Loạn Luân Cùng Dì B - Phần 9
Mùa xuân là bức màn thứ nhất. Là khúc dạo đầu của thiên nhiên, là bước đánh dấu một chu kỳ sinh sôi nảy nở với vạn vật. Mùa xuân thổi làn gió trong lành, tươi mát. Đánh thức đất trời sau giấc ngủ dài. Trên cây, những chiếc lá xanh đã nhú, thoát khỏi lớp vỏ xù xì để đưa tay đón lấy những ánh nắng ấm áp đầu tiên.
Tôi thức dậy lúc 9h sáng. Cửa sổ đã mở từ lúc nào, quay sang tôi không thấy dì B đâu. Có lẽ đã ra shop bán rồi. Tối qua họp team cuối tuần nên chơi lết bánh luôn. Giờ đầu nhức tưng tưng, lại khát nước. Bỗng có tin nhắn zalo đến. Thì ra là dì B nhắn.
– Đồ ăn sáng dì B đã chuẩn bị cho con rồi, còn có nước sâm giã rượu bia nữa. Con ăn xong rồi uống cho khoẻ.
Tôi cảm thấy lòng lâng lâng vui sướng, cái này giống như vợ lo cho chồng vậy. Sẵn hôm nay chủ nhật tôi ra shop chơi với dì B luôn. Ra đến shop tôi gặp bé V.
– Dì B anh đâu rồi V.
– Cô mới đi chợ rồi anh.
– Ừ… Lâu rồi em chưa nghỉ phép phải không? Hôm nay CN anh cho em về sớm đó. Đi đâu đó chơi đi. Alo bạn trai em dẫn đi cafe hay xem phim gì đó.
– Nhưng cô la em thì sao. Nay con M bệnh xin nghỉ, em cũng nghỉ luôn ai bán.
– Anh bán nè. Để anh nói cho, không sao đâu.
– Vậy em về à nha.
– Về đi.
Thế là bé V chạy xe đi mất. Tôi vào quầy ngồi đợi dì B 1 tiếng sau dì B mới về đến.
– V đâu rồi sao con ngồi đây, không ở nhà nghỉ ngơi đi.
– Ở nhà buồn quá nên ra phụ dì B nè. Con cho bé V nghỉ hôm nay rồi.
– Chà… gan dữ he, rồi ai phụ tui.
– Con nè, con cố tình kêu V về để bán tiếp dì B mà…
– Con bày trò là hay.
– B mua gì vậy, nhà còn đồ ăn nè.
– Tối qua dì B thấy con say quá sáng mệt nên mua ít bò về hôm cho con tẩm bổ.
– Cảm động quá à… cho hun cái đi.
– Suỳ… muốn chết hả. Lỡ khách vô thì sao. Lần trước may mắn không bị phát hiện, còn muốn nữa hả.
– Hun cái thôi mà…
– Thôi ở đây coi shop đi, dì B về nhà làm đồ ăn rồi mang qua.
Tôi chủ yếu muốn qua với dì B. Tôi qua cái bả về, nhọ thiệt chứ. Ngồi chơi game đến 12h hơn, bụng đói meo. Bỗng cứu tinh xuất hiện. Dì B mang bò hầm qua cho tôi.
– Lấy cái bàn nhỏ ra dọn cơm ăn nè con.
– CHÀ… thơm quá, dì B khéo tay nhất thế giới. Con phải ăn thật nhiều để có sức phục vụ dì B.
– Lại xạo sự nữa. Chứ không phải con lúc nào cũng ham muốn hả.
– Con ham muốn thì đi B cũng sướng mà…
– Thôi… tui 42, tết này là 43 rồi ham muốn gì nữa. Ai đó ham muốn thì tìm vợ đi.
– Vợ hoài…
– Con nè, tết này dì B định ra Hà Nội gặp đối tác để bàn chuyện mua đồ về bán. Con đi với dì B nghe, sẵn đi chơi tết luôn. Con định đi xe nhà hay máy bay.
– Lái xe xa vậy con lái không nổi đâu. Đi máy bay là tốt nhất. Lái tới Hà Nội chắc khỏi đi chơi luôn.
– Vậy cúng giao thừa xong, ở nhà mùng 1 tiếp khách, thăm viếng 1 vài người quen xong qua mùng 2 mình đi.
– Ok để con đặt vé máy bay với book KS cho.
Trong đầu tôi bỗng nghĩ đến việc sẽ cầu hôn dì B ở Hà Nội. Tôi dám chắc là hạnh phúc lớn của dì B là tôi sẽ cầu hôn. Nếu thành công tôi sẽ được sống với dì B như vợ chồng thực sự.
– Ê… con đang nghĩ gì đó.
– Đâu có gì, con đang nghĩ ở Hà Nội có gì vui thôi.
– Đi rồi biết.
Ăn xong, tôi với dì B ngồi niêm giá quần áo. Tôi ngồi nhìn người đẹp của tôi say sưa, ở cái tuổi 43 mà dì B vẫn còn đẹp, da dẻ hồng hào, chỉ có cái là dạo này hơi mập ra chút. Hôm nay dì B mặc quần jeans với áo sơ mi trắng tay ngắn. Do tay áo hơi rộng nên để lộ phần nách dì B và tôi thấy thấp thoáng cái áo ngực. Cái gì mà lấp ló thì thường khiến người ta rạo rực. Tôi giả vờ đứng dậy rồi vòng ra sau dì B, 2 tay xoa vú dì B qua lớp áo sơ mi. Mặc dù không chạm vào ngực nhưng tôi thấy rất phấn khích. Tôi hôn lên cổ dì B, 1 mùi thơm nhẹ nhàng quý phái khiến tôi đê mê.
– Tối về đi, ở đây là shop mà.
– Nhưng con phấn khích quá.
– Bỗng có tiếng xe của khách đến. Tôi và dì B buông nhau ra. Dì B vừa cười vừa nói.
– Trời không giúp Lý Thông đâu.
Tôi đành kiềm chế thằng em đang biểu tình của mình lại.