long đến cổng Khảo Hồn đám đông đang xì xầm không ngừng bàn tán , lão Mao tuyên bố
– Máy chấm có chút trục trặc nên đã chuẩn đón sai ! Chính ta đã khảo lại và kết quả thí sinh Vương Thiên Long Lục Tinh phong hệ ĐẠT !
– Ủa không phải lúc nãy ….à mà thôi ! Hải khoanh tay nói
– Mời người tiếp !
Lan Hương ngại ngùng
– A xin lỗi tôi chỉ đi theo thiếu gia thôi ! Tôi không thi ! Nàng định rời hàng
– Cô gái…..đây không phải trò chơi muồn chơi thì chơi muốn nghỉ thì nghỉ ! Lão Mao nghiêm nghị
– Em cứ thi đi Lan Hương ….! Rớt cũng không sao mà ! Long nói
– D….dạ….!
– Phiền cô khai tên !
– Dạ ..! Trần Lan Hương Vương gia trang Bình Thành !
– Lại Vương gia à không bíêt có như tên kia không ! Một tên nói
Hương rụt rè bước lên đặt tay lên Khảo Hồn Châu , nàng nhắm mắt lại khi luồng gió thổi lên luồng gío kèm theo ánh sáng lấp lánh màu trắng , Khảo Hồn Châu sáng lên màu đỏ
– Cửu tinh ….! Một người hô lên
Long trố mắt nhìn miệng há hốc không tin được vào mắt mình , Lan Hương chỉ nhẹ nhàng không cần gồng đến phọt shit như hắn
– Cửu tinh màu xám phong hệ ĐẬT !
Cả quảng trường ồ lên một tiếng tuy không phải là Thập Tinh tuy nhiên cửu tinh cũng là một phẩm chát hiếm trung bìn chỉ khoảng 30 ngườii mỗi năm . Long lúc này miệng há hốc khi nhìn Hương miọt phong hệ thực thụ chứ không phải hàng fake như hắn mà còn là Cửu Tinh danh giá .
– Thiếu gia …..thíếu gia ….! Hương lay Long tỉnh lai
– Hả ….gì….À ….ờ ….em làm tốt lắm ….!
– Cô đúng là lợi hại ! Ai như tên …..há há ! Hải cười lớn
– Ngươiii…..!
– TẤT CẢ THÍ SINH TẬP HỢP CHO VÒNG TIẾP….. !
– Thất tinh lục hồn thuộc mộc hệ ĐẬT !
Tiếng tên lính của lão giám khảo hô lên . Long đã hiểu cách khảo hồn , có một bệ đá tròn được đặt trước mỗi cổng trên đó có khắc những văn tự cổ đồng tâm từ nhỏ đến lớn người khảo hồn sẽ đứng lên đó đặt tay lên một viên ngọc trước mặt tập trung linh hồn vào tay để viên ngọc cảm ứng được sức mạnh người đó và chấm theo thang điểm Thập tinh tú ( 10 điểm sao ) theo nhất , nhị , tam ,…..thập tinh ( thập toàn thập mĩ ) , người từ lục tinh ( 6 điểm ) trở lên là đậu
– Có vẻ đơn giản ! Hắn nghĩ thầm rồi nhoẽn miệng cười
– TIẾP THEO ….! Khảo quan phụ hô lớn
– Xưng tên ! Lão Mao hỏi
– Lưu Trấn Hải ! Lưu Trấn gia Hắc Lão Sơn !
Hải trả lời đứng nghiêm không dám nhìn lão khảo quan , sau khi khai báo danh tính xong sẽ bắt đầu khảo hồn , Hải đứng trước Khảo Hồn Châu ánh mắt hắn nghiêm nghị lại bắ đầu vận lực truyền vào viên ngọc , một ánh sáng xanh lục mạnh mẽ bừng lên một cơn gío thổi mạnh mẽ từ phiến đá dưới chân hắn lên , viên ngọc duới tay hắn sáng lên màu vàng lấp lánh , những khán giả cùng thí sinh xung quanh ồ lên
– THẬP TINH THẬP TOÀN THẬP MĨ , THUỘC THỦY HỆ ! THẬP TINH ĐẦU TIÊN XUẤT HIỆN ! ĐẠT !
Lão già khảo quan đứng dậy tự hô không càn đến tên phụ tá , Trấn Hải nhìn lão già cười đểu , thập tinh rất hiếm theo số liiệu thống kê hằng năm nhiều nhất chỉ có 7 thập tinh xuất hiện vậy vậy mà ở một thành nhỏ như vây đã có một thập tinh quả thật lâu nay Bình Thành này chưa có
– Thế nào ? Biết tài ta chưa lão già ha ha ha…!
Lão Mao nhìn hắn ánh mắt tức tối tay vận lôi lực , Hải nhìn thấy thì chảy mồ hôi hột vội nhảy xuống bệ đá chạy đến đám người đủ tiêu chuẩn đứng . Thập tinh xuất hiện làm cả quảng trường xôn xao lên hẳn .
– Ta biết mà Lưu Trấn gia toàn nhân tài thôi …!
– Đúng rồi ! Đích tôn của họ cũng xuất chúng nữa ….!
– Nè mấy tên kia , lúc này xỉa xói ta giờ thì bợ đít ta là sao hả ? Trấn Hải tức điên quát
– Tên này cũng tạm ! Có thể lợi dụng ….he…he…! Long thầm nghĩ vuốt cằm cười đểu
Người tiếp theo bước lên đương nhiên là Long , hắn bước lên với một nụ cười tự tin hắn nhìn lão già Mao cười đểu làm lão tức điên
– Không biết có điểm 11 không nhỉ ……he he ! Mười điểm thì sao xừng tàm với ta
Lão khảo quan tức điên chỉ muốn ném khay mực vào đầu hắn
– Khai danh tính đi ! Lão xôi máu
– Vương Thiên Long ! Vương gia trang Bình Thành
Long xoay cổ tay cuời
– Các người chuẩn bị chào đón thập tinh thứ 2 của năm nay đi há há !
– Tên này có đúng là thiếu gia Vương gia trang không vậy …! Hắn bị té giếng hả ?
– Chắc chưa uống thuốc !
Âm thanh xì xầm của khán giả làm hắn quê độ đi vội lên phiến đá , mặt hắn nghiêm lại đặt tay lên Khảo Hồn Châu bắt đầu vận hồn , lại môyk cơn gío thổi từ duới phiến đá lên
– Wow…..kia …kia là …..một….một……một…..! Một khán giả lắp bắp cả quảng trường ồ lên
– Ha ha không nói nên lời chứ gì một một thì nói mười một lại còn cà lăm…ha ha ! Hắn vừa nghĩ vừa nhoẽn miệng cười
Hắn quay lại với khuôn mặt đầy tự hào nhìn lên bảng điểm , hắn muiốn té xỉu
– MỘT ĐIỂM…..! NHẤT TINH ….! Cả quảng trường ồ lên cười hô hố
– Đúng là hàng hiếm rồi ….xưa giờ làm gì có ai Nhất Tinh đâu …nhân tài từ cổ chí kim rồi ! Một tên trong đám khán giả kia nói to
Nhất tinh đúng là xưa giờ chưa có ai phế vật nhất cũng là Nhị Tinh là cùng Nhất Tinh người ta còn nghĩ chỉ tạo ra cho trọn vẹn cách khảo hồn , nhưng Long lại là người đầu tiên lưu danh thiên sử Nhất Tinh duy nhất . Thằng cười to nhất tất nhiên không ai khác là Trấn Hải
– Há ….há ….há …..nhân tài nhất tinh há há há ! Tên Hải lăn ra sân cười càng làm tăng sự nhục nhã của Long lên bội phần
– Chắc chắn là lão giở trò rồi , lão già chết tiệt ! Long chỉ tay vào lão Mao vừa dậm chân ăn vạ
– Thằng điên này ta làm gì nhà ngươi chứ ? Lão Mao cũng đứng dậy cãi
– Ông muốn trả thù ta….! Bỉ ổi….! Ta muốn thi lại !
– Không được …. ! Lão Mao gân cổ bỉu môi
– Cho hắn thêm một cơ hội đi ông già ! Hải đút tay trong túi quần bước tới
– Thằng ôn kia ta còn chưa tính sổ ngươi đâu ! Lão lườm mắt nhìn hắn
Hải đờ ra miệng cừơi méo xệch
– Ây da ….! Hiểu lầm thôi mà ….! Bỏ qua đi mà một người đẹp trai phong độ , một cao thủ như ông sao lại để tâm chuyện vặt vảnh đúng không !
Lão Mao được nghe khen sướng tai liền đổi giọng
– E hèm ! Lão vuốt râu mắt nhắm
– Ta đương nhiên không chấp trẻ con ! Được ta sẽ cho hắn thử lại !
– Lão già chết tiệt đừng có giở trò nữa đó ! Long nhìn lão với ánh mắt ngơ vực
– Yên tâm ta sẽ canh lão thay ngươi !
Lại một lân nữa vận lực , mọi thứ vẫn xảy ra như cũ Long biết được như vậy nên hắn đã vận hết lực , mặt hắn căng ra trên trán nổi gân xanh lên
– **** PỈNNNNNN……**** ! Tiếng kêu nhỏ phát lên mà chỉ có những người quanh đó nghe thấy
– Cái đéo gì vậy ….! Mặt Long thộn ra
– Cái đó …. ! Chằng lẽ ngươi….! Hải Nhìn hắn vẻ mặt căng thẳng
– Không lẽ nào ngươi……! Mau theo ta ! Lão Mao đứng dậy dẫn hắn đi
Hải đưa tay lên miệng khuôn mặt trầm ngâm rồi bỗng khuôn mặt hắn đổi sắc , miệng nhếch lên
– Khục …..khục…..khục …..Há…..há…..há …há chết mất ……há ….há đau bụng quá ….!
– Chuyện gì vậy ….! Khảo quan dẫn hắn đi đâu vậy ? Đám đông ngơ ngác
Hắn nằm lăn ra đất cười làm cho Long đang đi cũng tức đỏ mặt bởi giọng cười của Hải vọng đến chỗ hắn . Vậy là trong lúc gồng người Long ị mịa ra quần , tên điên Trấn Hải cũng vì thế mà cười lăn lộn
***
Hắn ngồi trong nhà vệ sinh vừa quê vừa tức tên Hải kia
– Chuyện này lộ ra thì chỉ có chết mới hết nhục …!
– Nè thay cái này đi !
Một chiếc quần đưa qua khe cửa giọng lão Mao cất lên ,Long bước ra ngoài thì thấy lão đứng đó
– Sao lão lại giúp ta ?
– Đơn giản ta không muốn lễ Khảo Hồn thành trò hề !
– Nhưng ngươi thực sự là ai ? Lão nghiêm nghị
– Ta là ta …! Ông hỏi làm gì ? Long chột dạ chẳng lẽ mình đã lộ
– Đừng để ta hỏi lần nữa ! Không có ai mà linh hồn lại không có một nguyên tố nào cả !
Lão trừng mắt những tia điện bắt đầu xoẹt xoẹt trong lòng bàn tay lão , rồi nhanh như chớp lão lao đến đẩy Long vào tường tay bóp cổ hắn
– Khai mau ! Ngươi thực sự là thứ gì ?
– Chân Không Lông ! Một giọng nói vang lên
– Ngươi thực sự muốn chết ? Lão trừng mắt
– Ư…..ư….không phải ta nói …ư ….! Long cố gỡ tay ông ta nhưng không được
– Vậy là kẻ nào ?
– Là ta …..!
Chiếc nhẫn của hắn sáng lên quả cầu thủy tinh của Long bay ra lơ lửng trên không trung , lão thả Long ra hắn quỳ xuống ho khụ khụ vì súyt chết .
– Lâu rồi không gặp Chân không Lông….ha ha ha…!
– Giọng nói này ngươi là tên Nguyên Thanh Phong chết tiệt ….!
– Vẫn nhớ ta cơ đấy ha ha !
– Ngươi có thành tro ta cũng không quên ! Chính ngươi đã cướp Ánh Hà của ta tên khốn !
– Chuyện qua lâu rồi nên bỏ đi ha ha !
– Vậy thì hôm nay ngươi ở đây làm gì ?
– Ta chỉ xuất hiện bảo về thằng ôn này thôi !
– Nó là ai ?
– Cháu nội ta….!
– Là cháu của Ánh Hà sao ! Lão Mao thản thốt
– Của ta nữa tên đần ! Lão Phong hét lên
– Vậy các ngươi muốn gì !
– Tỉêu diệt Thiên Diệt hội ! Nhưng bây giờ chưa phải lúc nên nó cần ẩn nấp một thời gian !
– Với sức của nó ? Ngươi điên rồi !
– Ta không đỉên ! Ta tin nó ! Giọng lão Phong trầm xuống
– Nhưng cháu ngươi thì sao ! Nó thậm chí chỉ được Nhất Tinh ! Lão Mao cười khẩy
– Ngươi có chắc là cái máy đó đúng ? Vả lại từ trước đến nay chưa có ai là một Nhất Tinh đúng không ? Hay là sức mạnh của nó chưa từng xuất hiện trước giờ
Lão Mao cúi mặt vuốt râu vẻ nghỉêm trọng , lão không thể không đồng ý với những lời mà ông nội Long nói
– Được coi như ngươi đúng đi ! Các người muốn ta giúp gì !
– Chỉ cần để nó lọt qua vòng Khảo Hồn ! Giọng lão Phong
– Được ! Nhưng ta có chuyện muốn nói !
– Chuyện gì ?
– Vừa rồi tên nhóc này rặn đến ị ra quần đó há …há…há….! Lão Mao cười lớn
– Cái gì ….há …..há ….há….! Lão Phong cũng hưởng ứng
– Hai lão già chết tiệt ! Long đứng một góc xôi máu
***
Lão Mao dẫn Long đến cổng Khảo Hồn đám đông đang xì xầm không ngừng bàn tán , lão Mao tuyên bố
– Máy chấm có chút trục trặc nên đã chuẩn đón sai ! Chính ta đã khảo lại và kết quả thí sinh Vương Thiên Long Lục Tinh phong hệ ĐẠT !
– Ủa không phải lúc nãy ….à mà thôi ! Hải khoanh tay nói
– Mời người tiếp !
Lan Hương ngại ngùng
– A xin lỗi tôi chỉ đi theo thiếu gia thôi ! Tôi không thi ! Nàng định rời hàng
– Cô gái…..đây không phải trò chơi muồn chơi thì chơi muốn nghỉ thì nghỉ ! Lão Mao nghiêm nghị
– Em cứ thi đi Lan Hương ….! Rớt cũng không sao mà ! Long nói
– D….dạ….!
– Phiền cô khai tên !
– Dạ ..! Trần Lan Hương Vương gia trang Bình Thành !
– Lại Vương gia à không bíêt có như tên kia không ! Một tên nói
Hương rụt rè bước lên đặt tay lên Khảo Hồn Châu , nàng nhắm mắt lại khi luồng gió thổi lên luồng gío kèm theo ánh sáng lấp lánh màu trắng , Khảo Hồn Châu sáng lên màu đỏ
– Cửu tinh ….! Một người hô lên
Long trố mắt nhìn miệng há hốc không tin được vào mắt mình , Lan Hương chỉ nhẹ nhàng không cần gồng đến phọt shit như hắn
– Cửu tinh màu xám phong hệ ĐẬT !
Cả quảng trường ồ lên một tiếng tuy không phải là Thập Tinh tuy nhiên cửu tinh cũng là một phẩm chát hiếm trung bìn chỉ khoảng 30 ngườii mỗi năm . Long lúc này miệng há hốc khi nhìn Hương miọt phong hệ thực thụ chứ không phải hàng fake như hắn mà còn là Cửu Tinh danh giá .
– Thiếu gia …..thíếu gia ….! Hương lay Long tỉnh lai
– Hả ….gì….À ….ờ ….em làm tốt lắm ….!
– Cô đúng là lợi hại ! Ai như tên …..há há ! Hải cười lớn
– Ngươiii…..!
– TẤT CẢ THÍ SINH TẬP HỢP CHO VÒNG TIẾP….. !
Comments for chapter "Chương 6"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận