LẤY CHỒNG, LẤY CẢ BA CHỒNG - Chương 45
"Ba đụ Thuyền đi ba!", câu nói cứ ám ảnh trong đầu Thuyền từ khi bước ra khỏi phòng, trong căn nhà có đủ ba mẹ hai bên, có chồng và con gái, nàng lại chính miệng nói ra câu đó với người ba chồng đang lên cơn nứng. Cứ cho là nàng muốn giúp ba đi, nhưng cơ thể nàng cũng có phản ứng, cũng rỉ nước, cũng sung sướng và thậm chí còn có một chút dấu hiệu lên đỉnh. Mọi người chẳng biết gì đâu, nhưng nàng cảm thấy mình vừa phản bội lại tất cả.
Thuyền mang theo nỗi ngại ngùng, xấu hổ đó mà bước vào nhà bếp, chuẩn bị đồ ăn cùng mẹ. Mọi người có một bữa tiệc nho nhỏ trong ngày cuối tuần, dĩ nhiên ai nấy đều vui, Thuyền cũng cười cười nói nói nhưng không phải là trạng thái vui vẻ nhất. Xế chiều, nàng tiễn ba mẹ và con gái xuống xe, để Phong đưa cả ba người về nhà bên kia, tuần này nàng gửi con gái bên nhà ba mẹ, việc luân phiên này diễn ra thường xuyên và bé Mây cũng đã quen rồi.
Lấy lí do ở lại dọn dẹp, Thuyền nháy mắt ra hiệu với chồng, Phong hiểu nàng ở lại không chỉ là dọn dẹp bữa ăn hay căn nhà, nàng còn thu xếp cả tình hình của ba. Thuyền trở lên nhà, khóa cửa chính cẩn thận rồi cầm điện thoại lên gọi vào số của ba, khá lâu sau, ba mới bắt máy:
– Alo, sao rồi Thuyền?
– Mọi người đã về, ba có thể ra ngoài rồi, ba không sao chứ?
– Ừ ba không sao nữa rồi, để ba ra ngoài.
Nói rồi Thuyền đi thẳng vào phòng mình, khóa trái cửa, nằm vật lên giường có vẻ mệt mỏi. Mà nàng mệt thật, sáng giờ nàng đã 2 lần vật vã vì những cơn hưng phấn trong người, một lần sắp làm tình cùng ba, một lần phải khẩu dâm qua điện thoại, hơn nữa còn một đống việc nhà phải thu xếp, nàng vừa bận tâm vừa bận tay, bữa ăn cùng mọi người, nàng cũng không thể ngon miệng vì suy nghĩ đủ điều.
Thuyền thậm chí còn chưa dọn dẹp xong mọi thứ bên ngoài, ba mở cửa bước ra, mang bộ đồ đẫm mồ hôi và cái quần lót của Thuyền bỏ vào máy giặt. Mặc dù trước đó ba đã hạn chế giặt đồ của Thuyền, nhưng hôm nay không biết dùng cách nào mà đưa lại cho nàng, cửa đã đóng kín, bên ngoài phòng khách, phòng ăn lúc này còn náo nhiệt, giờ im lặng đến mức đáng sợ.
Ba dọn dẹp sạch sẽ, ngăn nắp mọi thứ, không có gì khó khăn vì toàn là những việc bình thường hàng ngày. Trả lại nguyên trạng căn nhà lúc sáng sớm, ba trở về phòng nằm nghỉ một chút để lát nữa trở ra nấu bữa tối.
– Ba xin lỗi chuyện hôm nay, ba đã không kiểm soát được mình.
Thuyền đang suy nghĩ thì điện thoại nhận được tin nhắn của ba. Hôm nay nếu muốn nhận lỗi thì nàng cũng sai vì không kiểm soát được mình. Buổi sáng, cũng chính nàng đã khiêu khích làm ba cứng lên, suýt chút nữa đã không thể giúp cho ba bắn ra ngoài trong hoàn cảnh trớ trêu.
– Ba đừng nói vậy, con mới là người có lỗi. Thuyền chậm rãi trả lời, nàng không biết nói gì hơn, thôi thì cứ tóm gọn những gì trong lòng mình đang nghĩ. Chợt nàng nhớ ra điều gì, bèn nhắn thêm một tin nữa "Ba xóa hết tin nhắn chưa?"
– Ba xóa rồi, con đừng lo, cảm ơn con đã giúp ba giải bệnh.
– Con đã hứa giúp ba rồi mà, đều là người nhà với nhau, ba đừng cảm ơn nghe khách sáo quá! Nhưng ba hứa với con một chuyện này được không?
– Chỉ cần con nói, ba sẽ hứa! Ba nhắn bằng giọng tin tưởng tuyệt đối vào Thuyền.
– Chuyện những tin nhắn, cuộc gọi hôm nay, đều là bí mật, ba tuyệt đối đừng nói cho anh Phong nha ba!
– Ba biết rồi, ba biết rồi. Nhưng chuyện kia thì sao?
– Chuyện gì hả ba?
– Chuyện cái quần lót… Ba trả lời ngắn gọn, Thuyền biết rõ ba đang ấp úng.
– Chuyện đó…chuyện đó phải nói…vì anh Phong biết ba tái bệnh, phải có cách để ba bắn ra, nên coi như đó là một cách giúp ba. Phải nói vậy để ảnh không nghi ngờ.
– Vậy thì sao ba dám nhìn mặt nó nữa?
– Ba quên con đã nói anh Phong có suy nghĩ biến thái loạn luân hay sao? Ba yên tâm là ảnh sẽ kích thích chứ không giận đâu!
– Nhưng…ba vẫn ngại…
– Không còn cách nào khác, đó là cách tốt nhất rồi ba ơi! Ba nhớ lời con dặn nha, sau khi nhắn tin xong thì ba cũng xóa hết những tin này đi.
– Ba biết rồi mà!
– Và cũng quên những chuyện hôm nay đi, trước mặt anh Phong, con cũng sẽ không nói chuyện nhiều với ba nữa, mọi thứ trở lại như trước đây.
– Ba…ba…
– Vậy nha ba, nhớ xóa hết tin nhắn hôm nay.
– Vậy ba có tái bệnh thì sao?
– Như cũ, con sẽ giúp ba! Thuyền trả lời chắc nịch, khẳng định với ba vì chắc chắn nàng không thể làm gì khác.
Thuyền cẩn thận xóa hết tin nhắn với ba, tắt điện thoại để trên bàn cạnh giường và nhắm mắt, ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Bên kia bức tường, ba cũng đang xóa tin nhắn, cẩn thận vào xóa luôn hình chụp dương vật cương cứng.
Trước khi xóa ảnh, ba nhìn vào cái dương vật to đùng đầy gân guốc và sờ lên dương vật hiện tại, có chút tê tái nhưng vẫn mềm mềm chưa bị kích thích. Giờ ba hoàn toàn đủ sức để cứng lên vì đã trải qua một giấc ngủ hồi sức, nhưng không có ai kích thích và ba cũng không có thời gian để suy nghĩ thêm nữa.
…
Tôi lái xe về nhà, thấy mọi thứ sạch sẽ ngăn nắp thật thích mắt, bước về phòng thấy khóa trái, tôi thử gõ cửa nhè nhẹ mà không gọi. Chờ hồi lâu không thấy động tĩnh gì hết, tôi nhìn sang phòng ba cũng thấy đóng cửa im lìm, tự nhiên trong đầu có ý nghĩ hay là Thuyền đang nằm ôm ấp, ân ái cùng ba bên kia phòng, hai người này đúng là bạo dạn mà.
Nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua thôi, vì Thuyền đang ở trong phòng và khóa trái lại mà. Tôi lấy chìa khóa tra vào ổ, nhẹ nhàng mở cửa ra, bước vào và cũng nhẹ nhàng đóng, khóa lại.
Thuyền đang nằm trên giường ngủ say, hơi thở đều đều, có thể nàng ngủ quên vì không có lấy mền che cơ thể lại. gương mặt thanh tú chìm vào giấc ngủ thêm phần thánh thiện, cơ thể căng tràn sức hấp dẫn, ngực nàng vun cao đang phập phồng theo hơi thở.
Thật lòng thì tôi chưa bao giờ nhàm chán dù có phải nhìn ngắm vợ mình hàng trăm nghìn lần nữa, tôi rất muốn hỏi hôm nay nàng đã dùng cách gì để giúp ba bắn ra khi không thể bước vào trong phòng. Tôi cũng thắc mắc 3 tiếng chốt cửa lúc trưa, thật sự là xảy ra chuyện gì.