Liên Minh Hữu Tình - Chương 2
Sáng sớm tinh sương tại bộ tư lệnh Noxus:
Đại tướng Du Couteau với mái tóc ngắn cùng bộ râu quai nón trông oai hùng khôn tả, hít một hơi lấy giọng nói to giữa đại điện: "Nguyên soái Swain vừa nắm bắt được thông tin lũ Demacia có giao ước với Frejiord về một món bảo vật quý giá chính là lam ngọc ngàn năm, thứ này rất có ích cho việc luyện ma thuật của chúng ta, điểm yếu cốt lõi của những người luyện ma thuật chính là năng lượng, bằng mọi cách phải đoạt được nó".
"Thứ đó giúp ích gì cho chúng ta, thưa đại tướng?" – Cassiopeia cung kính hỏi.
"Dùng nó để luyện nên nước mắt nữ thần, trái tim của huyền trượng đại thiên sứ trong truyền thuyết, thứ có thể cung cấp thêm sức mạnh ma thuật mãnh liệt và năng lượng vĩnh cửu" – Swain nghiêm nghị giải thích.
Du Couteau nhìn về hướng Katarina ra lệnh: "Katarina, đây là cơ hội tốt để cho ngươi lập công chuộc tội, lấy lại danh dự của một chiến binh Noxus, nếu thất bại, đừng trở về làm chướng mắt ta".
"Vâng! Đã rõ" – Katarina do tối trải qua cuộc "thẩm luyện" đầu đời nên sáng nay thân mình nhức mỏi rõ rời.
"Hãy cho con đi theo" – "Cả tôi nữa" – Cassiopeia và Talon xin được đi theo. Nhưng chỉ nhận lại sự im lặng nên không dám cầu xin thêm nữa.
"Darius, ngươi phái 4 người giỏi nhất của quân đoàn tam cực đi theo hậu thuẫn cho Katarina, chậm nhất 3 ngày sau phải đến được thung lũng RakelStake để phục kích".
"Rõ! Thưa ngài".
Katarina cùng 5 tên thuộc hạ cưỡi long khuyển phóng vun vút vào màn đêm đang hừng sáng.
Giờ Mão, Demacia:
"Không cho em đi với anh được à" – Một người con gái có mái tóc vàng óng cùng đôi mắt xanh hút hồn, đó là em gái mưa của Garen, Lux.
"Anh không muốn em gặp nguy hiểm, anh có cảm giác không lành về chuyến đi này, nhưng anh mong là anh cảm nhận sai" – Garen đưa tay vuốt bờ má ửng hồng của Lux để tạm biệt.
"Anh sẽ không sao đâu, đi cẩn thận" – Lux nghẹn ngào thỏ thẻ.
"Chào em!" – KHỞI HÀNH".
Sau hơn một ngày đi bằng xe ngựa, Garen và đồng đội đã đến được Freljord lạnh giá với những cơn mưa tuyết đổ quanh năm, tiếp tục đi thêm nữa ngày thì đến bức tường thành được dựng hoàn toàn bằng chân băng.
"Là ai ở bên dưới" – Một tên lính canh lớn giọng từ trên hỏi xuống.
"Bọn ta là người do hoàng đế Demacia phái đến, xin được diện kiến nữ hoàng của Freljord".
"Xin chờ ta bẩm báo".
"Lạnh chết mẹ còn phải chờ" – Một tên đồng đội của Garen than vãn.
"Chúng ta là đi làm nhiệm vụ" – Garen căn dặn.
Một con diều băng đưa thư báo từ cổng thành nhanh chóng được gửi vào cho lính canh chính điện.
Tên lính nhận được thư liền chạy vào đứng trước cửa biệt phòng của nữ hoàng bẩm báo: "Thưa nữ hoàng, có đoàn của Demacia xin được diện kiến".
"C….ơh. ..Cho..Vào..ahhh".
"…À…Dạ thưa nữ hoàng".
"Chàng không thấy có người sao ahh.." – Giọng Ashe trách móc.
"Thì sao chứ haha, ta..ta sắp chịu hết nổi rồi Ahhhhh….agggg" – Tryndamere ngắt quảng cười khó nhọc.
"Mạnh lên chàng….ơhhh…..cho tất cả vào trong…áh.."
"Agggggggg" – Một dòng tinh bắn xối xả vào âm đạo Ashe, hắn sung sướng nằm oặt lên người Ashe, cả thân hình hắn đã mềm nhũn ra.
"Hôm nay được tận 25 giây, hơn hẳn 5 lần bình thường luôn chàng ơi, thích quá nha" – Gương mặt Ashe cười mãn nguyện, mặc dù cả đời nàng chưa từng biết lên đỉnh là gì, nhưng khi dòng tinh của hắn tràn vào thì nàng có cảm giác sướng khoái lạ thường.
"Ta ăn toàn đồ bổ dưỡng có tác dụng tráng dương để phục vụ nàng đấy" – Tryndamere tự hào khoe mẽ.
"Giờ thiếp ra tiếp khách, chàng nằm nghĩ nhé" – Ashe đứng dậy, mái tóc xõa dài trắng muốt, khuôn mặt thanh tú cộng thêm làn da trắng nõn nà tạo nên sức hút mãnh liệt có thể thu hút mọi ánh nhìn nam giới, chiếc áo lụa phủ đôi bồng đào phổng phao khêu gợi, nàng vội mặc vào chiếc váy đỏ ngắn để lộ cặp đùi tuyệt mỹ, nành cảm nhận dòng tinh đặc sệt đang từ từ rỉ ra bám vào hàng lông mao mềm mại, nàng đưa 2 ngón tay xuống ép chặt cửa cô bé cho dòng tinh chảy hết ra tay rồi đưa lên miệng mút ngon lành, nàng khêu gợi nhìn về phía Tryndamere nhưng hắn đã ngủ say từ lúc nào.
Nửa canh giờ sau tại đại điện Freljord:
"Chào mừng các người đến với Freljord, theo giao ước của ta và Jarvan hoàng đế thì bây giờ ta sẽ giao lam ngọc ngàn năm cho các người, đổi lại bên ta sẽ lấy quyền kiểm soát 20% lãnh hải Demacia, mời ngươi khiểm tra bảo vật trong rương" – Ashe từ tốn nêu ra giao ước.
"Quả nhiên là báu vật truyền thuyết, mời nữ hoàng xem qua khế ước nhượng quyền kiểm soát lãnh hải" – Sau khi kiểm tra qua báu vật, Garen đưa ra tay một tờ khế ước cho thuộc hạ Ashe dâng lên nàng.
"Tốt, thỏa thuận đã xong, đêm tối tuyết dày, mời các người ở lại ăn cơm tối để nghĩ ngơi giữ sức, sáng mai hãy lên đường về Demacia.
"Phiền nữ hoàng".
Cùng lúc đó nhóm của Katarina đã gần đến thung lũng RakelStake, họ đang ngồi nghĩ ngơi tại một cây cổ thụ ven đường, Katarina phóng lên ngọn cây đâm chiêu nhìn toàn cảnh hướng về phía Freljord đang trong cơn mưa tuyết lạnh giá: "Liệu nhóm người đó có ngươi? Nhưng dù sao thì, với tư cách của một người Noxus, ta sẽ không vị nể bất kì ai" – "QUÁC" – Đang trong dòng suy tư thì một con quạ đậu trên vai Katarina, từ trong miệng nó nhả ra một mảnh giấy nhỏ, cô từ từ mở ra đọc từng dòng chữ.
"Là của tên Swain sao?" – "Hãy cẩn thận với bọn tam cực đó, họ sẽ loại trừ cô".
Từng dòng chữ như cứa sâu vào trái tim trung thành của cô.
"Trò trẻ con, ngươi muốn ly gián cha con ta sao" – Đúng như Katarina nghĩ, Swain muốn ly gián cô và cha cô để hắn bớt đi vài mối lo, nhưng cha cô muốn khử cô cũng là sự thật, đây chính là hiện thực tàn khốc tại Noxus, họ không được phép thất bại dù chỉ một lần, bất cứ ai.
"Chúng ta tiếp tục lên đường thôi" – Katarina nhảy xuống ra lệnh.
Sáng hôm sau, Ashe và Tryndamere cùng nhau cưỡi Băng Hạc tiễn nhóm người của Garen đến cổng thành.
"Cám ơn nữ hoàng đã tiếng đón nồng hậu" – Garen hành lễ.
"Đó là bổn phận của chúng ta, có một điều ta nên nói, bước ra khỏi cổng thành ngươi nên cẩn thận, xảy ra chuyện gì ta không thể chịu trách nhiệm cho ngươi được, dù nằm trong Freljord nhưng quyền hành của ta có hạn…"
"Xin nữ hoàng đừng bận tâm".
"Bảo trọng".
Nhóm của Garen đi được vài canh giờ đến thung lũng RakelStake, tuyết ở đây hôm nay rơi với mật độ dày đặc làm tầm nhìn rất kém.
"Xoạc…Keng" – Một thanh phi đao phóng đến chỗ 5 tên bộ binh nhưng ngay lập tức bị đánh bật ra.
"Khá" – "Bộp bộp" – Giọng nói ma mị cùng tiếng vỗ tay lạnh lùng, không ai khác ngoài Katarina.
"Là ngươi, ngươi muốn gì" – Bất ngờ với thân ảnh ấy, Garen cảm thấy mối đe dọa vô cùng lớn nhưng một chút sâu trong lòng hắn, có một cảm giác bồi hồi không thể nói bằng lời.
"Bảo vật, để lại và cút đi".
"Cho xin cái tư cách" – "Haaaa" – Sau một giây trầm người, với thân phận là một chiến tướng Demacia, buộc Garen không được do dự mà vung gươm lao tới.
"Hey" – Katarina nhảy ngược về sau né lưỡi gươm đồng thời ném 3 thanh phi đao vào hắn
"Keng, Keng, Phựt" – 2 thanh phi đao bị đánh bật ra, một thanh ghim vào vai tên lính đằng sau khiến hắn gầm lên đau đớn, cô phóng đến nhặt 2 thanh phi đao dưới đất chém một vòng tròn nhưng đã bị Garen né được.
"DEMACIA" – Garen gầm lên cắm thanh đao xuống đất xong im lặng vài giây.
"Hơ, Bom xịt" – Katarina khinh thường cầm phi đao lao đến trước mặt hắn,hắn vẫn tư thế đó không hề xê dịch.
Chưa đầy 1 giây sau nữa, một nguồn năng lượng cực mạnh mang hình dáng thanh huyễn kiếm khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Kata dùng hết sức đạp xuống đất nhảy lùi về sau cả mét, khi thanh huyễn kiếm vừa chạm đất, mặt đất rung chuyển dữ dội tạo thành một cái hố khổng lồ, cô cũng bị cuốn theo vào cái hố khổng lồ đó.
"Ka…" – "A" – Garen nhìn xuống hố sâu chưa kịp nói hết câu thì bị một thanh đao ghim vào cánh tay phải, Kata lập tức dịch chuyển đến chỗ hắn định ra đòn quyết định thì bị hắn quật mạnh văng ra đằng sau.
Cô đau đớn đứng dậy, nhưng gương mặt sát thủ không biến sắc, cô thổi phù mái tóc đỏ rối bời che đôi mắt rồi lập tức lao đến đám lính Demacia – "Hoa sen tử thần" – Cô đứng giữa 5 tên lính xoay tại chỗ nhiều vòng và liên tục phóng ra nhiều phi đao khiến đám lính bị thương không nhẹ.
"LÚC NÀY" – 4 tên quân đoàn tam cực của Noxus đang ẩn nấp lập tức lao xuống đập nát 3 cái rương trên xe vận chuyển và 1 trong 3 cái đó có báu vật truyền thuyết bọn chúng muốn lấy.
"Rút" – Kata hét lớn rồi phóng đi theo 4 tên Noxus, đang trên đà không phòng bị thì bất ngờ cô bị một tên trong quân đoàn tam cực chỉa mũi giáo thẳng đến mặt, lập tức né được mũi giáo nhưng cô ăn trọn một đạp của hắn vào giữa ngực, cô văng ngược về phía đám lính Demacia lưng đập mạnh vào thành xe và nằm gọn trên xe vận chuyển, do chấn thương khá nặng cô nôn ra một ngụm máu đỏ tươi.
Đang lăn lộn bởi cơn đau thì cô thì thấy một bức họa nằm trong rương chứa quân phục, một bức họa cô gái có mái tóc xỏa màu đỏ, gương mặt diễm lệ và…."Một cái sẹo trên mắt" – Katarina thầm nói – "Ta sao, nhưng sao lép vậy".
Chưa kịp hồi tĩnh thì Garen cầm thanh kiếm nhảy bổ tới làm tan nát chiếc xe, cũng may cô vẫn còn sức để né đòn.
"NGƯƠI PHẢI TRẢ GIÁ" – "DAAAAAAAAAAAAAAA" – Garen lao tới thi triển từng đòn kiếm chí mạng, cô đã không còn đủ sức để đáp trả chỉ có thể né những đường kiếm chết người này. Lúc sắp đến giới hạn thì bỗng nhiên – "BỊCH".
Là thi thể của tên trong quân đoàn tam cực, thi thể đã không còn nguyên vẹn, bên cánh tay của hắn vẫn còn tai nải chứa lam ngọc ngàn năm.
Cả Garen và Katarina đều dừng lại, đứng thừ người ra, chưa đầy một giây sau, cả 3 tên còn lại cũng hớt hải phóng vế phía họ, nhưng ánh mắt thì luôn để chừng về phía sau lưng.
"GRAAAÀOOOOOOOOOO".