Little dolls creator (Hentai, BDSM, training ...) - Chương 15.1
Hắn phải công nhận một điều rằng hắn rất may mắn. Dường như những đau đớn trong quá khứ ông trời liền bù đắp cho hắn bằng Vy.
Cô bé thật sự hoàn hảo theo ý muốn của hắn…
Về cơ thể ư, hắn và người bạn là bác sĩ của hắn đều là người trong nghề cả, rất có tiềm năng, chân thẳng, dóng xương thon thả, hông rộng, và khuôn ngực rất đẹp. Khuôn mặt khá thanh tú, dù lớn lên có thể có vài nét sẽ bị vỡ nhưng tổng thể k hề gì. Răng, tóc đều ổn, chính nhờ xương hàm và răng đẹp mà con bé có một khuôn mặt rất cân đối, điều rất hiếm có ở những đứa trẻ mồ côi. Do thường sinh ra bởi các bậc cha mẹ có hoàn cảnh khó khăn nên vấn đề dinh dưỡng khi mang thai, gen của cha mẹ cũng thường k tốt nên những viên ngọc thô như Vy là cực kì hiếm có, khoản tiền hắn bỏ ra cho cô nhi viện càng lúc hắn càng cảm thấy xứng đáng.Đó là chưa kể tới tính cách của con bé hắn luôn làm hắn hết sức hài lòng, tinh nghịch nhưng không ngỗ ngược, hết sức ngây thơ, ngoan ngoãn, rất nghe lời hắn và bản năng tình dục mạnh. Ngoài ra hắn vẫn nhớ đến con bé Thảo mà hắn vẫn rất ưng ý nhưng chỉ vì sức khỏe của con bé không tốt, nếu chọn Thảo thì sẽ rất tốn thời gian chăm sóc, nhưng hắn vẫn đều đặn gửi tiền để cô nhi viện chăm sóc con bé và cứ 2 -3 tháng lại đưa Vy về lại để thăm Thảo, điều này làm cho 2 con bé cực kì vui và quý mến hắn thêm. Tuy rằng tốn kém nhưng mục đích của hắn rất rõ ràng, nuôi dưỡng tình cảm và sự trung thành của cả 2 con bé đối với hắn, và tùy tình hình, nếu con bé Thảo tình hình bênh tình khá hơn, tới lúc đủ 13 tuổi hắn sẽ đón con bé ra Hà Nội để phẫu thuật chữa trị dứt điểm bệnh tim của con bé và nhận nuôi luôn. Còn nếu con bé không qua nổi tới đủ tuổi để phẫu thuật. Khoảng trống khi mất đi người thân Thiết sẽ khiến Vy sẽ càng phụ thuộc hắn nhiều hơn. Và dù sao, tiền bạc giờ hắn cũng k còn túng thiếu như những năm 20 kia nữa, giờ cái hắn mong muốn là sự cứu rỗi, sự bù đắp mặc dù nếu theo cách nhìn của những người bình thường, chỉ có thể thốt lên : BỆNH HOẠN!
Nhưng tại sao hắn phải quan tâm chứ?
***
Trên chuyến bay, hàng ghế đầu tiên hạng thương gia có 3 chỗ nhưng hiện chỉ có hai người ngồi. Ngồi ở giữa là một người đàn ông trông còn khá trẻ, phong độ tầm khoảng 28 -30 tuổi. Bến trong cạnh cửa sổ là một cô bé xinh xắn , mặc một chiếc áo thun và một chiếc quần bò đùi khá ngắn, trông rất năng động. Nhưng điều kì lạ ở chỗ khi mà bình thường mọi cô bé cậu bé đều muốn khi đi máy bay là nhìn ra ngoài cửa sổ để ngắm nhìn trời đất bao la thì cô bé này lại không như vậy. Cô ngồi dựa vào ghế, vẻ mặt rất khó diễn tả, phớt đỏ, vừa bồn chồn, lúc pha chút khó chịu, lúc lại rất thoải mái. Vào thời điểm máy bay sắp hạ cánh, máy bay rung lắc nhẹ, đèn tắt, chẳng ai để ý đến cô bé mặt chợt đổi sắc, đôi mắt hơi trợn lên, miệng lưỡi gần như thè ra ngoài để nước miếng rớt xuống.
Một người trên máy bay đã xuống hơn một nửa. Người đàn ông dắt tay cô bé đứng dậy, kì lạ rằng họ chẳng mang theo hành lí gì. Dần dần họ biến mất cùng dòng người rời chiếc máy bay. Chỉ còn đọng lại trên ghế gần cửa sổ một vệt nước óng ả/
Incoming : (ngoại truyện) 1 ngày của Vy