Loạn Luân Cùng Dì B - Phần 1
Tôi tên là T, sinh ra ở miền tây sông nước, từ khi lên 5 tôi đã trở thành đứa trẻ mồ côi, bố mẹ tôi mất trong 1 vụ tai nạn giao thông. Tôi chỉ nghe ông ngoại tôi kể lại thôi, lúc đó tôi không biết nỗi đau mất đi bố mẹ sẽ ntn. Từ nhỏ tôi đã sống bên ngoại và chưa từng 1 lần về quê nội, bố và ông tôi di cư vào nam sau 1975. Rồi ông nội mất, bố tôi xin vào làm tại xưởng cà phê của ông ngoại.
Bố tôi chịu khó, hiền lành nên ông ngoại cũng thương. Trong thời gian làm ở nhà ngoại thì bố và mẹ tôi để ý nhau, sau khi được ông chấp thuận thì chính thức đám cưới và sinh ra tôi. Cuộc sống bình yên không được bao lâu, trong chuyến xe lên Buôn Mê Thuột nhận café thì xe bố mẹ tôi va chạm xe khác và rơi xuống vực. Từ đó tôi bị mấy đứa bạn cùng lứa gọi là thằng không cha không mẹ. Lúc đầu tôi tức tối lắm, nhưng dần cũng quen. Tôi mặc kệ và không chơi với tụi nó nữa. Tôi bắt đầu sống khép kín từ đó.
Ông ngoại tôi còn 1 người con gái nữa đó là dì B của tôi. Lúc tôi lên 5 thì dì đã học năm nhất ĐH. Tôi xem dì B như mẹ tôi, vì biết tôi thiếu thốn tình cảm bố mẹ nên cũng thương tôi lắm. Dì B lớn hơn tôi 14 tuổi, trong ký ức 1 thằng bé lên 5, dì B như 1 nữ thần, là cô tiên. Dì đẹp lắm, gương mặt thanh tú với sống mũi dài thẳng tắp, 2 mắt to tròn long lanh và khuôn miệng xinh xắn.
Lúc đó tôi không để ý dáng dấp dì B thế nào. Dì B hay dạy tôi học, mua quà bánh cho tôi, và cũng đánh đòn tôi mỗi khi tôi nghịch phá. Dì chăm sóc tôi đến khi tôi được 12 tuổi thì dì được người ta tới dạm hỏi, lẽ ra dì B cũng không lấy chồng sớm như vậy, 1 phần ông tôi cũng lớn tuổi, 2 là tôi chưa trưởng thành, tôi còn nhớ dì nói với tôi là dì sẽ không lấy chồng khi tôi chưa tự lo được bản thân và cho ông.
Thế mà giờ đây… Dì lại không làm đúng lời hứa đó. Lúc đó không hiểu chuyện nên tôi giận dì B lắm. Chuyện là ông tôi làm ăn thua lỗ, việc kinh doanh ngày càng đi xuống và phải vay mượn tiền bên ngoài để duy trì xưởng café vì đó là tâm huyết cả đời ông. Gia đình bên đó sẽ hỗ trợ để ông trả nợ và xưởng café sẽ tiếp tục hoạt động. Dì B tôi có yêu thương gì dượng tôi đâu.
Nghe nói hắn chỉ có vẻ bề ngoài là dân trí thức, nhưng thực ra hắn không bằng cầm thú. Hắn đòi cưới dì B tôi vì để thỏa ước muốn thể xác của hắn mà thôi. Hắn là 1 kẻ hay say sưa, cờ bạc và gái gú. Không biết có phải do cuộc sống sa đọa đó mà hắn đã bị vô sinh. Hắn cưới dì B tôi 2 năm rồi mà chưa sinh con nên hắn luôn kiếm cớ hành hạ, đay nghiến dì B tôi, mà lỗi có phải do dì B tôi đâu.
Rồi hắn cặp hết cô này đến cô khác, mỗi lần say về là hắn xem dì B tôi là bao cát để trút stress của hắn. Tôi biết điều đó là vì có những lần dì B tôi về khóc với ông và đòi ly dị hắn, ông tôi cũng giận lắm. Rồi hắn lại đến năn nỉ, xin lỗi và còn lấy giấy nợ ra đe dọa ông và dì B tôi. Thế là dì B tôi lại tiếp tục sống cảnh đày đọa đó. Bởi vậy người ta hay nói hồng nhan bạc phận. Dì B chưa trải qua 1 mối tình nào mà phải ở với tên cầm thú đó rồi.
Chuyện gì cũng vậy, tức nước thì vỡ bờ thôi. Hôm đó khi tôi đi học về thì ông tôi bảo vào viện gấp, tôi bước vào phòng cấp cứu thì thấy dì B tôi nằm đó với gương mặt bầm tím, 1 tay phải nẹp. Hắn đã đánh và xô dì B tôi xuống cầu thang khi hắn say và nổi cơn điên. Tôi hận hắn tận xương tủy. Chỉ muốn đến đánh hắn 1 trận, nhưng thằng con nít thì làm được gì.
Sự việc đến giới hạn khi cả gia đình hắn và hắn không ai đến thăm hỏi hay là xin lỗi. Tôi và ông thay nhau chăm sóc dì B ở viện. Ông tôi đã báo công an và kiện hắn, đồng thời dì B cũng nộp đơn ly dị. Do bên hắn quen biết rộng nên hắn không bị tù mà chỉ phạt hành chính. Hắn sẽ chấp nhận ly dị nếu ông tôi trả hết số tiền đã vay mượn của bố mẹ hắn. Tôi không biết ông tôi xoay sở ở đâu mà 1 tuần đã có đủ tiền trả hắn, và dĩ nhiên hắn và dì B tôi đã kết thúc.
Dì B tôi sẽ trở về nhà và tiếp tục chăm sóc tôi và ông. Tôi vui lắm, nhưng không biết từ lúc nào tôi lại để ý đến nét đẹp, dáng hình của dì B. Tôi nhớ có lần dì B về thăm ông tôi, rồi dì B vào nhà tắm thay đồ, lúc đó trùng hợp là tôi lại ở nhà vệ sinh bên cạnh. Do NVS và nhà tắm cách nhau bức tường nhưng có khe hở ở trên, và ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại trèo lên và nhìn trộm dì B thay đồ.
Tuy chỉ thấy áo ngực và quần lót thôi nhưng cu tôi dựng đứng cả lên, đợi dì B thay đồ xong tôi lại qua nhà tắm giả vờ tắm, nhưng thực ra là tôi lấy cái quần jeans và cái áo thun dì B treo trên móc mà ngửi. Nó thật thơm, rồi tôi lộn cái đáy quần jeans lại, tôi ngửi chỗ đáy quần và sục cu tôi đến khi ra. Từ đó tôi đã thay đổi cái nhìn về dì B, Tôi thường hay nhìn trộm dì B nấu cơm hay làm những công việc khác. Tôi đã yêu dì B từ lúc đó.
Sau khi xuất viện, dì B cũng đã có thể trở lại mái nhà êm ấm xưa. Chấm dứt cuộc sống đau khổ cả thể xác lẫn tinh thần. Ngày dì B về tôi là người sốt sắng nhất. Tôi dọn phòng, sắp xếp đồ đạc cho dì B, và tôi lại được ở cạnh người tôi thầm yêu mến. Từ hôm đó việc trộm ngửi đồ lót của dì B diễn ra thường xuyên hơn. Mỗi lần dì ra xưởng phụ ông là tôi lại lén tìm quần lót cũ của dì B mà ngửi, hôm nào không có thì tôi lại ra sào đồ tìm những cái đã giặt rồi.
Còn hôm nào mà dì B kêu tôi chở đi chợ là vô mánh. Dì B hay mặc đồ bộ đi chợ lắm. Và tôi cũng thích dì B mặc đồ bộ. Vì khi đó, vết hằn của quần lót sẽ nổi lên sau mông, điều đó rất kích thích tôi. Tôi chở dì B ra chợ mua đồ ăn. Đó là trong số những lần hiếm hoi tôi được chở dì phía sau. Khỏi phải nói tôi vui thế nào. Do chiếc xe 50 cc khá nhỏ nên dì B ngồi sau, bộ ngực cứ cạ vào lưng tôi làm tôi cương cứng, có lẽ dì không để ý điều đó vì nghĩ tôi vẫn còn là cậu nhóc của dì, nhưng năm đó tôi cũng 16t rồi, cái tuổi biết yêu, biết rung động đầu đời. Nhưng ai ngờ cái rung động đó lại dành cho người phụ nữ đã 32t mà còn là dì tôi. Nhưng yêu là yêu. Tôi biết mình như thế nào mà, tim tôi đập mạnh mỗi khi nghĩ đến dì tôi. Tôi cũng thường thủ dâm và nghĩ đến dì B.
Mua đồ xong tôi và dì về nhà. Do bị kích thích vì khi nãy di cọ vú vào lưng tôi nên vừa về tôi chạy tót lên phòng mà thủ dâm và nghĩ đến dì B tôi. Cứ thế càng ngày tôi càng yêu dì hơn. Đến nỗi tôi chỉ dành tình cảm đó cho riêng dì B mà chẳng thèm quan tâm có bạn gái cùng lứa. Tôi cao ráo, đẹp trai, do cũng thường xuyên thể thao nên thân hình khá rắn chắc. Cũng có nhiều người bạn cùng lứa thích tôi và muốn quen tôi nhưng tôi đã dành tình cảm cho dì B quá lớn nên tôi luôn từ chối.
Dì B hay phụ giúp ông bà ngoài xưởng cafe nên nhà chỉ còn mình tôi. Mỗi khi nhà vắng người tôi hay lẻn vào phòng dì B để tìm quần áo cũ mà dì B thay ra để ngửi, lần nào may mắn thì tìm được áo lót, quần lót mới thay ra. Khỏi phải nói là tôi như bị nghiện cái mùi đó của dì B. Cái mùi thơm của áo ngực, mùi khẳng khẳng của đáy quần lót dì B khiến tôi mỗi lần ngửi đều phải thẩm du mới chịu nổi.
Các bạn nghĩ tôi biến thái quá đúng không? Nhưng đó là tình yêu và sự ham muốn. Ngày ngày cứ thế trôi qua hạnh phúc với cuộc sống đó. Cho đến năm tôi 18 cái tuổi đẹp nhất, cái tuổi chuẩn bị bước vào đời thì gia đình tôi gặp biến cố lớn. Ông tôi trở bệnh nặng, chắc do lớn tuổi và 1 phần suy sụp vì công việc kinh doanh đi xuống. Từ đó công việc ở xưởng cafe do 1 tay dì B gánh vác và kiêm luôn việc chăm sóc ông.
Do năm cuối cấp nên tôi không thể giúp gì nhiều được mà chỉ tập trung thi để vào đại học. Tôi học cũng cũng tương đối tốt nên sẽ quyết định thi vào đại học công nghệ thông tin. Do gánh vác công việc nhiều nên dì B tiều tuỵ nhiều, gương mặt hốc hác, mệt mỏi. Tôi thương lắm, việc tôi có thể làm là hằng ngày nấu cơm với thật nhiều món ngon bổ dưỡng để bồi bổ dì B.
Từ ngày ông bệnh, tiền thuốc thang cho ông ngày càng nhiều. Tôi và dì B cố gắng từng ngày chăm sóc ông, nhưng cuối cùng ông cũng không qua khỏi. Khoảng thời gian đó có lẽ là khó khăn nhất trong cuộc đời tôi và dì B. Trước khi ông mất ông có trăn trối lại là phải cố gắng trả hết nợ do làm ăn thua lỗ và đã mượn của người khác khi trả tiền rước dì B tôi về. Thế là dì B tôi buộc phải bán xưởng café để trả nợ, phần còn lại sẽ để dành cho tôi ăn học, và mở 1 shop quần áo để nuôi 2 dì cháu. Thời gian trôi qua, vết thương rồi cũng lành, tôi cũng đã tốt nghiệp 12 và chuẩn bị thi vào ĐH mà tôi mong muốn.
Một hôm dì kêu tôi ngồi lại bàn chuyện quan trọng. Đại ý là nếu tôi đậu ĐH thì sẽ cùng tôi chuyển lên thành phố và bán luôn căn nhà ở quê và sẽ chuyển hẳn lên thành phố sinh sống. 1 phần ở quê giờ không bán quần áo được, 1 phần là muốn chăm sóc tôi. Nghe đến đó tôi mừng lắm nhưng cố gắng giấu cảm xúc. Từ hôm đó tôi có động lực nhiều hơn nữa, tôi học bất chấp. Kết quả tôi cũng đạt được nguyện vọng.
Chuyển lên thành phố dì tôi mua 1 Căn nhà 2 tầng cũng khá rộng rãi. Tầng dưới sẽ mở shop thời trang. Tầng trên có 2 phòng cho tôi và dì B. Tôi thì hằng ngày đi học, dì thì ở shop bán. Thời gian qua có nhiều thứ thay đổi. Nhưng có những thứ không bao giờ thay đổi là tình yêu của tôi dành cho dì B và thói quen ngửi trộm quần áo lót dì B.
Tôi đã sống với tình yêu thầm kín đó, nó day dứt khó chịu lắm. Cây kim trong bọc thì cũng có ngày lòi ra. Hôm đó sau giờ học tôi trở về nhà thì thấy dì B đang bán hàng, vô tình dì cúi xuống soạn đồ cho khách thì tôi vừa bước vào. Dì B mặc áo cổ rộng nên khi cúi xuống hiện rõ đôi gò bồng đảo lấp ló sau lớp áo ngực. Mặc dù chút ít như vậy nhưng nó làm tôi phấn khích vô cùng. Tôi giả vờ về phòng mình và lẻn qua phòng dì B lục quần áo lót cũ để thủ dâm và nghĩ đến dì B. Tôi được toại nguyện, khi có 1 bộ chắc dì vừa thay lúc sáng. Tôi đưa lên mũi ngửi và sóc dương vật, vừa sóc tôi vừa nghĩ đến dì B.
– Dì B ơi bú cu con đi… A… con sướng quá B ơi…
Đang hành lạc bỗng cửa phòng mở, thế là chuyện gì đến cũng đến. Tôi hốt hoảng ra mặt, còn dì B thì đứng như trời trồng. Tôi vội kéo khóa quần và chạy ra khỏi nhà. Cũng may là tôi có thói quen lúc nào cũng mang điện thoại và bóp tiền bên mình. Tôi cứ đi mãi lòng vòng thành phố. Trong đầu hình dung viễn cảnh kinh khủng mà tôi sắp phải đối mặt khi về nhà. Tôi muốn gọi nói tiếng xin lỗi nhưng không dám. Tôi ngồi ngoài công viên đến tối. Trời lại bắt đầu mưa. Tôi vội kiếm mái hiên và ngồi như con chuột chết tiệt. 1 lúc sau có tin nhắn đến:
– Dì B: Con đi đâu về nhà đi, trời mưa lớn, đi B lo cho con lắm. Con về nhà đi, dì B không mắng con đâu.
Tôi đọc xong nhưng không trả lời. Điện thoại reo liên tục. Dì B cứ gọi mãi, tôi cứ bấm bận. 1 lúc không thấy gọi nữa. Rồi tôi thiếp đi bên mái hiên lạnh lẽo. Giật mình dậy thì đã 22h rồi. Đói bụng, tôi ghé 1 quán mì gõ và sì sụp với cái bụng đói meo. Bỗng tôi thấy 1 dáng hình quen quen trên chiếc xe quá đỗi quen mắt. Đó là dì B tôi, dì vẫn còn mặc áo mưa, có lẽ chạy tìm tôi từ chiều. Tôi thương lắm. Tôi lấy điện thoại ra và gọi dì B.
– Tôi: Dì B về đi, đừng tìm con nữa. Chút con sẽ về mà.
– Dì B: Con đang ở đâu, B chạy lại đón về. Đừng trốn tránh nữa.
– Tôi: Con hứa về thì sẽ về.
– Nói xong tôi tắt điện thoại và đi bộ về nhà. Trong đầu cứ suy nghĩ sẽ đối diện dì B như thế nào.
23h hơn tôi về tới nhà. Tôi thấy dì B vẫn đợi tôi. Mắt tôi ứa lệ. Tôi bước vào nhà cúi gằm mặt. Dì thấy tôi thì mừng lắm. Vừa khóc vừa nói.
– Con đi đâu từ trưa giờ, không liên lạc được, có biết dì B lo lắm không hả.
– Con xin lỗi nhưng…
Nói đến đó tôi không còn biết nói gì nữa mà chỉ lặng thinh. Rồi dì kêu tôi lên ăn cơm. Vẫn cơm canh vẫn còn nóng, có lẽ dì B mới hâm cho tôi. Ăn xong tôi lặng lẽ về phòng tắm và đi ngủ. Để lại đằng sau tiếng thờ dài của dì B.
Sáng hôm sau tôi lại đi học bình thường. Trưa về thì dì B bảo tôi tối nay chở dì đi công việc. 7h tối tôi ăn diện 1 bộ đồ thật sang(mỗi lần đi với người đẹp thì tôi cứ phải diện thật đẹp, cứ như đi với người yêu vậy). Dì kêu tôi chở đến cafe Queen. Tôi cứ nghĩ dì hẹn đối tác mua bán. Không ngờ cafe tối nay chỉ có tôi và dì B.
Dì B bất ngờ hỏi tôi:
– Khi nào dắt bạn gái về ra mắt dì B đây.
– Bạn gái đâu mà dắt.
– Đẹp trai, cao ráo vậy mà không có sao.
– Không muốn có và sẽ không có.
– Tại sao?
Khi nghe tại sao. Tôi trả lời luôn:
– Vì con đã yêu dì B, yêu từ khi còn là 1 thằng nhóc. Cho đến bây giờ con không để y ai được nữa.
Dì hơi shock nhưng cố gắng trấn tĩnh.
– Nhưng dì là dì của con, làm sao có thể được. Điều đó là sai trái, khi nào con quen bạn gái thì con sẽ biết dì cũng như bao người con gái khác. Huống chi dì B năm nay đã 33 tuổi, không còn trẻ nữa. Có bao cô gái trẻ hơn dì, đẹp hơn. Con hãy mơ lòng đi. Đừng tiếp tục suy nghĩ sai trái nữa.
– Con sẽ cố gắng.
Mặc dù nói vậy chứ tôi thừa biết lòng tôi như thế nào mà. Chúng tôi nói chuyện cũng khá lâu, chủ yếu là dì B muốn khuyên tôi. Tôi và dì B chạy về mà không ai nói ai câu nào. Chiếc xe 50 cc lúc trước tôi chạy giờ đã thay bằng chiếc air blade. Và dì B ngồi sau giờ đã giữ khoảng cách nên đưa tay chịu lưng tôi vì thế tôi không cảm nhận được vú dì B cọ lưng nữa.