Lâu Đài Trên Cát - Chương 188
Anh 4 về rồi mà Hương còn vui mừng chưa dứt, cô thấy mình…bớt sốt, có lẽ là hiệu ứng của thuốc uống và tâm trạng vui vẻ. Cô đi ra đi vào dọp dẹp bàn ăn mà lầm thầm ca hát, nhảy nhót như con chim sẽ.
Gã nằm đó ngắm cô, tự hỏi sao chưa bao giờ Ngọc vui như vậy khi gã làm thành công cái gì đó?
Hương dọn dẹp xong, cô gối đầu lên đùi gã, rồi ngước nhìn gã nửa nằm nửa ngồi, cầm tay gã áp vào ngực mình
– Em yêu anh rồi đó, và yêu nhiều nữa, anh có biết chưa?
Gã chầm chậm gật đầu.
– Em không cần anh chung thủy với em về xác thịt, em chĩ cần trong tâm hồn anh, có em, vậy là đủ, anh làm được không?
Gã chầm chậm gật đầu.
– Lúc nào làm tình với con nào, thích thì kêu em tham gia, em cũng thích, nhưng cấm yêu thêm con nào nữa, được không?
Gã gật đầu rồi…lắc đầu
– Sao lại gật đầu rồi lắc đầu, Hương ngồi dậy, nhìn thẳng vô gã hỏi
– Gật đầu vì cái vụ làm tình với con khác mà thích thì kêu em, là ok, còn không yêu con nào nữa, nó xa xôi quá, sao mới là yêu, không rõ yêu là gì, sao gật được, nên lắc.
Hương vừa tức…vừa buồn cười trước lý luận lập lờ láu cá của gã.
– Ý em là anh đi đâu đi, nhưng ở sg, thì chỉ được ăn ngủ ở nhà em, nhà này, hoặc cùng lắm là con Hạnh, tối là về ngủ nghỉ 1 trong 3 nơi này thôi, cấm đi linh tinh nữa, trừ khi về tổng bộ.
Cái này gã gật đầu cái rụp, thêm nữa chắc chết, có mấy con, với Ngọc, mà đã rối như canh hẹ rồi, thêm nữa chắc đi điện bà đu ( nhớ đọc ngược-TG)
– Ngoan vậy, mai mốt em thưởng cho
– Hôm nay ở nhà với em, hai đứa mình không bàn công việc, thoải mái tự do 1 ngày, chịu vậy không
Gã lại gật đầu, gã hiểu ý cô, gả lấy tay lành lặn vuốt mái tóc cô
– Anh thích ăn gì, rau câu, chè….em đi chợ mua về nấu mình ăn
– Em khỏe chưa mà nấu, còn nóng sốt này, gã âu yếm cô.
– Khỏe khỏe rồi, rau câu hén. Đãi chị em con Hạnh chút chiều tụi nó về ăn luôn. Với lại em đi chợ mua cho anh xi đánh giày, cái giỏ laptop mới, mấy cái áo thun cho anh mặt ở nhà, mua mấy con búp bê, đồ chơi con gái, mai mốt anh đem về cho bé gái, anh ở nhà ngủ chút đi, mua nhiều đồ nên em đi lâu, hồi sáng anh dậy sớm đó, giờ ngủ đi
Nhìn cô cười lỏn lẻn hạnh phúc, lui cui dắt xe đi chợ, gã trầm ngâm nhìn theo, đúng là nhân chi sơ tính bản thiện, không ngờ một đứa con gái như Hương, lại có lúc quay về được là chính mình, là cô sinh viên ngơ ngác ngây thơ năm xưa mới vào SG. Con người không ai tự nhiên xấu cả, ai cũng muốn khao khát quay về cái tốt đẹp, hướng về chân thiện mỹ, nhưng quan trọng là có ai định hướng cho họ không, có đủ bao dung và lòng tin để thông cảm và chào đón họ không? Hay là vì những lợi ích của mình, mà đẩy người ta vào sâu trong cái sai lầm đen tối, rồi quy kết luôn là đó là kẻ xấu, là phải tránh xa, phải chôn vùi nó đi.
Chí Phèo không tự nhiên sinh ra, Chí phèo chỉ sinh ra khi có Bá Kiến và sự hùa nhau hắt hủi của cả làng Vũ Đại, trừ Thị Nở với bát cháo hành nổi tiếng trong văn học ẩm thực, một bát cháo hành ngang giá với một linh hồn được cứu chuộc và đánh thức nó lại, so ra bát cháo hành đó đáng giá nghìn vàng.
Gã mỉm cười, tự thưởng cho mình 1 ngụm café ngọt ngào do Hương pha trước khi đi, sự cố gắng, sự cứng rắn nhiều lúc đến tàn nhẫn với cô, và sự bao dung nữa, hôm nay đã có kết quả, tâm hồn cằn cỗi vì tham vọng, vì tiền, vì bon chen giành giựt mưu mô thủ đoạn, đã sống mạnh khỏe lại.
(Còn tiếp)