Lâu Đài Trên Cát - Chương 22
Từ trên xe, gã đã thấy Hạnh đứng bên chiếc Attila màu đen của cô đón gã, nhìn cô giản dị trong trang phục , gã càng thấy hài lòng với sự lựa chọn của mình. Tính gã vậy. gã thích người nào việc nấy, công ty của gã sắp mở tuy nhỏ, nhưng nó là sự khởi đầu cho một ý tưởng lớn, đó là chọn lọc những sản phẩm, công nghệ tốt cung ứng cho nông nghiệp nước mình, dần dần giúp nông dân thoát khỏi sự đầu độc bằng hóa chất của ông hàng xóm hay nói 16 vàng 4 tốt nhưng rất đểu, khởi sự cho một doanh nghiệp, điều quan trọng là cung ứng cái xã hội cần, chứ không phải dụ dỗ người ta mua cái mình cần bán. Cần kiếm lời mới đi làm doanh nhân, nhưng sau khi kiếm lời, cũng phải nghĩ đến lợi ích của khách hàng, như vậy mới lâu bền được.
Gọi 2 suất cơm văn phòng trong 1 quán café máy lạnh , gã ngạc nhiên vì Hạnh chọn quán này, nó có vẻ thích hợp cho những cặp đôi tình công sở bên nhau buổi trưa, vì chỉ 1 cái bàn với ghế salon đôi, không có ghế đối diện, hơn là mối quan hệ của gã và cô, nhưng thôi, miễn có ăn là được. vừa ngồi bên cô, thỉnh thoảng hít mùi thơm con gái từ cô tỏa ra, lại món ăn vừa miệng trong khi gã đói meo, gã bắt đầu vào việc
– Mấy hôm nay em có gì lạ không?
– Không anh, một ngày như mọi ngày
– Công việc ổn không?
– Dạ bình thường, có cái em đang tính chuyển chỗ làm, làm chỗ này hơi chán rồi
Nghe cô nói vậy, gã nghĩ là nó nguyên nhân bên trong, chứ lần trước cô đưa card in chức danh phó phòng, mà doanh nghiệp đó gã cũng biết có chút tên tuỗi, nếu không vì nguyên nhân nao đó sâu xa, cô sẽ không tính rời đi, nhưng cô không nói, gã không thích đào sâu thêm
– Nếu sắp đến anh trúng số có tiền mở công ty, em về làm cho anh không? Dù chuyện mở công ty là chắc chắn, nhưng gã biết nói ra hôm nay hơi vội nên nói nửa nọ nửa kia xem sao đã
– Có thể, nếu công việc và mức lương phù hợp, nhưng em nghĩ chắc anh không bạc đãi em
– Hên xui, em mà lười thì anh không trừ lương, nhưng anh cắt cổ em luôn
– Nhự vậy đi, nếu lúc nào anh bắt tay vào làm, cứ tìm em, nếu em không về làm với anh được, cũng sẽ giúp anh những gì trong tầm tay em làm được
Gã càng hài lòng khi nghe cô nói vậy
– OK, em nói vậy anh yên tâm rồi, khi nào trúng số có tiền anh sẽ alo em, lúc này yêu đương sao rồi, có anh nào chưa hay vẫn thế?
– Anh nào đâu, em chán đàn ông rồi, giờ đâm ra mê đàn bà con gái
– Vậy để anh trúng số rồi đi Thái Lan đổi giới tính, liều với em một lần
Hạnh cười sặc cả cơm khi gã nói vậy
– Em giờ cũng thấy như anh, em nghĩ đi nghĩ lại, không hiểu cái gọi là tình yêu. Em thấy nhiều cặp vợ chồng hồi đó cũng nói anh yêu em này kia, lấy nhau vài năm thì như chó với mèo, có khi còn đấu võ đài, nhưng không bỏ nhau, nên em nghĩ họ nói yêu nhau là không đúng, yêu thì đâu có đấu võ đài như thế, còn chuyện họ chưa bỏ nhau, vì là tình nghĩa sau một thời gian bên nhau thôi. Em nghĩ thế
Gã ngạc nhiên nhìn cô
– Hôm rồi anh ghé nhà An và Hồng ngủ vui không ? có xơ múi gì con người ta không
– Haha, em làm như anh là heo nọc vậy, anh không chối là anh dâm…nhưng là dâm có văn hóa
– Hihi, lần đầu tiên nghe câu dâm có văn hóa, kinh, đúng là nhà tư vấn tùm lum, có khác
– Ah, Hương sao rồi em, alo nó ra đây ngồi chơi
– Mấy hôm nay nó về quê, chiều nay em đi đón nó vô nè
Chợt như nhớ ra, Hạnh nói tiếp
– Mấy hôm nay nó có alo cho anh không? Cách đây hơn 2 tuần, sau bữa anh em mình đi ăn, lúc 3h sáng nó tự nhiên alo em rồi xin số anh, em nghĩ nó nhớ anh rồi đó
– Chắc nó bị thằng nào bỏ nên mới cần kiếm anh để anh chọc cười giải khuây, chứ bình thường nó coi anh ra gì đâu
Gã nói vu vơ mà Hạnh nghe như điện giật
– Sao anh nói vậy? em thấy nó bình thường mà
– Sao em tự dối mình dối người vậy, anh mới quen mà còn biết, em là bạn thân với nó 5 năm, em còn không hiểu nó sao, mà thôi kệ nó đi, nó thích xây lâu đài trên cát thì cứ xây, còn anh, anh chỉ thích chơi với người xây nhà lá, hoặc nhà cấp 4, giống như em, cuộc đời em còn dài lắm, em đi chậm vậy mà đúng, xây lâu đài trên cát, tuy nhanh, nhưng không có móng.
Hạnh nhìn gã, và thắc mắc tại sao mình không gặp người này sớm 3 năm về trước.
( Còn tiếp)