Lâu Đài Trên Cát - Chương 48
Gã nằm đó mệt mỏi, cái đói và cái mệt lả làm gã mê man, nửa ngủ nửa tỉnh, không còn nhận thức không gian và thời gian nữa rồi dần dần gã thiếp ngủ.
Phải công nhận thiên nhiên ban cho con người giấc ngủ giống như 1 cầu chì bảo vệ hữu hiệu cho hệ thần kinh, khi mọi căng thẳng về thể xác và tinh thần đến cực độ, cơ thể tự ngắt mạch để bảo vệ những gì còn lại tối thiểu cho việc hồi phục.
Về đến nhà trọ của 2 cô, Hạnh thấy anh nằm ngũ, thĩnh thoảng kêu khe khẻ, cô thở dài, con người không ai được trời cho trọn vẹn, được cái này thì trời lấy đi cái khác. Nhìn anh ngủ, cô hiểu hết, ai cô không biết, chứ ngoài cô, An, Hồng, Hương và cả anh Tính nữa, 4 người mà cô biết là có quen biết anh, cũng không ai hiểu anh mệt mỏi như cô hiểu. Không hiểu gia đình anh có chuyện gì,, thôi kệ, cô bắc nồi nấu cháo cho anh, chờ sườn non nhừ, cô sửa soạn lặt vặt những món ăn kèm linh tinh như hành ngò tiêu tỏi ớt.
Ai đi ngang qua không biết, nhìn cảnh đó lại nghĩ một người chồng đi làm về mệt lăn ra ngủ, vợ nấu cho chồng ăn.
Đang ngồi bên bếp lửa, quay lại nhìn anh chợt cô đỏ mặt, 2 năm rồi cô không gần đàn ông, từ lúc cô đi thực tập, cô không quen ai thân mật nữa, đầu năm 4
Cô thấy phản xạ mắc tiểu làm vật đàn ông của anh cứng lên, đội vun lớp quần thể thao anh mặt.
Cô bối rối quá, lúc này nhìn mặt cô đỏ bừng bừng, không biết vì bếp lửa hay vì cái cô thấy
Chút sau, cố gắng gạt bỏ sự xấu hổ, cô lại lấy mền đắp ngang bụng anh. Nhìn sự che đậy của mình, cô vửa xấu hổ vừa buồn cười
Ngày thường cô cũng hay nói chơi nói bậy, ngay cả với anh, nhưng nói trước mặc nhau là 1 chuyện, còn như thế này lại là chuyện khác, có cảm giác như mình nhìn lén anh thay đồ vậy. Bị cái mền đậy lên, mà nó còn nhô nhô, thôi kệ, mình không nhìn thì thôi, cô lại bếp lửa ngồi tiếp
Chút sau cô lại tự nhiên quay qua nhìn nó, dường như có ai đó xoay đầu cô vậy
Cũng may là cháo đã chin, cô tắt lửa, rồi tiến lại kêu anh dậy ăn, tối rồi, cô muốn cùng ăn cho vui với anh, rồi về nhà Hương ngủ ké bữa nay, về quận 7 xa quá
Cô đứng dậy, đi lại chỗ anh
Gã nằm đó, Hạnh về làm công việc loạt soạt, gã lơ mơ nghe thấy nhưng dậy không nổi, lại nhìn thấy thấp thoáng cái bóng mảnh mai đi lại. Mới đầu trong vô thức gã cũng còn nhớ là đây là nhà An và Hồng, nhưng mà….không đúng….nhà An và Hồng thì phải 2 người chứ, đằng này có 1 bóng ah, hay la….nhà vợ mình…đúng rồi….mình về nhà rồi.
Lúc Hạnh tiến lại, cũng là lúc gã nghĩ là vợ gã lại kêu gã dậy
Khi ngồi xuống kế anh, Hạnh đưa tay tính lay anh dậy đột nhiên thấy anh lôi cô lọt vào lòng, rồi áp miệng vào miệng cô hôn cô. Vừa xấu hổ, vừa ghét anh thô bỉ, cô giằng mạnh.
Quá bất ngờ, Hạnh đang vùng vằng thì nghe anh gọi tên…vợ anh, khi miệng cô giằng ra được khỏi miệng anh
– Ngọc, em theo anh đi, anh không cần ai hết, cần em ở bên anh thôi, anh đang xây trụ sở công ty ở sài gòn, không về liền được,mà ba em vậy, sao mình vui được, dù anh có về
Đến đây thì cô hiểu ra anh nhầm cô với vợ anh, cô không giận anh nữa nhưng lúc này anh lại đè lên cô, co cảm giác hết toàn bộ sức nặng của anh,
Khi thấy cái vật cứng của anh mà nãy giờ cô nhìn lén nó chèn vào giữa 2 đùi non của cô, dù cách 2 lớp vải quần cô và anh, cô cũng thấy nó nóng quá
Sợ hãi và giật mình theo bản năng tự vệ của con gái, cô la lên rồi xô anh văng ra
Gã bị cái xô của Hạnh làm thoát khỏi sự mớ ngủ, Nhìn thấy mình dựa lưng vào tường, còn Hạnh xộc xệch ngồi gần đó, gã không biết phải làm sao.
Sự im lăng kéo dài, nghe rõ cả tiếng thằn lằn chắc lưỡi. hai người không ai dám nhìn ai. Mà cũng không ai dám đứng lên trước. Cô thì biết anh lầm, nhưng cũng sợ anh xông lại nữa nên ngồi yên thủ thế. Còn gã sợ gã đứng dậy, cô tưởng gã tính làm gì nữa, cô la lên hay kêu cứu thì chết dở. Tình thế hết sức vi diệu.
Cố gắng hít thở sâu cho bình tĩnh lại, gã cố cử động những khớp xương tê cứng vì giấc ngủ dở dang, gã lết lại góc phòng, mục đích làm Hạnh yên tâm
Hạnh hiểu ý gã, cô cũng đứng dậy đi ra phía cửa.
Ngồi ở bật cửa, cô hít một hơi gió đêm, thấy mình bình tĩnh lại
Gã bưng ra cái mâm có 2 tô cháo và chén chấm, đặt lên cái bàn đá kế hồ cá, rồi quay lại cô gật đầu một cái
Cô và gã lăng lẽ ăn cháo, họ chăm chú ăn đến nỗi dường như nào giờ 2 người này chưa biết ăn cháo ra sao, nên im lặng tập trung thưởng thức.
Gã thì cố xua đi cái mùi con gái, và cái mềm mại của cô nằm dưới gã đi, không muốn nghĩ đến nữa
Còn cô thì muốn xua đi cảm giác lúc gã hôn cô, và cảm giác đùi cô nóng lên vì cái của gã nằm kẹp ở đó khi gã đè lên cô
Hết cháo, gã vô nhà rót nước lạnh ra 2 ly, rồi ngồi xa cô ra chút.
Chợt có tiếng chuông điện thoại, cả hai thở phào, An và Hồng gọi hỏi thăm gã.
Lợi dụng vào trong nhà nghe dt, gã ngồi im trong đó, cô ngồi ngoài sân.
Lát sau vợ gã gọi, không hiểu sao nghe gã nói chuyện với vợ gã, Hạnh thấy hơi buồn buồn, cô lắc đầu như xua cảm giác đó đi
Rồi chút nữa nghe gã nói chuyện với ai đó nữa, cô đoán là Hương.
Lát gã ra, đứng ở cửa, gã nói trống không:
– Không biết có việc gì mà Hương nó cần gặp riêng anh, em biết vụ gì không, anh bảo nhà đang có khách, có gì nói qua dt, mà nó không chịu. Anh phải kêu nó qua đây
Cô hiểu ý gã, sửa soạn áo xống xôc xệch lại, cô có chìa khóa nhà Hương, nên cô tự đi qua nó, nếu nó qua đây thì cô đợi bên nó, chờ nó về
Nhìn cô Im lặng dắt xe ra cổng, gã im lặng tiễn cô ra cổng rào. Rồi nhìn khuất bóng cô chạy đi
Gã thở dài quay vào, cất rửa 2 ly nước và 2 chén cháo, rồi ngồi ở ghế đá, suy tư, chờ Hương.
Hạnh đang chạy xe, chợt thấy dt rung báo có SMS
“anh xin lỗi, anh thực sự không cố ý”, tin gã nhắn cụt lủn
Cô mỉm cười, ” em hiểu mà, nếu em nghĩ anh cố ý, em đâu có ngồi đó ăn cháo với anh”
Đọc tin nhắn của Hạnh, gã nghĩ vui, có khi nào câu SMS của Hạnh dịch ra là “nếu anh cố ý, em đâu có ngồi đó ăn cháo với anh, mà…em ăn thịt anh” không nhỉ?
bật cười ha hả vì sự điên khùng của mình, gã trở lại là gã
gã ngồi trên ghế đá, im lặng, chờ con mồi đến nạp mạng. không biết có gì gấp mà hồi chiều nó gọi, lúc gã đang lu bu chuyện gia đình, cho nó cái hẹn 9h, để nó thấy khó mà lui, ai ngờ nó…xông vô luôn
Mỹ nhân nàng đã có lòng, không lẽ quân tử ta không bồi tiếp
(Còn tiếp)