Lâu Đài Trên Cát - Chương 31
Gã ngồi vào bàn đối diện với Hạnh, nhìn qua cô 1 cái, gã thầm khen hôm nay nhìn Hạnh xin xắn với mái tóc dài phủ vai, tém một bên với màu hạt dẻ. cặp kính càng phù hơp với bộ vest c6ng sở màu xanh sẫm mà cô đang mặc
– Hôm nay rồng kiếm tôm có việc gì không, đốt xong điếu Dunhill, gã hỏi cô
– Rồng gì đâu, anh chả bao giờ đứng đắn, toàn chọc em.
– Thì nhìn em thấy dáng đẹp quá, cuộn lên mấy khúc, anh liên tưởng đến rồng.
Hạnh cười hi hi, cô vừa mắc cỡ vừa vui vui trước sự liên tưởng không giống ai của gã
– Với anh em không loanh quanh, hôm nay hẹn anh ra đây có 2 việc
– Nói
– Thứ nhất là việc Hương nhờ em hẹn gặp anh, thứ 2 là chính em có việc hỏi ý anh
– Thế tý Hương ra nữa ah
– Dạ
– Hôm nay anh trúng số rồi, gặp 2 rồng một lúc. Thôi mình nói việc của em trước đi, tý Hương ra anh bận ngắm nhìn nó, không tập trung nghe em nói được
Gã hiểu chổ khó xữ của cô, nên ưu tiên nói với cô trước, nhưng cái tật bài bây không bỏ, Hạnh nghĩ thế
Bằng giọng nhỏ nhẹ, cô nói ra cho gã nghe chỗ khó xử của mình với ông Thành. Gã im lặng nghe cô nói, không hỏi xen vào.
– Túm cái váy lại là em muốn vẫn có chỗ làm đó, nhưng ông Thành không thể gây áp lực tình dục lên em nữa phải không, gã hỏi làm cô giật mình vì sự phán đoán của gã.
– Sao anh đoán hay nhỉ? Em chưa nói ý em mà, mới trình bày khúc nôi thôi
– Có gì đâu, nếu em không tiếc chổ đó, em nghỉ quách rồi, em gặp anh làm gì.
Cô chắt lưỡi khen gã, đúng là nhà tư vấn tùm lum có khác. Nhớ tới chữ tùm lum, lại nhớ ý gã bao hàm….sinh lý trong đó, đột nhiên cô thấy đỏ mặt.
Ngồi đối diện, gã thấy cô đột nhiên đỏ mặt lên, nhưng không biết vụ gì, tâm trí gã vẫn suy nghỉ việc của cô.
– Theo anh phán đoán nếu lần này đi Vũng Tàu nếu em không nhắm mắt dang chân thì về chắc lãnh trợ cấp thôi việc, phải không?
Hạnh lại bật cười, và lại mắc cỡ, ngườ ta nói nhắm mắt đưa chân, gã thì dùng nhắm mắt dang chân.
– Dạ, em cảm nhận như vậy, vì hồi sáng em thấy có mấy hồ sơ xin việc vào vị trí của em nằm trên khay hồ sơ trước mặt ông ta.
– Umh, để xem, nghỉ thì không được, mà làm tiếp thì kẹt vụ kia, trốn mùng 1 thì cũng mắc kẹt hôm rằm. Nan giải nhỉ.
– Việc khó em mới kiếm anh, chứ việc dễ em tự xử rồi
– Thế em hay tự xử lắm ah, gã vừa hỏi vừa cười khặc khặc
Hạnh mắc cỡ quá, lần này lần thứ ba hôm nay bản năng con gái của cô bị gã uy hiếp, cô thấy anh…nguy hiểm với cô quá.
– Còn 4 ngày nữa em đi phải không
– Dạ
– Thôi được, anh hùng nan quá mỹ nhân quan, anh không hứa, nhưng nếu có giải pháp nào, 3 ngày nữa mình gặp nhau. Bữa đó em alo anh nhé
– Anh rang nghĩ giúp em nhé, cô chợt bật khóc, cô tủi thân cho cô, đúng là thân gái dặm trường…khó khăn mỏi mệt thật. Nếu không có đứa em gái đang ở trọ cùng cô trong sg để học đại học mà cô phải thay ba mẹ lo cho nó, cô vứt quách ông Thành thổ tả này lâu rồi. Nhưng cô biết tấm bằng loại trung bình, với 1 năm kinh nghiệm, sẽ khó tìm được việc mới nhanh. Huống hồ chưa kể lúc công ty mới hỏi sao mà nghỉ khỏi công ty cũ, khi người ta mình đề bạt mình như thế, lương khá như thế, mình giải thích sao đây?, Tay thành này hiểm thật.
Gã nắm tay cô để trên bàn” không phải khóc, trời sập còn có người khác chống, nước lên thì thuyền lên, lo gì”
Bàn tay ấm áp của gã làm cô có cảm giác được chở che, cô lại bối rối, nhưng không rụt tay về
Cách chỗ gã ngồi với cô 2km, ông Thành đang mơ màng đến cặp mông cô dưới váy , thấy Hạnh đồng ý đi sau 3 lần lẩn tránh, ông ta nghĩ cá đã chui vào rọ, ông ta cũng biết hồi sáng khi ông ta cố ý để cô thấy mấy hồ sơ xin việc làm ở phòng xuất nhập khẩu, là cô hiểu ý ông rồi. Loại con gái trẻ mà thông minh, lại hấp dẫn, đúng khẩu vị ông thích, dù vợ ông ghen hơn sư tử cái. Vụ con bé văn thư bị rạch mặt lần trước, ông biết thừa bà ta làm, nhưng khi công an hỏi ông có nghĩ gi không, ông ngu gì nói ra, bà ta đã giải quyết giúp ông cục nợ một cách…bạo lực nhưng nhanh gọn. Ở đời có tiền có quyền, ai biểu nghèo mà bày đặt xinh đẹp, lại còn dám uy hiếp ông là tung hê lên hết nếu ông không mua nhà riêng cho con đấy đứng tên.
(Còn tiếp)