Lâu Đài Trên Cát - Chương 190
Anh 4 nhìn chiếc xe chở thằng Hồi khuất ra cổng rồi quay vào nhà, gọi con bé sinh đôi pha cho anh bình trà đem ra cái bàn đá mà anh hay dùng đánh cờ xong, phất tay cho nó đi đâu đi, anh trầm ngâm suy tính về buổi hòa đàm sắp đến
Trong nghề phản gián có 2 cái quan trọng là nghệ thuật lấy lòng tin và tung hỏa mù cho khớp với nhau để đạt được hiệu quả sau cùng là đối phương hành động theo ý mình rồi tự chui vào bẫy. Phải đạt được như thế thì kế phản gián mới thành công. Và thông thường thì sau kế phản gián là 1 đòn đánh gục bằng kỳ binh và chính binh phối hợp, dùng chính binh để dàn trận tấn công và dùng kỳ binh để thủ thắng. Vì khi đối phương bị sa vào kế phản gián rồi thì đối phương sẽ mù mịt, không thấy ra kỳ binh của mình.
Anh biết ý lão tứ, nhưng lấy kỳ binh ở đâu ra bây giờ? Lực lượng của anh và lão Bạc tương đương nhau, anh chỉ có lợi thế chính trị là có sự hậu thuẫn ngầm của thượng tá A, nhưng lợi thế chính trị chỉ dùng để đánh lâu dài, đánh trường kỳ kháng chiến như giai đoạn càn quét phản công vừa qua. Chứ vô 1 trận đánh quyết định, mang tính dứt điểm thì lợi thế chính trị là nước xa, sao cứu được lửa gần ?
Mà kêu gọi liên minh sao? Liệu bên liên minh có bảo mật được hết kế hoạch không? Vì phản gián kế, chỉ sơ sẩy 1 chút là hỏng hết, mà muốn kế phản gián thành công thì bên làm kế phải trước tiên tiểu hao, sau mới thu đại lợi.
Tiểu hao rồi mà hỏng, thì không có đại lợi, lúc đó vẽ hổ không thành còn phí con mèo phải giết để làm mẫu. Mà nếu hỏi anh liên minh có bảo mật được không, anh không dám đảm bảo. Như vậy chỉ có tự thân vận động. Liệu thằng lão tứ có tính chưa, mà tự thân vận động thì nội dàn quân cho chính binh cũng hết sức rồi, còn gì cho kỳ binh
Anh biết thằng lão tứ mở thêm mặt trận với Thái Sơn, 1 doanh nghiệp đen có lực lượng cũng khá, tuy không bằng anh nhưng cũng là có sức chiến 1 chút, là để tung hỏa mù , cũng đồng thời 1 mũi tên hạ hai chim, cho bên Lão Bạc thấy là quân anh đang bị phân tán trên 2 mặt trận, để kế phản gián tăng xác suất thành công. Nhưng nó chỉ thành công khi và chỉ khi có 1 lực lượng nữa nằm trong bóng tối đánh ra, không thì có khi hỏng hết. Lúc này rút lui thì còn kịp,nhưng sẽ làm sĩ khí lão tứ suy giảm, và bên lão Bạc gia tăng, cũng như lấy đá đập chân mình. Thôi, có mạo hiểm mới có thu hoạch lớn, để lão tứ làm coi sao, trước giờ nó chưa làm bậy bao giờ. Nhưng mình cũng phải nhìn ngó sát sao, để có gì còn kềm nó lại khi cần thiết
Anh trầm ngâm cầm con pháo trong tay, thằng lão tứ dàn trận này 2 xe 2 ngựa ra đủ, nhưng còn thiếu con pháo, để từ bên sông nhảy nhanh qua chiến trường bên kia khi khai chiến.
(Còn tiếp)