Lâu Đài Trên Cát - Chương 184
Ngày 4/7/2009
Sáng nay dậy, Hương bị sốt nên phải nghỉ ở nhà , cũng cái tội ở truồng ngủ máy lạnh tối hôm qua
Hạnh dậy sớm, đi chợ dùm Hương xong, cô đóng cửa đi làm, chút nó dậy nó nhìn nó tự biết nấu món ăn
Gã thức dậy vì tiếng chuông dt Ngọc gọi, gã bảo khỏe, hỏi thăm nàng và con xong, gã vệ sinh rồi ra sân hứng nắng sáng
Gã ôn lại những nội dung chút nữa anh 4 sẽ xuống, anh nhắn máy báo 11h anh ghé. Gã đã dặn anh đi một mình, toàn việc cơ mật, nhạy cảm.
Gã lấy cái list điện thoại của Hùng ra, gạch bỏ những số của anh em trong hệ thống rồi dò lại, còn lại 10 số lạ, vị trí của Hùng, chưa có manh mối mà theo dõi trực tiếp là không được.
Phải theo dõi 3 tháng , lọc lựa ra nữa rồi mới tạm có manh mối. cất nó vào tủ, gã ghé lại ngồi kế Hương, thở dốc vì nãy giờ gắng sức đi lại, và đau đớn nữa.
Gã vuốt má, vuốt tóc cô, như một người lớn nựng một đứa nhỏ, khuôn mặt xinh xắn nhắm nghiền mắt ngủ
Gần gũi cô, ân ái mấy ngày nay, con người, đâu phải gỗ đá, gã cảm nhận được tình cảm cô và gã đã dần lớn lên, nó không còn là tình dục đơn thuần như ban đầu nữa, khi gã thấy mấy hôm nay Hương mua quần áo, dây nịt cho gã, để khỏi bệnh gã mặc lại
Cô còn chú ý và làm những món ăn gã thích như bò nướng, canh cua, chả cua, …để tủ lạnh cho gã bệnh thì ở nhà ăn cho đỡ buồn, rồi khô bò, chà bông, tôm khô…
Gã còn nhớ buổi sáng đầu tiên sau cái đêm khổ chiến, Hương gần như hóa đá khi ngồi ôm gã, để gã nằm trên đùi cô, cô khóc gần bốn tiếng đồng hồ khi gã nửa tỉnh nửa mê, thỉnh thoảng gã co giật vì đau đớn, mà mỗi lần gã co giật là cô nất lên, ghì gã sát vào ngực cô.
Gã biết chứ, để làm được những điều đó, phải có tình cảm chân thật
Gã không biết mình phải làm sao, nếu một ngày nào đó gã phải lựa chọn giữa Hương và vợ con gã. Hạnh và Hương có thể dung hòa được, nhưng vợ gã là khác, cô quan niệm tình dục ích kỷ theo kiểu đàn bà quê. Gã biết nếu gã lấy Hương hay Hạnh, gã đi đâu làm gì thì cô nào cũng sẽ theo gã, hoặc đôi khi gã ong bay bướm lượn chút, miễn là đừng quá trớn, thì cô nào là vợ gã , cũng sẽ thông cảm được.
Nhưng mà, mình làm ba rồi, nếu gã và Ngọc li dị, con bé sẽ theo mẹ, vì nó không thể theo gã được, gã làm sao có thời gian mà trông nom nó. Đó là chưa kể những ân oán vay trả nữa.
Mà để nó ở cái gia đình đó, có khi sau này nó mất nhân cách, mà phàm là cha mẹ, có con mà không bảo vệ được cho con, không nhìn nó hàng ngày trong tầm mắt mình, thì cũng ray rứt xót xa lắm.
Nhìn Hương cuộn mình nằm ngủ, gã sờ trán, thấy hầm hập nóng, gã ráng lê bước ra hiệu thuốc tây đầu hẻm mua thuốc cho cô
Đoạn đường có 300 mét, mà gã đi về hết gần 40 phút, có khi đau quá gã muốn quỵ, nhưng gã muốn làm điều này cho cô, như 1 sự đền đáp cho những gì cô chăm sóc cho gã.
Cái gã vui nhất, không phải Hương hiến thân cho gã, hay cô yêu gã, mà gã vui vì từ khi quen gã, Hương sống đàng hoàng chững chạc lại. Đó mới là cái đáng quý với gã. Gã muốn vậy, để sau này dù không có gã, cô cũng có một cuộc sống tốt đẹp về tinh thần, còn vật chất, thì đó là chuyện khác.
Gã lập cập bước vào nhà với bịch thuốc cảm sốt trong tay thì Hương dậy, nhìn cảnh như thế, cô hiểu hết
– Anh đau mà đi chi vậy, em sốt cao nhưng khỏe hơn anh, em đi được mà, cô vừa nói vừa đỡ gã ngồi xuống
– Không đau, với lại đi để thể dục, hơn 1 tuần nằm hoài bí bách quá
Nhìn vầng trán tái xanh rướm mồ hôi của gã, cô biết gã đau đớn nhưng chịu đựng, vì muốn cô vui, Hương cảm động lắm, chưa người đàn ông nào làm cho cô những cái nhỏ, nhưng tinh tế như gã hôm nay. Cô hiểu, gã là vậy, với những người gã yêu thương, gã nghĩ đến từng cây tăm cho họ xỉa răng
Cô ráng ngồi dậy, đi đánh răng rửa mặt rồi gọi đồ ăn sáng cho hai người, mình sốt cao quá, choáng váng hết.
(Còn tiếp)