Lâu Đài Trên Cát - Chương 192
An đang nói chuyện với Lành, anh 2 cô, cũng là lần đầu tiên sau cái lần Hương gặp anh ta,đập anh ta như te tua như con chó ghẻ.
– Anh muốn lên SG làm và sống không, thì đi theo em
– Làm gì mày, tao bất tài, ở nhà phụ mẹ đồng lúa, cây cỏ loanh quanh
Lúc này thấy anh mình biết lo cho nhà cửa, có trách nhiệm với mẹ, cô mừng lắm
Bạn trai em hỏi anh và mấy thằng đàn em giang hồ hai lúa của anh có dám đi theo bạn trai em chơi lớn, chơi ra chơi, chơi đáng mặt đàn ông không?
Thằng Lành , tuy là anh 2 nhưng cũng chỉ hơn em mình 1 tuổi, nghĩa là nó bằng tuổi Hương. Nhưng nó con trai quê, cực khổ vất vả từ nhỏ, nên to con khỏe mạnh
Rồi mấy năm nay đám giang hồ vườn của nó tung hoanh ngang dọc xã này và xã bên, giành mối xe ôm, bốc vác, cờ bạc linh tinh ngày tết, cũng va đụng đâm chém đổ máu tuy chưa có án mạng nghiêm trọng nhưng cũng làm hung tính tụi nó phát sinh, và cũng dạn dày va chạm đâm chém rồi. Sau bị bạn trai của em nó làm mở mắt ra, tụi nó mới biết trên mình còn có mấy thằng dữ dằn hơn. Nên tụi nó quậy thì quậy, nhưng giờ biết chừa nhà mình và gia đình ra.
Thằng Lành đi loanh quanh vườn suy nghĩ đắn đo, rồi nó dt kêu đám đàn em thôn xóm của nó đến, nó nói ra ý định của An, tụi kia nghe xong im lặng suy nghĩ. Dĩ nhiên tụi nó thấy cách mà đám bạn con An làm rồi, nên tụi nó biết nếu muốn sống giang hồ, đi theo thằng bồ con An sẽ khá lên, nhưng dĩ nhiên hậu quả …cũng không phải dễ chịu nên tụi nó phải suy tính chớ.
An nhìn cảnh đó, cười thầm, cô không thúc ép nữa, cô biết thúc ép mà họ miễn cưỡng, cũng không hiệu quả gì, cô đi kiếm gà bắt, mai đem lên luộc lá chanh cho anh ăn, bồi dưỡng anh.
Đám giang hồ vườn nói chuyện rỉ rả một hồi, một số thằng bỏ đi về, còn 14 thằng bặm trợn nhất vẫn ngồi đó, thằng Lành chạy vô nhà, em đưa tiền cho anh, tụi anh ở nhà lo ít việc vặt cho xong, rồi ngày mốt cả đám lên thành phố, theo thằng bồ em…làm ăn.
An cứ lui cui lặt cho xong mớ lá chanh, rồi cô nói, 14 thằng, em đưa anh 2 triệu tiền xe là dư, lên đó anh dt, em và bạn trai em ra đón.
Thằng Lành gật đầu, thằng bồ em mình mới vô coi được, tiền xe thì 1 thằng 90 ngàn, coi như còn gần 1 triệu cho tụi nó làm tiệc nhậu chia tay bà con cô bác lối xóm, nào giờ hoang đàng phá phách, có ra đi cũng phải xin lỗi 1 tiếng chớ.
An không rõ anh đang làm gì mà cần người, nhưng anh cần mà, cô ráng giúp anh.
An không biết cô đang là con pháo trong 1 bàn cờ quan trọng nhất mà anh chơi đến hôm nay
(Còn tiếp)