Lâu Đài Trên Cát - Chương 32
Hương đến quán khi gã đang nắm tay Hạnh, còn Hạnh 2 mắt vẫn còn hoe đỏ, cô chẳng hiểu xảy ra sự việc gì.
Hôm nay cô váy công sở đen ngắn ngang đùi, mang đôi stocking màu đen, cô đi đến đâu các ánh mắt trong quán café nhìn cô đến đó, đến khi cô ngồi xuống chiếc ghế giữa gã và Hạnh, cũng còn nhiều ánh mắt nhìn 2 bắp đùi thon của cô khép vào nhau.
Thấy Hương vào, Hạnh vào toilet rửa mặt, cô không muốn bạn mình thắc mắc
– 2 người đến lâu chưa? Cô hõi gã
– Cũng vừa hết ly café, Hạnh nó bị bụi bay vào mắt
– Em thấy rồi, mấy hôm nay gặp lại, nhìn anh không ra nhỉ,
– Bình thường mà, do có chổ ngủ nghỉ ổn định, thay đồ tắm rửa nên nhìn anh bớt tơi tả thôi
Hương liên tưởng đến việc Hồng và An mời gã lại ngủ đêm đó, không lẽ…cô cũng không tiện hỏi them
– Người đẹp tìm anh có việc gì không, gã hỏi khi Hạnh trở lại bàn
– Em có chút việc tình cảm riêng tư nhức đầu, tính tâm sự với anh
Cô kể lại cho gã nghe diễn biến mọi việc cô quen Tuấn thế nào, anh ta ra sao, làm gì, tất tần tật những gì cô biết về Tuấn, và những hành động hẹn hò rồi xù của Tuấn, cho đến lần gần đây nhất, làm cô thực sự mỏi mệt và khủng hoảng khi mất phương hướng. và cô cũng kể luôn cho gã nghe cả những lúc Tuấn làm cô thấy hạnh phúc.
Gã chăm chú lắng nghe, không bỏ sót 1 tý gì.
– Xin chúc mừng cầu thủ dự bị xinh xắn, đột nhiên gã lên tiếng sau khi cô kết thúc câu chuyện
Cả Hạnh và cô ngớ ra không biết gã nói gì
– Anh nói rõ đi, Hạnh hỏi thay cô
– Có gì khó đâu, thằng Tuấn cũng có thời gian đầu tư công sức, tiền bạc vô em khi em về quen với nó, đúng không?
Câu hỏi sỗ sàng và ánh mắt gã nhìn thẳng vào Hương làm cô xấu hổ, cô lí nhí trả lời
– Phải
– Rồi gã hứa bỏ vợ theo em, bảo em chờ phải không?
– Phải
– Ta phân tích chỗ này nhé, em có biết đàn ông, nhất là đàn ông từ anh trở lên, gặp gái thích gì nhất không? Đó là cô gái tự nguyện ngủ với mình vì thích mình, bỏ tiền ra mua cũng được, nhưng hơi kém đi sự thú vị.
Gã rít hơi thuốc rồi hỏi tiếp:
– Có phải em ngủ với nó ngay khi em thấy nó là đại gia phải không?
– Phải, cô lí nhí đáp, cảm thấy như mình đang bị lột từ từ cho đến trần truồng trước mặt gã
– Sau đó thấy em buồn khi biết nó có vợ, nó nói sẽ bỏ vợ thế này, đang chán vợ thế kia, phải không?
– Phải
– Em biết vì sao một cô gái theo 1 người đàn ông không? Nếu không vì tiền, thì vì danh phận, nhìn em anh biết em không lấy tiền trực tiếp của đàn ông nếu có lên giường với người ta, nhưng khi em thấy đối tượng đó làm em thích, em thích người ta không phải vì tiền, nhưng việc người đó phai có nhiều tiền, là một trong các tiêu chí tìm bạn trai, phải không
– Phải, Hương nói chậm rãi như bị viêm họng, sau khi cô im lặng khá lâu
– Thế nên thấy Tuấn có tiền, theo em nói thì nó dắt em vô nghề, dạy em nghề…nhưng anh chắc là em cho nó ngủ với em trước, và nhiều lần,trước khi khi em và nó hứa hẹn yêu đương nó bỏ vợ lấy em, đúng không
– Phải, Hương đáp, cô biết là cô giờ chỉ còn nói thật, phòng tuyến tâm lý đã bị gã đột phá.
– Thế ta kết luận nhé, ban đầu em ngù với nó vì tiền, gián tiếp hay trực tiếp không quan trọng. Sau đó nó hiểu ra, dĩ nhiên nó hiểu ra thôi, nó thấy như vậy không thú vị, nhưng nó vẫn còn thèm em, thấy gã vừa nói vừa nhìn vào mông, vào cặp đùi khép lại của mình, Hương có cảm giác như bị gã lột sạch hết rồi
– Khi nó thấy hơi kém thú vị, nó hứa hẹn cho em một danh phận, để em hưng phấn hơn khi nó chơi em.
Hương ngòi đó, lòng cô như hóa đá, quả là sau khi Tuấn hứa sẽ cưới cô, cô nồng nhiệt với hắn hơn, nhớ lại những gì mình làm khi làm tình với hắn, giờ cô thấy kinh tởm mình.
– Nhưng sau khi em và nó hứa cưới nhau, em giả vờ không xin xỏ nhờ cậy gì nó nữa, vì em nghĩ em nắm chắc nó trong tay rồi phải không ? em bỏ cá con để chờ cá lớn.
– Phải, nhưng đó là thật em không muốn xin, chứ không giả vờ, cô yếu ớt chống chế
– Thế rồi sau đó là những cuộc hẹn lúc có lúc không phải không?
– Phải
– Đơn giản thôi, gã hạ con bài chót, giết chết nốt chút kiêu hãnh còn sót lại trong Hương
– Lúc nó hẹn em là nó đang đi với con khác đấy, nếu sau đó con đó đáp ứng nó, L…lạ cá tươi, nó cho em leo cây, nếu con đó sau đó từ chối nó, nó quay về mang đỡ đôi dép cũ là em, cũng qua được 1 đêm cô đơn khi nó đi công tác xuống sài gòn. Đơn giản thế thôi. Nó bị con khác từ chối thì vẫn còn em ỡ đó banh háng cho nó chơi, nên những bó hoa, lời điện thoại xin lỗi, hộp kẹo socola là để giữ cho 2 đùi em lúc nào cũng banh ra cho nó đó,mà không quá tốn kém, nó cũng không ngu gì để tốn kém như hồi nó mới quen em nửa, dép cũ, ai đem sơn phết nhiều làm gì, sửa lại tý, mang đến đâu hay đến đó, hiểu hết chưa. Chứ nếu nó yêu em thật, xin lỗi nhé, thất hẹn 1 , 2 lần thôi, không có tình yêu nào kỳ quặc vậy đâu. Và bây giờ em đi gặp anh vì em còn tiếc cái tài khoản ngân hàng của hắn, em hi vọng có thể cứu vãn sao? Nếu em không cần nó nữa.
Hạnh im lặng bỏ ra ngoài, cô không muốn Hương ngượng khi cô ngồi đó
Những lời thô tục gã dùng thẳng thắn với Hương làm cô gục xuống, nãy giờ dù gã nói có phần hơi quá, nhưng nhìn nhận kỹ lại, cô thừa nhận gã không nói sai. Cô cũng biết tuy hôm nay gã tư vấn cho cô là có, và tư vấn chính xác, nhưng cô hiểu gã dùng những thủ pháp sống sượng để như lột truồng cô ra, là đáp lại cái nhìn khinh khỉnh của cô lần đầu gặp nhau ở café Chơt Nhớ.
Cô ngồi đó, ngồi thẳng lưng nhưng bên trong cô hoàn toàn sụp đổ khi gã đóng cây đinh cuối cùng vào cỗ quan tài để chôn vùi cô:
– Em còn nhỏ lắm em ah, đừng nghĩ mình có mông to vú bự rồi nghĩ đàn ông quỳ dưới chân em, so với những tay như bọn anh trở lên, em chỉ hơn con búp bê tình dục ở chỗ em tự cử động, tự chổng mông lên được thôi, chứ trường đời và tình trường, em còn non lắm, chỉ có người tham lam mới bị gạt, em bị gạt vì em quá tham lam thôi. Thôi, anh biết em hiểu phải làm gì rồi, chào em, trả tiền café đi, cho anh gửi lời chào Hạnh nhé. Có duyên gặp lại.
Gã kéo ghế đứng dậy rời đi trong khi Hương ngồi như hóa đá. Chỉ có gã mới dám nói cô trần trụi như vậy mà cô không thể trách gã.
Nhưng hôm nay cuộc nói chuyện này giúp cô biết 1 điều, cô chính là bản sao của gã trong việc mưu mô thủ đoạn đối phó với đời, cô kém hơn vì cô ít tuôi hơn
( Còn tiếp)