Lâu Đài Trên Cát - Chương 150
Hương ra khỏi công viên thì đã 18h. Cô còn mấy cuộc hẹn nữa với thằng Dũng, thằng Tâm, con bé Dung…tổng cộng 24 đứa. Hôm nay cô bắt đầu vào việc xử lý danh sách 24 nhân viên cài vào các cơ sở. Vừa chen chúc trong vòng xe đông nghịt, cô thấy mệt mỏi thật, đúng là từ ngày tham gia vào hệ thống này, vui, phấn khích, nguy hiểm, nhưng bắt đầu bận rộn hơn, ấy là cô chỉ tham gia ở một góc của nó. Anh 4 đúng là 1 con người sắt, cô tự nhủ, khi kiến tạo và xây dựng 1 hệ thống phức tạp như vậy, với đủ loại người, đủ loại quan hệ, làm đủ việc tế nhị, nhạy cảm.
Ghé vào quán Tắc Kè trên đường 3/2, cô thấy Dũng chưa đến nên ngồi nghỉ chút, cũng cả ngày mỏi mệt rồi.
Giờ cô đã hiểu tin tức nội bộ và bảo vệ nội bộ quan trọng như thế nào. Chống xâm nhập bên ngoài đã khó, mà chống sụp đổ bên trong còn khó hơn, vì mình phải chống lại bạn mình, anh em mình, đồng đội mình.
Thằng Dũng đến , một thằng bé 20 tuổi, dáng to con nhưng con trai quê, lên SG đi làm được 3 tháng, nó có hiếu, cô hỏi thăm thì biết nó biết thương ba mẹ, không rượu chè bê tha, thuốc lá cũng không hút.
Trong 24 người vừa bị đuổi, cô đều chọn như vậy, hiền, biết nghĩ, biết làm người, làm người chưa tốt, lấy gì làm cái khác mà tốt.
Thằng này là thằng đầu tiên, và mấy đứa khác, cô cũng sẽ làm như làm cho nó
– Em mấy hôm nay sao không đến quán, chị ghé tiếp khách mà không thấy, nên hỏi thăm thì báo em bị đuổi rồi, mà lần trước thấy em siêng năng thật thà nên chị quý, nhớ lại thời sinh viên cũng đi làm như em, nên coi như em.
– Em có biết đâu, thằng Dũng gãi gãi đầu, tự nhiên bà chủ kêu lên cho nghỉ, mà không nói gì hết
– Kỳ vậy, họ đuổi mà không nó gì hả
– Da, rồi em đang kiếm chổ khác làm nè, mà kiếm không có, còn ít tiền hôm chủ cho lúc đuổi, mấy bữa nay ăn toàn mì gói, nó cười ngượng ngịu
– Chị đi công việc gần đây, đang đợi bạn, rồi sực nhớ hôm qua ghé không gặp em, nhớ ra em nói em trọ khu này, nên hẹn em ra hỏi thăm thôi
Cô nhớ lời gã, ban đầu, không gần không xa, giống như tiện thì giúp, chỉ có vậy.
– Dạ, em biết mà, chị hỏi thăm vậy là quý rồi, chứ…cũng mới quen, mà chị khác em nữa, nhìn chị..vừa đẹp vừa..giàu. em ngài ngại
– Có gì đâu, hồi xưa chị cũng như em mà, hơn em 4 tuổi thôi, giờ em muốn đi làm bồi vũ trường không, chị giúp.
– Được hả chị, vậy tốt quá mắt nó sáng lên hi vọng
– Uh, mà nè, chị bảo này, vũ trường đó có phần hùn của ba chị, nên có việc nhờ em làm sau khi chị đưa em vô đó
– Chị nói đi, thằng Dũng nói vẻ nôn nóng, nó hoang mang quá, không biết việc có khó không, hi vọng mình không mất cơ hội này
– Do ba chị có phần hùn ở đó, nên cũng chú ý vào hoạt động của nó, mà phải kín, vì tế nhị, quan hệ anh em , em hiểu không
– Dạ hiểu, thằng Dũng nói, 3 tháng đi làm ở SG, nó cũng bớt ngô nghê rồi, người giàu có tiền, người ta sợ mất tiền.
– Hiểu sao nói coi, Hương vừa nói vừa nhìn thẳng vô nó
– Nghĩa là..là…ví dụ ba chị hùn tiền ở đó, thì muốn coi người ta làm có đúng không, để kiểm soát tiền của mình, mà không muốn người ta biết, em biết vậy thôi
Hương đi vòng qua nó, vỗ vai nó, tốt đấy, hiểu được vậy là tốt.
Thằng Dũng choáng vì chị Hương chạm tay vô người nó, ngửi mùi nước hoa và thấy…ngực chị phồng lên gần sát mặt nó, vì nó ngồi, chị đứng, nó như mất hồn
– Thế này nhé, em cầm danh thiếp của chị, đi ngay qua đó, gặp anh Tùng quản lý trưởng, nói em là em chị Hương, nói anh Tùng sắp xếp việc cho em, rồi vào làm, cố làm cho tốt, nhớ không, còn việc chị nhờ em nghe ngóng quan sát, liệu chừng mà làm, không để ai biết, bất kỳ ai, hiểu không?
– Dạ em nhớ rồi
Hương quay lưng lại nó, hai tay chắp sau lưng, nói lạnh lùng chút
– Nhắc lại chi nghe xem nào,
Thằng Dũng ấp úng nhắc lại, chị Hương làm nó khớp thật sự, nó vừa như bị chị hớp hồn, thấy chị gần gũi như chị 2 nó ở nhà, mà vào việc chị lạnh lùng, ớn bả thiệt, mà vậy người ta mới hơn mình được.
Nó nhắc sai cái gì, hương nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng kêu nó nhắc lại
Rồi cô quay lại, mỉm cười nhẹ nhàng với nó, tốt đó, em của chị , vậy mới được
Cô về ghế mình , đã đến lúc ra ân.
Cô nhấc máy gọi, mở loa cho nó nghe, nhưng xua tay ra hiệu nó im lặng
– Alo anh Tùng ah,
– Vâng Tùng đây, người đẹp khỏe không? Hôm dắt bạn đến chơi sao không gọi anh, anh nghe bọn nhỏ nói em ghé.
– Do hôm đó đi chơi với bạn, cho nó trả tiền, gọi cho anh rồi anh miễn phí, em ngại chết
Trong máy nghe tiếng Tùng cười ha hả, với em vài chai rượu có gì đâu.
Hôm nay gọi anh là không xin rượu, nhưng xin người, em có con bạn học cùng, em nó dưới quê lên sg làm bồi, nhưng bị chủ đuổi, nó cậy em, mà em chỉ nhớ ra anh, nên cậy anh, không biết cậy ai nữa này, cô cười ngọt ngào
– Chuyện nhỏ mà, nó làm bồi ah, thế cho nó vào làm bồi bên này, bảo nó sang đi, anh cũng đang trực ở đây. Còn em, chừng nào ghé uống rượu với anh đấy
– Chủ nhật nha anh, công ty em nghỉ em ghẻ anh chơi, 19h chủ nhật nhé
– OK em, nhớ ghé nhé, em mà trốn thì anh đi lục sài gòn kiếm đấy
– Dạ anh, anh giúp em và bạn em vậy, em trốn sao được, mỉm cười ngọt ngào, em cúp máy gọi thằng bé sang anh nhé
– Ok bảo nó đi đi, chũ nhật anh em mình gặp, anh khui rượu đợi em, Tùng cười hề hề rồi cúp máy
Quay sang thằng Dũng, Hương cho nó địa chỉ vũ trường Tùng làm, rồi cô lấy ra 500k để lên bàn trước mặt nó
Chị cho em mượn, khi nào có trả chị, không gấp, nhớ chị dặn, làm tốt 2 việc cho anh Tùng và chị là được, việc chị giao, kín, theo tình hình mà làm, không để lộ.
Thằng Dũng nó cũng không muốn lấy tiền, mà nó kẹt thật, nên lưỡng lự rồi cầm lấy.
– Cám ơn chị, em cô gắng làm, rời dành dụm trả chị, nó mừng thiệt tình.
Hương đứng dậy, bắt tay nó, cố gắng nhé, chị coi em như em chị thôi.
Thấy Hương chìa tay ra bắt mình, nó cảm động quá, tay chị nhỏ, mịn, ấm quá, mà trước giờ có ai ở tầng lớp cao sang của xả hội mà coi trọng nó vậy đâu?
Nhìn bóng nó lui cui dắt chiếc xe đạp ra khỏi quán rồi chạy về hướng chỗ làm mới, Hương tặc lưỡi, còn 23 chỗ nữa.
(còn tiếp)