Lâu Đài Trên Cát - Chương 126
Bỏ thằng dâm dục bỉ ổi ở tổng bộ . Hương qua công ty Viễn Trình lấy biên nhận dự thầu và lịch mở thầu
Nhìn giá sàn chào thầu, và lịch mở thầu xong, cô nảy ra sáng kiến khi ghé quán café ăn trưa và nghĩ ngơi
Cô nhớ lại 2 ngày nay cùng ở, cùng đi làm với gã, cô thực sự hạnh phúc. Nhớ lại 2 đêm gã và cô làm tình với nhau, mà ngay lúc này cô còn thấy ham muốn
Không phải gã khỏe mạnh hay chơi lâu như đàn ông người ta, mà là cái hài hước và những trò vui mà cô và gã hiểu nhau, phối hợp với nhau làm cô sướng ngất.
Chợt nhớ lại mấy lời thằng Tuấn nói, để coi mày nói mà làm thế nào, cô gọi cho nó, nghe cô gọi, giọng nó có vẻ mừng lắm, nó bảo cô ngồi đó, 30 phút sau nó ghé qua
Cô biết bây giờ có cho vàng nó cũng không dám trả thù, nhìn nó, cô hiểu nó sợ cô như cô từng sợ gã.
Cầm cái danh sách gã đưa cô hồi nãy để chuẩn bị, cô hiểu là kỳ này cô có lên lon trong hệ thống hay không, là cô thiết lập mạng lưới nghe ngóng nội bộ hiệu quả hay không, cô hiểu gã đang tập cho cô tuyển mộ và đạo tạo nhân viên.
Muốn họ nghe mình, cái đầu tiên là thi ơn trước, để thu phục nhân tâm. Cô nhớ lại những gì gã làm cho cô, Hạnh và Hồng với An
Đúng, gã làm thế, và giờ các cô như người của gã, chưa nói đến việc khác, Hạnh thì không biết, chứ cô biết cô với Hồng với An sẵn sang vui vẻ hiến thân cho gã, mà thấy vui sướng nữa.
Mấy hôm nay nghe gã nói với An và Hồng là gã bận quá nên tối không qua họ ngủ, Hương biết, gã tôn trọng cô
Và còn 1 điều nữa làm cô thích là cô đi đâu làm gì gã không bao giờ hỏi, gã tôn trọng sự riêng tư của cô, vì gã nói anh có vợ rồi, gã không rang buộc cô, đó là điều cô thích gã hơn nữa. Cô không làm gì bậy bạ, nhưng cô ghét đàn ông ràng buộc mình.
Cô ngừng suy nghĩ khi Tuấn vào.
– Em vẫn ổn hả? Tuấn hỏi sau khi hớp miếng nước cam vắt
– Uh, anh sao, thấy anh tiều tụy vậy, làm ăn không ổn sao
– Không, công việc bình thường, chỉ làm chút việc riêng, anh lo lắng thôi
– Em gọi anh, có chuyện gì sao? Nó hỏi tiếp
– Ah, có công ty này nó chào thầu, giá thấy ổn, tính nói anh làm vụ này với em, tàu biển sà lan cũ, mua về phá dỡ ra bán sắt vụn, làm ổn thì có lời, kẹt lắm thì hòa vốn thôi, nhưng em không có vốn
– Em cần bao nhiêu, chừng nào làm, chừng nào trả
– Em cần 800 triệu trong 1 tuần. lời chia 7-3 như anh nói.
Nói xong cô im lặng trong khi Tuấn suy nghĩ
– Được, 30/6 anh chuyển tiền như em nói, 10/7 chuyển trả, lời chia vậy nhé. Quân tử nhất ngôn.
Thấy gã chìa tay ra móc nghéo như hồi xưa quen cô, cô bật cười rồi chìa ngón út ra.
Tuấn hiểu cô, nó không sợ cô bùng 800 triệu, nó từng giao cho cô số lớn hơn, hồi xưa, Nghĩ về 6 tháng mới quen cô, 2 người vui biết bao nhiêu, giờ thế này…nó ngẫm nghĩ rồi bùi ngùi trong lòng.
– Em làm gì làm, nhớ giữ sự bình yên, anh không biết nói sao, nhưng anh lúc này hay nghĩ về em
Cô cũng hơi sững sờ, khi trước khi chia tay, nó nói thế.
Giờ cần gặp Hạnh, cô bốc máy lên gọi cho Hạnh, nó hẹn 17h30 nó tới, cô thở dài, lại ngồi đợi
( Còn tiếp)