Lâu Đài Trên Cát - Chương 189
Hạnh ra quán nước trước cổng ngân hàng đợi con Liên đón, để bảo vệ đóng cửa, và những suy nghĩ trong cô cũng quay cuồng như dòng xe hối hả của giờ tan tầm trên đường Hoàng Văn Thụ.
Cô đã biết vì sao Hương cố ý làm tình cuồng dại với anh trước sự chứng kiến của cô. Cô biết nó muốn khẳng định anh là của nó, dù ai nhìn ra nói vào, hay chứng kiến cũng được, nó giống như một con người hạnh phúc muốn khoe với mọi người là mình đang hạnh phúc
Hạnh nhớ lại lời gã nói với cô, con người chúng ta có 2 cái không giấu ai được, đó là lúc say rượu và lúc đang yêu.Và quan hệ giữa nó, anh, và cô, đủ sâu để nó tự nhiên thể hiện mình khi có cô.
Đúng là nó không điên, mà chỉ có mình điên khi mình ngồi đó chứng kiến, háo hức không bỏ qua bất kỳ phút giây nào, mà còn rạo rực. ham muốn như chưa bao giờ biết thèm tình dục.
Mình biết giá như lúc đó anh xông tới xé toạt mình ra, mình cũng cong người lên hưởng ứng như nó. Hạnh không thấy xấu hổ khi nghĩ mình có thể như vậy, vì con người cô trước giờ luôn thẳng thắn với mình và mọi người, Có thì nhận, thích thì gật, không loanh quanh viện cớ.
Nhưng cái làm cô thương anh, là anh luôn đo được cảm xúc của cô với anh, cô chỉ mới tiến đến mức cho anh ngắm nhìn cô khêu gợi, hấp dẫn, và anh dừng ở đó, không lui lại, không tiến xa hơn, không để cô thất vọng, nhưng không để cô tổn thương, chính xác đến từng milimet
Cô tự hỏi anh không muốn tiến xa, hay anh chờ cô chủ động tiến xa, để anh đi theo. Anh không như đàn ông khác , được 1 thì đòi 2, nên cô không nhìn nhận được. Thôi vậy, mình cứ cư xử bình thường, cái gì đến thì đến, còn không đến mà mình bắt nó đến, thì khi xong việc nó cũng…bỏ đi.
Tâm của cô giống anh, tùy ngộ nhi an, trung dung chi đạo.
Nhưng cô còn một ý muốn nữa, trước giờ cô hiểu hết Hương, chỉ có tâm lý tình dục hôm nay nó làm cô bất ngờ quá, cô muốn tìm hiểu xem, cái sâu nhất trong bản năng tình dục của con gái, đâu là giới hạn. Nhìn người để hiểu mình, cũng là dịp tốt. Để có khi buông thả mình vào khoái lạc như bạn cô, hoặc giới hạn bản năng khi cần thiết.
Cô thẳng thắn thừa nhận, nếu có cơ hội tốt, thì tận hưởng như Hương là tốt chứ, mình có quyền tận hưởng mà. Và cẩn thận với nguy cơ xấu, để đè nén bản năng lại. Nhưng muốn kiểm soát, bất kỳ cái gì, không chỉ bản năng tính dục, đều phải nhìn thấu, phải đi đến tận cùng, có thấu hiểu mới kiểm soát tốt được.
Cô biết mình muốn làm điều này, thì nên tham gia nhiều sinh hoạt riêng tư của anh và Hương, đây là 1 cơ hội tốt, vì mình tin cậy được họ, nên hôm nay cô kêu con Liên soạn thêm đồ cho cô, mai mốt cô sẽ thường ở bên Hương và anh.
Con bé Liên dừng xe vẫy cô, cô xách giỏ bước ra. Hôm nay đưa nó qua gặp anh xin việc.
(Còn tiếp)