Lâu Đài Trên Cát - Chương 127
Nàng ngồi đếm lại 10 triêu khi sáng nay nàng rút ATM do anh chuyển vê cho nàng lo cho ba mẹ
Soạn ra 7 triệu để ngày mai cho thằng em đi nộp lại cho công an, do họ định ra là tiền ba nàng thu lợi bất chính, nộp để khi ra tòa xử, người ta châm chước cho
Nàng cầm 3 triệu còn lại mà rưng rưng nước mắt, sao lần này thấy anh có vẻ tiền bạc thoải mái, mà hỏi anh làm gì trên đó thì anh không trả lời, anh bảo có gì về nói sau, nói trong dt tốn tiền, rồi anh cup máy
Có tiền lo cho nhà thì nàng mừng, nhưng mà anh nói thế nàng buồn lắm
Nàng sợ, hay là anh quen con nhỏ hay bà nào giàu, rồi lấy tiền người ta cho nàng, người chũ cái quần lót đó.
Mấy đêm nay nàng mất ngủ, vì buồn, lo, và ghen tuông
Cứ đến đêm là nàng nằm đó, tưởng tưởng anh thì thào những lời yêu thương với cô đó, rồi họ ân ái
Thức riết mà mấy hôm nay nàng ốm và xanh xao hẳn đi, hồi trưa nàng đang dắt con đi chơi, rồi té xỉu
Lúc hàng xóm xoa dầu tỉnh dậy, nàng ao ước giá như có anh ở đây
Nàng nhờ em nàng gọi, tính báo anh là nàng bệnh, chưa kịp nói gì thì anh nói đang họp, rồi cúp máy
Không lẽ công việc của anh quan trọng hơn em sao?
Hay là…anh đang ở bên người ta, sợ người ta buồn nên cúp máy?
Nàng lấy tấm hình anh và nàng chụp chung ra, rồi lấy cái áo anh hay mặc, nàng mặc vào để cảm nhận hơi ấm của anh
Nàng nhớ lại hồi mới quen, cứ thứ 7 là anh xuống, rồi nàng và anh ra nhà hàng Riverside Cần Thơ nhậu đêm, rồi nắm tay đi dạo bên nhau, rồi nửa đêm về khách sạn, làm tình đến kiệt sức
Những kỉ niệm đó, anh còn nhớ không? Sao bây giờ em vẫn là vợ anh mà dường như mình xa xôi quá
Con bé bi bô gọi nàng, nàng ra ôm nó rồi cho nó ngủ, nàng lại khóc trong bóng đêm lạnh lẽo.
(Còn tiếp)