Loạn Luân Cùng Dì B - Phần 11
Chúng tôi đã có mặt tại Hà Nội vào lúc 8h sáng mùng 2. Cảnh sắc tươi đẹp của hà nội lúc vào xuân có lẽ chỉ có thể cảm nhận trọn vẹn nhất nếu chúng ta trực tiếp đối diện. Trực tiếp cảm nhận. Đó là một hình ảnh tươi mới đầy hấp dẫn có thể thỏa mãn hứng thú tham quan, tìm tòi của những tâm hồn yêu cái đẹp.
– Tết Hà nội đẹp quá hả dì B.
– Uhm dì B cũng lần đầu đón xuân hà nội, không khí dễ chịu quá.
– Mình tìm chút gì đó ăn rồi hãy về ks.
– Ok. Vậy cũng được, con bắt taxi rồi nhớ mang hành lý theo nghe.
Chúng tôi bắt taxi đi 1 vòng phố phường hà nội, mọi thứ thật khác lạ. Ai ai cũng diện cho mình những bộ đồ đẹp nhất. Chúng tôi chọn 1 quán phở nổi tiếng để ăn. Công nhận là ra hà nội mới thưởng thức được cái ngon của phở truyền thống.
– Dì B hẹn khách hàng lúc mấy giờ vậy.
– Chiều nay, chúng ta về ks nghỉ ngơi chút rồi qua nhà họ luôn.
– Vậy là tối nay chúng ta có thời gian riêng tư phải không.
– Uhm bộ tính gì nữa đây.
– Thì đi bộ vòng Hồ Gươm rồi ngắm cảnh đêm HN. Vậy nha dì B.
– Sao cũng được. Nhưng mùng 4 chúng ta sẽ về lại sài gòn đó.
– Dạ con biết rồi.
Về đến khách sạn tôi và dì B nghỉ ngơi rồi đầu giờ chiều sẽ đi thăm đối tác của B.
– Chiều nay dì B đi 1 mình nha. Con không đi đâu.
– Sao vậy.
– Con ngồi đó có biết nói hay bàn bạc gì đâu. Chán lắm.
– Nhưng cũng phải hộ tống tui đi chứ. Cậu 2 định bỏ tui à.
– Đâu có… tại con làm biếng thôi.
– Không nhưng nhị gì hết, không đi thì tối nay dì B ở ks luôn, không đi chơi gì hết.
– Dạ… đi thì đi.
Đến nhà đối tác, dì B tặng quà rồi 2 người ngồi bàn chuyện giá cả, rồi nói chuyện trên trời dưới đất. Tôi thì không có hứng thú với mấy chuyện đó nên ra ngoài sân ngồi. Bỗng có tiếng nói.
– Chào anh! Anh là cháu cô B bạn mẹ em phải không?
– Đúng rồi em. Em là…
– Em tên Mai là con của Mẹ Lan.
– À… anh là T. Tết em không đi chơi với bạn à?
– Tối nay em mới đi, Sáng em phải ở nhà phụ mẹ tiếp khách. Anh T làm nghề gì.
– Anh là IT rảnh rỗi thì ra shop phụ dì.
– Quao… em cũng đang là SV năm cuối ĐH CNTT đây này. Trùng hợp quá nhỉ.
– Em học năm mấy?
– Em năm cuối rồi.
– Em giỏi he.
Tôi nói mà cứ lơi lơi vì tôi cũng không hứng thú nói chuyện với nhỏ Mai. Cái tôi quan tâm hiện giờ là chuyện đại sự tối nay. Nhưng mà khổ nỗi nó cứ líu lo bên tai, hỏi hết chuyện này đến chuyện khác. Nhỏ lại tiếp tục nói rồi trao đổi số điện thoại, zalo, FB các kiểu.
– Em không thấy anh T đăng hình người yêu lên FB hay zalo nhỉ?
– Có đâu mà đăng.
– Anh nói dối phải không? Trông anh cũng bảnh trai mà…
– Em không tin anh biết sao.
Nói 1 hồi thì dì B tôi và cô Lan đang đi ra chỗ tôi và bé Mai đang ngồi. Dì B lên tiếng.
– B thấy 2 đứa mới gặp nhau mà có vẻ thân nhỉ?
Cô Lan cũng thêm vào.
– Ừ… 2 đứa hình như học chung ngành nên nhiều chuyện để nói ấy mà. Khi nào có dịp 2 dì cháu lại ra HN chơi nhé.
– Khi nào có dịp em sẽ ra thăm chị và Mai. Thôi chào chị em về.
Sau đó chúng tôi bắt taxi về KS thì cũng đã xế chiều. Về đến phòng tôi và dì B cùng nhau vào tắm.
– Nãy thấy con và bé Mai thân lắm à nha… hay là để B nói cô Lan làm mối cho 2 đứa.
– B ghen à…
– Ai thèm ghen, tại thấy bé Mai cũng xinh, với lại nghe cô Lan nói nó chưa có người yêu nên làm mai thôi…
Tôi quàng tay qua eo B và kéo lại người mình.
– Con không dám tư tưởng ai khác đâu, không khéo có người cho con bầm dập. Kkkk.
– Ai thèm…
– Tối nay dì cháu mình ra hồ gươm chơi nha. Nghe nói vui lắm.
– Vậy tắm nhanh còn đi, ngâm vậy 1 hồi chắc khỏi đi luôn.
Trong lòng tôi đang rạo rực quá, tôi nóng lòng đến tối để được cầu hôn B. Thay đồ xong tôi kêu B đợi tôi 20p, sau đó tôi chạy xuống lễ tân khách sạn nhờ chuẩn bị 1 chai champagne, 1 bó hoa thật đẹp, bong bóng và trái cây. Sau đó tôi lại quay về phòng.
– Con đi đâu đó.
– Con có chút việc với quầy lễ tân. Thôi mình đi nha B.
Ra gần đến hồ gươm thì xe đông nghẹt, chúng tôi phải nhích từng chút một. Rồi tôi dừng lại đi bộ khi cách hồ gươm không bao xa. Cảnh tượng quá nào nhiệt, nhiều chương trình sôi động diễn ta tại hồ, chúng tôi chụp hình, ngắm cảnh, dì B thật đẹp trong bộ áo dài, ánh mắt rạng rỡ như con chim được sổ lồng, được thỏa thích nhảy múa, tôi ngắm nhìn dì mà trong lòng lâng lâng. Rồi tôi lấy trong túi ta 1 cái khẩu trang y tế và mang vào. Tôi tiến đến chỗ dì B đang ngắm hoa rồi bất chợt nắm tay B, B thoáng giật mình rồi rút tay lại, nhưng tôi nắm chặt hơn, rồi B nói tôi.
– Sao gan… vậy.
Chưa hết chữ gan thì B thấy tôi mang khẩu trang y tế nên im luôn.
– Có mang khẩu trang y tế nè, không ai để ý đâu.
– Giờ này mang khẩu trang mới bị để ý đó, mà công nhận thiệt nghe, con nhiều trò thật đó, hồi đó anh rể hiền như cục đất. Còn con thì…
– Con cũng là cục đất nè, mà là đất nung. Kkkkk.
Rồi tôi và dì B tay trong tay đi dạo, hòa nhịp cùng mùa xuân hà nội. Đây là lần đầu tôi và dì B nắm tay nhau đi dạo giữa chốn đông người. Nhìn dì B e thẹn mà tôi buồn cười nên cứ chọc hoài. 23h khi dòng người cũng dần bớt chúng tôi về lại KS.
– Dì B lên phòng trước đi con lên sau.
Tôi ghé lễ tân lấy bó hoa, chuẩn bị chiếc nhẫn mà tôi đã dày công chuẩn bị.
Khi cửa phòng mở, dì B quá đỗi ngạc nhiên khi thấy phòng được trang trí rất nhiều bong bóng, cánh hoa rải rác khắp phòng và cả trên giường ngủ, trên bàn giữa căn phòng là 1 dĩa trái cây, bình hoa nhỏ và champagne.
– Quao… đẹp quá…
– Con cố tình chuẩn bị cho hôm nay đó, rất tiếc là con không tự làm được.
– Đẹp mà… B thích lắm, nhưng mà hôm nay là ngày gì mà con phải chuẩn bị những thứ này.
– B nhắm mắt lại đi.