Lấy Trinh Nhỏ VY bạn Thân - Phần 1
Mình xin kể lại từ lúc đầu luôn. Mình và Vy học chung từ lớp 6 cho đến hết 12 nhưng đến lớp 7 thì mình và nhỏ mới bắt đầu thân nhau.
Hồi lớp 6 thì mình học bán trú vì theo nhà bảo thì mình quậy quá nên tống vào đó cho đỡ phải quản đến hết cấp 2. Lớp mình lúc ấy thì 44 đứa nhưng gái chiếm hết 27 con rồi, mình nhớ rõ vì từ lớp 6 tới giờ con gái luôn nhiều hơn con trai, xin lỗi các thanh niên bách khoa, xây dựng,… nhé gái nhiều quá cũng chán lắm chứ cũng chả sướng gì đâu, xinh có, bình thường có, cá sấu cũng có.
Mình được bầu làm lớp trưởng vì cũng có chút gọi là đẹp trai và hồi ấy thì hổ báo cáo chồn vãi, trẻ trâu nữa. Đối với mình lúc ấy thì nhỏ Vy cũng thuộc dạng gái xinh nhất nhì trong lớp và là lớp phó học tập, nhưng mình éo quan tâm lắm vì chưa biết thích là gì.
Tổ mình thì chỉ có 3 thằng con trai thôi nên phải nương tựa nhau mà sống chứ lũ con gái nguy hiểm vãi ra, thế là 3 thằng ngồi 1 bàn. Nhưng đời éo như mơ 3 thằng mà tám còn hơn cái lũ con gái, từ học hành đến game rồi gái rồi những thứ linh tinh, cuối cùng bị ông thầy chủ nhiệm đổi chỗ mỗi thằng 1 bàn. Trước khi chuyển thì mình có nói với ông thầy:
– Tụi nó cứ bắt con vào nói chuyện hông à nên thầy cho tụi nó đi chỗ khác đi.
Sau đó quay sang 2 thằng mặt lìn kia cười đểu, còn chúng nó nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đạn, vậy chứ vẫn chơi với nhau tới bây giờ.
Rồi nhỏ Vy chuyển tới ngồi kế bên, bắt chuyện các kiểu con đà điều, khi học mình hay nhìn qua nhỏ để ngắm cái mặt cơ mà vẫn chưa thích đâu nhá. Nhỏ hiền, không đanh đá nhưng thuộc dạng tiểu thư… Thời gian trôi qua, mình và nhỏ vẫn nói chuyện bình thường… như những người bạn nhưng éo thân, cũng có giỡn hớt nhưng cũng giống như mấy đứa khác thôi vì tính mình hiếu động, vậy mà làm lớp trưởng cũng tài, điểm thì trên nóc.
Nói cái này nhiều người không tin nhưng mình khi nói về việc học mình thật sự tập trung, 1 phần vì gia đình không giàu có như người khác, và mình muốn học thật giỏi để sau này có công ăn việc làm tốt mà còn nuôi bản thân, chứ lớn lên ba má không còn mà mình không tự lo cho mình được thì tiêu mẹ rồi. Nhưng quậy thì vẫn quậy.
Lớp 7, bà chủ nhiệm cho ngồi tự do, chỉ đổi chỗ 1 vài đứa thấp lên trên thôi và mình tiếp tục là lớp trưởng. Nhỏ thì vẫn ngồi với mình, chắc là ghiền hơi rồi. Tới khoảng tháng 10 thì có bài kiểm tra 1 tiết môn công nghệ, đây là bước ngoặc trong mối quan hệ giữa mình và nhỏ.
Chả là phải học tới 5 bài mà mọi người thấy rồi đấy, cái môn phò này học làm éo gì nên mình chỉ coi sơ thôi do thi trắc nghiệm. Tới giờ kiểm tra thì… chung đề mà xỏa thôi, mình ngồi dưới nên quay qua quay lại cũng dễ, xoay tới lui 1 hồi thì cũng xong, cơ mà éo biết đúng hay sai.
Tự nhiên nhỏ quay sang mình hỏi câu này làm sao, trúng ngay câu mình có xem qua và dĩ nhiên mình đâu có ngu mà chỉ cho đúng, mình chọn A nhưng nói là C và những 2 câu như vậy… Hết giờ làm bài mình thì muốn cười lằm mà nhịn éo dám cười, cả đám nhao nhao dò đáp án, nhỏ có vẻ không tin tưởng mình cho lắm nên quay xuống hỏi con phía sau, tên Trâm thì phải, thì 2 câu mình chỉ cho sai bét. Cái nhỏ Vy quay lên mình la bài hãi:
– Ông hay quá trời ơi chỉ hỏi ông có điểm mà ông làm kiểu gì thế.
Nghe mà mình cười sằng sặc, cái mặt nhỏ lúc ấy tếu lắm, tức mà không làm gì được vì bài đã nộp rồi kia mà (giờ nghĩ lại vẫn thấy hài hài) nên mình đế thêm cho nhỏ tức chơi:
– Ủa… giờ mới biết hả, 2 câu ấy tui chọn A B đó… Má, 2 câu cho điểm nó dễ thế mà không làm được, hôhô lớp phó học tập đây sao kém thế.
Vừa nói xong thì nhỏ cầm nguyên chai nước trên bàn phang thẳng vào đầu mình. May là nước chỉ còn khoảng 1/3 nên không có đau gì, thấy phê phê đã đã. Mình thấy vậy thì càng mắc cười hơn, càng cười nhỏ càng quất. Rồi nhỏ hù mình là sau này đừng bao giờ kêu chỉ gì nữa hết, mình vẫn cười hề hề giả bộ:
– Thôi giỡn tí mà căng thế, hêhê.
– Hay quá ha.
– Thôi tui mua chai pepsi cho rồi mốt chỉ tiếp nha coi như bù đắp vậy.
– Ờ vậy thì được.
Tiết sau thì mình và nhỏ nói chuyện với nhau nhiều hơn, giỡn nhiều hơn và thân với nhau từ đấy. Tuy thân nhưng không phải lúc nào cũng đi với nhau, ngày ấy còn nhỏ nó khác với đám nhỏ bây giờ, đơn giản thấy nói chuyện hợp rơ, vui vẻ cười nhiều thì thân thôi chứ không có ý nghĩ gì khác.