Lâu Đài Trên Cát - Chương 92
Lão nhị về đến tổng hành dinh tại Sài gòn lúc 1h sáng
Biết 3 cô vất vả mỏi mệt suốt 2 ngày nay,gật đầu cám ơn Hương xong, anh 4 an trí con bé phục vụ ăn nghỉ cho 3 cô riêng. Họ là người của nhánh lão tứ, thưởng phạt thế nào anh phải chờ lão tứ về đã
2h sáng chiếc xe tải ngành điện về đến, anh 4 bố trí Hồi vào ở một phòng tiện nghi, máy lạnh tủ lạnh với đầy đủ thực phẩm ăn uống, chỉ xích tay phải và chân phải vào giường bằng 2 sợi xích 1m , để nó có thể hoạt động gần một chút, lấy đồ ăn thức uống có sẵn, hay đi tiểu vào một cái bô có nắp gần đó, rồi có một giỏ báo chí sách truyện bố trí luôn, cho nó giết thời gian.
Nó Là đại tướng của phe kia, để mua chút nhân tình về sau, không thể bạc đãi tù binh được, để còn chừa con đường lùi. Chừng nào vào thế chém tận giết tuyệt, lúc đó tính sau. Anh cũng chưa vội nói chuyện với nó, để nó bình tĩnh lại và thấm cách anh tiếp đón nó đã, phải để nó hiểu tao lúc này trên cơ mày nhưng đãi mày chưa bạc, để mày tự biết khó mà lui
Thời buổi pháp luật cũng như nhân dân đang ngày càng nâng cao ý thức tri thức , sự cạnh tranh trong thế giới ngầm, anh muốn nó quy từ từ về một số phe nhóm mạnh, có ý thức và thực lực mạnh, để có thể cùng tồn tại, những băng nhóm nhỏ, những thằng cà ke lục chốt, những thằng thiếu ý thức chính trị, manh động làm càn công khai thách thức dư luận quá đáng phải bị răn đe trừng trị, hoặc sáp nhập vào nhau, hoặc giải tán, không thì cho đi mò cá hết. Thế giới ngầm là phạm pháp, nhưng phạm pháp cũng có nhiều kiểu nhiều cách, phạm pháp làm sao mà người ta còn thông cảm, còn du di, còn có lương tâm..thì còn tồn tại, còn phạm pháp mà công khai thách thức, đánh mạnh vào lương tri đạo đức chung của xa hội, khiến dư luận căm phẫn và lên án thì không thể tồn tại được. Cùng là giết người, nhưng nếu chích thuốc độc nó, thắt cổ nó, cho nó chết êm thấm…, thì người ta không bức xúc bằng tụ tập hàng chục thằng nhóc cầm dao kiếm đi chém chết, ồn ào, công khai, thì dù anh có hung mạnh thế nào, pháp luật cũng lôi anh ra xử lý. Chống lại luật pháp là khác, còn thách thức luật pháp, lại là khác nữa.
Chính vì vậy, anh cho phép và bao che cho đệ tử, ví dụ có thể kinh doanh mại dâm, nhưng cấm không hãm hiếp đàn bà con gái làm trong đó, thèm con nào, chơi cái nào thì trả tiền sòng phẳng, như anh làm, ví dụ có thể buôn rượu lậu, rượu dỏm, nhưng không buôn ma túy,…có thể bắt giữ con tin như Hồi hôm nay, nhưng cấm không bắt giữ trẻ con, phụ nữ, người già cả làm con tin…phải biết tự hiểu, có những giới hạn không thể vượt qua, vì vượt quá nó là đi vào sự băng hoại, sự mục ruỗng của con người, mà một tô chức, một băng đảng, dù là ngầm, hay công khai, cũng là tập hợp của những con người, làm sao một đám zombies, mục ruổng về tâm hồn, cùng tụ tập chung sống được, sớm muộn cũng tự diệt vì cấu xé tàn sát nhau hoặc bị diệt mà thôi
Trong bất kỳ 1 quốc gia nào, một xã hội nào, cũng có thế giới ngầm và chính quyền song song tồn tại. Chừng nào nhân loại còn lòng tham, thì xã hội đen còn tồi tại. Nó tồn tại qua những hình thức từ lợi dụng khe hở luật pháp, rồi đến chống lại luật pháp, cho đến thách thức luật pháp. Nhưng cái cao cấp nhất, an toàn nhất của xã hội đen là thâm nhập và tác động, luật pháp không mua được, nhưng người làm trong đó, có thể mua được. Chính sách thì không mua được, nhưng người làm ra chính sách có thể mua được, chỉ là với cái giá nào mà thôi. Giống như anh thuê người làm, hôm nào đó anh đi làm mà quên khóa tủ tiền, nó mở ra thấy 500k, nó đóng lại ngay. Rồi một lúc nào đó nó thấy có 50 triệu, nó thẫn thờ suy nghĩ, cân nhắc đánh giá..rồi nó cũng đóng lại, nhưng lúc nào nó thấy 500 triệu, nó ôm chạy liền. con số có thể thay đổi, và cái bị đem ra trao đổi, không nhất thiết là tiền, nhưng mẫu số chung là như thế. Dĩ nhiên không phải tất cả mọi người đều có thể mua được, nhưng số còn lại, số không thể mua được, ít, ít đến như giọt nước trong sa mạc.
Tất cả những suy nghĩ, những chỉ đạo, những tiêu chí đó của anh áp dụng trong hệ thống, là lý do chính cho nguyên nhân hệ thống của anh còn tồn tại đến hôm nay, bất chấp nhiều người, nhiều băng nhóm phe đảng có lúc hùng mạnh hơn anh, nhưng xây dựng trên những sự bạo phát bạo tàn, trên những quan hệ gắn bó xôi thịt, trên một đám đàn em thiếu ý thức, thì cuối cùng cũng là lâu đài trên cát mà thôi. Hồi xưa anh có ông bạn già, ai cũng sợ lão, nghĩ lảo là ghê gớm, tới chừng nghe đàn em lão vì tranh chấp lời ăn tiếng nói, chém chết 1 thằng thượng sĩ công an, là anh biết ngày tàn của ông bạn già anh đến cận kề rồi. Thằng bị chém chết tuy là tép riu thật, nhưng trên thượng sĩ là thượng úy, trên thượng úy là thượng tá, rồi thượng tướng…hôm nay mày chém chết thượng sĩ vì một chuyện rất vu vơ, chúng tao không xử , không dẹp mày, mai mốt mày chém đến thượng tướng ah. Thế nên dư luận xã hội khi thấy ông bạn già anh bị đưa đi dựa cột, ai ngạc nhiên anh không biết, chứ với anh, đó là tất yếu, là quy luật. làm gì làm, có thể chống lại pháp luật, nhưng không thể chống lại quy luật. Pháp luật do người đặt ra, có thể sữa đổi, nhưng quy luật là không thể sửa đổi, giống như nắng rồi mưa, trăng tròn lại khuyet, vui quá coi chừng cái buồn họa ngầm bên trong.
Thấy dt lão tứ gọi báo 1h nữa về, anh chuẩn bị đón tiếp nó, tướng cầm quân ngoài cõi thắng trận trở về, tiếp đón phải khác bình thường, con người ai cũng thế, dù là đế vương hay ăn mày, cũng đều cảm kích khi thấy người khác trân trọng mình, vì ai cũng là người trước khi lên làm đế vương hay tuột dốc làm ăn mày.
( Còn tiếp)