Lâu Đài Trên Cát - Chương 149
Khách vắng, hôm nay nhà nghỉ không đông, thằng Toàn dọn dẹp xong thì đã 10h tối, còn 1h nữa hết ca, nó đi ra góc sân hóng mát thì thấy con Linh ngồi trên ghế đá ngay gốc cây vú sữa, vai con nhỏ rung rung, hình như nó khóc hay sao ấy
– Chuyện gì mà khóc vậy em, nó sán lại ngồi kế rồi hỏi
Thằng toàn thích con nhỏ này lâu rồi, con gái quê, cao ráo, khỏe mạnh, và tính nó thật thà
Con Linh quẹt nước mắt, có gì đâu anh, chuyện linh tinh con gái thôi.
– Kể anh nghe đi, có khi anh giúp em được, Toàn nói
– Con Linh im lặng, nó cũng im lặng, chút sau con Linh nói
– Em nghĩ về cuộc đời thôi, sống như vầy hoài chán quá, không biết chừng nào mình mới khá lên, mà ở đợ như vậy hoài sao? Nếu sau này em có chút ít tiền, em mở cái gì ra buôn bán, rồi lấy chồng
Cái này thì con Linh nó nói thật. Nó xích lại gần con Linh rồi tính nắm tay con nhỏ
– Anh …anh ngồi xa ra đi, người ta thấy là anh chết với lão tứ đó, em…em..với con Mai là ..là….người của lão rồi
– Oh, em với con Mai ngủ với ông đó rồi hả
– Uh, nên em mới chán đời, em ngồi đây buồn nè, mình như…đồ chơi của ổng vậy, nói rồi nó khóc thút thít
Thực ra con Linh khóc cũng không hẳn là giả, nó khóc vì nhớ nhà, tủi thân đi ở đợ là có, còn chuyện nó khóc vì nó coi lão tứ coi như đồ chơi là không có, mà nó tưởng tượng ra nếu anh đó như thằng cha xay lúa, nó chạnh lòng nó khóc.
Thằng Toàn nó bịt miệng con Linh, suỵt, người ta nghe là giết em đó
Rồi lúc nó chồm sát vậy, nó thấy con nhỏ thơm quá, ngon quá. Hôm nay tự nhiên nó gan lên, nó nghĩ đến lúc nào đó nó với con nhỏ ra ngoài…rồi…óc nó lóe lên một suy nghĩ táo bạo. Nhưng nó còn phải bàn với 1 người nữa
Nó trầm ngâm ngẫm nghĩ, hôm nay có dịp ngồi sát con nhỏ, thơm phức, máu con trai mới lớn của nó nổi lên, sung hơn, liều hơn, dạn hơn.
Em có muốn..sau này mình nghỉ khỏi đây..rồi theo anh không? Nó thì thào hỏi con nhỏ, vừa nói vừa liếc xung quanh.
– Theo anh là sao? Mà không được, em còn phải kiếm tiền phụ mẹ nuôi em đi học nữa, ở đây còn có công ăn việc làm, chi có chịu nhục chút, làm ở đợ, rồi như đồ chơi của ông kia, nó nói vậy rồi khóc thút thít
Thằng Tòan thấy xung quanh không có ai, nó nắm tay con nhỏ chút rồi móc cho con nhò 200,000d
– Anh cho em nè, mà đừng nói ai nha, coi như…anh em đồng hương đi, em đừng có khóc rồi nói lời oán hận, người ta giết em đó, có nhiều cách mà, anh có mấy anh bạn, có gì người ta giúp em đi làm chổ khác, rồi có anh mà.
Con Linh trả tiền lại cho nó, hai đứa đẩy qua đẩy lại, rồi con Linh ngồi im khi thằng toàn cương quyết cất vô túi nó. Lúc nhét vô túi ao somi con nhỏ này mặc, cách 2 lớp vải mà nó thích quá, vú con nhỏ căng quá. Nó không cố ý, nhưng tự nhiên chạm vô, đã thiệt, săn cứng, ngon hơn mấy bà điếm già mà nó hay đi chơi, nó nghèo mà, tiền đâu mà chơi gái sang. Mai mốt khỏi chơi với mấy bà già đó, giúp con này…sau này…lỡ như nó thích nó theo mình…sướng hơn, theo ông anh kia..ra đó 2 đứa sống với nhau..nó mơ màng.
– Tiền đâu mà anh cho em vậy, anh mướn nhà trọ ở với anh Trung, lương cũng đâu có cao hơn em bao nhiêu.
– Em cất đi, hôm qua anh đánh đề trúng được 500 ngàn, để tối nay anh suy nghĩ, mai anh vô làm mình hẹn ở góc này, nói tiếp hén. Giờ đến giờ anh về rồi
Con Linh biết nội quy nhà nghỉ, trừ mấy anh bảo vệ gác cổng ra và ông chủ với ông 6 quản gia, còn người làm đàn ông tối là về hết. Khuya mà có khách gọi ăn, tụi con gái dậy làm, ngon dở không sao, khách phải chịu
– Mà có gì không mà mai gặp hả anh
– Em cứ ra đi, như mình ngồi chơi hôm nay thôi, anh thích…ngồi kế em
– Cám ơn anh hôm nay giúp em nghen, uh, mai ra ngồi chơi, có anh tâm sự em đỡ buồn, em đang chán đời, chán bản thân mình nữa.
Nó ngồi nhìn thằng Toàn đi tà tà ra cổng lấy xe, nét mặt thằng toàn đâm chiêu gì đó. Nó đợi thằng toàn quay đi khuất thì nó quay vào phòng ngủ, con Mai mệt nên ngủ sớm rồi, kéo mền kín mít, nó lấy dt ra, chỉnh qua chế độ im lặng như chị Hương dặn rồi nhắn tin báo cho chị Hương. chuyện dài, phải 3 tin mới đủ.
(Còn tiếp)