Lâu Đài Trên Cát - Chương 49
Hạnh đang còn chìm đắm trong suy nghĩ …tùm lum khi nghe Hương tìm gã một mình, giờ này. Cô biết có chuyện nghiêm trọng lắm bạn cô mới như vậy, và nó kiên quyết dặn anh là chỉ gặp riêng anh, giọng nó nói khẩn thiết lắm anh mới nghe theo, mới nói khéo để cô đi trước. Chuyện gì nhỉ, ỡ chung với nó 5 năm, có gì của nó mà cô không biết, kể cả nó ngủ với ai, bao nhiêu lần, ở đâu, có khi cô còn biết. Cô thật sự hoang mang, đã như vậy, mình phải ở nhà nó, chắc chắn đêm nay nó sẽ về, nó không ngủ ở đó với anh được, anh không phải loại người hoang đàng đến mức ngủ với cô gái khác ở nhà của bạn gái anh là Hồng, hoặc An. Do chăm chú suy nghĩ, cô không thấy Hương chạy ngược chiều lại, nếu cô thấy, cô còn ngạc nhiên nữa, bạn cô hôm nay diện rất đẹp, chắc trong 5 năm quen nhau, như hôm nay thì cô chỉ thấy cao lắm 2 lần là cùng. Tối nay càng quyết tâm ở lại chờ nó, bao lâu cũng được.
Hạnh không biết Hương chưng diện như vậy, giống như tục lệ ngày xưa cống nạp trinh nữ cho chằn tinh, cô trinh nữ tắm rửa thơm tho ăn diện thật đẹp, đem dâng cho chằn tinh ăn thịt.
Trên đường chạy qua nhà gã với giỏ xách để cuốn anbum, Hương có cảm giác như hôm đi karaoke, con khỉ tự động chạy lại cái miệng há ra của con trăn cho nó nuốt vào.
Con trăn đang cười khoái trá thì thấy con khỉ đến, nó ngậm miệng lại làm ra vẻ nghiêm túc, thấy con khỉ mặc đẹp và hấp dẫn quá, nó biết con khĩ muốn thu hút nó, vì canh thời gian từ lúc gọi điện đến giờ, con khỉ đúng là từ nhà chạy qua đây.
Gã ra mở cửa rào, im lặng đợi Hương dắt xe vào, gã khóa cửa rào. rồi vào nhà bật đèn sân sáng lên, gã bưng 1 ly café và 1 ly nước lọc ngồi đợi ở bàn đá.
Hương lại ngồi, hai bên im lặng, gã chăm chú nhìn Hương một chút từ trên xuống dưới
– Đẹp, váy màu xanh nõn chuối khoe vai trần, gợi cảm mà không phô hàng, gã nói từ từ
Hương ngồi đó, 2 tay đặt lên đùi, chịu đựng cái nhìn soi mói rẻ rúng mà hắn cố ý tạo ra. Cô gai hết người, cảm giác sự sợ hãi gã lại kéo đến
– Sao mặt xanh thế, đi làm về chưa ăn uống ah,
– Dạ, cô không dám nói khác
Gã quay vào hâm cháo, múc ra 1 nửa tô, nêm cho vừa ăn rồi mang ra đưa cô
– Em không đói, không muốn ăn, cô lí nhí
– Ăn đi, xỉu chết ở đây thành ma sao, gã nói mạnh chút
Cô lí nhí líu ríu ngồi ăn, lòng thầm oán gã, đúng là đứng dưới mái hiên nhà người khác, phải cúi đầu. gã không hề hỏi vì sao cô qua giờ này, nhìn cô như một con cave tới cho gã chọn hàng vậy. Cô đã từng đi coi gái bia ôm tiếp khách, cô hiểu cái nhìn đó.
Gã im lặng hút thuốc đợi cô ăn xong. Biết chuyện quan trọng, gã trêu cô tý thôi, hù dọa đủ rồi, huống hồ trong lòng gã, cô cũng là bạn, và nghĩ kỹ, gã toàn chiếm tiện nghi của cô, chưa cô có làm gì hại gã đâu, ngoài sự khinh khỉnh hôm đầu tiên, hôm đi chơi với Hạnh, phạt bù rồi.
Cô ăn hết cháo rồi vào rữa mặt, gã bắt cô ăn cũng phải, cô thấy tỉnh táo lại. Ngọt ngào và khủng bố đan xen vào trong kiểu cư xữ của gã với cô.
– Em ăn rồi, khỏe quá, cám ơn anh
– Uh, hoa đẹp không, hôm đó về vứt thùng rác hay cho con bé hàng xóm
– Em chưng ở bàn trang điểm, hôm nay vẫn còn, dù khô rồi.
Gã hỏi thăm loanh quanh rồi im lặng, gã chờ cô mở lời
Cô không biết bắt đầu từ đâu, cô bèn kể lại lúc đi gặp Tuấn sáng nay
Khi cô kể được chút, gã bảo cô đợi gã lấy giấy viết ra
– Kể lại đi, kể kỹ lưỡng vào, không sót chi tiết nào nhé, từ ánh mắt, đến lời nói, cử chỉ…
Thấy gã nghe một cách tôn trọng và ý thức, cô thầm cảm ơn gã một lần nữa, hôm nay cô thấy gã dường như thay đổi khác đi,
Đến đoạn cuốn anhbum, cô cũng diễn tả lại y như Tuấn, cũng lấy khắn giấy bọc tay, gã có vẻ suy nghĩ xa xôi khi cô làm bộ như Tuấn, lấy cuốn anbum ra
– Khoan đã, gã kêu lên
( còn tiếp)